Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân

Chương 66: Khắc nghiệt (4)



Khóe miệng Mộ Dung Kiệt nâng lên tạo thành nụ cười lạnh đầy khát máu.

“Trương Thiên, anh mang 500 người này lên lầu một, tự tôi lên lầu hai!”

“Dạ, đại ca!Anh phải cẩn thận” Cung kính trả lời.

Dưới sự che chở của bóng đêm, Mộ Dung Kiệt cẩn thận từng bước một lên lầu không một tiếng động.

Cửa sổ lầu một không có một tia ánh sáng, tối như mực cái gì cũng không thấy rõ.

Mộ Dung Kiệt cười lạnh nhìn cửa sổ lầu hai cao khoảng chừng bốn thước.

Anh ngồi chồm hổm trên mặt đất hai chân vừa phát lực, vọt người nhảy lên, bả vai của Mộ Dung Kiệt vừa đúng chạm trúng đáy cửa sổ lầu hai. Một tay của Mộ Dung Kiệt duỗi ra nắm chặt bệ cửa sổ, tay kia khẽ chống, Mộ Dung Kiệt thuận lợi ngồi trên bệ cửa sổ, dùng sức thật mạnh “Bang….” tiếng thủy tinh bị vỡ vang lên, kính cửa sổ bị anh đập vỡ nát.

Mộ Dung Kiệt lật người chui vào bên trong cửa sổ, nhìn kỹ mởi phát hiện đây là một gian phòng làm việc, anh đi tới cửa phòng làm việc vừa nghe được động tĩnh bên ngoài, mơ hồ có thể nghe được đó là tiếng bước chân ở hành lang truyền tới. Tay cầm sẵn súng lục xông ra ngoài.

Mấy người của Hải bang canh gác ở cầu thang lầu hai, đi tới đi lui, đột nhiên ở hành lang phát ra một tiếng “Bang….” làm họ giật cả mình.

Mộ Dung Kiệt cầm súng càng làm cho bọn họ hoảng sợ.

Lăn một vòng lập tức chạy lên lầu ba.

Mộ Dung Kiệt không để ý tới đám người kia, trực tiếp chạy lên lầu ba.

Trương Thiên mang theo 500 người xông vào. Bởi vì đối phương hoàn toàn không có sự chuẩn bị, chính vì thế đã đem lại thuận lợi cho bọn họ.

Hồ Kỳ ở ngoài cửa thấy một đám người nháo loạn ở bên trong căn cứ, biết đó là người của Trương Thiên xông vào, hắn cao giọng hô to: “Người của anh Thiên đã tới, anh em, chúng ta cùng vào hợp sức với anh Thiên.”

Trương Thiên thấy thế cục lầu một đã định, níu lấy một người của Hải bang hỏi”Bang chủ của tụi mày ở đâu? Không nói thật tao lập tức giết chết mày tại đây.”

“Đừng giết, đừng giết tôi, tôi nói, bang chủ của chúng tôi ở phòng họp trên lầu ba.” Toàn thân hắn run cầm cập nói.

Trương Thiên tiện tay ném tên đó xuống mặt đất, dẫn theo mười người lên lầu ba.

Đi tới cửa phòng họp hắn một cước đá văng cửa xông vào bên trong.

Nhiều năm rèn luyện đã hình thành cho anh một trực giác cực kì nhạy cảm, làm anh ý thức được nép ở một bên tường, “Phanh!Phanh!” Hai tiếng súng vang lên, trên tường bị thủng bởi hai viên đạn vừa bắn ra.

Trương Cường nghe được tiếng súng cũng nhanh nhẹn lui vào góc tường, hắn không ngờ tới người của Hải bang cũng có súng, nhỏ giọng mà hỏi qua thiết bị nhỏ bên tai: “Đại ca, bọn họ có súng, chúng ta xông vào bên trong bằng cách nào?”

Mộ Dung Kiệt nghĩ một lát, nhìn tên thủ hạ bên cạnh nói”Anh đi xuống lầu chuẩn bị cho tôi bình xăng, chúng ta dùng đuốc đốt, bọn họ buộc phải chạy ra ngoài.” Tên đó nghe theo mệnh lệnh mà làm, không tốn quá nhiều thời gian Hồ Kỳ mang theo mười mấy người lên lầu ba, mỗi người trong tay cũng có một bình xăng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.