Trái Tim Băng Được Đánh Thức

Chương 46: Phá hoại buổi coi mắt (tt)



_Chẳng lẽ anh không sợ tôi giết anh sao ?-nó nhếch môi tạo ra 1 nụ cười ma mị_Haha, cô đúng là thích đùa mà- anh ta cười nói vẫn không biết là nguy hiểm đang đến gần

_Anh biết bang Tuyết Thần chứ ?-nó thần bí nói

_À..biết chứ-anh chàng đó nghe thấy tên bang Tuyết Thần liền trở nên ngập ngừng

Tuy Tuyết Thần là 1 bang phái bí ẩn, nhưng chỉ cần những người nào từng tới quán bar thì cũng sẽ nghe mọi người đồn không ít về bang phái đứng đầu
giới hắc đạo này

_anh có biết tôi là ai không ?-nó kề sát vào tai anh ta thì thào nói, giọng có chút nguy hiểm

_Tôi biết, cô là tiểu thư Linh Tuyết-anh ta bỗng thấy sởn gai óc nói có chút không tự nhiên

_Còn 1 điều anh chưa biết, tôi là…1 sát thủ của Tuyết Thần-khi nó nói câu cuối cùng thì sắc mặt anh ta liền đại biến

_Cái…cái gì, không thể nào- anh ta há hốc miệng run lẩy bẩy

_Tôi chứng minh cho anh xem- nó nói cực kì bình tĩnh rồi thản nhiên quay người sang rồi vén tóc qua 1 bên

Do nó mặc váy của Tuyết, phía trên lại được thiết kế hở vai và lưng nên
anh ta có thể nhìn thấy trên vai nó có xăm 1 bông tuyết màu đỏ tươi như
máu lớn bằng 1 bông hoa mai. Lập tức ánh mắt của anh ta hiện lên tia
hoảng sợ, tay cũng đổ mồ hôi lạnh

Tuy anh ta không phải
người trong thế giới đêm, nhưng cũng nghe bạn bè kể lại là bang Tuyết
Thần có 1 quy định: những người nào là thành viên chính thức trong bang
hoặc sát thủ của bang đều phải xăm 1 bông tuyết màu đỏ trên vai. Ý nghĩ
muốn nói rằng khi đã là sát thủ hoặc người của bang rồi thì dù tâm hồn
người đó có trong sáng như hoa tuyết thì cũng phải bị nhuộm màu máu.
Bông Tuyết này như 1 kí hiệu cũng như 1 lời trói buộc

__________________________________________________________

Ở bên này , hắn nhìn qua thấy nó dám cho người khác thấy thân thể của nói thì ánh mắt hắn đã trở nên âm hàn đáng sợ. Hàn khí xung quanh người hắn tỏa ra bao trùm lấy mọi người , nhiệt độ đột nhiên giảm xuống. Hắn
nghiến răng nghiến lợi, bóp mạnh tay phát ra những tiếng “rắc rắc”. Hào
ngồi kế bên đổ mồ hôi lạnh, Vũ thì bất giác nốt nước bọt

“Không khí đúng là khủng bố quá mà “-Vũ với Hào có chung suy nghĩ

______________________________________________________

Ở chỗ nó sau khi anh chàng kia biết nó là sát thủ của Tuyết Thần thì liền hoảng sợ không biết nói gì

_Anh vẫn muốn quen tôi chứ-nó lạnh lùng hỏi

Anh ta liền lắc đầu lia lịa và vội vàng chạy lẹ

Nó cười khinh bỉ, không ngờ anh chàng đó lại nhát gan như vậy mới đó thôi đã chạy rồi

_Bốp Bốp Bốp- đột nhiên có tiếng vỗ tay vang lên- Đúng là em rất giỏi

Vũ cười tán thưởng, không ngờ nó có thể giải quyết dễ dàng như vậy

_Không có gì, tại anh chàng đó quá nhát gan thôi- nó thờ ơ nói

_Cảm ơn cậu nhiều lắm-Tuyết chạy tới ôm chằm lấy cổ nó

_Không có gì đâu-nó cười nói

_Sao cậu đuổi được tên đó vậy-Hào thắc mắc

_Bí mật-nó thần thần bí bí nói

_Cậu làm mình tò mò quá-Tuyết nóng lòng nói

Vũ và nó cùng cười 1 cách thần bí. Thật ra nó làm thế nào Vũ cũng đoán ra
được, khi Vũ ở chỗ kia quan sát lúc nó để cho anh chàng kia nhìn vai nó
là Vũ đã biết kế hoạch của nó là gì rồi. Vì Vũ cũng là người của Tuyết
Thần, trên vai cậu cũng có hình xăm như nó vậy

Đột nhiên điện thoại của Tuyết vang lên

_Alo-Tuyết bắt máy

_”$^#%%^*@#$”

_Anh ta nói như vậy thì thôi đi- Tuyết cười hì hì

_”!@$#%#$%%”

_Thôi con tắt máy đây_Tuyết nói xong liền tắt máy

_Có chuyện gì vậy- Hào quan tâm nói

_Anh chàng đó nói với ba mẹ mình là không quen mình- Tuyết lòng đầy phấn khởi nói

_Chúng ta đi ăn mừng thôi nào-Vũ đề nghị

Mọi người nghe vậy liền vỗ tay hưởng ứng


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.