Tình Yêu Judo

Chương 57: Thương yêu



Rạng sáng ngày hôm sau, lúc Tố Tố bị Chung Bình lay tỉnh thì mặt trời đã chiếu rọi sáng rực cả căn phòng, làm cả người cô bỗng thấy ấm áp hẳn lên. Tố Tố lười biếng khẽ kêu, “Chào buổi sáng~” Chung Bình nhìn bộ dạng đáng yêu của cô thì không khỏi nở nụ cười, anh dùng sức ôm cô nhấc lên, “Vợ ơi, rời giường.” Tố Tố khẽ mở mắt ra, trong mũi khẽ hừ hừ vài tiếng, cực kì giống một con mèo con vừa mới tỉnh ngủ.

Chung Bình cười khẽ, cúi đầu cắn một cái lên cổ cô, một trận đau đớn dâng lên làm cô nhất thời thanh tỉnh rất nhiều. Cảm thấy có chút đau nhức, cô cau mày trừng anh, mà anh lại cười càng đáng ghét hơn, “Tối hôm qua làm em đau sao?” Tố Tố ngẩn ngơ nửa giây, nhìn cả hai mắt anh đều đang cong lên, cuối cùng câu nói kia cũng làm cô hoàn toàn tỉnh lại, cả khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng đỏ bừng lên. Theo bản năng cô dùng khuỷu tay huých cho anh một cái, anh…còn dám nói. Mỗi lần bị kích tình thiêu đốt, anh lại giống như cầm thú, cực kì thích cắn cô. Có lúc vì bị cắn quá đau, cho dù thần trí cô có đang điên đảo ở đâu cũng phải khẽ kêu lên một tiếng vì đau, còn anh thì lại ăn cô đến xương cốt cũng chẳng còn, càng cắn càng nghiện, báo hại trên người cô bây giờ tất cả đều là tầng tầng vết vết dấu răng!

Chung Bình khẽ xoa trước ngực mình bị cô huých, sau đó lại kéo tay cô, “Ngày hôm nay chúng ta phải đi rất nhiều nơi, mau đứng lên đi.” Nói xong, anh lại muốn ôm cô xuống giường nhưng Tố Tố đã nhanh tay kéo anh lại, dùng một tay giữ chặt chiếc chăn trên người. Khuôn mặt cô ửng đỏ, ở trong chăn cô không mặc gì hết. Chung Bình cười nhẹ, dùng chăn bọc kín cô lại, ôm cả người cô xuống giường, “Anh không ngại em đang không mặc gì đâu.” Nói xong anh còn cao giọng cười thật to, làm cô mắc cỡ lại chỉ có thể đem mặt mình vùi vào trong ngực anh. Cái miệng của anh càng ngày càng tệ.

Lúc cô rửa mặt xong xuôi, thì Chung Bình cũng đã thay xong quần áo. Một bộ quần áo mặc trên biển thông thường, làm lộ ra dáng người hài hoà cân đối, với bắp thịt rắn chắc. Tố Tố ngẩn ra, Chung Bình lưng to vai rộng, mặc quần áo gì trông cũng dễ nhìn, nhưng không nghĩ tới lúc anh mặc mấy bộ quần áo bình thường này, cũng có thể đem đến sự khác biệt riêng. Tố Tố khẽ cắn môi, nhìn bờ vai dày rộng của anh thì hơi đờ người ra, người đàn ông này là chồng của cô. Suy nghĩ một chút, rồi không hiểu sao cô lại đi tới đằng sau lưng anh, nhẹ nhàng ôm lấy anh, cả người anh bỗng chốc cứng đờ, không hề nhúc nhích, nhưng rất nhanh, tay anh khẽ chạm lên tay cô, nhẹ giọng hỏi, “Sao vậy, Tố Tố?”

Cô đặt má phải trơn bóng của mình dán trên lưng anh, nhẹ nhàng cọ cọ, nhưng không hề lên tiếng. Chỉ là đột nhiên cô muốn ôm anh một cái vậy thôi. Dựa sát vào tấm lưng dày rộng của anh, sự chân thực này đem đến cho cô cảm giác vô cùng ấm áp, có một thứ gì đó chậm rãi chảy trong lòng cô, cảm giác này có tên là hạnh phúc.

Chung Bình để yên cho cô từ từ ôm chặt anh, hưởng thụ sự luyến tiếc không muốn rời xa của cô, trên mặt anh lại lộ ra một nụ cười thoả mãn.

Qua một lúc sau, cô mới nhẹ nhàng buông tay. Chung Bình mỉm cười xoay người kéo tay cô lại, nhìn cô đang khẽ cắn môi giương mắt nhìn mình. Con mắt anh khẽ quét xuống phía dưới, nhìn phần ngực đang lộ ra dưới lớp chăn của cô, anh khàn giọng nói, “Nếu không…mai chúng ta mới đi ra ngoài nhé?” Vừa dứt lời anh đã ôm lấy cô đi vào bên trong, đôi môi lại chạy đến khắp nơi trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.

Tố Tố kêu lên một tiếng, rồi ngước mắt nhìn anh, mặc cho anh chậm rãi hôn từ bên thái dương một đường chạy dài xuống. Đột nhiên anh cắn bên gáy cô, một trận run rẩy xông lên làm cho hai chân của cô như nhuyễn ra, hai tay cũng không tự chủ mà vòng qua ôm lấy cổ anh, nhưng lý trí còn sót lại vẫn ngoan cố ngăn anh lại một cách yếu ớt, “Ừ……không nên.” Nhưng chết tiệt, thân thể cô lại tự động hướng về vòng ôm ấp của anh, cả người đều dán chặt bên người anh, rốt cuộc cô làm sao vậy? Vì sao lại không còn giống với chính cô nữa thế này?

Chung Bình thật vất vả nâng đầu cô lên, đem cô kéo ra một chút. Nhìn vùng da thịt tuyết trắng trước ngực đã bị anh cắn đến mức đỏ ửng, trong thân thể anh bỗng dưng có một khát vọng trỗi dậy. Anh nuốt sâu một cái, trời giết anh, anh chưa bao giờ biết cô lại có thể mê người đến thế này, chỉ là một chút ánh nhìn lười biếng, đôi môi đỏ mọng khẽ hé mở, lại khiến cho anh bị kích thích đến mức giống y hệt một chàng thanh niên mới lớn, chỉ muốn cuốn chặt lấy cô.

“Tố Tố, em đùa với lửa thì phải chịu trách nhiệm.” Giọng nói của anh khàn khàn, trầm thấp biểu hiện anh đang kìm nén biết bao nhiêu, hai ngọn lửa sâu thẳm ở trong đáy mắt từ từ bùng cháy, sự chủ động của cô làm anh không thể nào kích động hơn được nữa.

Tố Tố đỏ mặt, rũ mắt xuống, khẽ nói ra như tiếng muỗi kêu, “Em chỉ muốn ôm anh một cái.” Cô đâu muốn làm gì đâu, làm gì mà anh phải giống như muốn nuốt sống cô vậy, ai bảo anh nghĩ quá nhiều làm gì chứ.

Khoé miệng chậm rãi nhếch thành một đường cong, anh nâng cằm cô lên, khẽ cúi mặt xuống, chóp mũi chạm chóp mũi, khiến cho hơi thở của anh trực tiếp quét qua đôi môi cô, “Ôm cũng có rất nhiều loại.”

……

Nhưng cách mà cô ôm tuyệt đối không phải giống như anh nghĩ.

Đến lúc Chung Bình ôm cô thật chặt, quấn quýt si mê, đẩy cô ngã xuống chiếc giường lớn thì cô mới biết dù mình có giải thích tới cỡ nào thì cũng chỉ vô ích, đàn ông vĩnh viễn đều muốn dùng hành động để trực tiếp biểu hiện ý nghĩ của mình.

Chờ đến lúc hai người có thể ra khỏi cửa, thì cũng đã gần 10 giờ rồi. Chung Bình đưa cô đến nhà hàng để ăn bữa sáng, sau đó nắm tay cô dẫn cô đi dạo quanh con đảo nhỏ này.

Bọn họ ngồi lên một chiếc cano để đi thăm thú, có người nói rằng Maldives gồm có hơn 1000 hòn đảo lớn,bé gộp thành. Những….hòn đảo nhỏ này được hình thành do sự phun trào của núi lửa dưới đáy biển từ thời xa xưa. Mỗi một hòn đảo đều có một khung cảnh riêng, có đảo rất hiện đại, có hòn đảo vẫn giữ nguyên được những màu sắc nguyên sơ vốn có. Hai người họ đi đến một hòn đảo để thăm một bộ lạc ở đây, dân bản xứ đều là tín đồ của đạo Hồi, nên họ ăn mặt rất bảo thủ. Hầu hết phụ nữ đều dùng khăn che kín cả đầu, thậm chí đàn ông cũng phải mặc váy, sau đó họ đi theo những người dân bản xứ và được đưa vào thăm quan phòng tiếp khách chính của họ.

Hai người còn đi xem rất nhiều những quán hàng đặc biệt, trong đó có rất nhiều đồ thủ công mới lạ, làm cho Tố Tố lưu luyến không thôi. Chung Bình đứng ở bên cạnh cứ muốn mua cho cô, nhưng Tố Tố lại không chịu, cuối cùng lại vất vả chọn mấy đồ nhỏ nhỏ, nói muốn mang về làm quà cho mọi người. Chung Bình nhìn cô khó xử không biết nên lấy cái này hay bỏ cái kia, liền trực tiếp gọi ông chủ đến, bảo ông ta gói hết tất cả chỗ đồ kia lại. Tố Tố vừa nghe xong thì nắm chặt lấy tay anh, khuyên anh không nên mua nhiều như vậy. Nhưng Chung Bình chỉ cười, cưng chiều ôm cô, “Mang về để em có thể từ từ mà chọn.” Tố Tố vừa vui lại vừa giận, cô khẽ cắn môi. Anh thật quá đáng, lại còn nuông chiều cô như vậy, cô thực sự sẽ trở nên ngang ngược mất!

Nhìn hai tay anh xách đầy mấy túi giấy, Tố Tố đau lòng muốn xách hộ anh vài túi, nhưng Chung Bình lại mỉm cười lắc đầu, “Trên lưng anh còn trống này, vẫn còn có thể cõng được em.” Tố Tố cảm động, hơi ghì cổ anh xuống, rồi khẽ hôn lên má trái của anh, cô thật muốn tìm cơ hội để có thể nuông chiều anh đến mức vô pháp vô thiên như thế này!

Chung Bình cười đến cực vui vẻ, đem cả má phải xoay lại, chìa ra yêu cầu cô, “Bên này nữa.” Cả khuôn mặt cô nhất thời đỏ bừng, nhanh chóng hôn lên má phải của anh rồi chạy biến đi. Chung Bình đứng ở đằng sau bật cười thật to. Tố Tố khẽ cười, không hề biết rằng dạo gần đây anh đều rất vui vẻ, có lẽ là do cô không để ý, từ khi đi du lịch, nụ cười của Chung Bình xuất hiện càng ngày càng nhiều hơn. Nghe tiếng cười sang sảng của anh, cô cũng cảm nhận được rằng anh đang rất hạnh phúc.

Người qua lại trên đường đều phải quay lại nhìn cặp đôi ngọt ngào này bằng ánh mắt bất thường. Nhất định là do bọn họ cười nói quá to, hai người quay lại le lưỡi cười với nhau, không biết làm gì hơn đành kìm nén lại, tiếp tục im lặng đi dạo.

Nguyên một ngày đi thăm quan mọi nơi, hai người mang theo túi lớn túi nhỏ trở lại khách sạn.

Tố Tố mệt mỏi đến mức chỉ muốn nằm im bất động ở trên giường. Chung Bình để mấy món đồ kia ở một bên, rửa mặt mũi chân tay xong liền đi tới ngay bên cạnh cô, đau lòng vuốt tóc, “Mệt lắm à?” Tố Tố gật đầu, “Đi chơi mà cũng mệt như vậy.” Chung Bình cười nhẹ, vòng tay qua đằng sau cổ cô nhẹ bóp, “Có muốn anh đấm bóp giúp em một chút không, tay nghề của anh cũng không tồi đâu.” Tố Tố mệt mỏi nhắm nghiền hai mắt lại, để anh lật người cô úp sấp xuống giường. Ngón tay anh có lực khẽ xoa bóp, nhấn nhấn ở trên cổ và bả vai cô, cả người thoải mái làm cô không tự chủ được mà khẽ hừ nhẹ một tiếng, chậm rãi thả lỏng. Anh nhẹ nhàng xoa bóp một đường dọc theo sống lưng, còn cô chỉ nhắm mắt lại lẳng lặng hưởng thụ.

Ngay lúc cô chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, thì cô cảm giác cả người mình đột nhiên trở nên nhẹ bỗng. Tố Tố khó khăn mở mắt ra, nhìn anh đầu nghi hoặc. Chung Bình dịu dàng mỉm cười, “Tắm trước rồi ngủ tiếp.” Vừa dứt lời, anh đã ôm cô đến bồn tắm đã được xả nước sẵn, trong bồn còn có những cánh hoa hồng diễm lệ trôi nổi bồng bềnh trên mặt nước. Cô mơ mơ màng màng nói, “Dịch vụ ở đây tốt thật, còn có tắm bằng cánh hoa hồng nữa.” Chung Bình nghe vậy chỉ cười nhẹ, “Là anh bảo bọn họ cố ý chuẩn bị.” Tất nhiên đây không phải là ưu tiên mà phòng nào cũng có được.

Tố Tố sợ run ba giây, đột nhiên ngẩng mặt lên nhìn khuôn mặt mỉm cười của anh, cô ngây ngốc nhìn anh chăm chú, “Anh…rốt cuộc còn chuẩn bị bao nhiêu thứ nữa?” Anh luôn luôn âm thầm làm mọi thứ khiến cô phải giật mình, thời gian đâu để anh chuẩn bị hết những thứ kế hoạch này…? Là do anh quá dụng tâm hay là do cô không đủ nhạy bén, vì sao cô luôn luôn bị anh làm cho ngạc nhiên đến mừng rỡ thế này?

Chung Bình khẽ hôn lên môi cô, “Không nhiều, không nhiều, đủ để em cảm động là được.” Anh thích xem vẻ mặt kinh ngạc đến ngây người nhưng trong mắt luôn âm thầm toả ra cảm động của cô, một khắc kia thôi cũng đủ đề cho anh cảm thấy tự hào cùng thoả mãn.

Tố Tố cảm động, dùng tay ôm chặt lấy cổ anh, đầu đặt lên vai anh nói nhỏ, “Chung Bình, anh tốt với em quá, em nên làm gì cho anh đây?” Chung Bình khẽ vuốt nhẹ trên lưng cô, mỉm cười nói, “Chỉ cần để anh yêu em, anh đã thoả mãn rồi.” Cô không cần làm gì nữa, chỉ cần luôn ở bên cạnh anh, ỷ lại vào anh, chính là điều khiến anh hạnh phúc nhất.

Chung Bình khẽ ôm Tố Tố đặt lên tấm phản ở gần bồn tắm, vỗ nhẹ lên mặt cô, “Tắm nhanh đi, xong rồi ngủ một giấc.” Anh ngẩng đầu lên nhìn cả bầu trời đang ngả dần về phía Tây ở bên ngoài cửa sổ, chợt khẽ cười, “Có thể vừa ngắm mặt trời lặn, vừa tắm bằng hoa hồng, em thật hưởng thụ.” Maldives thật sự là lãng mạn đến cực hạn, mỗi một khung cảnh đều khiến người ta phải vui vẻ thoải mái. Anh thu mắt lại nhìn bộ dạng dụ hoặc nửa tỉnh nửa mê của cô, trong lòng khẽ động. Nếu như có thể cùng cô vừa tắm vừa thưởng thức cảnh đẹp này, thì thật là tuyệt vời? Anh nhìn sâu vào đôi mắt cô, bất giác ánh mắt lại trở nên mờ hẳn đi, hô hấp cũng từ từ trở nên gấp gáp, trong đầu anh bị những hình ảnh mơ hồ kia quấy nhiễu. Nhưng nghĩ gì thì nghĩ, anh vẫn cố nhịn, thu ánh mắt sâu thăm thẳm của mình lại, khẽ đè lên vai cô, rồi đi ra phía ngoài.

Nhưng còn chưa đi được mấy bước, âm thanh nho nhỏ phía sau lại làm cho anh phải dừng chân lại. Anh không dám tin chậm rãi xoay người nhìn cô, cả khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ, đang cúi thấp đầu, anh đành chậm rãi quay trở lại, “Tố Tố, em vừa mới nói gì?”

Mặc dù cô cúi đầu, nhưng anh vẫn có thể nhìn thấy cả cổ cô đều đã đỏ bừng lên, “Anh cũng có thể cùng em.” Cô thật hận không thể cắn ngay vào đầu lưỡi mình, những lời nói đáng xấu hổ như vậy làm sao có thể là từ trong miệng cô phát ra cơ chứ? Nhưng cô rõ ràng hiểu được hai ngọn lửa trong đôi mắt anh, khát vọng của anh giống như một ngọn lửa thiêu đốt cả lòng cô. Cô thầm nghĩ muốn anh được hạnh phúc.

Hô hấp của anh chợt căng thẳng, tay khẽ đặt lên vai cô, đè thấp cổ họng nói, “Tố Tố.” Cầu em mau chóng đuổi anh đi, không thì, không thì…hô hấp đã trở nên rối loạn rừ lâu. Cô khẽ ngẩng mặt lên, vẻ mặt ngượng ngùng nhìn anh, anh khẽ gầm nhẹ một tiếng, dùng sức kéo cô, đem cả người cô ôm chặt vào trong lồng ngực. Đôi môi nhanh như vũ bão đè ép xuống môi cô, đôi bàn tay mạnh mẽ xé đi quần áo trên người cô. Trong nháy mắt, hai thân thể trần trụi đã dính chặt vào nhau, anh ôm cô cùng nhau chìm vào trong làn nước ấm, cảm thụ được từng cánh hoa hồng chậm rãi vây quanh bọn họ.

Hai bàn tay anh điên cuồng chạy loạn trên cười cô, nhanh chóng châm lên ngọn lửa trong lòng cô. Tố Tố khó chịu thở gấp, trên người ẩm ướt, từng giọt từng giọt đọng lại làm cho hai cơ thể đang dính sát vào nhau càng trở nên mẫn cảm. Anh vẫn cứ dùng sức như vậy ôm cô, dường như muốn đem cả người cô khảm vào trong lòng anh, nụ hoa trước ngực vì sự ma sát của anh mà như thức tỉnh, kiều diễm nở rộ đứng thẳng lên. Tố Tố chôn cả khuôn mặt mình xuống cổ anh, cả người đều ghé sát trên người anh. Ngượng ngùng khiến cô không có cách nào đáp lại nhiệt tình của anh, nhưng trong lòng lại luyến tiếc không nỡ đẩy anh ra, cô muốn anh vui, vĩnh viễn vui vẻ.

Anh đột nhiên dùng sức đem cả người cô đẩy xuống đặt dưới thân, đem đầu của cô khẽ đặt lên bồn tắm, tay anh vòng qua đằng sau lưng ôm cô lên cao, nụ hoa kiều diễm đứng thẳng cao vót mê người trên làn tuyết trắng. Yết hầu của anh khẽ chuyển động, anh không đợi được nữa liền vùi mặt vào hai đồi tuyết trắng kia, mềm mại ấm áp mau chóng khiến anh chìm đắm. Cảm nhận được người dưới thân mình đang kịch liệt run rẩy, nụ hoa anh đào trong miệng anh cũng chậm rãi nở rộ, anh ôm cô càng chặt hơn. Hai chân bắt đầu trêu chọc đôi chân ngọc ngà của cô, không có thứ gì có thể so được với sự chủ động của cô, điều này càng khiến anh trở nên hưng phấn. Nhìn cô đã hoàn toàn mê đắm vào trong lửa tình nhưng vẫn còn ngượng ngùng chống đỡ, dục vọng của anh đã sớm gào thét muốn phát ra. Anh rõ ràng hiểu được điều này thể hiện cho thứ gì, cô đang làm vì anh!

Chung Bình khẽ ngẩng đầu, híp mắt nhìn cô, những sợi tóc tán loạn rơi trên bồn tắm, khoé môi đỏ sẫm ngập tràn những tiếng rên rỉ, thật sự là quá hấp dẫn. Anh chậm rãi nâng hai chân cô lên, đặt ở hai bên hông, rồi lại chậm rãi tới gần nơi thần bí của cô. Rõ ràng anh cảm nhận được cả người cô đang mãnh liệt co rút lại, hai chân căng thẳng, mắt nhắm nghiền, hàm răng cắn chặt môi. Anh cười nhẹ, nhấc tay lên xoa môi cô, từ từ cạy chúng ra, mơn trớn hàm răng của cô, thậm chí đùa nghịch đầu lưỡi của cô, chọc cho cô phải khó chịu phát ra âm thanh rên rỉ. Anh nặng nề mở miệng, “Ngậm nó.” Cô sợ run một giây, chiếc lưỡi linh hoạt chậm rãi quấn lấy ngón tay anh, giống như trẻ con mút chặt vào. Cảm giác ấm áp trơn trượt làm cho cả người anh run lên, gầm nhẹ một tiếng, anh khẽ tách rộng đôi chân cô ra hơn, dùng sức chậm rãi tiến nhập.

Cả ngón tay cùng dục vọng của đàn ông đều song song cảm nhận được sự hấp thụ chặt chẽ của cô, thân thể cô co rút nhanh, sít sao bao bọc chặt lấy anh. Chung Bình cố gắng chịu đựng, chậm rãi hoạt động ngón tay, nhẹ nhàng trêu đùa ở trong miệng cô, nghe những tiếng rên rỉ không ngừng phát ra khỏi miệng cô, thân thể phía dưới cũng bắt đầu chậm rãi luật động. Ở trong làn nước ấm áp, cô cảm thấy một phần anh đang chôn sâu trong cơ thể mình, lúc sâu lúc cạn. Mỗi lần anh đẩy về phía trước, phần gáy của cô đều đụng phải bệ bồn tắm, rất cứng rất khó chịu, mà trong miệng thì vẫn bị những ngón tay của anh chơi đùa. Bàn tay còn lại xoa nắn bộ ngực của cô có chút đau đớn. Tất cả những cảm giác trên đều bị sự lấp đầy mãnh liệt của anh làm cho cô chìm nghỉm, cô muốn hét lên thật to, chỉ muốn cuộn chặt cả người lại, nhưng anh vẫn gắt gao chiếm lấy cô, không để cho cô được như ý. Cô kìm lòng không được mà giãy dụa. Động tác cố ý chậm lại của anh giống như một loại dằn vặt, làm cho trong lòng cô cảm thấy trống trải thật khó chịu. Cô ôm lấy vai anh, dùng móng tay bấm lên một cái, ánh mắt mở to ra mê man khẩn cầu anh.

Chung Bình hài lòng nhìn biểu tình trên mặt cô, từ từ rút ngón tay trong miệng cô ra. Tố Tố nặng nề thở dài một tiếng, hai tay anh nhanh chóng nắm chặt lấy thắt lưng cô, cả người thẳng tắp, bắt đầu mãnh liệt gia tốc. A…cô nhịn không được, khẽ kêu lên, anh đụng cô thật sâu, thật đau, mỗi một lần đều giống như muốn làm cho cô ngất đi, nhưng dần dần những…cảm nhận sâu sắc kia đều bị những khoái cảm mãnh liệt nhanh chóng thay thế. Những tiếng kêu rên của cô phát ra không khỏi mang theo vài phần hưởng thụ.

Làn nước ấm áp không ngừng dập dềnh bên cạnh hai thân thể khô nóng. Mồ hôi lách tách từ trán, từ cổ và ngực đều chảy xuống phía dưới, nhỏ xuống nơi đang phập phồng cao vót trước ngực cô, theo từng đường cong duyên dáng trượt xuống, cuối cùng hoà vào làm một với nước tắm được trải đầy những cánh hoa hồng kia. Mê man nhìn cảnh đẹp trước mắt khiến toàn bộ mạch máu đều sôi sục, dục vọng của anh cuối cùng cũng đạt tới đỉnh, mãnh liệt đưa đẩy vài cái, người dưới thân cũng cuồng liệt nhanh chóng co rút lại, theo từng đợt dao động đều tuỳ ý vẽ ra đường cong hoàn hảo đến khiêu gợi. Anh ôm thật chặt, cả người chìm xuống, đem tất cả lửa nóng đều phun vào trong người cô, rồi nặng nề nằm im trên đó.

Trái tim đang đập kịch liệt cũng chậm rãi giảm tốc đô, cô mệt lả chìm cả người trong nước, mặc anh xoay người lại đem cô ôm ngồi ở trong lòng, bên tai khẽ lướt nhẹ một thanh âm trầm thấp, mê hoặc, đi vào tai cô, “Anh yêu em.” Khoé miệng cô khẽ cong lên, “Em cũng thế.”

Anh hôn nhẹ lên vành tai của cô, rồi lấy sữa tắm từ từ xoa khắp người cô, còn hạ giọng nói, “Mặt trời sắp lặn rồi.” Tố Tố hơi mở mắt ra, nhìn vầng mặt trời diễm lệ còn đang lơ lửng ở nơi đường chân trời, ánh chiều tà chiếu lên mặt biển vô cùng rực rỡ. Cô hạnh phúc chậm rãi nhắm mặt lại, nằm ở trong lòng anh, lẳng lặng hưởng thụ vuốt ve của anh, trong lòng không ngừng nhớ kỹ nếu như có thể ở luôn chỗ này thì thật tốt.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.