Tiên Hồng Lộ

Chương 776: Song Sí Lôi Hồ



Trấn nhò thần bí này Dương Phàm còn chưa đi tới rìa chân chính. Lối vào duy nhất được vệ binh trong trấn canh gác.

Khi Dương Phàm cùng Hồ Phi đi ra gây nên một hồi chấn động.

Hai người đều có túi trữ vật. không nhìn ra được phép bảo cùa bọn họ.

Mà chân chính gây chẩn động là tu vi của Dương Phàm.

– Trời ạ. Mới hơn nửa tháng đã có người tu luyện tới Trúc Cơ Kỳ.

Không ít thí luyện giả nhưmất hồn mất vía, ngâv ra tại chỗ.

Đúng vậy. Trúc Cơ Kỳ!

Cũng bời nguyên nhân này khiến tin tường cùa Dương Phàm tăng nhiều, tính toán thừ một phen xem có thể rời khỏi Phạm Gia Trấn hay không.

Đây là lần đầu tiên Dương Phàm tới lối ra cùa Phạm Gia Trần.

Toàn bộ vòng ngoài trẩn nhò được vây bời tường gỗ rắn chắc cao hai chục trượng, mỗi cách mười trượng ít nhất có một vệ binh ở trên tường gỗ. còn có lính cung tên.

Dương Phàm chỉ nhìn lướt qua đội hình phụ cận lối ra Phạm Gia Trấn, hít sâu một ngụm khí lạnh.

Đám vệ binh này đều là Trúc Cơ Kỳ đại viên mãn. Vũ khí trong tay, khôi giáp thậm chí giày, hộ uyển đều là Linh khí cực phầm.

Chẳng những thế. đám vệ binh này bất kể pháp lực hay là luyện thể đểu đạt tới Trúc Cơ Kỳ đại viên mãn.

Chi dựa vào điểm này. thực lực liền cường đại hơn gấp đôi người tu tiên Trúc Cơ Kỳ cùng cấp bậc. huống chi còn có trọn bộ Linh khí cực phẩm.

Dương Phàm vừa tới gần. một vệ binh trong đám cười lạnh:

– Người lữ hành, thực lực của ngươi không đù. Vì sự an toàn cùa ngươi, không được rời Phạm Gia Trấn.

ở lối vào trừ hai tên vệ binh còn có hai hàng tổng cộng tám gã cung tiễn thủ, đều là pháp thể song tu, toàn bộ Trúc Cơ đại viên mãn, trọn bộ Linh khí cực phẩm.

– Vậy xin hỏi, phải có thực lực mạnh cỡ náo mới có thể rời khỏi trấn?

Dương Phàm bình tĩnh hòi.

Lúc trước cũng không phải không có thí luyện giả ý đồ mạnh mẽ xông ra Phạm Gia Trấn nhưng bọn họ vừa mới bước chân ra một bước đã bị miều sát.

Dương Phàm không chút nghi ngờ. Tu vi không đạt tới Kim Đan Kỳ nếu mạnh mẽ xông qua chi sợ đều có kết quả bị miểu sát.

– Khi thực lực của ngươi có thể khiến chúng ta tin phục.

Giọng điệu vệ binh dịu đi một chút, tiệp tục nói:

– Bời vì bên ngoải rất nguy hiểm. Không có đù thực lực ròi khỏi trấn chỉ có một con đường chết.

Dương Phàm nghe xong không nói hai lời xoay người bước đi.

Thực lực đạt tới trình độ khiến vệ binh tin phục, như vậy ít nhất phải đạt tới Kim Đan

Kỳ.

Tuy nhiên trong đầu Dương Phàm cũng trồi lên một ý tưởng: Lối váo canh gác nghiêm nhất, trừ khi đạt tới Kim Đan Kỳ nếu không rất đễ đàng bị miểu sát. Nhưng muốn rời trấn không nhất định cứ phải là lối ra vào.

Vị trí canh phòng ờ tường gỗ đều là cứ cách mười trượng một vệ binh cùng một cung tiễn thù.

Nếu đột phá tù vị trí đó, có khả năng chỉ bị bốn Trúc Cơ đại viên mãn pháp thể song tu công kích, chỉ cần chạy ra khỗi tầm đuổi giết, vấn đề sẽ không lớn.

Tốc độ. Nhất định phải nâng cao tốc độ.

Trừ khi đột phá đến Kim Đan Kỳ. nểu không phải tăng tốc độ tới cực hạn.

– Xuất phát!

Trong mắt Dương Phàm lóe tinh quang, sau khi hiểu độ khó cùa việc rời trấn không nói hai lời trực tiệp hướng về Bắc đã lâm.

Lần này bọn họ trực tiệp bỗ mặc dã thú, mục tiêu chi có yêu thú cấp hai trờ lên.

Vì mục tiêu lần nàv, Dương Phàm không tiếc mọi giá mua một số ích Cốc Đan cùng với vài túi trữ vật dạng lớn.

Hai người giống như sát thần, giết vào sâu trong Bắc dã lâm.

Chém giết chừng nửa tháng, gặp được nhiều nhất là yêu thú cấp hai, yêu thú cấp ba khá

ít.

Nửa tháng thu hoạch phong phú nhưng trong quá trình chém giết yêu thú tu vi tăng trường lại rất thong thả.

Hồ Phi đạt tới Trúc Cơ trung kỳ. Dương Phàm đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ.

Đặc biệt là Hồ PhỊ trong quá tnnh chém giết có thể đạt được điểm công tích, tu vi tăng trường nhanh hơn gấp đôi tu luyện bình thường.

Dương Phàm nhíu mày. Hắn hiểu được từ Trúc Cơ Kỳ đến Kim Đan Kỳ là một lẳn ranh.

không dễ đàng đột phá như vậy.

Trong thời gian nừa tháng này, đại bộ phận thí luyện giả đều tu luyện đến Ngưng Thần Hậu Kỳ trờ lên. một bộ phận đạt tới Trúc Cơ Kỳ.

Mà thí luyện giả vừa đạt tới Trúc Cơ Kỳ lại có được Linh khí lại càng như lông phượng và sừng lân.

Dương Phàm cũng phát hiện, trừ chém giết yêu thú cấp ba đầu tiên, yêu thú cấp ba sau này rất khó đánh ra Linh khí Hắn cùng Hồ Phi chém giết nửa tháng mới được bốn năm kiện Linh khí

Một ngày kia, khi hai người đối phó với một yêu thú cấp ba thì xảy ra xung đột với một đoàn đội nhò.

Đoàn đội này có khoảng tám người, trong đó năm Ngưng Thần Kỳ. ba Trúc Cơ Kỳ.

Thù lĩnh tên gọi Vô Phong Nguyệt, một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ. Hắn lại có hai kiện Linh khí, một công kích một phòng ngự.

Nhìn thấy Hồ Phi cùng Dương Phàm đi nêng lẻ, thí luyện giả của đoàn đội này lập tức đò mắt.

– Giết chết bọn họ.

Vô Phong Nguyệt ra lệnh một tiếng, tám thí luyện giả cùng xông lên.

Dương Phàm cùng Hồ Phi giận dữ. lập tức xông vào chém giết.

Trận chiến này có thể nói là thê thảm, cuối cùng Dương Phàm cùng Hồ Phi trả giá thương nặng giết cho đoàn đội này chạy tán loạn.

Trận chiến này. đoàn đội Vô Phong Nguyệt có ba tu sĩ Ngưng Thần Kỳ chết, Trúc Cơ Kỳ chết một, tổn hại một nửa. Vô Phong Nguyệt sau khi trọng thương, sừ dụng bí thuật chạy trốn.

Dương Phàm trong chiến đấu lực khôi phục kinh người, Hồ Phi thiên phú chiến đấu kinh người, chém giết hung mãnh không sợ chết, thi thoảng Dương Phàm chiếu ứng hắn.

Cuối cùng hai người giành được thắng lợi nhưng thương thế đầy mình, cũng may có Dương Phàm – Dược sư có thể nói là phụ trợ vô địch.

Sau chiến đấu, Dương Phàm đạt được không ít điểm công tích.

Hắn phát hiện đánh chết một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ không ngờ được 20 điểm công tích.

Sau khi dưỡng thương, hai người thắng lợi trờ về. Chiến lợi phẩm nừa tháng này không thê nói không kinh, người.

Sau khi về trấn, Dương Phàm thu mua đại lượng tài liệu, gần như dốc hơn phân nừa linh thạch luyện chế hai bộ Linh khí thượng phẩm.

Giai đoạn hiện tại, Linh khí đại bộ phận người sừ dụng đều là hạ phẩm.

Hai bộ Linh khí thượng phẩm bao gồm vũ khí, hộ giáp, giầy cùng với đây chuyền tác đụng phòng ngự linh hồn.

Vũ khí cùa Dương Phàm là phi kiếm. Hồ Phi là lang nha bổng, đại đồng tiểu dị.

Vốn hắn còn muốn luyện chế Linh khí cực phẩm nhưng giá trị của cực phẩm lại gấp mười thượng phẩm.

Uy lực của Linh khí cực phẩm cùng thượng phẩm ít nhất chênh lệch hai lần.

Sau khi sắm đù hai bộ Linh khí thượng phẩm hai người lại hướng về Bắc đã lâm.

Đám thí luyện giả Vô Phong Nguyệt thấy hai người sợ tới mức hồn vía lên mây trực tiệp thi tnển bí thuật bỗ chạy.

– Đi vào sâu, càng sâu.

Dương Phàm cùng Hồ Phi đi về nơi sâu hơn trong dã lâm.

Bay được mấv ngàn dặm, yêu thú cấp ba thường xuyên qua lại. thậm chí thành đàn kết

đội.

Gặp yêu thú cấp ba thành đản kết đội, Dương Phàm cùng Hồ Phi cũng phải chạy trối chết.

Nhưng là tại nơi này bọn họ đù để tự bảo vệ, có càng nhiều vêu thú cấp ba để chém giết.

Đáng tiếc tói Trúc Cơ hậu kỳ. cho dù đánh chết yêu thú cấp ba nhiều nhất cũng chi được một ít điểm công tích, biên độ tăng thực lực càng ngày càng nhò.

Liên tục chém giết một tháng, Dương Phàm rốt cục đạt tới Trúc Cơ đại viên mãn, Hồ Phi tấn chức Trúc Cơ hậu kỳ.

Mà lúc này. không ít đoàn đội qua lại ỡ sâu trong Bắc đã lâm. Đại bộ phận thí luvện già đều đạt tới Trúc Cơ Kỳ. có được Linh khí cũng không ít.

Đám thí luyện giả nàv đều là cường giả đinh đến từ các nơi cùa Đại Thiên Tu Di Trụ. nếu Dương Phàm muốn kéo giãn khoảng cách gần như không hiện thật. Có thể giữ vững ưu thế như này đã là khó được.

Đối mặt với đoàn đội hai ba mươi người trờ lên. Dương Phàm cùng Hồ Phi cũng không đám chống lại chính diện, chỉ có thể đánh lén.

– Dương lão đại. chúng ta có cần tổ chức đoàn đội hay không, nếu không sẽ chịu thiệt.

Sau vài lần né tránh, Hồ Phi đề nghị.

– Trước không vội, cấp thiá trước mắt là phải dẫn đầu, tập trung tài lực tạo ra Linh khí

cực phẩm, tranh thù rời trấn đầu tiên.

Dương Phàm bình thản nói.

Với thực lực tồng họp của hai người, chi cần cẩn thận không bị đoàn đội lớn vây quanh là dư sức tự bảo vệ.

Trái qua một tháng chém giết, hai người trờ về trán bán tất cả chiến lợi phẩm, mua đại lượng tài liệu nâng cấp vũ khí trong tay thành Linh khí cực phầm.

Hai kiện Linh khí cực phẩm gần như hao hết tất cả linh thạch.

Chờ lúc hai người lại hướng về Bắc đã lâm. có chút trợn trừng mắt.

Vùng dã lâm rộng lớn này càng ngày càng ít yêu thú, gần như bị thí luyện giả giết hon phân nửa.

Lúc tiến vào dã lâm, thường xuyên nhìn thấy vô số thí luyện giả chém giết nhau, thậm chí là đại chiến giữa đoàn đội nhỏ.

về phần noi sâu nhất dã lâm. trừ yêu thú thành đàn kết độỊ yêu thú rải rác cũng bị giết hại hon nừa.

Dương Phàm cùng Hồ Phi có chút bất đắc dĩ, chỉ đảnh phải ngẫu nhiên chọc ngoáv một tí, chiếm chút tiện nghi khi phần đông thí luyện giả đánh nhau.

Nhoáng một cái lại một tháng trôi qua. Hồ Phi cũng tấn chức Trúc Cơ đại viên mãn, mà Dương Phàm cách uẳn Chùng Kỳ (Kim Đan Kỳ) còn một đoạn.

Lúc này đại bộ phận thí luyện giả đều tấn chức Trúc Cơ Kỳ, hầu hết có Linh khí.

Nhưng là đến nay vẫn chưa có ai có thể rời trển.

Rốt cục có một ngày, một tiếng gầm rung trời kinh động một bộ phận tu sĩ ờ sâu trong Bắc đã lâm.

Một cỗ uy áp kinh người đánh tới, cách xa mười dặm cũng có thể cảm nhận được.

Đây nghiễm nhiên là khí tức cấp Kim Đan.

– Aaa…

Vài tiếng kêu thảm thiết truyền ra.

Chỉ thấy phía trước có một con Lôi Hổ thật lớn có hai cánh từ giữa không trung đuổi tới, một vùng lôi điện hiện lên. giết chết vài tu sĩ Trúc Cơ Kỳ không có Linh khí phòng ngự.

Ba!

Song Sí Lôi Hổ đột nhiên na di xuất hiện ờ phía trên một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ. một trảo xuyên tim, ngay cả Linh giáp hạ phầm đều bị xé nát.

Rất nhanh con Song Sí Lôi Hổ đánh về phía Dương Phàm.

– Đám ngoại lai giả các ngươi đám đồ sát con dân cùa ta, bản vương phải tru sát toàn bộ các ngươi!

– Chạy mau!

Dương Phàm biến sắc. cùng Hồ Phi chạy trối chết.

Thực lực hai người trong số thí luyện giả coi như đỉnh cao. bị một đạo lôi hồ đảo qua bị chút vết thương nhẹ. gian nan chạy trốn.

Tiệp theo, thí luyện giả trong Bắc dã lâm đều gặp tai họa, từ thương thảm trọng.

Dương Phàm Hồ Phi trước tiên rút lui ra vòng ngoài.

Mấy ngày sau, vài đoản đội ý đồ đối kháng Song Sí Lôi Hổ. chấm dứt bằng thất bại. Thực lực là một phần, mà đoản kết lại là phần khác.

Phàm là thí luyện giả tiến vào giới ngoại thần tháp đều là hướng về Thần khí. ai không muốn giữ mạng?

Nếu muốn chân chính đồng tâm hiệp lực cơ bản không có khả năng.

– Trước tiên rút về.

Dương Phàm hạ quyá tâm, trước tiên về trấn.

– Dương lão đại. Nếu không chờ tu luyện đến Kim Đan Kv lại đến xừ lý con hổ kia.

Hồ Phi đề nghị.

– Không thể chờ lâu như vậy. Con Song Sí Lôi Hồ kia sẽ bị chậm rãi mài chết. Chúng ta còn phải giành trước rời khỏi trấn.

Dương Phàm phù quỵá.

– Chẳng lẽ phải bỗ qua con Lôi Hổ này?

Hồ Phi vẻ không cam lòng.

– Bò qua? Sao có thể chứ!

Khóe miệng Dương Phàm nờ nụ cười:

– Dựa theo kinh nghiệm đĩ vãng, thường thường lần đầu tiên đánh chết yêu thú đẳng cấp tương đương, chiến lợi phẩm là nhiều nhất.

– Nếu như muốn tiệp tục giữ vị trí dẫn đầu thậm chí giành được Thần khí, nhất định phải chém giết Song Sí Lôi Hổ này.

Trong mắt Dương Phàm chợt lóe lệ quang, nói chắc như đinh đóng cột.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.