Bá tước Thorhill và nữ bá tước mới của chàng đã xuất hiện ở rạp hát vào tối hôm trước , chiều ngày hôm nay đã dạo chơi trong công viên. Cả hai lần đều đi cùng bạn đồng hành đáng kính xuất sắc là Phu nhân Brill và Tiểu thư Samantha Newman, em họ của nữ Bá tước và là một trong những gương mặt đáng yêu nhất của Hội mùa.
Trong cả hai dịp này, cặp vợ chồng mới cưới đều ngồi sát bên nhau hết mức có thể cho phép, tay vợ trong tay chồng, bàn tay chồng thì nâng niu bảo bọc.Trong cả hai dịp đó họ đều mỉm cười với nhau và nhìn thật hạnh phúc .Với những vẻ mặt rạng ngời như vậy, còn nói lên rõ ràng nhiều điều tốt đẹp hơn nữa. Nếu lúc trước có 1 vài bà cô chanh chua đã gọi họ là đứa con gái mất nết và thằng đểu sở khanh, thì thầm bàn tán , gật đầu ra hiệu với nhau và cười khúc khích thì bây giờ có vẻ như chuyện này lại được diễn đạt theo một cách khác hẳn. Hầu như là một chuyện lãng mạn. Một chuyện tình lãng mạn –mặc dù là cực kì không đứng đắn- theo một cách vô cùng liều lĩnh ,táo bạo , Bá tước theo đuổi , tán tỉnh ráo riết và đã giành được cô dâu của mình. Nếu như họ bỏ trốn khỏi thủ đô trong xấu hổ và nhục nhã, vì những chuyện họ làm đã vượt qua ranh giới tôn kính và chuẩn mực đạo đức, họ sẽ không nghi ngờ gì nữa sẽ bị kết tội công khai, và từ “chuyện tình lãng mạn” sẽ không bao giờ được nhắc đến ngay cả trong những đầu óc tưởng tượng kì cục nhất. Nhưng họ lại không hề trốn chạy. Và họ không nghi ngờ gì nữa là một cặp đôi trẻ trung và đẹp đẽ lạ thường.Họ sở hữu tước vị cao quý, sang trọng và giàu có. Và nhìn bên ngoài rất hạnh phúc với những gì họ đã làm không một chút xấu hổ.
Phải, cả giới thượng lưu đều phải thầm miễn cưỡng công nhận,chắc chắn phải có điều gì đó lãng mạn về cuộc hôn nhân mới này.Họ không nghi ngờ gì nữa là những kẻ nổi loạn hư đốn đáng phải bị trục xuất ra khỏi xã hội nghiêm túc và đứng đắn này. Nhưng thậm chí với cả giới thượng lưu, cũng đã chán ngấy những khuôn phép cứng nhắc, chợt nhận ra tình yêu bất kể phép tắc,lễ nghi đôi khi đã giành được những thắng lợi vẻ vang. Và xã hội thượng lưu nói chung lại cảm thấy bất đắc dị thật ghen tị.
Giới thượng lưu chuẩn bị- với những sự cân nhắc và chuẩn bị kĩ càng – bắt đầu đưa cái tên Bá tước và Nữ bá tước Thorhill trở lại trong thâm tâm và trong suy nghĩ của mình.
Mặc dù,dĩ nhiên thực tế là Bá tước đã từng bị ngập sâu vào tai tiếng trước cả khi chuyện này xảy ra . Và mặc dù thực tế là Tử tước Kersey đang phải ôm một trái tim tan vỡ và cũng rất can đảm đương đầu với nó. Nếu như là người khác , mọi người đã cho rằng quý ông tội nghiệp hẳn sẽ phải biến mất khỏi thành phố hoặc thậm chí trốn ra nước ngoài để tránh khỏi nỗi xấu hổ chịu làm kẻ bại trận một cách công khai như vậy. Nhưng anh ta vẫn ở lại và điều khiển bản thân mình hành động với vẻ nghiêm trang khi nói chuyện với các quý ông và một nụ cười buồn bã đứng trước các quý bà quý cô.
Những quý bà , quý cô luôn có thái độ khinh khỉnh với một quý ngài tầm thường nào khác, người bị hôn thê của mình bỏ rơi. Nhưng Ngài Kersey, với mái tóc vàng óng ánh , đôi mắt xanh nhất và vóc dáng nam tính, không khi nào là mục tiêu của những sự khinh thị cả. Đặc biệt lại càng không khi anh ta vẫn giữ được thái độ chững chạc trước 1 tấm bi kịch thảm thương như thế này. Ngài ấy chỉ có thể là đối tượng khơi gợi lòng thương cảm như từ mẫu của các quý bà lớn tuổi và sự khao khát của những tiểu thư trẻ tuổi , hoặc thậm chí không còn trẻ tuổi mà thôi.
Giới thượng lưu đã luôn luôn là nạn nhân của nỗi buồn tẻ chán ngắt suốt Mùa lễ hội quá lâu rồi. Bất chấp những vòng quay chóng mặt của những buổi dạ hội , những trò vui ồn ào , sự thật là chúng hầu hết đều buồn tẻ , đơn điệu và lặp đi lặp lại với những gương mặt quen thuộc đến nhàm chán. Cho nên bất cứ một chuyện nào chỉ hơi khác thông thường đều ngay lập tức bị chộp lấy, soi mói ,bàn tán với 1 niềm hân hoan, đặc biệt là nếu nó mang chút hơi hướng của một vụ xì căng đan. Những chuyện hấp dẫn, lạ kì nào sẽ xảy ra xoay quanh bộ ba trẻ đẹp và nổi bật này? Ờ – những nhân vật đầy …lãng mạn ấy? Tất cả bọn họ đều ở lại Luân đôn. Liệu ngài Kersey có yêu cầu được trả hận với Bá tước Thorhill hay không? Liệu Nữ bá tước có khi nào hối tiếc về sự lựa chọn của mình không? Liệu ….? Ồ, bao nhiêu khả năng đặt ra không bao giờ có thể kể hết. Và cơ hội để chờ xem mọi chuyện sẽ diễn biến như thế nào thật quá hấp dẫn không thể bỏ qua.
Phu nhân Truscott, người tuy thường tổ chức dạ vũ hàng năm nhưng lại chưa bao giờ là một trong những gương mặt nổi bật nhất , vậy mà đột nhiên năm nay lại trở thành tâm điểm gây thèm muốn , ghen tị nhất . Đơn giản bởi vì vũ hội tổ chức ở nhà bà sẽ là sân khấu trình diễn cuộc ra mắt chính thức đầu tiên kể từ khi cưới của Bá tước và Nữ bá tước Thorhill . Cuộc chạm trán đầu tiên của 3 nhân vật chính kể từ khi vụ bê bối nổ ra chỉ vài ngày trước đó.
Phu nhân Truscott đang hài lòng , mãn nguyện không thể tả được , ngắm nhìn phòng khiêu vũ của mình đông nghẹt khách khứa tưởng chừng như nổ tung cả gian phòng ,trước cả lúc những điệu nhảy được bắt đầu. Tất cả mọi người đều đi theo từng cặp, một vài người còn trêu đùa , tuyên bố lớn tiếng rằng có lẽ họ phải tìm cách để thở được trong cảnh chen chúc này.
Phu nhân Truscott mãn nguyện lướt ra đón khách.
*******************************
-“Mỉm cười lên nào em” chồng nàng yêu cầu ngay lúc chàng đưa tay dẫn nàng bước ra khỏi xe. Đó là 1 sự nhắc nhở không cần thiết. Nàng đã mỉm cười ở rạp hát tối qua cho đến khi nàng nghĩ gương mặt của nàng sắp sửa vỡ ra, và nàng cũng đã mỉm cười trong công viên buổi chiều hôm đó một cách đều đặn , vững vàng đến mức nàng sợ trông mình giống như một cô ngốc mất. Nàng sẽ mỉm cười trong suốt tối nay ngay cả nếu thậm chí nàng không có ai mời nhảy ngoại trừ Gabriel. Dĩ nhiên ,trừ khi họ bị đuổi ra khỏi đó. Nàng không tin nàng có thể giữ được nụ cười nếu như trường hợp đó xảy ra.
Nàng có một hồi ức thật kinh khủng ùa trở lại khi bước chân vào phòng vũ hội , tay khoác tay chồng nàng .Nàng nhớ lại lần cuối cùng đứng trong một phòng khiêu vũ- chỉ mới 3 buổi tối trước đây thôi mà dường như đã trôi qua cả một cuộc đời. Ở trong phòng khiêu vũ đó , nàng vẫn còn đính ước với Lionel. Bây giờ nàng đã kết hôn với Gabriel , sự không thực của tình huống này khiên nàng cảm thấy choáng váng.
Nàng nhận thức rõ ràng, giống như ở trong rạp hát ngày hôm qua, 1 sự im lặng đột ngột , rồi nối tiếp sau đó là những âm thanh rộ lên khi họ mới bước vào. Nàng ít nhận ra hơn sự quá đông người đến mức phi tự nhiên đang tập trung trong phòng dạ vũ. Nàng mỉm cười nồng ấm với chồng nàng và nhìn cả quyết , tự tin xung quanh mình.
Phải có đến hàng trăm cặp mắt nàng có thê bắt gặp. Và có lẽ nàng đã thật sự nhìn thấy một vài ánh nhìn mau lẹ lướt qua, mặc dù hầu hết những vị khách của Phu nhân Truscott đều quá có giáo dục để không trố mắt ra nhìn họ chằm chằm. Nhưng có một đôi mắt nàng cố ý tìm kiếm, xuyên qua chiều rộng mênh mông của phòng vũ hội , là đôi mắt của Tử tước Kersey.
Trái tim nàng lộn nhào trong một cảm giác đau đớn , và trong một khoảnh khắc lâu dài , băng giá và khổ sở nàng không thể nào quay đi được. Lionel! Đẹp trai và thanh lịch như chưa từng thấy. Lionel của nàng.Tình yêu của nàng. Giấc mơ đã nuôi dưỡng cuộc sống của nàng suốt 5 năm dài cô đơn và buồn tẻ.
Và rồi nàng khổ sở dứt ánh mắt rời khỏi và nhìn xuống cánh tay nàng đang đặt trong tay chồng. Nàng hoàn toàn không nhận thức được , mải đắm chìm trong nỗi đau đớn của mình, rằng cả giới thượng lưu đang vô cùng thích thú theo dõi màn kịch này với sự hả hê , dù không kẻ nào ngắm nhìn lộ liễu.
Bá tước nâng cánh tay của nàng lên môi hôn bằng bàn tay còn lại. Đúng như nàng chờ đợi, chàng đang mỉm cười với nàng với sự say mê ,tôn sùng và tha thiết biểu lộ rõ ràng trong đôi mắt. Nàng cảm thấy 1 làn sóng phẫn nộ và căm ghét dậy lên và cố gắng chống cự không để lộ ra ngoài.
Một người nào đó đang cúi chào nàng. Một ai đó đang cố gắng để được nàng chú ý. Nàng nhìn lên ngạc nhiên nhận ra đôi mắt xanh đang ở gần hơn bao giờ hết. Anh đưa tay về phía nàng, và nàng rút tay khỏi tay chồng ,đặt tay mình vào đó, không kịp nhận ra mình đang làm gì. Anh nắm lấy tay nàng đưa lên môi hôn vào ngay đúng nơi chồng nàng đã hôn trước đó.
Anh ta chưa từng bao giờ nhìn nàng như thế này trước đây, một phần trí óc nàng mach bảo nàng thế. Với một sự dịu dàng , ấm áp và ân cần đến vậy. Chưa bao giờ. Ôi , chưa bao giờ anh ta làm như vậy , mặc dù nàng đã mong mỏi , khao khát và tự nhủ với bản thân điều này nhất định sẽ xảy ra một khi việc đính ước của họ được công bố chính thức và cho đến khi họ đã thành hôn.
-“Thưa bà” anh ta nói, giọng dịu dàng, mặc dù nàng biết rằng một vài người đang đứng xung quanh họ, nhìn bên ngoài như đang tập trung vào câu chuyện riêng , cũng đều có thể nghe được anh ta đang nói gì.-“ Tôi thành thật mong những điều tốt nhất đến với cuộc hôn nhân của bà. Bà phải luôn biết rằng hạnh phúc của bà luôn là mục đích và ưu tiên hàng đầu của tôi. Tôi hi vọng bà đã có thể tìm thấy điều đó cùng với tôi, nhưng tôi vui mừng vì bà đã được hạnh phúc thậm chí ngay cả việc tôi phải chịu thiệt thòi đến mức nào. Bà không được quyền cảm thấy tội lỗi” Nụ cười của anh ta ấm áp và buồn rầu.-“ Chỉ có niềm hạnh phúc mà thôi. Đó là điều tôi nguyện ước cho đến cuối cuộc đời này.”
Anh ta thả tay nàng ra, cúi chào nàng thật thấp, quay đi đột ngột và vội vã rảo bước về phòng khiêu vũ.
-“Đồ quỷ dữ!” chồng nàng thì thầm bên tai nàng. Và đôi tay chàng vững chắc , mạnh mẽ đỡ sau eo lưng nàng, đẩy nàng tiến lên phía trước.-“ Ít nhất , điệu nhảy đầu tiên cũng là một bản valse, anh đã nghe như vậy. Đi nào, chúng ta sẽ cùng nhảy.”
**********************
Nàng chẳng muốn gì trên đời ngoài việc bỏ chạy thật nhanh vào phòng thay đồ của các quý bà mà trốn thật kĩ ở tận cùng góc sâu nhất. Nàng bước một bước lên sàn khiêu vũ , ngạc nhiên thấy đôi chân mình vẫn tuân theo mệnh lệnh điều khiển của trí óc.
-“Hãy đặt tay em lên vai anh” Giọng chàng vang lên hầu như là thô ráp như cánh tay chàng đang vòng quanh thắt lưng nàng vậy. Chàng nắm bàn tay còn lại của nàng trong tay mình.-“ Nào bây giờ thì hãy nhìn vào mắt anh.”
Nàng tuân theo lời chàng một cách máy móc,vụng về. Nàng đã nghĩ hẳn sẽ làm cả giới thượng lưu khoái trí lắm bằng việc ngất ngay trước mặt họ. Chuyện này thật là không thể tượng tưởng được.
-“Còn bây giờ” chàng nói.-“ Nói là em yêu anh đi” và khi em nói như vậy , hãy mỉm cười một lần nữa.”
-“Em yêu anh” nàng trả lời.
-“Thêm một lần nữa nào.” Chàng nhìn xuống làn môi nàng. -“Và với 1 sự thuyết phục nho nhỏ như thế này , tiếp theo phải là nụ cười nữa. Em yêu , vẻ xanh xao của em trong hoàn cảnh này có thể hiểu được, nhưng nó sẽ gây nên hiểu lầm nếu còn tiếp tục đấy.”
-“Em yêu anh” nàng nói và mỉm cười với chàng.
-“Cô gái ngoan. Hãy tiếp tục nhìn vào mắt anh trong một lúc nữa.” chàng nói.
Thật là buồn cười! Nói với chàng rằng nàng yêu chàng ư, mỉm cười nhìn vào mắt chàng nữa, trong khi cả hai đều biết rõ nàng đã hầu như là choáng váng vì cuộc tình với một người đàn ông khác. Lionel đã tỏ ra rất tử tế, rất cao thượng trong chuyện này. Nàng đã chờ đợi việc anh sẽ xé nát nàng ra thành trăm ngàn mảnh nhỏ cho đến tận cuối cuộc đời này. Anh đã cầu chúc cho nàng được hạnh phúc , thậm chí phải trả giá bởi chính hạnh phúc của mình, anh cũng chúc phúc cho nàng. Anh có nhận ra là trái tim nàng vẫn còn đang thổn thức vì anh không?
Bất chấp những chuyện giả vờ như vậy, khi nhìn vào gương mặt chồng nàng, nàng vẫn cảm thấy một lực hấp dẫn vô hình về thể xác nàng mà luôn luôn cảm nhận được , kéo nàng lại gần chàng. Và khi nhìn vào đôi môi chàng, nàng lại nhớ về những ảnh hưởng của làn môi ấy, những xúc cảm kì lạ chàng gây ra cho nàng ,cái cách mà chàng hôn, những đụng chạm ve vuốt trên khắp cơ thể …Nàng luôn cảm thấy nó ở mọi nơi , ở cả đầu ngón chân cũng nhiều như trên môi nàng vậy.(Ái chà chà , wonderful lover !) Bất chấp bản thân , nụ cười của nàng rộng mở rạng rỡ vì thích thú. Và cũng bất chấp mọi chuyện nàng thấy mình đang mơ màng nghĩ về đêm qua, đêm tân hôn của nàng, và chợt cảm thấy khó thở khi nghĩ đến những chuyện sẽ lặp lại vào đêm nay. Và mọi đêm, chàng đã nói như vậy, ít nhất là 1 lần mỗi đêm, và có thể sẽ nhiều hơn nữa nếu chàng khao khát , ham muốn nhiều hơn và nàng chấp nhận.
Và rồi dòng suy nghĩ của nàng chợt thay đổi, không thoải mái khi nghĩ về buổi tối của 3 ngày trước, khi bức thư được đọc lên. Lionel đã ở đó cùng với cha của mình. Anh đã rời phòng dạ vũ với cha mình, chẳng nghi ngờ gì nữa là bàn tính phương sách đối phó khi nhận được lá thư đó. Anh cũng luôn sát bước bên cạnh người cha trong phòng dạ hội, bước lên bục cùng ông ta, và đứng đó hoàn toàn bất động khi ông ta xướng to bức thư lên.
Anh đã cầu mong chỉ duy nhất nàng được hạnh phúc, anh đã nói thế. Vậy làm sao anh có thể làm như vậy? Làm sao anh lại phơi bày, lại để nàng rơi vào sự trừng phạt ác độc như thế được? Thậm chí nếu nàng có lầm lỡ , có sai phạm, đó cũng là một sự trừng phạt quá khủng khiếp ,ghê gớm và ít thấy làm sao. Họ làm vậy khác nào đã lột trần nàng ra, gông cùm và quất roi lên người nàng. Nàng đã cảm thấy thật bất lực, bị lột trần , bị đau đớn và bẽ bàng biết mấy. Dĩ nhiên, việc trừng phạt, đánh bằng roi , hay bằng gậy vẫn có thể diễn ra một cách kín đáo hơn mà.
Thậm chí nếu bức thư đó có làm tổn thương , choáng váng Lionel đi nữa ,làm sao anh có thể ưng thuận cho cha mình làm những điều như thế? Làm sao một người đàn ông quý phái có thể để cho 1 chuyện như vậy xảy ra? Đặc biệt là với một quý ông người vừa mới công khai cầu chúc chỉ có hạnh phúc sẽ đến với nàng mà thôi?
Anh đã vừa thể hiện 1 điệu bộ quý phái cao thượng đến mức làm nàng suýt ngất đi . Nhưng có thật anh cao thượng không? Anh đã không hề xin lỗi hay hối tiếc vì những cử chỉ thiếu lịch sự và độc ác với nàng. Anh ta chỉ đơn giản- chỉ làm điệu tỏ ra là lịch thiệp ga lăng mà thôi, một kẻ tử vì đạo cho bất cứ ai muốn nghe và chiêm ngưỡng. Nàng không nghi ngờ gì việc một số lớn khán giả đều đang lắng nghe và háo hức theo dõi việc này. Những lời anh ta nói bây giờ hẳn tất cả mọi người trong phòng dạ hội đều đã được nghe.
Không , nàng đang xử sự bất công với anh. Đấy là Lionel mà nàng luôn nghĩ đến. Lionel, tình yêu của nàng mà.
-“ Anh ấy thật tử tế” nàng nói ,ngập ngừng.-“ một lời chúc cao thượng.”
-“Chỉ hoàn toàn là đóng kịch mà thôi” chồng nàng nói dịu dàng.-“ Hắn ta đã chiếm được trái tim , sự cảm thông và lòng ngưỡng mộ của tất cả giới thượng lưu , Jennifer ạ. Hắn ta đã đẩy em hoàn toàn vào vị thế của kẻ có tội”
-“Nhưng anh ấy chúc cho em hạnh phúc mà” nàng nói.
-“Hắn ta thậm chí chả muốn nhúc nhắc đến 2 ngón tay vì em đâu.” Chàng chỉ ra.-“ Chỉ có 1 tình yêu và môt tình yêu duy nhất trong đời của Kersey mà thôi- Đó chính là bản thân hắn ta. Nếu như em biết được chuyện này , em sẽ thấy em thuộc về anh còn tốt hơn gấp ngàn lần em là của hắn.”
Nàng nhìn lên chàng, rùng mình,nụ cười tắt đi trong một khoảnh khắc. Có gì như là sự cay độc trong giọng nói của chàng. Nàng đã chờ đợi chuyện chàng cảm thấy đôi chút hổ thẹn vì những gì sai trái đã làm với Lionel. Nhưng có lẽ chuyện căm ghét một người nào đó tự nhiên làm con người ta có những hành động sai ư?
Và rồi, nó đang ở đây, đột ngột bùng lên, , thật bất ngờ, không hề mong đợi và không hề báo trước – suy nghĩ chợt hiện lên trong đầu đập vào nhận thức của nàng như 1 chất kích thích điên cuồng ,làm nàng bàng hoàng.Lionel đã ở Highmoor House 2 năm về trước, thăm người chú ốm đau của mình. Catherine , ở Chalcote gần đó, đã gặp gỡ 1 người tình bí mật cũng 2 năm về trước. Dì ấy đã bị quyến rũ bởi một người đàn ông trẻ, đẹp và hấp dẫn, như dì đã miêu tả trong thư. Con gái của dì ấy có mái tóc vàng và đôi mắt xanh như cha của nó. Và khi nàng hỏi Gabriel, cha của đứa trẻ có ở Luân đôn bây giờ không, chàng đã không thật sự trả lời câu hỏi của nàng. Gabriel lại ghét Lionel nữa….
Ý nghĩ lộn xộn làm nàng kinh hoàng ,nàng cố gắng dìm nó xuống lại, cố gắng để nó chỉ gây cho nàng lo lắng , bực bội mà thôi.
-“Ai là người tình của mẹ kế anh? Ai là cha của Eliza?” Kinh sợ , khiếp hãi, nàng nghe câu hỏi của mình chỉ như 1 tiếng thì thầm.
-“Không” tay chàng chợt cứng lại bên hông nàng, chàng xoay nàng xung quanh góc phòng rồi lại xoay nàng một lần nữa.-“Đây không phải lúc , cũng không là nơi thích hợp để nói chuyện này , tình yêu của anh. Chúng ta đang bị quá nhiêu người quan sát .”
Nàng cảm thấy đầu gối mình yếu ớt , run rẩy vô cùng,nhận ra chàng lại từ chối trả lời, nàng biết rằng mình không thể rời khỏi đây 1mình được. Nàng biết ngay khi họ trở về nhà, nàng sẽ hỏi lại chuyện này 1 lần nữa và sẽ không bao giờ ngừng hỏi cho đến khi nghe được câu trả lời của chàng. Tuy nhiên nàng biết câu trả lời sẽ là như thế nào, và từ chối nghĩ tiếp về nó với một nỗi hoang mang dữ dội.
Suất nhảy sắp chấm dứt, nhưng nó vẫn không đủ mau để cứu lấy nàng. Thậm chí khi âm nhạc đã gần tắt hẳn, ý nghĩ cuối cùng đã mở ra cánh cửa thông suốt qua tâm trí hỗn loạn của nàng.
Gabriel căm thù Lionel. Bởi vì Lionel chính là tình nhân của Catherine , đã bỏ rơi dì ấy cũng như không thừa nhận đứa con gái của mình. “Xin đừng nghĩ đến việc báo thù”, Catherine đã viết như vậy.
Nhưng chàng vẫn theo đuổi việc đó.
Và chàng cũng đã thành công.
Trong phòng dạ hội ồn ào , nóng nực và ngột ngạt , Jennifer đột nhiên cảm thấy 1 cơn lạnh giá xuyên thấu qua trái tim nàng.
**********************
Phu nhân Brill đã lo sợ rằng chuyện nổi danh của một cô cháu gái của bà sẽ ảnh hưởng đến người còn lại. Bà đã sợ rằng Samantha sẽ không có người nào mời nhảy trong buổi dạ vũ của phu nhân Truscott cả. Bà đã chuẩn bị sẵn sàng sử dụng mọi quyền năng ảnh hưởng của mình để ngăn ngừa chuyện đó. Chuyện này khó mà thay đổi được một khi đã xảy ra. Và Samantha, cũng như Jennifer đã được dặn dò phải ngay lập tức mỉm cười khi vừa bước ra khỏi xe của ông cậu.
Nhưng Dì Agatha chẳng cần phải lo lắng như thế. Đội quân ngưỡng mộ thường trực của nàng vẫn tủ tập hầu như đủ mặt xung quanh khi nàng mới dừng chân tại một nơi trong phòng khiêu vũ, và nàng đã nhận lời ngay ba suất nhảy đầu tiên. Thậm chí ngay cả những quý ông trước đó không thường xuyên bám quanh cô cũng xuất hiện bên cạnh nàng đêm nay. Samantha ngờ rằng nàng cũng phần nào được hưởng lợi từ vụ tai tiếng nổi danh của Jennifer. Có lẽ vài người trong số họ hi vọng là nàng sẽ kể điều gì đó thỏa mãn cơn khát tò mò của họ chăng.
Nàng mỉm cười , khiêu vũ và nói cười luôn mồm với những quý ông và các tiểu thư trẻ mà nàng quen biết. Và nàng vui mừng để ý thấy Jennifer không bị xa lánh chút nào khi người chị họ khiêu vũ liên tục trong tất cả các suất nhảy. Nhưng cô không tài nào cảm thấy vui vẻ nổi.Nàng đã chứng kiến cảnh tượng không thể tin là Lionel đang băng qua phòng dạ vũ , chàng không đi vòng tránh quanh phòng như người ta thường làm mà xăm xăm đi thẳng xuyên qua nó , tới chỗ Jenny , hôn tay chị ấy . Chàng nói điều gì đó, cúi chào chị ấy rồi vội vã rời khỏi phòng.
Trong khi tim nàng đập rộn lên vì sự dũng cảm cũng như sự cao thượng khi chàng làm được một điều thật khó khăn như thế , cảnh tượng đó đồng thời lại làm cho nàng đau khổ vô cùng. Chàng thực sự quan tâm đến chị ấy.Nàng nghe thấy những lời đó lặp lại từ tất cả mọi người xung quanh đang chứng kiến chuyện xảy ra.
Có lẽ Lionel thực sự yêu Jenny.
Nàng ngắm nhìn chàng trở lại phòng dạ vũ và cảm thấy đau khổ muốn chết đi được sợ rằng chàng sẽ nhiều khả năng rời khỏi buổi dạ vũ. Nhưng chàng vẫn ở lại. Trong suốt suất nhảy thứ hai , chàng lại chuyện trò với một nhóm những quý cô và khiêu vũ với 1 người trong bọn họ khi suất nhảy thứ 3 bắt đầu.
Samantha đợi chờ chàng đến với mình. Hoặc nếu như chuyện này là không thể ,ít nhất chàng cũng phải liếc nhìn nàng chứ hay ít ra cũng phải có 1 dấu hiệu nào khác. Một nụ cười , có lẽ vậy, một cái nghiêng đầu bày tỏ. Một lời hứa kín đáo , riêng tư rằng chàng sẽ nói chuyện cởi mở hơn với nàng vào một dịp khác thuận lợi.
Nhưng chẳng có gì xảy ra. Chàng đang tỏ ra vô cùng kín đáo và thận trọng.
Hay là cô mới thật sự ngốc nghếch đây ?
Nàng không thể chịu được chuyện này lâu hơn nữa ,ngay khi bữa ăn phụ chấm dứt và cô liếc thấy Ngài Graham đang chuẩn bị tiến tới mời cô nhảy suất tiếp theo. Lionel đang đứng gần cửa ra vào, nói chuyện với 2 quý ông khác.
-“Xin lỗi ngài” nàng nói và vội vã rời khỏi , sau khi vội thì thầm với dì Agatha rằng cô sẽ ghé vào phòng thay quần áo cho các quý bà 1 lúc . Nàng đã không đợi để nghe thêm câu hỏi tại sao nàng phải vào đó. Vài phút sau đó nàng đã mau chóng ra khỏi phòng ăn phụ.
Trái tim nàng đập gấp gáp đau đớn khi tiến lại gần ngưỡng cửa. Trong cuộc đời của mình ,chưa bao giờ nàng lại trù tính một chuyện trâng tráo thiếu đứng đắn như thế này. Nàng vụng về va đâm sầm vào ngài Kersey khi đang vội vã băng qua, lắp bắp vài lời xin lỗi khi chàng đưa tay ra đỡ .
-“Em phải nói chuyện với anh ở ngòai kia” cô thì thầm rồi vội vã bước đi.
Một khắc sau đó nàng sẵn sàng đánh đổi bất cứ thứ gì trên đời để có thể lấy lại những lời nói cũng như sự va chạm vừa rồi. Làm sao nàng có thể? Ôi làm sao nàng có thể đây? Nàng đứng phân vân, tự quạt cho mình và sau tất cả quyết định sẽ đi gấp đến phòng thay đồ của quý bà. Chàng chắc sẽ nghĩ những lời vừa rồi của cô chỉ là tưởng tượng.
Nhưng chàng đang băng qua phòng khiêu vũ ngay khi nàng còn đang băn khoăn , lưỡng lự.
-“À , tiểu thư Newman” chàng nói, cúi chào nàng tao nhã và nâng tay cô lên môi hôn . -“Tôi rất vui mừng được gặp tiểu thư ở đây. Tôi nghĩ nàng đã có 1buổi tối vui vẻ?”
-“Ồ vâng , thưa ngài ,cảm ơn ngài.” Nàng nói không ra hơi, nhìn lo lắng vào khuôn mặt chàng. Hãy để chàng nói, đừng ngắt lời chàng, nàng nghĩ. Trong vài giây vừa xảy ra, không có thì là thiếu đứng đắn, lịch sự trong những lời trao đổi của họ. Nhưng chỉ vài giây thôi, là tất cả những gì xã giao,lịch thiệp được phép nói ,sau đó chàng sẽ…
Chàng nhìn xuống nàng một cách lịch thiệp, đôi lông mày nhướng lên. Có cái gì như là ….thích thú trong đôi mắt chàng ư? –“Vâng thưa tiểu thư Newman? Có chuyện gì tôi có thể phục vụ tiểu thư chăng?”
Làm sao chàng có thể nói những lời hổ thẹn như vậy được. Ngoại trừ cái nhìn trong đôi mắt chàng- cái nhìn thấu hiểu- chàng dường như đang nói chuyện với 1 người xa lạ vậy.
-“Em đã nghĩ” cô nói-“Rằng…Khi anh vẫn còn đính ước với chị Jenny, anh đã nói..”
Chàng nghiêng đầu lại gần nàng hơn như thể đang cô gắng hiểu rõ những lời nói vòng vo, ngớ ngẩn của một đứa bé con.-“Tôi tin rằng, tuổi đời quá trẻ đã đẩy tiểu thư đến chỗ lầm lẫn, tiểu thư Newman? Nàng là một tiểu thư trẻ trung và xinh đẹp, và tôi luôn biết thưởng thức và đánh giá cao vẻ đẹp. Nhưng có lẽ tôi đã thể hiện một số sự quan tâm , ngưỡng mộ làm nàng hiểu nhầm chăng?”
Nàng nhìn chăm chăm vào chàng, không thể tin được và đột nhiên hoảng sợ. Và nàng đột ngột nhận ra trong đau đớn, bất ngờ, rằng điều gì mà anh ta đã ám chỉ về tuổi trẻ của nàng. Nàng đã bị làm cho bối rối , nhiễu loạn vì những điều anh ta thổ lộ về tình yêu bí mật đối với nàng trong khi anh ta vẫn còn hôn ước với Jenny. Và nàng đã 1 lần nghi ngờ chuyện anh ta muốn cô thử tìm cách phá hỏng mối hôn ước bằng cách nói chuyện với Jenny. Nàng đã hoàn toàn đúng- mặc dù nàng đã hiểu lầm tệ hại động cơ thực sự của anh ta. Ồ ,phải, nàng đã sai lầm. Ngay lúc này mọi thứ chợt trở nên sáng rõ như pha lê, làm cho cô cảm thấy nhục nhã vì sự ngu ngốc , khờ dại của mình. Hay là do bản tính trẻ con , ngây thơ của bản thân nàng đã khiến cho cô lầm lẫn , không lắng nghe sự ngờ vực trong lòng mình.
-“Ngài chỉ muốn được tự do thoát khỏi Jenny” nàng thì thầm.-“ Ngài chỉ lợi dụng tôi mà thôi ,Ôi!”
-“Tiểu thư Newman thân mến của tôi” Cái nhìn xuống của anh ta đầy vẻ quan tâm của cha chú. –“Tôi tin rằng cái nóng trong phòng dạ vũ đã tác động đến nàng. Tôi mang đến cho nàng một cốc nước chanh nhé? Và giúp nàng tìm một chỗ để ngồi?”
Nhưng một ý nghĩ rùng rợn khác thình lình đập vào nàng. Jenny đã phủ nhận những hành động bất cẩn, hớ hênh mà lá thư đề cập đến, và Samantha biết rõ rằng Jenny không thể nào có những cuộc gặp gỡ bí mật với Bá tước Thorhill được. Và chị ấy cũng đã nói rằng ngài Bá tước bác bỏ việc viết lá thư đó.Còn Lionel lại không làm gì để bảo vệ Jenny khỏi nỗi ô nhục bị vạch tội trước công chúng đêm hôm đó. Anh ta có thể đối chất riêng tư với Jenny sau đó rồi có thể từ bỏ chị ấy một cách lặng lẽ , kín đáo. Nhưng anh ta đã không làm như vậy. Và bây giờ nàng đã biết tại sao.
-“Chính mi là kẻ viết bức thư đó” nàng vẫn đang thì thầm.
-“Tôi tin rằng.” anh ta nói- anh ta đang chà xát lên tay nàng-“tôi sẽ phải gọi dì của nàng đến, tiểu thư Newman, và khuyên bà ấy đưa nàng về nhà.”
-“Không” nàng giật tay mình ra khỏi tay anh ta, vùng chạy khỏi anh ta một cách lóng ngóng vội vàng, gần như là đâm sầm vào Bá tước Thorhill. Chợt nhớ mình đang ở đâu, nàng vội mau chóng chạy về phía phòng thay đồ của các quý bà.
Âm nhạc đã gần tắt trước khi nàng bước ra 1 lần nữa. Nàng quyết định ngày mai dù thế nào cũng sẽ kể với Jenny và Ngài Thorhill những nghi ngờ của mình, mặc dầu thực ra nó chẳng còn phải nghi ngờ gì nữa. Phải , nàng sẽ kể hết cho họ. Nhưng sẽ lúc thích hợp sau, bây giờ buổi dạ hội vẫn còn đang tiếp tục để vui chơi, còn những người bạn nhảy để tiếp tục khiêu vũ và có lẽ…còn cả những người chồng tương lai để chọn lựa nữa.
Mặc dầu nàng chỉ ở lại trong phòng thay đồ có nửa tiếng, nàng cảm thấy như ít nhất mình cũng đã trưởng thành lên được 5 năm ngay lúc này. Nàng sẽ không bao giờ còn là một cô gái cả tin và ngây thơ nữa. Nàng cảm thấy mình gần giống như là một phụ nữ cay độc và hoài nghi trên đời này.
Sẽ không bao giờ nàng cho phép bản thân bị lừa dối một lần nữa .
Sẽ không bao giờ nàng yêu ai nữa.