Edit: Jimixiao
Wattpad: jimixiao192 (Vui lòng không đổi tên nhà của tui sang tên nhà của bạn, hãy để người đọc tự quyết định đọc ở đâu).
– ——————————–
Chu Lẫm càng nghĩ càng hối hận, mình nhất thời quá vội vàng, nói cái gì đến trả ơn chứ.
Để pha một tách cà phê cho Lý Hàn Phong, Chu Lẫm đang vò đầu bứt tai với hướng dẫn sử dụng máy pha cà phê, không ngờ Lý Hàn Phong nếm thử ba, bốn ly cà phê vẫn không hài lòng.
Đi tới đi lui mấy lần đều bị từ chối, Chu Lẫm mấy lần suýt chút nữa bạo phát.
“Đây là ly cuối cùng!” Chu Lẫm sốt ruột đưa cà phê cho Lý Hàn Phong, “Không hài lòng cũng vô dụng.
Hạt cà phê tôi đã nấu hết!
Lý Hàn Phong: “……………………”
Lý Hàn Phong cầm ly cà phê lên và nhấp một ngụm.
“Không tệ! Tốt hơn nhiều so với bẩy ly trước!” (chỗ này nguyên tác là 7 ly á, dù trên nói 3-4 ly, thôi tôi kệ á)
Chu Lẫm đắc ý lắc đầu.
(ji: nguyên văn: 很得意甩了下头, không dịch được nghĩa nào khá hơn)
“Đương nhiên! Ai là người pha cà phê mới là quan trọng.”
“…” Lý Hàn Phong không nói nên lời, pha được một ly cà phê đạt yêu cầu mất gần ba tiếng đồng hồ, nghe ra là rất tự hào.
Nhưng chính Lý Hàn Phong cũng cảm thấy nực cười chính mình, sao hắn có thể kiên nhẫn chờ đợi như vậy.
“Hết giờ làm rồi, tôi có thể đi!”
“Đi uống rượu cùng tôi.”
“Không! Tôi đã đồng ý làm việc với anh nửa ngày, những gì anh làm tối qua đã được báo đáp!” Chu Lẫm mạnh mẽ đáp lại.
“Xem như là làm thêm giờ.
Một giờ tính cho cậu 10 vạn, tôi mua cậu bẩy tiếng đồng hồ.”
“Bổn thiếu gia đây cũng không thiếu tiền, anh cho rằng 70 vạn tôi để vào mắt sao?”
Lý Hàn Phong nhíu mày, Chu Lẫm, hiện tại không phải là thiếu tiền sao? tại sao………!
“Không phải cậu có người bạn tên Quý Phi muốn phỏng vấn ở Nguyên Soái sao?” Lý Hàn Phong đột nhiên cười nói.
“Ý của anh là?” Chu Lẫm khó hiểu.
“Nếu đêm nay cậu có thể đi cùng tôi uống rượu, tôi có thể tìm cho bạn cậu một vị trí tốt ở Nguyên Soái”
Nghe xong lời của Lý Hàn Phong, Chu Lẫm muốn từ chối ngay lập tức, bởi vì Chu Lẫm thật sự không muốn một người tốt bụng và ngây thơ như A Phi lại vào một nơi đầy mưu mô như Nguyên Soái.
Nhưng Cố Phi có vẻ rất muốn vào Nguyên Soái, cũng khó trách vì người tài giỏi như Cố Phi có thể phát huy năng lực thực sự khi vào một công ty như Nguyên Soái.
Nếu Chu Lẫm có thể kịp đưa sơ yếu lý lịch thì Cố Phi có thể phỏng vấn thuận lợi, nghĩ đến đây Chu Lẫm cảm thấy có lỗi.
Ngẫu nhiên, hắn rất muốn nguyền rủa Lý Hàn Phong.
“Được rồi! Cứ như vậy đi, tối nay tôi sẽ tiếp tục làm trợ lý đi cùng anh uống rượu.
Với điều kiện, anh phải tuyển dụng Cố Phi với mức lương cao!”
“Không thành vấn đề!” Lý Hàn Phong cười nhẹ, đáy mắt hiện lên một tia tính toán.
– ——————————-
Chu Lý gọi cho Cố Phi, nhưng không cho Cố Phi biết hoàn cảnh của mình hiện tại.
Cố Phi không hỏi nhiều, chỉ ở câu cuối cùng, nói Chu Lẫm chú ý thân thể!
Chu Lẫm miễn cưỡng cúp điện thoại, Lý Hàn Phong lập tức đi tới, ném điện thoại của Chu Lẫm vào sọt rác.
“Điện thoại của tôi………!Chết tiệt! Anh bị bệnh à!” Chu Lẫm muốn lấy lại điện thoại, nhưng lại bị Lý Hàn Phong bá đạo kéo vào trong lồng ngực.
“Thời gian của cậu bây giờ thuộc về tôi, không ai có thể xen vào!”
Chu Lẫm vất vả muốn thoát khỏi Lý Hàn Phong, không ngờ lại không có khả năng làm một sợi tóc của hắn bị thổi bay.
Nhìn vào Lý Hàn Phong, Chu Lẫm nhíu mày ghê tởm.
“Lý Hàn Phong, không phải là anh đang yêu tôi đi!”
“Đúng vậy! Trong số tất cả những người tình của tôi, cậu có lẽ sẽ là người tôi yêu lâu nhất, có thể phá được kỷ lục một tháng.”
“…” Đó không phải là tình yêu.
Chu Lẫm xoa đầu vẻ mặt đau khổ: “Thực xin lỗi, tôi là trai thẳng, tôi rất thẳng.”
“Điều đó không quan trọng, những nam nhân ở cùng tôi trước đây đều là trai thẳng sau đó thành cong!”
“…………………………”.