_Cuối cùng cũng chịu tới-nó thấy nhỏ Phương đi tới với người được coi là hotgirl của trường tới. Nó cứ ngồi trên ghế thong thả ăn uống như đã
đoán trước được_Chị Lệ là con nhỏ này ức hiếp em đó chị-con phương hùng hổ như mún ăn tươi nuốt sống nó
_Này mày là học sinh mới hả ?-nhỏ Lệ khinh bỉ nhìn nó
*GT: Cảnh Ái Lệ: là miss teen của trường, chị họ nhỏ Phương. Là con gái duy
nhất của tập đoàn xây dựng lớn nhất nước nên cô ta vốn ko coi ai ra j,
Tính tình y chang nhỏ Phương nhưng độc ác và mưu mô hơn rất nhiều. Là
cháu họ của hiệu phó trường
Nó vẫn ngồi ăn khinh bỉ không
thèm quan tâm đến 2 nhỏ đó. Tuyết thấy cũng cười thầm tao nhã cắt miếng
bò bít tết bỏ vào miệng coi 2 đứa kia như ko khí.Con Phương thấy liền
tức giận quát lớn:
_Ê, tụi bây điếc hả ?
_Chó ở đâu sủa nhiều quá-nó châm chọc mở miệng giọng ko lớn lắm nhưng đủ để
Tuyết ngồi gần đó nghe thấy. Tuyết nghe nó nói cũng ko nhịn được bụm
miệng cười
_con dog này ,mới vào mà lên mặt hả ?-nghe vậy
nhỏ Phương tức xanh mặt, vì chỗ nó ngồi là góc khuất nên ko ai thấy
chuyện j đang diễn ra nên nhỏ Phương ko giả bộ hiền lành nữa lớn tiếng
quát
_Lộ mặt thật nhanh vậy-nó mỉa mai nói, quả nhiên như nó đoán bình thường bộ dáng yếu đuối đó đều là giả
_Em à, tụi mình là con nhà giàu ko nên hạ mình đi cải nhau với cái loại con nhà nghèo này-nhỏ Lệ làm bộ can ngăn nhưng thật ra đang nói móc nó
_Còn hơn các người y như “bình bông di động”- nói câu nào cũng ko nể mặt shock óc thẳng vào mặt 2 nhỏ
_Con kia mày tưởng mày là ai chứ-lần này nhỏ Lệ ko thể nhịn được nữa xưa nay toàn nhỏ đó châm chọc khinh thường người khác chưa có ai dám nói chuyện với nhỏ kiểu đó, vậy mà nó dám làm vậy. Nhỏ lệ định tiến lên tát nó,
nhưng khi cánh tay gần hạ xuống thì có 1 bàn tay khác chặn lại
_Tụi bây dám đựng tới bạn tao thử coi-Tuyết hất tay nhỏ Lệ ra, do Tuyết cũng là 1 cao thủ đai vàng karate nên lực mạnh làm nhỏ đó té xuống đất
_Mày…-nhỏ lệ tính dạy cho Tuyết 1 bài học thì bị nhỏ Phương kéo lại-Em buông chị ra
_Chị à công khai làm j nó ko được đâu- nhỏ Phương lên tiếng can ngăn
Nhỏ lệ nghe vậy tuy tức lắm nhưng cũng phải ráng nhịn xuống. Trong nước ai
mà ko biết tập đoàn Rose tập đoàn lớn thứ 3 TG chứ, mà Tuyết lại là tiểu thư độc nhất của tập đoàn đó nếu nhỏ đụng vào thì chắc chủ tịch Hoàng
Khải Thành (pa Tuyết) chắc chắn sẽ giết nhỏ
_Tụi mày nhớ đó- 2 nhỏ tức tối bỏ đi
Thấy 2 nhỏ đã đi khuất Tuyết quay lại nhìn nó hỏi
_Sao cậu ko tránh-Tuyết thắc mắc hỏi nó, thấy nó cứ trầm mặc ko trả lời Tuyết liền nói nhỏ lại
_Hồi nhỏ mình nhớ cậu giỏi võ còn hơn mình nữa mà-Tuyết lí nhí nói
_Cậu ko đừng với ai là mình biết võ-nó nhìn Tuyết rùi chậm rãi nói-Với lại mình biết cậu nhất định sẽ ko đứng nhìn
Nó lạnh nhạt nói với Tuyết nhưng trong giọng vẫn có hơi ấm. Nó nói xong
thì nhìn đồng hồ trên tay rùi đi thẳng lên lớp. Tuyết ngồi đó lắc đầu
chán ngán với tính tình của nó, 10 năm gặp lại nó còn lạnh lùng gấp mấy
lần lúc trước. Nhớ lúc còn nhỏ nó đã là 1 tiểu mĩ nhân xinh đẹp, mấy đứa con trai gần đó ai cũng mún kết bạn với nó nhưng bị tính tình và đôi
mắt lạnh lùng của nó dọa sợ chạy mất tiêu.
Tuyết ăn xong
thì đứng lên đi vào lớp với nó mà ko để ý ở tầng hai 1 ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô, trong mắt người đó có sự hứng thú cũng có say mê. Tuy bị
Tuyết làm cho mất mặt 1 lần nhưng cậu ko hề ghét Tuyết mà ngày càng thú
vị về cô gài này, cô ko giống mấy đứa hàm trai trong trường. Nói thật
Hào ko thể hiểu nổi cô 1 hotboy đẹp trai tới hoa thấy hoa nở, người thấy người chạy theo như cậu mà cô lại ko mún kết bạn chứ (T/g: ọe, cái này
tịn tin quá đáng lun rùi)