Tiểu Đông vừa nghe xong cũng lập tức sửng sốt, nhưng khi hắn nghĩ tới trước đây Hàn Hạo Thần và Lạc Tử Mông cũng từng đồng thời xuất hiện ở Tầm Mộng Cư thì hắn cũng không còn kinh ngạc như trước đó nữa.
Hắn nhìn nhìn chung quanh rồi nói khẽ với Liên Vân: “Chuyện này thì có cái gì kỳ lạ đâu, dù sao vương gia của chúng ta và Lạc cô nương cũng đã sớm. . . . . .”
“Đã sớm?” Liên Vân nghe xong nghẹn họng nhìn trân trối không dám tin. Lần trước, lúc nàng tới chỗ Lạc Tử Mộng cũng chỉ là căn cứ theo phân phó của Hàn Hạo Thần tới hầu hạ Lạc cô nương, nhưng chưa từng nghĩ tới bọn họ từ lâu đã là gạo sống nấu thành cơm rồi.
Bất quá nghĩ lại thì bọn họ cũng sẽ nhanh chóng nhận được thánh chỉ tứ hôn của hoàng thượng thôi. Hơn nữa thân là Vương Gia, ngài ấy muốn loại nữ nhân nào mà không được, cho dù có muốn thiên kim nhà quan lại, thì phụ mẫu nhà người ta cũng sẽ đưa tới cửa, huống chi là một nữ nhân không rõ thân thế giống như Lạc Tử Mộng.
Trước đây, lúc nàng nghe thấy Lạc Tử Mộng nói không chịu gả cho Hàn Hạo Thần, Liên Vân còn lo lắng thay cho nàng. Cũng bởi vì lời đồn bên ngoài, cho nên nàng cũng có chút đồng tình với Lạc Tử Mộng, nhưng căn cứ vào một màn tình cảm mới vừa rồi, có lẽ vương gia nhà bọn họ bắt đầu từ nay không biết chừng cũng sẽ thích nữ nhân.
Nghĩ như vậy, Liên Vân cũng yên lòng hơn nhiều.
Bên trong gian phòng, Hàn Hạo Thần ngồi xuống mép giường, sắc mặt có chút âm u thâm trầm, chàng cúi người xuống muốn nghe rõ lời của nàng… Giờ phút này, chàng thật sự rất hy vọng lời chàng nghe được trước đó là nghe lầm.
“Mới vừa rồi, nàng đang gọi người nào?” Chàng tiến tới trước mặt nàng nhỏ giọng hỏi.
“A Phong. . . . . .” Nàng lại nỉ non thành tiếng một lần nữa.
Lần này, quả thật hoàn toàn chọc giận Hàn Hạo Thần. Nàng gọi thân thiết như vậy, xem ra quan hệ của nàng và cái người tên là A Phong đó không hề tầm thường, chẳng lẽ hắn là tình lang của nàng?
Nghĩ tới đây, trong lòng Hàn Hạo Thần giống như là bị lấp đầy bông vải, chàng muốn đánh người, nhưng mà căn bản là không thể nào phát tiết, tròng mắt đen sắc bén vẫn nhìn chằm chằm khuôn mặt của nàng, cứ như vậy tiến lại gần trong gang tấc.
Rất lâu sau, chàng mới áp chế cơn tức giận, cảnh cáo Lạc Tử Mộng đang trong giấc mộng: “Không cho phép nàng nghĩ tới nam nhân khác, không được gọi tên nam nhân khác, có nghe thấy không?” Cho dù bọn họ chưa thành thân, nhưng chàng vẫn muốn trong lòng nàng chỉ có sự tồn tại của mình, nam nhân khác đều không cho có chỗ. Chàng đặc biệt hiểu rõ, ở trong lòng của chàng, chàng đã đem nàng trở thành nữ nhân của mình.
Lạc Tử Mộng đang ở trong giấc ngủ say, căn bản là không biết Hàn Hạo Thần đang nói cái gì. Nàng mơ thấy mình trở lại thời hiện đại, thấy Hô Diên Phong đứng đón nàng ở cách đó không xa. Nàng vui mừng không ngừng chạy tới phía trước, nhưng tại sao nàng càng chạy nhanh hơn, thì hắn lại càng lúc càng rời xa, nàng vươn tay không ngừng gọi tên hắn, thế nhưng hắn lại từ từ biến mất ở trong tầm mắt của nàng. . . . . .
“A. . . . . .” Chữ “Phong” còn chưa ra khỏi miệng, thì đôi môi đã bị cái gì đó chặn lại, không thể nói ra tiếng.
Hàn Hạo Thần thân thiết phủ môi lên đôi môi đỏ mọng mềm mại như nước của nàng, không muốn lại nghe thấy tên của người kia từ trong miệng của nàng. Mặc kệ nàng và cái người tên là “A Phong” gì đó có quan hệ như thế nào, hiện tại, nàng là của chàng, không ai có thể đoạt đi, dù là ai cũng đừng nghĩ tới chuyện cướp nàng đi từ bên cạnh chàng, cho dù là đương kim hoàng thượng cũng không được.
Lạc Tử Mộng bị chàng hôn đến nỗi sắc mặt ửng hồng, cứ có cảm giác là mình đang ở trong mộng, cho nên đến khi Hàn Hạo Thần buông đôi môi của nàng ra, lông mi của nàng khẽ run rẩy, hít một hơi dài có chút bất mãn, sau đó lộn một vòng, toàn thân cong lại lui vào phía trong giường. Cái giường này vốn dĩ rất lớn, cho nên nhìn thân thể gầy yếu của nàng nằm ngủ ở trên đó có vẻ cực kỳ làm cho người ta thương tiếc.
Hàn Hạo Thần thở dài một hơi, chàng hoàn toàn bó tay với nàng rồi.
Mắng nàng cũng không nỡ, đánh nàng cũng không nỡ, đến cuối cùng chỉ đành buồn bực một mình.
Chàng đứng dậy nhẹ nhàng cởi quần áo của mình ra, rồi lại xoay người nằm xuống bên cạnh nàng đưa tay ôm nàng vào trong ngực, giờ phút này chàng thật sự rất muốn nàng, mà nàng căn bản cũng không có sức chống trả.