– Nếu ngươi lấy nó đi, sẽ mang đến cho Thiên cầm Nội Hải vô biên này thậm chí là cả nhân giới một Ma đầu đáng sợ. Đến lúc đó, ngươi sẽ dính nghiệp lực không thể vãn hồi, cho dù hóa vũ phi thăng, cũng khó thoát khỏi vận này.
Thanh âm già nua kia lại thở dài:
– Nếu ngươi bỏ vật ấy lại, lão phu thiếu ngươi một lần nhân tình, như thế nào?
– Được, thành giao!
Thạch Thiên Hàn lập tức thấy chuyển biến tốt liền thu tay.
Cùng lúc đáp ứng, hắn cũng cảm thấy khó tin. Đối phưong hẳn là cường giả Nguyên Anh Kỳ trở lên, giờ phút này ở ngoài Thiên Lan Điện, hắn ta thông qua loại thủ đoạn nào truyền âm cho mình?
– Thời gian không nhiều. Lúc này Cửu u ma uyên xuất hiện, pháp tắc Thiên Lan Điện hỗn loạn. Lão hủ thông qua lực lượng Thiên Khí Thượng Giới miễn cường truyền âm cho ngươi. Mau mau hành động, thời gian không
Bỗng dưng, giọng nói già nua ngưng bật.
Mà lúc này, lôi điện lực trên không Thất Linh Hồ như bão táp đánh xuống Ma Ảnh thần bí kia.
– A
Ma Ảnh thần bí kêu thảm thiết không thôi, thân thể lập tức bị đánh thành mười mấy mảnh, vô cùng thê thảm.
Chúng tu sĩ tại tràng thấy tình cảnh như vậy không khỏi rung động bởi uy lực Thiên Khí Thượng Giới.
– Liền thừa cơ hội này!
Thạch Thiên Hàn
“Bá”
một tiếng, phi thân dựng lên, nhảy lên trên không Thất Linh Hồ, sau đó trong tay đột nhiên tung ra một viên linh châu tỏa ánh sáng bảy màu ra bốn phía.
ÔngNgao
Trong phút chốc, một cỗ long uy cường đại cùng tiếng rồng ngâm bao phủ toàn bộ Thất Linh Hồ.
Toàn bộ quỳnh tương trong Thất Linh Hồ dâng trào hóa thành sóng lớn cuồn cuộn, bao phủ ma uyên tối om nhìn không thấy đáy kia.
Chỉ một thoáng, ma khí kinh thiên tồn tại ở chốn này tiêu tan hơn chín phần, hồi phục cảnh tượng tiên gia phúc địa linh khí bốn phía.
– Phong Ma Long Hồn Châu! Không nên
Ma Ảnh thần bí kêu thảm một tiếng, tràn ngập sợ hãi đối với Thất Thải Linh Châu kia, thân thể đã hóa thành mười mấy mảnh chợt chạy về bốn phương tám hướng.
Trong đó chín bóng đen lại đâm thẳng đến Thất Thải Linh Châu.
Ầm!
Toàn bộ Thất Linh Hồ đều chấn động, Phong Ma Long Hồn Châu khẽ run lên rơi vào trong hồ, lập tức làm cho cả Thất Linh Hồ trở về bình tĩnh.
Nhưng mà, trên bầu trời lại có ba đạo Ma Ảnh đồng thời bay về ba phương hướng khác nhau.
– Ngăn hắn lại!
Lên tiếng chính là nữ tu hóa hình ngân bào. Chỉ thấy tay ngọc nàng vung lên, một đạo quang nhận gần như không nhìn khoảng không gian mười mấy trượng, trong chờp mất đánh trúng một Ma Ảnh gần mình nhất.
Ầm! Rắc!
Đạo Ma Ảnh kia tan thành mấy mảnh.
– Không hổ là thần thú thiên phú không gian.
Thạch Thiên Hàn âm thầm kinh hãi. Thực lực Linh Nguyệt này so với Thanh Long tả hộ pháp lúc trước giao chiến ở Thiên Nhạc Viên còn đáng sợ hơn gấp đôi.
Vèo vèo!
Nhưng vẫn còn có hai Ma Ảnh bay về hướng khác, Linh Nguyệt lại ngoài tầm tay với.
Chúng tu sĩ tại tràng một vùng đại loạn, đều thi triển thần thông pháp thuật.
Nhưng nơi mà hai đạo Ma Ảnh đi qua, tiếng kêu thảm thiết liên tục. Từng cường già Kim Đan bình thường bị xuyên qua, ngã xuống đất bỏ mình.
Uy lực Ma Ảnh kia ngay cả Kim Đan Đại Tu Sĩ đều khó thể ngăn cản, chỉ là gian nan giữ mệnh.
Ầm ầm!
Trong đó một đạo Ma Ảnh vừa khéo phóng tới bên Chu Hồng.
– Muốn chết!
Thân thể Chu Hồng như kim cương, da thịt như kim loại bạc, một chưởng vỗ ra, hóa thành một chùm tia sáng màu bạc lập tức đánh bay Ma Ảnh kia ra mười mấy trượng.
Ma Ảnh này kêu lên một tiếng đau đớn, xoay chuyển sang hướng Thạch Thiên Hàn.
Thạch Thiên Hàn lập tức cảm thấy một cỗ uy hiếp trí mạng, giống như gặp phải cường giả Nguyên Anh vậy.
Hắn không chút nghĩ ngợi, trong tay tế ra một đoàn ma diễm, ở trung tâm lóe lên hai vệt u quang.
Nhị u Ma Diễm hóa thành một ma uyên tối đen sâu thẳm, vừa lúc hút Ma Ảnh kia đi vào.
– A!
Ma Ảnh đó kêu thảm một tiếng, mặt lộ vẻ khiếp sợ.
Mà một Ma Ảnh cuối cùng thân hình run lên:
– U Minh Ma Diễm!
Thạch Thiên Hàn cắn nuốt một Ma Ảnh, cảm giác ma khí trong cơ thể chấn động bành trướng, u Minh Ma Diễm dường như ăn phải một loại thuốc bổ nào đó, cảnh giới lập tức bắt đầu kéo lên.
Trước kia lúc ở Ngư Dương quốc, Nhị u Ma Diễm ở vào cảnh giới mới thành lập, sau đó lúc đi tới Thiên Cầm Nội Hải, trải qua mười mấy năm tu luyện, ma diễm cũng tăng lên tới cảnh giới tiểu thành.
Giờ phút này sau khi cắn nuốt Ma Ảnh, Nhị u Ma Diễm lập tức từ cảnh giới tiểu thành tăng lên tới cảnh giới đại thành.
Nhị u Ma Diễm đại thành khiến Thạch Thiên Hàn ngạc nhiên vui mừng đan xen, ánh mắt nhìn về phía Ma Ảnh cuối cùng cùng trở nên nóng rực.
– Ha ha ha. Không nghĩ tới còn có thể gặp được cường giả tu luyện Cửu u Ma Công. Một khối thân thể như thế, quả thực là ngàn năm một thuở!
Ma Ảnh cuối cùng ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, thân thể dần dần rõ ràng, hóa thành một nam tử vẻ mặt lạnh lùng, hai tròng mắt như tử điện. Thân thể hắn dường như là một bóng ma nửa trong suốt, còn khoác một kiện cổ giáp cùng áo choàng màu đen, trong tay có đeo một cái nhẫn ngọc đen.
Khí tức Ma Ảnh cuối cùng này cường đại hơn mấy Ma Ảnh lúc trước cả chục lần.
Gần trăm cường giả bậc cao tại tràng cảm giác sâu sắc một cỗ áp lực cùng uy hiếp, tâm thần không yên.
– Đây mới là hồn phách bản thể của hắn!
Linh Nguyệt đứng ở xa xa kinh hô một tiếng, tay ngọc lại vung lên, vài đạo quang nhận màu bạc gần như trống rỗng xuất hiện.
– Đằng Linh Xà!
Ma Ảnh lộ vẻ chán ghét, thân thể bỗng nhiên hóa thành một vùng tàn ảnh mơ hồ bất định, vài đạo quang nhận màu bạc kia chỉ đánh trúng vài hư ảnh.
Bá!
Mười mấy đạo tàn ảnh kia lại hồi phục trở thành một Ma Ảnh rõ ràng như thật thể.
– Mọi người mau liên thủ chém chết ma đầu này. Một khi thả nó ra ngoài, chắc chắn sẽ nguy hại nhân gian.
Linh Nguyệt mặt như sương lạnh, tiếng quát yêu kiều truyền khắp toàn trường, trong tay tế ra một khăn lụa màu bạc.
Bá! Vèo!
Khăn lụa màu bạc chợt lóe rồi qua, lập tức khu mực hiện tại của Ma Ảnh bị tầng tầng tơ nhỏ màu bạc sáng sáng tối tối chia cắt.
Khu vực bị tơ nhỏ màu bạc sáng tối chia cắt bao vây giống như một nhà tù vô hình.
Mà Ma Ảnh thần bí bị vậy trong nhà tù vô hình này, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, vẻ mặt âm lãnh nói:
– Không gian bí thuật như thế, xem ngươi có thể chống đỡ được bao lâu?
Dứt lời, quanh thân hắn phóng ra tầng tầng sóng gợn màu đen, đánh về phía tơ nhỏ màu bạc sáng tối bất định bốn phía xung quanh.
Toàn bộ nhà tù vô hình lại bắt đầu khe khẽ run lên, tơ nhỏ màu bạc rậm rạp kia cũng hơi trở nên vặn vẹo.
Hai tay Linh Nguyệt bấm pháp quyết, răng ngọc cắn chặt, bộ dạng thoạt nhìn dường như rất cố sức.
Thạch Thiên Hàn nhìn tình cảnh giờ phút này, không khỏi thầm nghĩ:
“Thần thông không gian quả thật đáng sợ. Nếu đổi là bản tôn bị vây ở trong, sẽ phản kháng như thế nào?”
– Các ngươi còn nhìn làm gì? Còn không mau động thủ!
Đôi mất đẹp của Linh Nguyệt đảo qua mọi người tại đây, quát lạnh một tiếng.
– Mọi người mau ra tay! Tiêu diệt Ma đầu này.
Kim Giao Tiểu Long cao giọng quát, cách không đánh ra một chùm tia sáng màu vàng, đánh trúng Ma Ảnh thần bí kia.
Ma Ảnh kia chịu đựng một kích này, thân thể chỉ hơi hơi sững lại, không ngờ không chút tổn hại, hắn cười lạnh nói:
– Ngay cả cường giả Nguyên Anh đều khó có thể xúc phạm tới ta, huống chỉ là hạng bậc cao Kim Đan.
Chúng tu sĩ thấy tình cảnh như vậy, không khỏi cả kinh thất sắc.
Rất hiển nhiên, Ma Ảnh thần bí này đã đạt tới cấp bậc Nguyên Anh, ngay cả thần thú không gian Hóa Hình Kỳ toàn lực thi triển thần thông cũng chỉ có thể miễn cường áp chế hắn một lúc.
– Các ngươi cùng nhau công kích đủ để tiêu hao nguyên khí của hắn, tới lúc đó ta lại phong ấn hắn vào trong Thất Linh Hồ.
Thanh âm Linh Nguyệt có chút lo lắng.
– Mọi người cùng nhau công kích!
Mọi người đểu gật đầu, bất kể là tu sĩ nhân loại hay là yêu tu, đồng loạt đứng ở bốn phía, phát động công kích từ xa đối với Ma Ảnh thần bí kia.
ÂDm ầm ầm!
Hào quang pháp thuật các màu khác nhau đánh vào cùng một chỗ sinh ra uy lực khó tin.
– A!
Ma Ảnh thần bí lập tức phát ra từng tiếng rít gào, mặt lộ vẻ thống khổ.
Hiển nhiên, chịu đựng công kích của hơn trăm người, hắn cũng ăn không tiêu. Nếu liên tục thêm lá nữa, đủ để hao hết lực lượng của hắn.
– Dừng tay! Đều dừng tay cho ta!
Ma Ảnh thần bí nổi giận gầm lên một tiếng:
– Ta có chuyện muốn nói! Có bí mật trọng yếu
Không ít tu sĩ nghe nói lời ấy, động tác trên tay hơi ngừng lại.
Thần sắc Linh Nguyệt biến đổi, khẽ kêu:
– Mọi người công kích, đừng để ý tới lời nói nhảm của hắn.
Keng keng!
Ầm ầm!
Công kích dồn dập không ngừng, sóng gợn màu đen quanh thân Ma Ảnh thần bí bắt đầu trở nên ảm đạm.
– Dừng tay. Ta biết bí mặt Thiên Lan nội điện. Chẳng lẽ các ngươi không muốn tiến vào nội điện?
Đột nhiên quanh thân Ma Ảnh thần bí hắc quang tăng vọt, phun ra một câu khiến chúng tu sĩ cực kỳ động tâm.
– Thiên Lan nội điện?
Kim Giao Tiểu Long ngừng lại, lập tức phất tay nói:
– Đều dừng lại.
Bên phía yêu tu rất nhanh ngừng công kích.
Đồng thời, bên nhân loại cùng ngừng công kích. Từng cặp mắt cực nóng nhìn chằm chằm vào Ma Ảnh thần bí.
– Mọi người chớ nên bị Ma đầu này dụ dỗ.
Giờ phút này sắc mặt Linh Nguyệt nhìn qua có chút tái nhợt.
– Hừ. Nàng này chẳng qua là muốn độc chiếm bí mật Thiên Lan nội điện. Mọi người nghe ta nói hai câu, rồi lại quyết định!
Ma Ảnh thần bí rống lên giận dữ.
Nghe nói lời ấy, tất cả mọi người tại đây dùng ánh mắt hoài nghi nhìn phía Linh Nguyệt.
Thạch Thiên Hàn thì lộ vẻ trầm tư. Lời nói Ma Ảnh thần bí này vị tất đã là giả.
Lúc trước Linh Nguyệt lén vào Thất Linh Hồ tiếp cận Phong Ma Long Hồn Châu, mục đích là cái gì?
Thạch Thiên Hàn không tin nàng có thể nắm giữ bảo vật cấp bậc này. Chỉ là tiếp cận sẽ bị Long Hồn lực kia đánh tan hồn phách, huống chỉ là lấy được.
– Ngươi nói xem!
Chu Hồng đầy hứng thú nói.
– Ta nói cho các ngươi một bí mậtGiờ phút này, ảo trận lối vào nội điện đã lỏng lẻo. Ma Ảnh thần bí nói:
– Bản ma chủ có thể nói cho các ngươi phưong pháp tiến vào nội điện. Nếu không nếu ta tự bạo, đồng dạng có thể cho các ngươi chết hơn phân nửa.
– Huống chỉ lấy thực lực các ngươi liên thủ, căn bản không làm gi được ta. Lấy tu vi Nguyên Anh sơ kỳ của bản ma chủ, hơn 90% lực lượng đã bị phong ấn ở đáy hồ, cho dù rời Thiên Lan Điện, đối với nội hải rộng lớn này mà nói, cũng là nhỏ bé không đáng kể.
Lời nói Ma Ảnh thần bí rõ ràng, từng câu đều có lý khiến chúng tu sĩ hai mặt nhìn nhau.
Đích xác, Ma đầu này cùng chỉ có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, cường giả trong Thiên cầm Nội Hải có thể khống chế hắn cũng không phải số ít. Huống chi ở phía trên chúng sinh còn có mười hai cường giả Chí tôn nội hải không thể chiến thắng kia.
– Không thể nhìn ra được. Ma đầu này còn giảo hoạt như thế. Thạch Thiên Hàn thì thào lẩm bẩm, lại thờ ơ lạnh nhạt hết thảy.
Thạch Thiên Hàn không cho rằng Ma đầu này có thực lực uy hiếp toàn bộ Thiên cầm Nội Hải, nhưng là không cho rằng hắn nhỏ bé không đáng kể như lời của hắn.
– Được. Ngươi tại đấy hạ lời thề tâm ma, đợi lát nữa mang chúng ta tiến vào nội điện. Chu Hồng cười lạnh nói.
– Bản ma chủ hạ lời thề tâm ma, một khi lấy lại được tự do, sẽ mang các ngươi đi Thiên Lan nội điện.
Khóe miệng Ma Ảnh thần bí hơi nhếch lên.
Mà lúc này, sắc mặt Linh Nguyệt càng thêm tái nhợt, ánh sáng màu bạc bốn phía chung quanh Ma Ảnh thần bí dần ảm đạm.
Trên người Ma Ảnh thần bí dâng lên một ngọn ma diễm màu tím sẫm, nuốt hết không gian lao tù, hắn cũng ngửa mặt lên trời thét dài:
– Đám con kiến nhỏ bé, để bản ma chủ mang bọn ngươi tới kiến thức Thiên Lan nội điện trong truyền thuyết một chút. Ha ha ha!
Dứt lời, hắn hóa thảnh một tàn ảnh màu đen, bay về một nơi nào đó của Thiên Lan Điện.