Tinh Thần Biến

Chương 646: Trọng trọng kiếp sát



“Hậu Thổ ấn xuất hiện!”

Thần thức của các Thần Vương lúc vừa bao phủ Thiên tôn sơn thì cơ hồ đồng thời phát hiện ra Hậu Thổ Ấn xuất hiện, không một chút do dự, tất cả các Thần Vương đều dùng tốc độ nhanh nhất, hóa thành mười đạo lưu quang từ mọi hướng nhằm mục tiêu là Khương Lan phóng tới.

“Hưu!”

Chân đạp nhất lưu Hồng Mông linh bảo La Vũ đao. Khương Lan tốc độ càng đạt tới mức kinh khủng. Ngay cả Tả Thu Lâm và Dịch Phong so với Khương Lan còn chậm hơn một chút.

“Án chiếu theo kế hoạch lúc trước!”

Tả Thu Lâm thần thức truyền âm nói.

“Biết rồi.”

Khương Lan, Dịch Phong đều trả lời ngắn gọn, may mắn rằng lúc trước bọn họ có nghĩ qua, nếu bọn họ quả thật lấy được Hậu Thổ Ấn, làm thế nào để chạy trốn khỏi sự truy sát của rất đông các Thần Vương.

Thiên Tôn sơn này thật sự quá lớn, mà các Thần Vương phân tán cũng rất rộng, Khi Khương Lan phi hành xuống phía dưới được gần một nửa lộ trình. Mới có vị Thần Vương đầu tiên tới chặn lại. Bất quá sau vị Thần Vương này, liên tiếp không ngừng rất nhiều Thần Vương chạy đến cản lại.

“Một nửa lộ trình sau, xem ra tương đối khó khăn.”

Khương Lan trong mắt hiện lên một tia hưng phấn khó có được.

“Đã lâu, không có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào này.”

Thời khắc này, Khương Lan cảm thấy huyết dịch toàn thên đều tựa hồ như đang sôi trào, năng lượng sung mãn vô tận.

“Áo Thôn, mi cũng muốn ngăn cản ta?”

Khương Lan quay về phía Thần Vương đầu tiên đang đuổi giết, trực tiếp thần thức truyền âm nói. Áo Thôn, chính là một trong tam đại Thần Vương của Huyết Yêu sơn, bất quá luận về thực lực, Áo Thôn so với Khương Lan yếu hơn rất nhiều, đừng nói đến hiện tại Khương Lan đã có nhất lưu Hồng Mông linh bảo.

Áo Thôn nghĩ đến sự chênh lệch thực lực.

“Ta thực lực yếu hơn, đây là muốn liều mạng, chịu chết sao?”

Áo Thôn trong lòng chần trừ, điều này không khỏi làm cho công kích của hắn chậm lại một chút.

“Hưu!”

Mốt đường cong xẹt qua. Khương Lan chân đạp La Vũ đao trực tiếp bỏ Áo Thôn rớt lại xa xa phía sau. Lúc này với tốc độ của Khương Lan, nếu mà đối thủ chỉ một thoáng chần chừ, liền bị Khương Lan bỏ xa.

Tiếng nổ lớn vang lên, tốc độ quả thật quá nhanh. Tả Thu Lâm cùng Dịch Phong cũng ở ngay phía sau Khương Lan, ba người khoảng cách với nhau cũng không xa.

“Hô!”

“Hô!”

“Hô!”

……

Từ phía trước liên tiếp bốn vị Thần Vương phóng đến, trong bốn vị Thần Vương này có hai vị là Thánh hoàng, phân biệt là Khương Phạm, Chu Hoắc cùng với Chu Nhiên, Khương Hình. Bốn vị Thần Vương này tự nhiên đối với Khương Lan rất quen thuộc.

“Nhị đệ, đưa Hậu Thổ Ấn cho ta.”

Khương Phạm từ phía trước đi tới, lại còn dùng thần thức truyền âm nói.

“Hừ, buồn cười.”

Khương Lan thần thức truyền âm nói. Mỗi bên thần thức truyền âm với nhau, hai bên nhân mã đã đi qua khoảng cách ngàn dặm trực tiếp chạm mặt nhau. Khương Lan dùng thần thức trực tiếp cuồng bạo trùng nhập vào trong đầu Khương Hình, Chu Nhiên:

“Các ngươi cũng muốn cản ta?”

Khương Hình, từ nhỏ đã nghe truyền kỳ về sự trưởng thành của Khương Lan. Đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng của Khương Lan đang cực tốc phóng tới, trong lòng có thoáng chấn động. Không khỏi có chút chậm lại. Chu Nhiên cũng là người thông minh, biết rằng chênh lẹch đôi bên rất lớn.

“Ta đi theo phía sau đại bá là được.”

Chu Nhiên trực tiếp đi theo phía sau Chu Hoắc.

“Hậu Thổ Ấn, là do tình thế bắt buộc.”

Khương Phạm lần cuối cùng thần thức truyền âm, Khương Phạm với Khương Lan khoảng cách chỉ trăm thước mà thôi, trăm thước cự li đối với tốc độ của hai vị đại Thần Vương, ngay cả thời gian nháy mắt cũng không kịp đã đối mặt rồi.

Đỉnh đầu Khương Phạm lơ lửng một viên linh châu màu đen, chính là trấn tộc chi bảo

“Ám Nguyên linh châu”

. Trên người lại hiện lên hắc sắc chiến y. Trong tay cũng xuất hiện một thanh hắc sắc trường thương. Mà La Vũ đao dưới chân Khương Lan trong nháy mắt đã ở trong tay.

Khương Phạm, Khương Lan nhìn nhau.

“Hô!”

Một tiếng nổ lớn vang lên, Khương Phạm cùng Khương Lan va chạm vào nhau, Khương Lan tốc độ nhanh kinh hoàng, vòng qua bên cạnh Chu Hoắc. Về Phần Chu Nhiên, Khương Hình hai người càng không dám ngăn cản.

Tả Thu Lâm, Dịch Phong hai người vòng theo hai hình vòng cung, bỏ qua bốn vị Thần Vương này, bọn người Chu Hoắc cũng không ngăn trở Tả Thu Lâm cùng Dịch Phong. Bởi vì Khương Phạm vùa giao thủ chính diện với Khương Lan, giờ phút này lại rơi xuống núi đá trên Thiên Tôn sơn.

“Khương Phạm huynh, làm sao vậy?”

Chu Hoắc lập tức phóng tới bên cạnh Khương Phạm.

Khương Phạm khóe miệng có tiên huyết, quay đầu xuống phía dưới nhìn, lúc này bóng người Khương Lan đã sớm tiêu thất vô tung, chỉ là lờ mờ nghe được tiếng nổ kinh khủng lại còn có tiếng va chạm. Hiển nhiên phía dưới lại có giao thủ.

“Ta không sao.”

Khương Phạm lắc lắc đầu, đồng tử có chút co lại.

“Chỉ là không nghĩ tới, nhị đệ của ta đột nhiên sử dụng ”

thời gian gia tốc

” đến mức xuất thần nhập hóa. Đối với ”

thời gian gia tốc

” gần như vận dụng hết mức, đột nhiên khiến bổn nguyên chi lực của ta không thể thương hại tới hắn, hắn lại một đao chém trúng ta.”

Khương Phạm trong lòng ngẫm lại thực là một trận kinh hãi. Nếu như không phải trấn tộc linh bảo

“Ám Nguyên linh châu”

có công hiệu phòng ngự, Khương phạm thực sự trúng một La Vũ đao vừa rồi, sợ rằng không chỉ là thổ ra một búng máu.

“Lợi hại như vậy?”

Chu Hoắc trong lòng cũng kinh ngạc.

“Ta cũng chỉ biết nhị đệ hắn rất lợi hại, lúc trước hắn không có nhất lưu Hồng Mông linh bảo, trong khi đó ta đối mặt với hắn, cũng không nắm chắc tất thắng. Hôm nay hắn có La Vũ đao, ta…đã không phải là đối thủ của hắn nữa.”

Khương Phạm trong lòng có chút hối hận.

Bởi vì, La Vũ đao chính là Khương Phạm đưa cho Khương Lan!

Lúc trước, trong khi công khai chiêu thân, đệ nhất kiện lễ vật mà Tần Vũ dâng hiến chính là

“La Vũ đao”

. Khương Phạm lúc đó đang lo lắng về việc Phiêu Tuyết thành gia tăng thực lực, nên đưa

“La Vũ đao cho Khương Lan. Ai ngờ, cuối cùng trong khi tuyển con rể, hắn tự mình đã lựa chon Chu Hoắc. Làm Khương Lan hoàn toàn trở mặt với hắn. Tần Vũ đưa cho Khương Phạm La Vũ Đao, cuối cùng lại quay về với Khương Lan.

….

Trong lòng vừa nghĩ đến Tần Vũ, đáy lòng Khương Phạm liền có một trận phiền muộn.

Nguồn truyện:

Truyện FULL

Mặc kệ như thế nào, Hậu Thổ Ấn này nhất định phải lấy được.

” Khương Phạm lại bay lên không.

Khương Phạm huynh, ngươi lại muốn đuổi theo?

” Chu Hoắc ở bên cạnh kinh ngạc, Khương Hình, Chu Nhiên cũng nhìn về phía Khương Phạm. Bọn họ đều cảm nhận được tốc độ phi hành của Khương Lan. Tốc độ phi hành của Khương Lan so với bọn họ nhanh hơn, đuổi theo từ phía sau, khoảng cách giữa đôi bên ngày càng xa, căn bản là không đuổi kịp.

Khương Phạm thần thức truyền âm nói: ”

Đừng lo lắng, trên đường có người chặn lại, bọn họ dám chắc không cách nào bảo trì tốc độ cao. Huống chi…cửa phù điêu thông đạo còn có người cản trở. Toàn bộ Thiên Tôn sơn, chỉ có một phù điêu thông đạo để đi ra, nhị đệ ta hắn không có khả năng đi ra ngoài dễ dàng như vậy.

Lời nói còn quanh quẩn trong đầu Chu Hoắc,Chu Nhiên, Khương Hình ba người, Khương Phạm đã hóa thành một đạo hắc quang hướng phía dưới đuổi tới. Chu Hoắc, Chu Nhiên, Khương Hình ba người chần chừ một chút, ngáy sau đó cũng đuổi theo.

Khương Lan huynh, dừng lại.

Từng đạo thần thức truyền âm liên tiếp vang lên trong đầu Khương Lan, những người đó phần lớn đều là người quen biết cũ của Khương Lan, không ít người cùng Khương Lan quan hệ đều không tồi. Bất quá khi dính líu đến Hậu Thổ Ấn, Những Thần Vương này sẽ khong hề nhường nhịn.

Dừng lại?

Khương Lan trong mắt có một chút lãnh ý, không ít Thần Vương trước đây cùng hắn quan hệ không tồi, chỉ là trong khi giao thủ vừa nãy, vài vị Thần Vương có quen biết lại tâm ngoan thủ lạt với hắn. Không chút nào lưu tình.

Trên trường bào Khương Lan giờ phút này cũng nhiễm đầy huyết tích, trong đó vết máu của chính mình cũng có, của người khác cũng có.

Không cầu giết địch, chỉ cầu tốc độ nhanh nhất… phóng xuống phía dưới.”

Đây là ý nghĩ của Khương Lan, điều này cũng khiến cho Khương Lan cho tới giờ này cũng không hạ sát chiêu đối với những Thần Vương này, chỉ là thoát khỏi những vị Thần Vương đó. Với tốc độ phi hành của Khương Lan, chỉ cần thoát khỏi đối phương, đối phương không thể lại đuổi theo hắn.

Luận tốc độ, Khương Lan chân đạp nhất lưu Hồng Mông linh bảo La Vũ đao, có lẽ chỉ có Tu La Thần Vương có thể so với hắn. Dù sao bát đại trấn tộc linh bảo, đều không phải là linh bảo dùng để giá ngự phi hành, tuy giống với mình đều là nhất lưu Hồng Mông linh bảo, tốc độ của bát đại Thánh Hoàng so với Khương Lan đều chậm hơn một chút.

“hô!

“”

hô!

Tả Thu Lâm, Dịch Phong hai người vòng theo hai đường vòng cung, cực tốc hướng tới phù điêu thông đạo phía dưới phi xuống. Bọn họ hai người thật ra vô cùng thoải mái. Đi một đường, không có vị Thần Vương nào ngăn trở bọn họ. Cơ hồ tất cả Thần Vương đều đi ngăn trở Khương Lan.

Khương Lan huynh thoát khỏi những người đó tốc độ thật nhanh a.

” Dịch Phong trên mặt có một tia vui mừng.

Tả Thu Lâm mặt vẫn lạnh lùng như cũ. Trực tiếp thần thức truyền âm nói:”

Hừ, chỉ bất quá những Thần Vương này cũng không đoàn kết, hơn nữa Thần Vương thực sự lợi hại, phần lớn đầu không ra tay. Tại lối vào phù điêu thông đạo, sẽ có mấy vị Thánh Hoàng chờ đó.”

Dịch Phong sắc mặt cũng nghiêm túc lại. Những Thánh Hoàng này nghĩ đều vô cùng đơn giản, bất quản thế nào, Khương Lan cuối cùng là muốn thông qua lối vào phù điêu thông đạo ra ngoài. Cho nên chỉ cần ngăn ở trước của vào phù điêu thông đạo, liền có thể ngăn Khương Lan lại.

Một đạo lưu quang màu đỏ phi tới chỗ cách phù điêu thông đạo vài trăm thước, lưu quang màu huyết hồng dừng lại hạ xuống, biến thành một nhân ảnh, chính là Huyết Hải nữ vương. Huyết Hải nữ vương khi phát hiện “Hậu Thổ Ấn

” bị Khương Lan lấy được, liền toàn lực phi hành tới phù điêu thông đạo, một đường không ai ngăn trở, hơn nữa bản thân tốc độ cực nhanh, Huyết Hải nữ vương đã sớm đi trước Khương Lan. Liền đến vị trí cửa vào phù điêu thông đạo.

Hừ, những Thánh Hoàng này, lại cứ tưởng rằng mình rất lợi hại.

” Huyết Hải nữ vương liếc mắt một cái đã thấy đứng ở trước cửa phù điêu thông đạo là bọn người Đoan Mộc Vân, Thang Lam, Hoàng Phủ Ngự.

Cho các người cùng Khương Lan mấy người đánh nhau trước. Sau đó….

” Huyết Hải nữ vương trong lòng định ra kế hoạch phi thường tốt.

Nàng thực lực mặc dù không yếu, chỉ là một khi đối mặt với những Đại Thánh Hoàng và Khương Lan, lại là có chút nguy hiểm. Quan trọng nhất chính là….những Đại Thánh Hoàng này nàng căn bản không biết thực lực.

Ẩn giấu thực lực.

Đến thời khắc mấu chốt ra tay!

Phốc.

” La Vũ đao mang theo một vệt máu tươi xẹt qua trường không, Khương Lan chân đạp La Vũ đao, tốc độ thoáng chậm lại một chút. Sau đó lại khôi phục cực han tốc độ. Tiếp tục bay xuống phía dưới.

Mà phía sau Khương Lan, Thần Vương ”

Hoàng Phủ Lôi

” nhìn theo bóng Khương Lan phía xa, trong lòng vô cùng rõ ràng. Vừa rồi Khương Lan đã tha cho hắn một mạng. Chỉ cần Khương Lan bỏ thêm chút thời gian, là đủ để giết Hoàng Phủ Lôi. Lối vào phù điêu thông đạo, giờ phút này đã tụ tập mười một vị Thần Vương. Mười một vị Thần Vương này, có năm vị Thánh Hoàng cấp cao thủ, còn lại sáu người, phân biệt là Huyết hải nữ vương ”

Tiết Vân

“, ba vị Thần Vương của Tu La Hải: Tôn Luyện, Liễu Liên, An Tầm. Cùng với Huyết Yêu sơn Thần Vương .”

Huyết yêu nữ vương” Vũ Sát, cùng với Đoan Mộc Ngọc đứng xa xa một bên.

“Hô!”

Người còn chưa đến, không khí đã trở nên chấn động. Qua đó có thể thấy được tốc độ của Khương Lan.

“Thang Lam, Mộc Khâm huynh, chúng ta hai người liên thủ cản Khương Lan lại.

” Đoan Mộc Vân nhìn chắm chằm lưu quang từ xa cực nhanh bay tới, đồng thời thần thức truyền âm an bài.

Khương Lan, dù sao cũng chi là Khương Lan. Không phải là Tu La Thần Vương, cũng không phải Tần Vũ. Hai vị Thánh Hoàng liên thủ là đủ ngăn trở Khương Lan. Huống chi…nơi này còn có các vị Thần Vương khác.

Chúng ta đừng có vội.

” Hoàng Phủ Ngự đứng bên cạnh Phổ Thai Hồng truyền âm nói. Hai vị Thần Vương này là cùng một phe.

Xuất thủ!

Đoan Mộc Vân đột nhiên thần thức truyền âm quát, Thang Lam, Mộc Khâm hai người mục quang lập tức bạo xạ, thân ảnh hai người lập tức hóa thành tàn ảnh mang theo hai cỗ năng lượng kinh khủng màu xanh và lam nhằm phía Khương Lan. ”

Mộc Khâm, Thang Lam?” Khương Lan mục quang trở nên lãnh lệ, La Vũ đao dưới chân đột nhiên tiêu thất, sau đó liền xuất hiện trong tay. Lúc này Tả Thu Lâm, Dịch Phong từ mặt bên đã tới bên cạnh cửa vào phù điêu thông đạo, bọn họ hai người đều nhìn Khương Lan, án chiếu theo kế hoạch, giờ phút này căn bản còn chưa tới lúc bọn họ ra tay.

Vô luận là như thế nào, địch nhân trong lúc này, chỉ cho phép Khương Lan một người rời đi.

“Khương Lan huynh, trông cậy vào ngươi.”Dịch Phong trong lòng yên lặng chờ đợi, mà Tả Thu Lâm cũng lạnh lùng như trước, chỉ là ánh mắt vẫn dừng lại trên người Khương Lan. Nhìn kĩ chỗ đông đảo các Thần Vương, Khương Lan cùng Mộc Khâm, Thang Lam hai đại Thần Vương đã chính diện giao thủ.

Một đạo đao quang chói mắt. Không gian biến ảo, mọi người nhìn kĩ thì, Khương Lan cả người trở nên mơ hồ, thời gian lưu tốc xung quanh thân thể không ngừng kịch liệt biến đổi. “Thời gian gia tốc

” lúc này dược dùng tới cựu hạn.

Thời gian gia tốc, cũng có thể sử dụng đến mức này?

” cách đó vài trăm thước Huyết Hải nữ vương trong lòng chấn kinh, nàng mặc dù đã lĩnh ngộ ”

thời gian tĩnh chỉ

“, nhưng có thể sử dụng ”

thời gian gia tốc

“, thì nàng không thể không thừa nhận, nàng cùng Khương Lan chênh lệch không nhỏ.

Phốc” một tiếng, tiên huyết rải đầy trời. Khương Lan, Mộc Khâm, Thang Lam ba người đan xen vào nhau. Khương Lan sắc mặt trắng bệch, cơ hồ không hề giảm tốc, chỉ để lại tàn ảnh liên tiếp, cực nhanh hướng tới phù điêu thông đạo phóng đi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.