Thiên Sứ Bị Thất Lạc

Chương 41: Về làng



-đùi gà này, ở đây chỉ còn tôi với cô thôi, cô có thể cho tôi biết lí do cô đi đến ngục được không?

Jack nhìn nó, ánh mắt có chút gì đó hoang mang, sợ sệt điều gì đó.

Nó thở dài, bây giờ là thời điểm tốt nhất để nói với Jack mọi chuyện, không thể giấu thêm được nữa.

-chuyện này tôi muốn nói vậy cậu lắm rồi nhưng vẫn chưa có cơ hội, tôi thật sự
không có mất trí nhớ, và tôi là người của làng Power.

Mặt Jack có chút kích động, nhưng Jack vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.

-đùi gà….cô, cô thật sự là người làng bên đó sao?

Nó nhìn Jack rồi gật đầu xác nhận, Jack hơi cúi người ánh mắt chuyển hướng nhìn xuống, rồi đột nhiên nhìn nó cười to.

-hahaha, cô đừng có đùa nữa, làm sao có thể chứ haha…trình độ nói dối của cô hơi tuyệt rồi đấy xem cô kìa mặt còn giả bộ nghiêm túc nữa haha.

-tôi không đùa tôi nói thật, cậu làm ơn đừng đùa nữa!!!Nó thấy cáu vì thái độ của Jack.

Jack im lặng không cười, cũng không nói gì hết, nếu nó để ý sẽ phát hiện
thấy Jack cười vì sợ, sợ những lời nó nói là thật, sợ nó sẽ phải rời
khỏi đây , Jack cũng sợ sẽ không còn nhìn thấy nó.

-người
làng cậu đã đột nhập vào làng tôi, và làm hại cháu tộc trưởng, cô nhóc
bị trúng độc rất nặng, thế nên tôi cùng một số người vào thánh địa để
tìm thuốc giải cho cô nhóc, nhưng tôi không may bị rơi xuống vực , cũng
may tôi vẫn còn sống và cậu đã cứu tôi, tôi không có cố ý giấu cậu về
việc này nhưng, thấy cậu có hiểu lầm với làng tôi như vậy, tôi không
tiện nói ra.

-không cố tình lừa tôi là được rồi, bọn người
bên ấy nghĩ cô đã chết thì cô hãy ở lại đây đi, còn về người bên làng
tôi…tôi sẽ không nói ra , xem như đây là bí mật giữa tôi và đùi gà nhé!

Jack lại cười với nó, nhưng nó thật sự không thể ở lại đây nó còn phải hoàn
thành nhiệm vụ mẹ hắn giao cho , còn phải cứu bà ra khỏi nơi ấy.

-tôi không thể ở lại đây, tôi phải về làng. Tôi có việc rất quan trọng, nếu
muốn hóa giải mọi hiểu lầm, mọi hận thù của hai làng tôi phải đi về.

-không được! Jack phản đối-tôi đã nói cô ở đây thì phải ở lại đây, nơi đây tôi là người ra lệnh, cô cứ nghe vậy đi.

Jack lạnh lùng bỏ đi, chẳng để cho nó nói thêm lời nào, Jack cho người canh
trước phòng , nó không được bước nữa bước ra ngoài, đến bữa thì có người sẽ đưa thức ăn qua cửa cho nó.

Cho dù nó có nói đến khàn
giọng, Jack vẫn kiên quyết không để nó ra ngoài, còn một chuyện quan
trọng nhất là…Jack thông báo với tất cả người trong làng rằng, Jack và
nó sẽ kết hôn, hôn lễ sẽ được tổ chức trong hai ngày nữa.

Ngoài ông Shifty phản đối thì tất cả mọi người trong làng điều đồng tình, kể
ra nó cũng có công lớn trong việc tìm ra nguồn sống cho làng.

Trong hai ngày mọi người tất bật lo cho hôn lễ, vì làng còn khó khăn nên họ
chỉ chú trọng vào phần nghi thức làm lễ thôi, Jack chỉ còn cách này để
giữ nó lại, dù cho nó có ghét, hay hận Jack thì Jack chịu được, miễn là
nó vẫn ở cạnh Jack là được.

Nó hoàn toàn không biết chuyện
đang xảy ra bên ngoài, bị nhốt trong phòng nó nghĩ ra đủ cách để thoát
được ra ngoài nhưng thử rồi vẫn không thành công, ngay cả cửa xổ phía
bên ngoài cũng bị Jack cho người khóa thêm hai ba lớp nữa, có phá được
đi nữa thì cũng bị phát hiện.

Nó có nghĩ sẽ đào một đường hầm ra ngoài nhưng, đào mãi biết khi nào mới ra ngoài được, nó suy nghĩ mãi cũng có cách rất thuận tiện, khi người đưa thức ăn đến cho nó, nó giả
bộ đau bụng, sau đó nhân cơ chạy ra ngoài.

Nó mãn nguyện với cái kế hoạch hoàn hảo này, bây giờ nó chỉ cần đợi thời cơ là được, có người mở cửa.

Nó hồi hợp chờ đợi, nhưng người ta không mang thức ăn vào mà mang vào một
bộ váy cưới, nó chẳng biết làm sao nữa, nó phân vân không biết có nên
giả đau bụng không.

-ây da…bụng…

-thưa phu nhân, người hãy thay trang phục đi, gần đến giờ làm lễ rồi.

nó còn chưa nói ra hết , người phụ nữ đó đã cướp lời nó, còn nữa họ vừa mới gọi nó là phu nhân, sao lại thế?

-phu..phu nhân ?

-đúng thế phu nhân, nhưng mà người sao lại ôm bụng thế , người không được khỏe sao?

-không ..không sao hết, tôi không sao hihi! Nó xua tay ra hiệu không có gì.

-vậy phu nhân mau chuẩn bị đi giờ làm lễ sắp đến rồi , cô dâu mà đi trễ sẽ không tốt đâu ạ!

-cô dâu??? Nó lại bị bất ngờ.

…..

……

Bộ váy cưới rất hợp với nó, thân váy ôm sát tôn lên đường cong cơ thể nó, mái tóc dài được bới cao còn cài thêm mấy bông hoa màu trắng, nhìn nó
như một viên pha lê tinh khiết.

Nó không biết Jack giở trò
gì, nhưng nếu nó ra ngoài được thì cơ hội chạy thoát sẽ cao hơn, nên mặt kệ làm theo lời bọn họ, còn một đoạn khá gần nữa là nó và đám người kia đi vào chính điện, nơi đó Jack đang đợi cùng những người khác.

Thấy nó Jack rất vui ,cứ nghĩ nó sẽ không chịu đến, nhưng bây giờ cũng đã
đến, Jack thở phào nhẹ nhõm, Jack tường bước tiến đến gần nó.

Đây là cơ hội duy nhất để nó rời khỏi đây nếu bỏ lỡ thì mãi mãi nó không thể đi.

Nó tâm trung tạo ra một cơn gió lớn, mọi người có mặt tại đó chao đảo và
ngã xuống đất, có người trụ được thì phải dùng tay che mặt lại. nó bỏ
chạy, nhưng vì cái váy này nó khó mà chạy xa được, nó nâng tà váy lên xé toạt một đường chạy dài đến đầu gối.

Nó chạy dễ dàng hơn,
cơn gió cũng không còn mọi người đang hoảnf loạn không biết chuyện gì
thì phát hiện nó đã biến mất, nó lúc này chạy gần đến ranh giới , đám
lính phát hiện ra nó đuổi theo sau.

Ranh giới của làng nó và
làng Diabolical cách nhau một cái vực sâu, nó chạy về hướng bên này chắc chắn sẽ về đúng làng mà không phải vào thánh địa vì thánh địa nằm ở
hướng kia.

Nó dừng lại ở mép vực, quay đầu nhìn lại phía sau, nó thấy Jack đang hốt hoảng bay đến, nó nhất chân nhảy xuống vực.

-Đùi gà!!!! Jack hét lên.

Chưa đầy mười giây sau, nó bay lên, mọi người điều thất thần khi thấy đôi
cánh màu trắng của nó, và cũng phát hiện ra nó không giống mình.

-mau giết cô ta ngay lập tức, cô ta là nội gián!

Ông Shifty ra lệnh cho đám lính bay theo giết nó, nó bay nhanh hơn và nhanh chóng xuyên qua lớp bảo vệ, bọn lính đó không qua được đành quay lại,
ông Shifty tức giận nhìn Jack.

-tôi đã nói với ngài , nhưng
ngài một mực không tin. Bây giờ ngài cứ chờ mà xem, cô ta sẽ đem người
qua tiêu diệt hết làng chúng ta , thời gian cô ta sống ở đây xem chừng
đã tìm đủ điểm yếu của chúng ta rồi.

Jack không nói gì, điều
Jack nghĩ không phải là việc nó sẽ hại làng mình hay không mà là sẽ mãi
mãi không gặp lại nó , Jack tin nó đã nói là không cố ý lừa gạt, nhưng
bây giờ khát vọng có được làng bên đó càng mãnh liệt hơn, là vì nơi đó
có nó.

Sau khi xuyên qua lớp bảo vệ, nó cũng về được làng,
nhưng làng ranh giới giữa làng không có thấy ai canh giữ cả, nó không
biết có chuyện gì.

Nó đi về nhà hắn, nhưng không thấy ai
trong phòng cả, căn nhà bị bụi bám rất nhiều, xem ra đã lâu rồi không ai ở đây, thế còn Sam cũng không về đây luôn sao, nó chợt nhớ đến không lẽ hắn ở nơi nhà cũ của gia đình hắn sao ?

Đang bay đến đó nó
chợt thấy phía nghĩa trang bóng dáng quen lắm, thì ra là July đang ngồi
trước một ngôi mộ, nó đáp xuống định cho July một bất ngờ nhưng nó khựng lại vì nhìn thấy hình trên bia mộ kia..chính là nó.

Nó cười, họ nghĩ nó chết rồi còn lập cả mộ luôn à, nhìn những cây cỏ trên mộ mọc cao như vậy chắc cũng được một thời gian, nó đứng nép vào một bên nhìn
July.

-bạn biết không hôm nay chị ta đám cưới đấy, nhìn mặt
chị ta cười mình chỉ muốn chọi trứng thúi vào thôi, cũng chẳng biết xấu
hổ là gì, bụng thì to mặc áo cưới chẳng khác nào nói với mọi người trong làng là bản thân hư hỏng.

July đặt đĩa trái cây xuống trước mộ nó, kế bên còn cắm thêm một bình hoa hồng đỏ thắm nữa.

-chưa hết đâu, nhìn mặt Alex thấy cứ như người mất hồn vậy, không cười lấy
một tiếng nữa, hôm nay tổ chức đám cưới nhân tiện chuyền chức tộc trưởng lại cho Alex luôn, nên làng vắng quá không thấy một ai, mình thì chịu
không nổi cái mặt chị ta nên ra đây thăm bạn.

Thì ra là đám
cưới của Sam và Alex nên ở ranh giới không có người canh giữ là phải,nó
định bước đến thì có người tiến đến chỗ July.

-lại nữa à ? thôi đừng diễn nữa được không, làm ơn cho tôi xin đi Luna cô như vậy tôi thấy khó chịu lắm.

-xin lỗi đã làm bạn khó chịu nhé, mình không có diễn, mình thật lòng đến xin lỗi Anna.

Luna ngồi xuống cạnh mộ, đặt lên mộ nó một bó hoa cúc trắng, vẻ mặt Luna
thấy có vẻ rất biết lỗi. July nhặt bó hoa lên rồi ném đi chỗ khác, theo
như lúc trước thì Luna sẽ cáu lên và chửi July rồi nhưng bây giờ thì
không, Luna vẫn chịu khó nhặt bó hoa lên lần nữa đặt cạnh mộ nó, rồi
lẳng lặng bỏ đi.

July nhìn vào tấm hình trên mộ nó rồi thở dài.

-bạn ở đó cười tươi thế hả ? bạn đừng tin con nhỏ đó nhé, nó diễn thôi, gần
đây nó hay đến mộ bạn rồi tỏ ra hối lỗi lắm, còn cả hoa nữa mình sợ cô
ta lại làm hại bạn nữa cho mà xem !July lấy bó hoa ném ra xa-con nhỏ xấu xa đó chắc là muốn mọi người thấy mình đã thay đổi nên làm vậy rồi,
nhưng nhìn nó như vậy mình ngứa mắt vô cùng, à phải rồi còn vụ chăm sóc
Ray lúc anh ấy bị thương nữa, định lấy tranh thủ lấy điểm khi bạn không
còn chứ gì, dù bị Ray mắng chửi có cả đánh nữa đấy nhưng cô ta vẫn không chịu đi.

Hắn bị thương sao ? còn Luna đến chăm sóc nữa, nó nhanh chóng đi đến nhà hắn để xem hắn thế nào, còn chuyện gặp July để sau vậy.

Bước đến căn nhà cũ hắn nó nhẹ nhàng đi vào bên trong, căn nhà được dọn dẹp
rất sạch sẽ, nó nhìn xung quanh thấy cửa ở căn phòng trên lầu được mở
khẽ nó bước lên tìm hắn.

Đứng trước cửa nó nghe thấy giọng nói của hắn, hình như hắn đang chửi ai đó.

-tôi đã bảo cô biến khỏi đây rồi mà, cô đi nhanh lên..khụ khụ.

Nó đưa mắt nhìn vào trong thì thấy Luna đang chăm sóc cho hắn, nhưng hắn
một mực không chịu, lúc nãy đi đến mộ nó Luna đã đến đây luôn sao ? nhìn Luna chăm sóc hắn như vậy chẳng thể biết được là diễn hay là thật nữa.

-tôi nói lại lần..khụ.. nữa, mau biến đi !!

Tiếng hắn ho khan, hình như hắn bị thương rất nặng.

-em thay băng cho anh xong em sẽ đi ngay, anh đừng nói nữa, anh cứ nằm yên đi.

Cánh tay hắn bị thương nhưng băng bó rất qua loa, Luna chạm vào tay hắn định thay băng cho hắn, nhưng hắn thẳng thừng gạt tay Luna ra, lực quá mạnh
làm Luna ngã xuống.

-tôi nhắc lại lần cuối,cô đừng có diễn
nữa..khụ..khụ..chẳng bao giờ tôi tin đâu, dù cho cô có chết trăm ngàn
lần đi nữa..khụ..nữa cũng không thể xóa hết tội của cô đâu, đi đi !

Bị hắn đối xử như vậy Luna khóc nức nở rồi, bỏ chạy khỏi phòng , nó nhanh
chân vào phòng kế bên để Luna không thấy được nó, Luna vừa đi ra khỏi
phòng thì dừng lại lau nước mắt trên mặt, rồi cười khẩy.

-em không tin anh sẽ không mềm lòng, dù mất một năm, hai năm đi nữa.

Nó xong Luna thong thả đi ra khỏi nhà, vậy là July nói đúng Luna chỉ cho mọi người thấy thôi, con người Luna vẫn vậy.

Nó đi vào phòng hắn, nhìn những vết thương trên người hắn, nhìn khuôn mặt
hắn, chỉ có một thời gian ngắn mà thành ra như vậy. bàn tay nó chạm vào
khuôn mặt hốc hác của hắn mà nước mắt nó cứ chảy xuống.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.