Sáng sớm tại thủ đô Hà Nội , mọi thứ dường như đang căn tràn sức sống để đón một ngày mới tốt lành , tiếng chim hót vang xa theo cơn gió tạo nên một bản nhạc du dương hài hòa . Mọi người thì tấp nập chuẩn bị cho một ngày làm việc mệt nhọc . Trong căn phòng màu kem sang trọng đang có một thiên thần say sưa ngủ , đôi lông mày thanh tú, đôi môi hồng chúm chím lâu lâu lại nở một nụ cười.Còn tư thế nằm thì rất chi là bá đạo , một chân thì gác lên gối ôm , một chân thì để dưới đất , hai tay dang ra , người thì nằm sấp , mặt quay sang một bên.Nó đang ngủ thì có tiếng gọi :- Linh Nhi dậy đi học – Tiny lạnh lùng
– Cho tao ngủ thên xíu nữa thôi San San – Nó ngái ngủ
– Có dậy không ? – Lần này thì bực rồi, bởi Tiny ghét sự chờ đợi
– Con này hôm nay….. – Nó ngước mặt lên nhìn và bắt gặp ánh mắt sắc lạnh của Tiny thì lập tức bật dậy và phóng ngay vào tolet
– Tiny ngán ngẩm rồi bước xuống nhà tiếp tục ăn sáng cùng San San. Vừa bước xuống San San lập tức hỏi :
– Sao rồi,Linh Nhi dậy chưa ?
– Rồi – Giọng lạnh băng
– Không ngờ mày tài ghê kêu một tiếng là đã dậy . Mọi hôm tao kêu khàn cổ mà nó chả thèm dậy – San San tỏ vẻ ngưỡng mộ
Vừa lúc đó nó chạy nhanh xuống cầu thang , vừa xuống nó đã trách San San :
– Sao mày không gọi tao mà để Tiny gọi
– Tao biết là tao kêu thì mày cũng không dậy nên tao nhờ Tiny gọi mày – San San vô tư
– Lần sau đừng có nhờ Tiny gọi nha , vừa nãy tao muốn rớt tim luôn nè – Nó sợ sệt
– Ăn lẹ lên rồi đi học – Tiny bất chợt lên tiếng
Tụi nó ăn xong thì trở về phòng thay đồ rồi chuẩn bị . 15′ sau tụi nó bước ra với vẻ đẹp thiên thần nghiêng nước đổ thùng
Cho tác giả ít phút để giới thiệu đồng phục trường Blue Star : áo sơ mi tay ngắn , cà vạt đỏ , áo vest đen khoác ngoài có dòng chữ Blue Star ở tay trái được thêu rất cẩn thận , dòng chữ màu xanh nổi bật như để tạo dấu ấn riêng . Nam thì mặc quần tây đen , nữ thì mặc váy xám xếp li ngắn trên đầu gối , đeo vớ màu đen . Còn huy hiệu thì tùy theo cấp độ lớp học mà nó có màu sắc và kiểu dáng khác nhau
Lớp Vip thì huy hiệu là dải vũ trụ thu nhỏ được làm rất cầu kì , được mạ vàng sáng lấp lánh , lớp thượng lưu thì hình ngôi sao năm cánh màu bạc sáng bóng , lớp thường dân thì huy hiệu hình tròn màu đồng đơn giản . Và tất nhiên tụi nó sẽ đeo chiếc huy hiệu được làm bằng…..đồng đơn giản.
Tụi nó xuống Gara lôi ra ba chiếc xe đạp điện rồi vi vu đến trường , trên đường đi ai cũng nhìn tụi nó bằng ánh mắt kì quái như thể tụi nó là sinh vật lạ không bằng
Ba chiếc xe đạp điện dừng lại trước cánh cổng bằng sắt cao to có dòng chữ BLUE STAR màu xanh dương được viết rất phô trương , nội cái bảng hiệu thôi cũng đủ cho người khác biết được ngôi trường này khang trang như thế nào . Bước qua cánh cổng ấy là một tòa lâu đài hiện ra trước mắt bọn nó , tụi nó ngắm nhìn ngôi trường mà không để ý rằng có bao nhiêu con mắt đang nhìn mình , hàng loạt lời lẽ châm chọc mỉa mai hướng về phía bọn nó
– Ai mà giống mấy con dở hơi vậy mày ?- nữ sinh 1
– Ừ , thời tiết vậy mà ăn mặc như vậy , đúng là ba đứa dị hợm – nữ sinh 2
– Mới vào trường mà đã muốn gây sự chú ý rồi – nam sinh 1
– Nhìn cô ta kìa . Trùm nguyên cái khăn lên đầu mà không thấy nóng à – nữ sinh 3
– Điên rồi – nam sinh 2 . Vân vân và mây mây……
Hiện tại bây giờ thì mấy chị nhà mình rất chi là phá cách . Nó thì mặc nguyên cái áo bông bên ngoài , đầu thì đội nón lưỡi trai , mang mắt kính đen cộng thêm cái khẩu trang y tế nữa . San San thì cũng không khá hơn là bao , mặc nguyên cái áo khoác dài tới đầu gối , đầu thì chùm nguyên cái khăn đã thể còn mang thêm mắt kính đen. Còn Tiny thì thảm hơn nữa , mặc cái áo khoác dài tới đầu gối , lấy nón sau áo trùm lên đầu , đã thế còn mang theo cái nón lưỡi trai bên ngoài , mang theo khẩu trang vải cùng mắt kính đen. Sở dĩ tụi nó trùm như vậy là để tránh đám fans cuồng . đặc biệt là San San. Tụi nó mặc kệ những lời bàn tán đó , thản nhiên đi thẳng lên phòng hiệu trưởng , đưa ngón tay thon dài trắng muốt lên , San San nhẹ nhàng gõ của một cách lịch sự. Bên trong phát ra tiếng nói nghiêm nghị của một người đàn ông :
– Vào đi
Tụi nó bước vào lễ phép chào hỏi :
– Tụi em chào thầy ạ
Hiệu trưởng ngẩng mặt lên nhìn tụi nó , ông ngờ vực :
– Các em là ai ? Sao lại ăn mặc vậy ?
– Dạ tụi em là học sinh mới ạ- Đồng thanh
– Tụi em ăn mặc vậy là có lí do, mong thầy thông cảm – San San giải thích
– Thôi được rồi nể tình ba mẹ các em mà tôi châm chước cho.Nhưng tôi nói cho biết trước cấm quậy phá nghe chưa – hiệu trưởng cảnh cáo
– Dạ tụi em biết rồi – Đồng thanh tập 2
– Tụi em sẽ học lớp thường dân thưa thầy – Tiny lạnh lùng
– Nhưng sức học của tụi em không phải ở đó với lại tụi em là những tiểu thư danh giá mà – Hiệu trưởng nhìn tụi nó khó hiểu
– Chúng em biết nhưng xin thầy hãy chấp nhận và tụi em là học sinh nhận học bổng – Tiny đáp lại
– Tôi chịu các em rồi . Cô Hoa dẫn ba đứa này đến lớp 10a8 – hiệu trưởng vừa dứt lời , ngoài cửa một cô giáo bước vào nở một nụ cười hiền :
– Các em đi theo cô.Từ giờ cô sẽ là giáo viên chủ nhiệm của các em
– Tụi em chào cô ạ – Đồng thanh tập 3
Cô Hoa dẫn tụi nó đến cái lớp nằm ở cuối hành lang , nhìn lướt qua đã thấy có sự phân biệt nặng nề rồi , các lớp khác thì có máy lạnh ,cửa kính , máy tính , máy chiếu đàng hoàng để học . Còn cái lớp này thì ôi thôi , đến cả cái rèm của còn không có chứ nói gì đến máy lạnh , ipad , lớp thì dơ , cũ , chiếc bảng lớn trên tường chỉ chực mà rơi ra , học thì quạt thổi vù vù.Tụi nó khóc không ra nước mắt . Cô Hoa bước vào lớp và nói :
– Các em hôm nay lớp ta có học sinh mới . Vào đi ba em
Ngoài cửa tụi nó bước vào trước con mắt ngỡ ngàng của mọi người. Không phải tụi nó xinh đẹp hay dễ thường gì mà tụi nó chính là những con nhỏ thời tiết hồi sáng .
– Ba em giới thiệu về mình đi – cô Hoa
– Nguyễn Hoàng Linh Nhi – Giọng nói phát ra ra từ miệng nó khiến những con người dưới kia mùa hè mà tưởng mùa đông
– Hello everybody , mình tên Trịnh Nguyễn Quỳnh Thư , các bạn có thể gọi mình là San San, rất vui được làm quen – San San
– Trần Hà Mi , Tiny – Tiny lạnh lùng không kém , làm cả lớp không rét cũng run
Dứt lời tụi nó nhận được những cái vỗ tay của cả lớp như thể hoan nghênh tụi nó đến với lớp học 10a8 này lắm .Cả ba đều rất bất ngờ vì cả lớp không những không mỉa mai hay soi mói tụi nó mà còn nhiệt liệt chào đón và rất thân thiện , gặp mấy cái lớp nhà giàu kia chắc tụi nó bị tống ra ngoài luôn rồi . Bỗng một bạn nữ đứng dậy hỏi tụi nó
– Sao ba bạn lại trùm kín mít vậy
– À cái này thì tụi mình không nói được các bạn thông cảm- San San trả lời thân thiện
– Được rồi ba em xuống ba cái bàn gần cuối ngồi nha – Cô Hoa
Tụi nó bước xuống cuối lớp và bắt đầu buổi học đầu tiên , nói là ba đứa học chứ thật ra chỉ có nó và San San chú ý nghe giảng thôi còn Tiny thì nhìn ra ngoài cửa sổ và thả hồn theo điệu nhạc mà cô đang nghe . Tùng… tùng…..tùng . Tiếng trống trường vang lên như một sự giải thoát cho học sinh . Tụi nó thu dọn sách vở rồi ra về.
Trên đường về San San thắc mắc :
– Này Tiny , sao tụi mình phải học lớp thường dân vậy ?
– Tụi mình học lớp thường dân để dễ điều tra . Kẻ đó sẽ không nghĩ rằng ba vị bang chủ nổi tiếng mà lại học lớp thường dân – Tiny vừa đi vừa nói
– Hu hu , vì sự nghiệp cao cả nên tao phải chịu thiệt thòi mà vào lớp đó học . Mà sao cái trường lộng lẫy như vậy mà lại có cái lớp đó chứ – Nó mếu máo
– Mày nên nhớ đó là lớp thường dân nha – San San giải thích
– Thôi chịu thiệt thòi một thời gian đi , rồi ngày tháng huy hoàng sẽ đến với mày thôi – Nó an ủi
Ngày đầu tiên đi học của tụi nó vô cùng tốt đẹp , được cái là lớp này nó thân thiện và hòa đồng nên tụi nó cũng dễ thở.