1
Hôm nay nó sẽ về khu trọ và đưa ba mẹ nó qua biệt thự mới.
Nó cùng con motor đen loại mới nhất có đèn led màu đỏ ở hai bên và phía sau mà ba nuôi nó tặng chạy ra và xa dần tổ chức. Con motor này là đời mới chỉ duy nhất 6 chiếc trên TG, có 2 chiếc đỏ, 2 chiếc xanh và 2 chiếc trắng (t/g nói đèn led của xe á). Có 4 chiếc ở tổ chức rồi chỉ còn con màu đỏ và màu xanh còn lại thì đã có người sỡ hữu.
Trong vòng hai năm nó vào tổ chức nó đã trở thành một con người khác. Nó có khá nhiều bar trong thành phố và người nó giao cho quản lí là Joong Min_người em trai kết nghĩa mà nó đã cứu 1 năm trước.
Thông qua cậu nhóc thì nó đã biết ba mẹ nó chịu rất nhiều thiệt thòi, ba nó vì được một ông chủ lớn tin tưởng giao cho thầu công trình nhưng không may đã đụng chậm vào dân gian hồ nên thường xuyên bị phá nhà phá cửa. Nó nghe nói là có người đã ra tay bảo vệ ba mẹ nó nhưng lại không biết là ai.
Nó điều khiển xe chạy với tốc độ nhanh nhất, nó sẽ bắt những kẻ đó phải trả giá đắt khi đụng vào ba mẹ nó.
*Kít*
Nó thắng xe ở trong sân của khu trọ. Nó bước đi lại phòng trọ của ba mẹ nó, khẽ nhìn vào nó thấy hai người đang dùng bữa sáng.
Nó bước vào và tự lấy chén đũa, tự ngồi xuống ghế như cách đây 2 năm trong sự ngỡ ngàng của hai ông bà. Nó cười và ôm mẹ nó vào lòng.
-Con về rồi.
Mẹ nó đưa tay lên ôm nó. Đứa con mà bà đã trông cho hết 2 năm để được gặp. Nước mắt bà không tự chũ mà rơi xuống.
-Con gái của mẹ.
Nó buông bà ra rồi đi vòng qua ba nó, ôm cổ ông từ phía sau.
-Con nhớ ba.
-Ba cũng nhớ con lắm- Ông vỗ vỗ tay nó.
-Ăn sáng đi con- Mẹ nó kéo nó xuống.
Khi nó đi thì bữa ăn của ba và mẹ nó không còn ấm như trước nay nó về rồi gia đình nó sẽ lại như trước kia hay là…nó sẽ không về nữa…
Xong bữa sáng nó giúp mẹ nó dọn dẹp lại tất cả. Nó ra bộ ghế ngồi với mẹ nó và đối diện ba nó.
-Con sẽ đưa ba mẹ về ngôi biệt thự của con sống.
-Ở đâu mà con có- Mẹ nó cau mày.
-Ba mẹ đừng thắc mắc, sẽ có người đón ba mẹ ngay.
Nó nói rồi ra ngoài không quên nói với hai ông bà.
-Con sẽ qua gửi tiền nhà rồi cùng ba mẹ về biệt thự.
Nó đứng trước cửa nhà bà chủ phòng trọ, nó vừa thấy bà ngồi trên bộ ghế trong nhà thì tiến vào ngay. Nó chào bà chủ nhà cũng không quên hỏi bà một câu.
-Chào dì. Chắc dì còn nhớ tôi?
-Con là…Phương Thư…Phương Thư đúng không?- Bà nheo mắt nhìn nó.
-Đúng- Nó trả lời dứt khoát.
-Con ngồi đi- Bà đưa tay về phía ghế đối diện.
Nó không nói gì và ngồi xuống. Nó lấy trong túi ra một sấp tiền rồi để lên bàn.
-Đây là tiền trọ của ba mẹ tôi.
Bà chủ nhà vội cầm lên định đếm thì nó tiếp lời.
-Không cần…tất cả là 10 triệu.
Bà để lại sấp tiền trên bàn rồi đẩy lại phía nó.
-Không nhiều đến thế đâu, con lấy lại bớt đi.
-Tiền trọ và tiền điện nước coi như đã tính hết còn số tiền dư coi như là tôi cảm ơn bà đã đối xử không tệ với ba mẹ tôi- Nó nói rồi đứng dậy đi ra.
Bà nhìn theo bóng nó, khi nó khuất bóng rồi thì bà mới cầm tiền lên hai mắt sáng rỡ nhưng…nó nói vậy là có ý gì?
Nó tiến ra ngoài thì gặp ngay hai người 1 nam 1 nữ, hai người này chính là người cầm đầu phá nhà nó.
Người con gái không biết nó là ai nhưng vừa thấy nó là cô ta không ưa gì mấy nên đã liếc nó.
Nó vừa nhìn thấy liền nhết môi khinh bỉ.
-Chó liếc.
Cô ta như chột dạ liền gắt lên.
-Mày nói ai đó con kia?
-Tôi nói cô à? Chột dạ sao?- Nó nhìn cô ta bằng ánh mắt sắt lạnh làm cô ta khẽ rùn mình.
-Mày…- Cô ta vung tay định tát nó thì bị nó chụp lại.
-Đã nói chuyện thì đừng động tay động chân.
-Mày đang kiếm chuyện hả?- Tên con trai lên tiếng.
-Có trách thì trách ả ta…không biết điều- Nó gằn từng chữ rồi hất tay ả ra.
-Mày…anh gọi cho tụi kia lại đi- Ả quay sang nói với tên kia.
-Ừ- Tên kia đáp rồi lấy điện thoại ra.
Tên đó gọi cho ai đó rồi nhìn nó bằng ánh mắt thách thức. Nó chỉ nhết môi rồi nhún vai. Nó ngồi trên con motor và chuẩn bị xem kịch.
Không lâu sau thì có một nhóm người đi wave, ex,….dừng ngay trước cổng, những người đó tiếng vào. Ba mẹ nó, bà chủ nhà và những người gần đấy đều hiếu kỳ chạy ra xem.
-Có chuyện gì?-Một trong những tên kia hỏi.
-Con này kiếm chuyện với tụi tao- Tên vừa gọi điện chỉ vào nó.
Những tên kia nhìn nó mặt tên nào cũng tái mét. Bà chủ nhà thấy vậy thì chạy lại, bà nhìn nó rồi nhìn mấy tên kia. “Nếu như đắt tội với mấy đứa này thì không yên thân đâu”_bà nghĩ rồi quay sang nó.
-Thư à…con đừng làm bậy nha dì sẽ gọi cho cảnh sát đó.
Anh mắt nó nhìn bà mang đầy nỗi hận thù.
-Bà gọi đi…tốt nhất là bà nên gọi ngay đi rồi tôi cũng sẽ kiện bà.
-Dì làm gì con chứ?- Bà ta bắt đầu run.
-Trả lời…tại sao có người phá nhà tôi thì bà không gọi mà bây giờ tôi chưa làm gì thì bà đòi báo cảnh sát?- Nó gằn từng chữ.
-Dì…dì…- Mặt bà ta trắng bệch.
-Gọi đi rồi tôi sẽ đi hầu- Nó trừng mắt, giọng lạnh hơn băng.
Tên kia thấy mấy tên bạn của hắn bất động thì cũng gắt lên.
-Tụi bây bị gì vậy? Sao không xử nó đi.
-Chào chị hai- Một trong những tên cuối đầu chào nó rồi mấy tên kia cũng cuối theo.
Nó không nói gì, anh mắt nó nhìn hai người 1 nam 1 nữ đó. Hai người kia thấy bất an trong lòng. Tại sao lại gọi nó là chị hai?
Từ cửa lại có thêm hai con motor dừng lại, hai cô gái bước xuống rồi tiến lại gần nó.
-Chào chị ba, chị tư- Mấy tên đó lại cuối đầu.
-Tôi cho mây người hai lựa chọn…1 là mạng hai người đó…2 là mạng của các người- Jisan dùng ánh mắt sắt lạnh quét sang từng tên.
-Dạ….-Mấy tên đó ấp úng. Một bên à lệnh còn một bên là bạn…phải nên chọn bên nào đây?
-Sao nào?- Jesan hỏi.
-Dạ 1 ạ- Những tên đó nói lí nhí
-Tốt…giao cho mấy người đừng để tôi biết hai người đó còn sống- Jisan nói.
-Dạ- Mấy tên kia nói rồi kéo hai người kia đi. Họ giãy lên hét om sòm.
-Làm gì vậy hả? Tụi bây điên à? Người nên bắt là con kia kìa…
Nó lấy điện thoại gọi cho ai đó.
“…”
“Cho xe đến”
“…”
Nó tắt máy rồi cùng Jisan và Jesan tiến lại ba mẹ nó.
-Giới thiệu với ba mẹ đây là Jisan và Jesan bạn con- Nó chỉ hai người.
-Chào hai con- mẹ nó trả lời có chút thất thần. Sao mấy tên kia lại gọi nó là chị hai?
*Tin…Tin…*
Tiếng còi xe vang lên, ông quản gia già tiến lại nó.
-Chào ba vị tiểu thư…chào lão gia và lão phu nhân- Ông rất tinh mắt vừa nhìn là biết ba mẹ nó nên ông đã chào ngay.
-Đưa ba mẹ tôi về biệt thự đi- Nó ra lệnh.
-Vâng…mời lão gia và lão phu nhân- Ông đưa tay về chiếc Mercedes Benz S-Guard 600.
Ba mẹ nó nhìn nó, nó gật đầu hai ông bà tiến lại xe rồi leo lên.
Nó cùng Jisan và Jesan lên motor rồi chạy theo phía sau.
-Này cậu tìm Tiểu Phương lâu lắm rồi đó bộ không chán à?- Kansai hỏi hắn.
-Không…khi chưa tìm ra thì phải tiếp tục tìm- Hắn vừa nói xong thì Kansai rẽ vào đường nhà hắn cùng lúc tụi nó lướt ngang qua.
-Ê có nhỏ chạy con motor giống mình kìa- Kansai nhìn theo Jisan đang chạy chiếc motor đen có đèn led xanh giống anh.
Hắn nhìn theo, người hắn chú ý là nó, cô gái chạy motor đen có đèn led đỏ giống hắn, có cảm giác gì đó quen thuộc dâng lên trong hắn.
Nó và hắn…đã lướt qua nhau…