Tổ Thần Chí Tôn

Chương 1250



Trên đồng cỏ khoáng đạt nhiều loại hoa giống như gấm, một ít tộc nhân đi ngang qua đây, tất cả đều mỉm cười hướng bên Diệp Thần xem đi qua.

Diệp Mông chứng kiến Diệp Thần, chần chờ một chút, vẫn là hướng Diệp Thần đi tới, gãi gãi đầu nói:

– Diệp Thần ca ca, ta có một điều thỉnh cầu!

– Chuyện gì?

Diệp Thần mỉm cười nhìn về phía Diệp Mông, hôm nay Diệp Mông, so trước kia thành thục ổn trọng nhiều lắm rồi.

– Ta muốn rời đi Thiên Nguyên Tinh!

Diệp Mông cúi đầu nói.

– Ly khai Thiên Nguyên Tinh? Tại đây không tốt sao?

Diệp Thần sửng sốt một chút, an ủi Diệp Mông nói:

– Diệp Mông, ta biết rõ Nhị thúc chết, đối với ngươi đả kích rất lớn, nhưng mà chúng ta nhiều tộc nhân như vậy cùng một chỗ sinh hoạt, đều là thân nhân, như vậy không thật là tốt ư, tại sao phải đi?

– Cũng không phải tại đây không tốt, mà là ta muốn đi ra ngoài một chút, ta không muốn cả đời tầm thường vô vi đợi ở chỗ này như vậy, ta muốn vì Diệp gia làm chút chuyện, vì Diệp Thần ca ca chia sẻ một ít! Chúng ta không thể vĩnh viễn đều sinh hoạt ở dưới Diệp Thần ca ca che chở, vĩnh viễn đều do ngươi chống cự nguy hiểm cho chúng ta. Hơn nữa, trọng yếu hơn là, ta muốn trở nên càng mạnh hơn nữa, vì phụ thân báo thù!

Trong đôi mắt Diệp Mông hiện lên một tia kiên quyết chi sắc, tuy Quỷ Tuyệt đã chết, nhưng mà Diệp Mông đem khoản nợ này tính toán ở trên người tất cả Tổ Ma.

Diệp Mông nghe nhóm Thị Thần khác đã từng nói qua, trong tinh không có rất nhiều Tổ Ma, tùy thời có thể tới hủy diệt Thiên Nguyên Tinh, nghĩ đến tộc nhân trên Thiên Nguyên Tinh, hắn cảm thấy hắn phải làm chút gì đó.

Diệp Thần trầm mặc hồi lâu, hắn hiểu được, không đơn thuần là Diệp Mông, còn có rất nhiều tộc nhân đều muốn đi ra ngoài, tiến vào Tinh Không mênh mông lưu lạc một phen, dùng tu vi Chiến Hoàng cấp tiến vào trong tinh không vẫn có chút quá sớm, cực kỳ nguy hiểm.

Nhưng mà hắn cũng minh bạch, nếu như một mực để cho bọn người Diệp Mông dừng lại ở Thiên Nguyên Tinh, bọn hắn sẽ cảm thấy giống như là chim trong lồng, cảm thấy bị đè nén.

– Diệp Mông, ngươi là hài tử duy nhất của Nhị thúc!

Diệp Thần ngẩng đầu, nhìn xem Diệp Mông nói.

– Ta minh bạch, nhưng mà Diệp Thần ca ca không phải cũng vậy sao?

Diệp Mông ngẩng đầu, kiên định nói.

– Tuy Diệp Thần ca ca có phân thân, nhưng mà cũng không phải mỗi lần đều thi triển phân thân mới đi ra ngoài, không phải sao? Nguy hiểm là khó tránh khỏi, coi như là dừng lại ở trên Thiên Nguyên Tinh cũng đồng dạng nguy hiểm!

Diệp Thần nhíu mày nghĩ nghĩ, nói:

– Đã như vầy, ta đây phái hai Thị Thần thập trọng bảo hộ ngươi, ngươi phải nghe bọn hắn, qua địa phương nguy hiểm tuyệt đối không thể tiến vào! Tận mau trở lại. biết không?

– Minh bạch, cám ơn Diệp Thần ca ca!

Diệp Mông mừng rỡ như điên nói, ngửa đầu nhìn lên bầu trời, hắn rất muốn biết trong tinh không hết thảy đến cùng là dạng gì!

– Diệp Thần ca ca, ta cùng Diệp Mông đi chung!

Diệp Tuyền mím môi ngòn ngọt cười, nói:

– Cha ta hắn cũng đã đồng ý!

Bọn hắn đã có ý nghĩ như vậy, ngăn cản bọn hắn chỉ biết hoàn toàn ngược lại, Diệp Thần nhẹ gật đầu, cảm thấy bất đắc dĩ nói:

– Ta đây cũng phái cho ngươi hai Thị Thần thập trọng hộ vệ a!

Diệp gia tộc nhân có rất nhiều người đều có cách nghĩ cùng loại, thậm chí nghĩ giúp Diệp Thần chia sẻ một ít, Diệp Thần biết rõ cản trở không được, phàm là có người muốn tiến về Tinh Không mênh mông. Diệp Thần đều phân phối cho bọn hắn hai Thị Thần nô bộc, hơn nữa dặn dò những Thị Thần kia nhất định không thể để cho những tộc nhân này tùy tiện xâm nhập địa phương nguy hiểm.

Những Thị Thần này phần lớn đều ở trong tinh không bò lăn đánh nhau rất nhiều năm, kinh nghiệm của bọn hắn vẫn là tương đối phong phú, hơn nữa Diệp Thần cũng không lo lắng vấn đề trung thành của bọn hắn.

Dùng Thiên Nguyên Tinh làm trung tâm, từng chiếc từng chiếc Thiên Hà lâu thuyền biến mất ở phía chân trời, chạy nhanh hướng về phía vũ trụ mênh mông.

Diệp Thần mua được hơn ba trăm Thị Thần, cuối cùng chỉ còn lại có hơn 100. Diệp Thần lại chạy Hắc Tốt Tinh một chuyến, cơ hồ đã tiêu hao hết tất cả tài phú của Thiên Nguyên Tinh, lại mua về hơn hai trăm Thị Thần.

Xem ra Thiên Nguyên Tinh vẫn là không đủ tiền, Diệp Thần sờ lên cằm suy nghĩ.

– Đợi giải quyết Vân Ẩn Tinh Chủ, liền đi Vĩnh Hằng Tinh Mộ chuẩn bị nhiều hơn một chút Vực thú tinh hạch!

Diệp Thần thầm nghĩ, đem hết thảy sự tình an bài thỏa đáng, tiếp tục ở trong Chiến Hoàng Điện tu luyện.

Theo thời gian trôi qua, tu vi Diệp Thần không ngừng tăng lên.

Luận thực lực, ngoại trừ Đằng Vân loại có được thân thể đệ nhất loại chủng tộc này, Thị Thần thập trọng cường giả cũng không phải đối thủ của Diệp Thần.

Thời điểm nhắm mắt ngồi xếp bằng, Diệp Thần mơ hồ đã nghe được thanh âm của Thiên Nguyên Tinh Hồn, ở bên tai của hắn quanh quẩn. Phảng phất là một khúc ca dao êm tai, làm cho Huyền Khí trong cơ thể Diệp Thần càng không ngừng kích động lấy.

Diệp Thần có thể cảm giác được, Thiên Nguyên Tinh Hồn giống như dùng phương thức đặc thù nào đó, trợ giúp hắn tu luyện.

– Tinh Hồn đại nhân, ta có một việc không rõ.

Diệp Thần bỗng nhiên mở to mắt hỏi.

– Cái gì không rõ?

Thân ảnh hư nhạt của Thiên Nguyên Tinh Hồn xuất hiện ở trước mặt Diệp Thần, thanh âm bình thản hỏi thăm.

– Ta là ai?

Thần sắc Diệp Thần vô cùng trịnh trọng.

Đã từng, hắn cho mình chỉ là một cái cực kỳ bình thường trong chúng sinh, bởi vì đã nhận được một thanh phi đao thần kỳ mà xuyên việt đến Thiên Nguyên Tinh, về sau hắn thời gian dần qua phát hiện, sự tình cũng không phải là hắn tưởng tượng đơn giản như vậy.

Phi đao cường đại làm cho người rung động, đồng thời hết thảy cùng phi đao có quan hệ, kể cả Thiên Tinh ấn phó ấn, Sư gia, Thiên Tinh ấn chủ ấn cùng phong ấn sinh vật không biết ở bên trong chủ ấn, còn có Hạ Địa Quỳnh Lâu tám tầng, chín tầng che dấu chiến giáp, Vực thú, đều làm hắn sinh ra vô tận liên tưởng, phảng phất có một bàn tay Vận Mệnh thôi động hết thảy.

Theo thời gian trôi qua, Diệp Thần càng ngày càng cảm giác được, chuyện này thật không đơn giản, chỉ là Áo xám lão giả kia, nhân vật cường hãn ngay cả Tinh Chủ cấp cường giả cũng không thể chống lại, Hạ Địa Quỳnh Lâu còn có chủ nhân phi đao, đến tột cùng là tồn tại dạng gì?

Nếu như không phải phi đao tác dụng thần kỳ, Diệp Thần tuyệt đối không cách nào ở trong thời gian mấy năm ngắn ngủn, tăng lên tới cảnh giới bây giờ.

Nhưng mà, mặc dù đề thăng cho tới cảnh giới như bây giờ, Diệp Thần cũng y nguyên cảm giác được bản thân nhỏ bé, đoán chừng ở trong mắt chủ nhân phi đao, Diệp Thần hiện tại vẫn là như con sâu cái kiến không chịu nổi một kích.

– Ta cũng không biết.

Thiên Nguyên Tinh Hồn nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói:

– Về phi đao trong cơ thể ngươi, còn có bí mật Hạ Địa Quỳnh Lâu, đều phải do ngươi đi thăm dò, bất quá ta phải nhắc nhở ngươi chính là, mặc kệ đến lúc nào, ngươi đều phải kiên trì bản tâm!

Kiên trì bản tâm? Tinh Hồn ý tứ, là để cho mình không nên bị những người khác khống chế, cuối cùng biến thành người kia ngay cả mình cũng không muốn trở thành?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.