Tinh Ngự

Chương 168: Thánh Hải Tư Lam (2)



Vi Miểu biết đó chính là thói quen của sư phó, không dám đã quấy rầy hắn vào lúc này, chỉ thúc thủ cung kính đứng ở một bên, trong ánh mắt nhìn về phía lão sư tràn ngập kính ý. Theo lão giả nhiều năm như vậy, hắn cảm nhận được danh vọng rất lớn của lão sư! Đi đến chỗ nào, bất luận là thế lực cường đại gì đều đối với lão sư cung kính, không dám không tuân theo, cho dù là cường giả Thánh Vực đỉnh phong khi đối mặt với lão sư cũng phải cúi đầu! Bởi vì:

Lão giả đứng ở trước mặt bọn họ tên là Hải Tư Lam!

Phóng nhãn khắp Áo La đế quốc Thuật Luyện Sư duy nhất sở hữu xưng hào “chí cấp”, được xưng là Thuật Luyện Sư cường đại nhất sau ” Phù Thánh” bốn trăm năm nay! Dù cho ngay cả Áo La đế quốc khi đối mặt với lão sư cũng chỉ có thể dùng thái độ cung kính mời chào, mà không dám sử dụng bất luận thủ đoạn ép buộc gì!

Một lúc lâu, Hải Tư Lam mở đôi mắt.

Vi Miểu từ trong mắt lão sư nhìn thấy một tia mê hoặc! Mê hoặc? Loại thần sắc này làm sao có thể xuất hiện trong mắt lão sư? Ở trong cảm nhận của hắn. Lẽ nào phiến đại lục này còn có chuyện gì làm lão sư không giải thích được sao?

– Miểu nhi, với tin tức trên phần văn kiện này, ngươi thấy thế nào?

Mang theo ý tứ kiểm tra, Hải Tư Lam nhìn về phía ái đồ.

Vi Miểu tâm thần chấn động, nỗ lực sưu tầm tất cả tri thức trong đầu. Hắn biết, dù cho bản thân có trả lời sai đi chăng nữa, lão sư cũng sẽ không trách mình, nhưng mà bản thân không muốn từ trong mắt lão sư thấy một chút thần sắc thất vọng nào!

Được một lát, hắn mới thăm dò hỏi:

– Năm xưa đệ từng theo ngài ở tại sát biên giới Vô Tận Hoang Nguyên tìm đến một khu đầm lầy, bên trong lại có một bộ hài cốt long thú, mà lúc đó lão sư ngài hái một gốc thực thảo hoàng sắc. Lúc đó đệ tử có hỏi qua thứ ngài lấy là cái gì, ngài thoáng nói một câu “Long Cốt Thảo”, đồng thời nói với đệ tử, hiện nay tu vi chưa đủ, còn chưa tới lúc biết đến Long Cốt Thảo.

Thấy Vi Miểu chậm rãi mà nói, Hải Tư Lam khen ngợi toát lên vẻ vui mừng:

– Cố tình làm khó ngươi rồi, năm đó vi sư chẳng qua chỉ nói đơn giản một câu, không nghĩ rằng ngươi vẫn nhớ kỹ như vậy.

Nói xong, hắn từ trong tiết văn lấy ra một bình nhỏ bán trong suốt, chiếc bình cao chừng nửa bàn tay, bên trong có chút dịch thể màu vàng, trong dịch thể có một gốc cây nhỏ. Cả gốc cây này nhan sắc đều là màu vàng. Chỉ có một cái rễ chính, bên cạnh không hề có rễ phân nhánh, cho dù là đang phong kín ở trong bình vẫn đang tản mát ra năng lượng ba động cường liệt.

– Đây là Long Cốt Thảo?

Vi Miểu lộ ra thần sắc hiếu kỳ, hơi do dự hỏi:

– Đệ tử nhớ rằng lúc đó cây Long Cốt Thảo này hẳn chỉ có một phiến lá, thế nào lại…

– Phiến lá sao?

Hải Tư Lam trên mặt tiếu ý càng đậm:

– Ngươi không thấy được những dịch thể này sao? Lúc đó vi sư chỉ dùng một ít dung dịch ‘Mã Tư Lâm’ để ngâm Long Cốt Thảo, nguyên bản dung dịch Mã Tư Lâm vô sắc nay lại biến thành màu vàng đất, lẽ nào ngươi không đoán được sao?

– Chẳng lẽ là do phiến lá này dung hóa vào sao?

Vi Miểu vẻ mặt kinh sợ.

“Dung dịch Mã Tư Lâm” là một loại dịch thể Thuật Luyện Sư thường dùng, nguyên liệu luyện chế có thạch tiêu, diêm thủy, các loại chất dịch ép từ một số thực vật thân củ. Quá trình luyện chế tương đối rườm rà. Cần phải trước đem những thứ nguyên liệu này trước tiên bỏ vào trong lò đun nóng, mặt khác phải có người ở bên ngày đêm không ngừng theo dõi, cứ cách một quang thời gian sẽ thêm vào một số tài liệu phụ trợ khác, tính ra tổng thể luyện chế cần phải hao phí một tháng thời gian. May là, loại công tác này người bình thường cũng có thể hoàn thành, không cần Thuật Luyện Sư tôn quý phải tự mình làm.

Dung dịch Mã Tư Lâm đại loại là được luyện chế như thế. Căn cứ theo thói quen bất đồng của mỗi vị Thuật Luyện Sư, nguyên liệu trong đó có thể khác biệt rất nhỏ, thế nhưng cuối cùng dung dịch tạo thành công hiệu không kém nhau nhiều. Đều được dùng cho việc bảo tồn nguyên vật liệu!

Thuật Luyện Sư luyện chế Tinh Chương khi dùng đến một ít tài liệu trong đó đại bộ phận có thể trực tiếp bảo tồn, thế nhưng mặt khác một ít lại cần phải thủ đoạn bảo tồn đặc thù, tỷ như các loại thực vật. Mà dung dịch Mã Tư Lâm đặc tính lớn nhất chính là “ổn định”, vô luận loại vật thể nào đặt ở trong dung dịch Mã Tư Lâm đều có thể bảo trì hình thái cùng với tính chất bất biến như lúc ban đầu! Vô luận bên ngoài nóng bức hay hàn lạnh, chỉ cần dung dịch Mã Tư Lâm không có đổ xuống, nguyên vật liệu ở trong sẽ không phát sinh biến hóa.

Phương pháp điều chế dung dịch này không biết có từ lúc nào. Thế nhưng nó lại có ích rất nhiều cho toàn bộ Thuật Luyện Sư. Nguyên bản khi cần phải dùng đến một ít nguyên liệu dễ biến đổi, Thuật Luyện Sư thậm chí phải đi đến nơi sinh trưởng chờ thời cơ tốt nhất mới luyện chế được, hoặc hao tổn hết tâm tư đem nhổ về trồng. Trong đó tốn thời gian công sức phải biết, hiệu quả cũng bị hao tổn nhiều.

Có thể nói, mỗi một danh Thuật Luyện Sư khi ra ngoài, bên người hầu như đều chuẩn bị vài bình lớn nhỏ, bên trong chính là dung dịch Mã Tư Lâm, để tùy thời thu thập nguyên vật liệu mà dùng.

Từ đó có thể thấy được, Vi Miểu nhìn thấy tính chất ổn định nổi danh của dung dịch Mã Tư Lâm lại không thể bảo tồn khi chứa Long Cốt Thảo lại kinh ngạc ra làm sao!

– Long Cốt Thảo ẩn chứa năng lượng quá mức cường đại, bởi vậy dung dịch Mã Tư Lâm cũng không có thể hoàn toàn bảo trụ! Nếu muốn hoàn toàn bảo tồn nó, ít nhất cần phải có dung dịch hiệu quả tốt hơn mới được.

Hải Tư Lam ánh mắt si mê nhìn cái lọ mấy cái, thở dài thật sâu:

– Long Cốt Thảo này nghe đồn chính là nguyên liệu cần thiết cho việc luyện chế Chí Cấp Tinh Chương! Thật không biết Thuật Luyện Sư dạng nào mới xứng đáng sử dụng thần vật bậc này!

Vi Miểu biết rõ sư tôn trong lòng tiếc nuối lớn nhất chính là lão sư suốt đời tuy rằng đạt được thành tựu luyện chương rất lớn. Được người ta tôn xưng là “chí cấp Thuật Luyện Sư”. Thế nhưng trên thực tế, lão sư chưa từng luyện chế một khối chí cấp Tinh Chương nào, Vi Miểu biết tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời lão sư là không thể tận mắt thấy Chí Cấp Tinh Chương được luyện chế!

Hắn nhịn không được trấn an nói:

– Lão sư, có thể giống trong truyền thuyết đã nói, chí cấp Tinh Chương thực sự là thần linh mới có thể luyện chế ra, trên đại lục truyền lưu chí cấp Tinh Chương bất quá đều là thần linh ban ân thôi!

Thuật Luyện Sư cực đoan mà nói chính xác là một loại chức nghiệp, bởi vì ở trong quá trình luyện chương hơi có chút sơ sẩy là có thể thất bại ngay!

Dần dà, người Thuật Luyện Sư đều dưỡng thành được một tinh thần thích truy tìm căn nguyên nguồn gốc, thậm chí là xé nhỏ sự việc ra để nghiên cứu!

Vì vậy, Thuật Luyện Sư có thể nói đều là một đám người có tín ngưỡng kiên định, bọn họ sẽ không dễ dàng sinh ra sùng bái mù quáng đối với kẻ nào. Bởi vậy cho dù là thần linh trong trong truyền thuyết bọn họ cũng dám nghi vấn! Mà một khi có ai đủ thực lực khiến cho bọn họ ngưỡng mộ, bọn họ sẽ cuồng nhiệt hơn so với bất kỳ kẻ nào.

Vì vậy sau khi bị thuyết phục, đám Thuật Luyện Sư trong Xuân Hiểu lâu mới vô cùng kính ngưỡng Lăng Phong!

Nếu không phải vì Hải Tư Lam không thoải mái, Vi Miểu cũng không đem thần linh ra làm lý do thoái thác.

Bật cười lắc đầu, Hải Tư Lam nói:

– Sao lại không có ai có thể luyện chế được chí cấp Tinh Chương? Theo tin cậy chính xác. Bốn trăm năm trong đời “Phù Thánh” đã luyện chế ra bảy mươi hai khối chí cấp Tinh Chương, chỉ tiếc là một thân sở học phù thánh lại không có ai học được, ài.

– Phù Thánh dù sao cũng là nhân vật trong truyền thuyết, phóng nhãn hiện nay, ngay cả lão sư ngài cũng không thể luyện chế chí cấp Tinh Chương, chẳng lẽcòn có người nào có khả năng như vậy?

-Có!

Bỗng nhiên trong mắt Hải Tư Lam bắn ra hai đạo tinh quang, hắn chỉ vào văn kiện trước mặt:

– Long Cốt Thảo! Có thể dùng tới thần vật như vậy. Trừ luyện chế Chí Cấp Tinh Chương còn có thể là vì cái gì? Miểu Nhi. Trên phiến đại lục này tàng long ngọa hổ, vi sư tuy rằng được người ta coi là “thánh”, nhưng trên thực tế bất quá cũng chỉ là hơi chạm đến thuật luyện chi đạo mà thôi, ngươi nghìn vạn lần không nên coi thường người trên thế giới này!

Tuy rằng không dám phản bác lời Hải Tư Lam nói, thế nhưng Vi Miểu biểu tình rõ ràng có chút không tin tưởng. Hắn với Hải Tư Lam tôn kính hầu như đạt đến trình độ mù quáng, căn bản không muốn thừa nhân là có kẻ nào còn hơn lão sư hắn ở trình độ luyện thuật.

– Lần trước ngươi cũng theo thấy tận mắt qua hình ảnh lưu lại trên Phương Kính Song, vị Thánh Vực cường giả Tinh Lam công quốc kia đánh bại Tất Phong khi sử dụng Cấm Diễn Thuật chính là không phải chuyện đùa! Ta cảm giác được nếu như vi sư tự mình xuất thủ cũng chưa chắc luyện chế được một khôi Diễn Hóa tinh chương như vậy.

Hải Tư Lam lộ ra biểu tình hồi ức.

Lần trước Kiều Sâm Đặc đối chiến Tất Phong đánh một trận kinh điển, có người dùng Phương Kính Song lưu lại hết. Kết quả truyền lưu tứ phương. Lấy chức nghiệp và địa vị của Hải Tư Lam, hắn tự nhiên cảm thấy rất hứng thú.

– Như vậy đi. Lần trước Ai Nặc lãnh địa mời ta hỗ trợ Tất Phong luyện chế Diễn Hóa tinh chương, lại đưa ta không ít tài liệu trân quý.

Hải Tư Lam nói:

– Trong đó vừa lúc có xà văn cương, hơn nữa tin tức này con nói cần long cốt thảo, con mang chúng đưa đến Tinh Lam thành đi.

– Lão sư, ý ngài là đưa cho họ những thứ này?

Vi Miểu cả kinh, vô luận xà văn cương hay long cốt thảo đều là vật báu vô giá, cứ như vậy chắp tay tặng người khác thật sự là quá …?

– Tự nhiên không phải.

Nguồn tại http://Truyện FULL

Cười ha hả, Hải Tư Lam lộ ra vẻ đa mưu túc trí. Hắn móc ra một khối minh thúy:

– Con cầm cái này trực tiếp gặp Thuật Luyện Sư Bản Hách của công quốc bọn họ, À, Bản Hách người này ta đã từng gặp qua, theo lý mà nói hắn không thể luyện chế Diễn Hóa tinh chương xuất thần nhập hóa như vậy được. Càng không thể có thể sử dụng thần vật long cốt thảo này!

Khi làm ra suy đoán này, Hải Tư Lam biểu tình tự tin tràn đầy, đây chính là ánh mắt nhìn của mình trên thuật luyện! Hắn trầm ngâm nói:

– Mặc kệ Thuật Luyện Sư đứng sau Tinh Lam công quốc là ai, hắn vì sao lại cần long cốt thảo cùng những tài liệu này, chỉ cần hắn có thể giúp ta giải đáp nan đề trong minh thúy, ta liền đưa cho hắn thứ kia.

Trông thấy minh thúy. Vi Miểu do dự nói:

– Lão sư, những thứ ghi chép trong này nếu truyền ra ngoài không phải chuyện đùa, ngài…

– Vô phương, nguyên bản cái đó chỉ là phần khuyết thiếu, nếu thực sự lưu truyền ra ngoài có trở ngại gì? Nhưng nếu có người thực sự tu thành những thứ trên này, vậy coi như đã giải đáp nỗi nghi hoặc to lớn trong lòng ta!

Nói xong lời này, Hải Tư Lam tựa như đã dùng hết toàn bộ khí lực, lại nhẹ nhàng nhắm mắt lại.

Vi Miểu không dám quấy rầy nữa, cung kính cúi đầu lui ra ngoài.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.