Thuận Tay Dắt Ra Một "Bảo Bảo"

Chương 36: Ai sợ ai hả?



Nguyên bản cần ít nhất một tiếng chuân bị, bởi vì sự an toàn tính mạng của nhiều người, nửa
canh giờ đã chuẩn bị xong . Lần đầu mặc cung trang, trên mặt dịch dung,
mặc bộ quần áo Thủy Tiên thích nhất, đeo trang sức của Quý phi… Vừa
trang điểm xong một cái, trong thiên hạ, cư nhiên cùng Thủy Tiên có chín phần tương tự!

Mặc dù tốc độ các nàng đã rất nhanh rồi, nhưng
người bên ngoài như kiến bò trên chảo nóng, bởi vì Loan kiệu trong cung
sớm đã chờ ở đấy rồi, bởi vì giờ tiến cung sớm đã đến.

“Đây là ta sao? Ta xinh đẹp như vậy sao?” Vừa đi tới, Tiểu Tiểu vừa không thể tin hỏi.

“Đương nhiên rồi, tỷ tỷ, không nên nói nữa!” Thủy Thủy đứng một bên nhắc nhở.
Thủy Tiên ở loại tình huống này vốn là trầm mặc, sẽ không tùy tiện nói
lung tung.

“Ha hả, sau này ta còn rất nhiều trang phục tốt, trang phục như phát sáng nữa!” Tiểu Tiểu không có nghe thấy lời Thủy Thủy
nhắc nhở, vẫn như cũ lầm bầm lầu bầu nói, vừa lúc Thừa tướng đến thúc
giục.

Xa xa nhìn thấy, hắn lại càng hoảng sợ, quá giống, còn
tưởng rằng Thủy Tiên đã trở về. Mãi đến nghe thấy Tiểu Tiểu nói, hắn mới hiểu được. Hắn tiến đến bên người Tiểu Tiểu, thấp giọng nói: “Ít nói,
vừa nói sẽ lộ…”

Sáng tỏ gật đầu, chính mình vốn là thế thân,
không phải mình tiến cung. Từ hôm nay trở đi, nàng sẽ không có thể gọi
Tiểu Tiểu, chỉ có thể gọi Thủy Tiên. Đáng tiếc chính là, trong Liên
Viên,( nàng ơi, đoạn này ta ko hiểu__Shinku: có nghĩa là chị ấy chưa kịp thu dọn “của cải” của chị ấy để ở trong Liên Viên, hơ hơ) ngay cả thu
thập một chút cũng chưa kịp. Tranh thủ trở ra xem một chút đi, Tiểu Tiểu thở dài nói.

Ngồi trên kiệu Loan hoa lệ, hưởng thụ ánh mắt hâm
mộ của mọi người, cùng phu nhân lưu luyến không rời cáo biệt . Nàng nhẹ
giọng bên tai phu nhân nói vài câu, phu nhân vội vàng gật đầu, bên ngoài còn tưởng rằng các nàng mẹ con tình thâm, kỳ thật Tiểu Tiêu đang vì
chính mình phân phó.

Rèm kiệu Loan rốt cục bị kéo xuống, bên
trong rất dễ chịu, lúc này chỉ còn lại có Tiểu Tiểu. Vì để kịp thời
gian, thân kiệu lắc lư rất mạnh, Tiểu Tiểu ngồi ở bên trong thoải mái
nhắm mắt lại! Hậu cung, nàng cũng không cảm thấy sợ hãi, dựa vào võ công và sự thông minh, đủ có thể tự bảo vệ mình. Sở dĩ nguyện ý tiến vào,
ngoài việc trốn người khác ra, đương nhiên là vì vào cung để tra ra danh sách những người ở lại trong cung ngày ấy. Có danh sách, giúp tìm cha
mới có mục tiêu.

Loan kiệu rốt cục ngừng lại, Tiểu Tiểu ở bên trong ngủ thiếp đi. Bên ngoài công công bắt đầu xướng lên:

“Tiên Quý phi nương nương hạ kiệu!”

Bên trong im ắng,không có một chút thanh âm, công công tiếp tục xướng ,
xướng đến ba lần, cung nữ đi theo không thể làm gì khác hơn là vén rèm,
chứng kiến Tiểu Tiểu không có hình tượng nghiêng dựa cỗ kiệu mà ngủ.

“Nương nương, đến cung rồi, hạ kiệu đi thôi!” Cung nữ đối với nàng, nhỏ giọng kêu một tiếng.

“Trời chưa sángi, ta ngủ tiếp một lát…” Tiểu Tiểu lầm bầm, ngay cả hai mắt cũng không có mở.

“Nương nương, nhanh lên một chút! Nếu như bị Hoàng thượng phát hiện sẽ phiền
toái…” Cung nữ tiếp tục nói, chưa để ý thấy một tiếng hừ lạnh ở phía sau vang lên, cung nữ sợ đến vội vàng quỳ xuống, run rẩy cúi đầu.

“Hừ, Trẫm đã phát hiện rồi! Ái phi, ngủ thật thoải mái! Ở tướng phủ không có ngủ đủ giấc sao?” Thanh âm lạnh lùng, không có chút độ ấm tại bên tai
Tiểu Tiểu vang lên, nàng bực mình mặt nhăn nhíu mày, tức giận nói:

“Không phải đã nói trời chưa sáng sao Thủy Thủy, ta ngủ một lúc đã…”

Thủy thủy, vốn là tên nhị tiểu thư của Thừa tướng, thật đúng là tỷ muội tình thâm. Hoàng thượng cười thầm nói, đang lo tìm không được nhược điểm của ngươi, không nghĩ tới ngươi tự động đưa lên cửa.

Cái miệng của hắn vừa lộ ra nụ cười tàn nhẫn, bạc môi khẽ mở: “Cầm hai bồn nước đến, làm cho quý phi thanh tỉnh!”

Một chậu nước nhằm mặt nàng hất xuống, Tiểu Tiểu mơ hồ nghiêng qua một bên, đầu đụng bịch một tiếng vào đỉnh kiệu gỗ, nàng vội vàng che đầu bị
đụng, vội vàng mở mắt, muốn nhìn một chút là ai thiếu đức như vậy, cũng
dám đem nước đổ lên đầu mình.

Lân Vương? Hắn không phải đi ra ngoài sao? Như thế nào đã trở về? Tiểu Tiểu còn chưa mở miệng, người kia đã nói :

“Ái phi bây giờ tỉnh dậy sao? Quấy rầy ái phi nghỉ ngơi rồi, thật sự là xin lỗi.”

“Biết xin lỗi còn dùng nước hắt ta, ngươi rõ ràng vốn là cố ý!” Nguyên lai là Hoàng thượng, cùng Lân Vương lớn lên thật giống nhau. Tiểu Tiểu đứng
dậy, cũng không thèm nhìn tới Hoàng thượng liếc mắt một cái, trực tiếp
chuồn mất.

Tiểu Tiểu nói làm cho Hoàng thượng lặng đi một chút,
nàng ta tại sao có thể nói với mình như vậy, chẳng lẽ nàng không biết
như vậy là bất kính sao? Bất quá như vậy vừa lúc, cho nàng vào lãnh
cung, cũng có thể ngăn chặn Thừa tướng rồi

Hắn lạnh mặt, tức giận nói:

“Vu Thủy Tiên, Trẫm hảo tâm cho ngươi về nhà thăm người thân, không nghĩ
tới ngươi không những không tạ ơn, lại còn dám đối với Trẫm bất kính? Từ hôm nay trở đi, tước bỏ danh hiệu Quý phi, đưa vào lãnh cung!”

Hoàng thượng lạnh lùng nhìn nàng, lần này nhìn ngươi có dám hay không đối với Trẫm bất kính!

Lại không cho nàng trở về, rốt cục đem nàng đến lãnh cung rồi. Nghĩ vậy, Hoàng thượng tâm tình tốt lên.

“Tiên phi, còn không mau lĩnh chỉ tạ ơn?”

Là bị sợ sao? Hoàng thượng nhìn Tiểu Tiểu lặng ơ nơi nào đó, hảo tâm nhắc nhở.

Tiểu Tiểu nhìn hắn, như vậy đã được hạ lãnh cung rồi? Thật đúng là đủ lợi
hại, tiến cung ngày đầu tiên tiến vào lãnh cung, bất quá như vậy rất
tốt, thế chẳng phải là không cần đối mặt với tên Hoàng thượng đáng ghét
này rồi sao? Một giọt nước chảy trên măt, ngứa ngứa, nàng lấy tay xoa
một chút, trên tay cảm thấy dính dính, rất không thoải mái.

Chứng kiến một bên có một chậu nước, bên trong còn hơn phân nửa nước, sạch
sẽ, rất mê người. Nàng đi ra phía trước, ngồi xổm xuống, múc nước lên,
đem mặt lau sạch sẽ…

“Ngươi…” Hoàng thượng nhìn không rời mắt cái người mà mình không muốn gặp, phẫn nộ nói:

“Ngươi đang làm cái gì vậy?”

Chậm rãi rửa mặt sạch sẽ, Tiểu Tiểu dùng tay áo lau mặt, thở dài nói:

“Chẳng lẽ ngươi không nhìn sao? Ta vừa mới rửa mặt!”

“Ta biết ngươi rửa mặt, chẳng lẽ ngươi không biết không thể để quần áo
không chỉnh tề xuất hiện trước mặt Trẫm sao?” Hoàng thượng bốc hỏa hỏi
ngược lại.

“Hoàng thượng, ta tại sao quần áo không chỉnh tề, còn
không phải do ngươi làm hại? Trên mặt vẫn còn bẩn, ta không rửa mặt
,chỉnh quần áo chỉnh tề rồi sao?” Tiểu Tiểu không khách khí nhìn hắn một cái, dù sao cũng đến lãnh cung rồi, ai sợ ai hả, cùng lắm thì, cô nãi
nãi ngươi bay ra khỏi là xong!

“Ngươi…” Hoàng thượng tức giận chỉ vào nàng, nữ nhân ai dám cùng hắn nói chuyện nhiều như vậy. Nhưng có
thể như thế nào phạt nàng đây, cũng đã biếm vào lãnh cung rồi?

“Vu Thủy Tiên, còn không tiếp chỉ!” Ánh mắt bất tuân như vậy, làm cho Hoàng thượng cực kì tức giận, một câu cũng không nói nên lời. Đến khi Hỉ công công cầm thánh chỉ trong tay, hắn lại có chủ ý. Tiếp chỉ, chung quy
ngươi cũng phải quỳ rồi đi.

Hỉ công công bận rộn phối hợp đem
thánh chỉ đưa tới trước mặt Tiểu Tiểu, nàng mở ra vừa nhìn, ngay cả ngự
ấn cũng được lắm. Xem ra chuyện hôm nay hắn đã sớm an bài tốt. Rốt cục
cũng biết Thủy Tiên tại sao chạy thoát, phỏng chừng nàng cũng đoán được
điểm ấy nên mới bỏ đi. Được, tốt lắm, có dũng khí xếp đặt ta, ta chơi
với ngươi!

【 cạp cạp, công việc mẹ nuôi tiếp tục. Sau Tiểu Tiểu
như thế nào chỉnh Hoàng thượng, ha hả, đoán có thưởng à. Đương nhiên,
bát cơm cũng muốn đập bể, hào hứng mang theo Tiểu Tiểu, dẫn một chút,
Hắc Tử, Như Như, Hổ Tử chờ ta 】


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.