Chỉ là còn chưa kịp để bọn hắn định thần, một tên đệ tử Âm Sát Tông bị bàn tay vô hình bắt lấy, kéo xuống mặt đất.
Tiếp đó, Hỏa Tinh Kiếm đuổi theo phía sau, một tiếng thét thảm vang lên, để da đầu bốn người còn lại đều tê rần.
“Chạy nhanh!” Không biết tên nào thét lớn, nhưng vừa mới quay đầu liền đụng phải thân hình bạch y lão nhân.
Tên kia thấy khí tức chết chóc hiện ngay trước mặt, hắn ta quá mức sợ hãi, lấy một lượt năm tấm Kim Chung Phù dán lên người.
Nhìn hành động của đối phương, bạch y lão nhân hơi nhếch miệng, không cho rằng Kim Chung Phù có thể bảo vệ được cái mạng nhỏ của đối phương.
Vừa thấy cái nhếch miệng của lão đầu tử, mặt mày tên kia đen xám, vội vàng dùng năm lớp kim quang bao bọc thân thể vào trong.
Bạch y lão nhân đảo tay, điều khiển Già Thiên Chung đuổi theo tên đệ tử khác, sau đó lấy sợi dây ném tới gã đệ tử đang dùng Kim Chung Phù.
Khốn Tiên Thừng vừa ra lập tức lảo đảo giống như linh xà, lách trái lách phải cuốn lấy kim quang vào trong.
“Răng rắc! răng rắc! ”
Kim quang xuất hiện vết nứt, vết nứt lan nhanh như thủy triều, một màn này làm gã đệ tử Âm Sát Tông trợn trừng hai mắt.
“Oành!”
Toàn bộ Kim Chung Phù bị hủy, Khốn Tiên Thừng thừa thế xông lên siết chặt người kia, cắt thành hai đoạn.
Âm Sát Tông phái đến sáu người, trong thoáng chốc chỉ còn hai người đang chạy trối chết.
Bất quá, khí tức chết chóc vẫn chưa tan biến, mùi máu tươi lan tỏa trong không khí, để người ta không lạnh mà run.
Một trong hai tên còn sống quay đầu nhìn lại, cứ tưởng bốn người kia sẽ giúp hắn kéo dài thời gian, nhưng ai ngờ bọn họ lại chết quá nhanh.
Có điều, vừa thấy thân ảnh lão đầu tử đang đuổi theo mình, trái tim gã đệ tử Âm Sát Tông này bỗng nhảy dựng, mặt mày xám xịt như tro.
Gã đệ tử Âm Sát Tông suy nghĩ trong thoáng chốc, vẻ mặt trở nên kiên định, cắn răng lao xuống mặt đất với tốc độ nhanh nhất.
Trong lúc lao xuống, hai tay gã đệ tử Âm Sát Tông không ngừng bấm quyết, xung quanh thân thể đột ngột xuất hiện một lớp quang mang.
Thời điểm vừa chạm vào mặt đất, thân hình gã đệ tử Âm Sát Tông bỗng nhiên chui tọt xuống dưới, biến mất không thấy tung tích.
“Ngũ Hành Độn Thuật, Thổ Độn!” Bạch y lão nhân nhíu mày, hai mắt nhắm lại, bắt đầu thả toàn bộ thần thức ra ngoài.
Ngay khoảnh khắc này, phạm vi trăm trượng từ trên xuống dưới nhanh chóng hiện rõ trong đầu bạch y lão nhân.
Tên đệ tử Âm Sát Tông kia đang chạy dưới lòng đất, sắc mặt trắng bệch không còn một giọt máu.
Bạch y lão nhân lần nữa triệu hồi Hỏa Tinh Kiếm ra khỏi túi trữ vật, dưới tác dụng của linh lực, phi kiếm xoay tròn như mũi khoan.
“Đi!” Bạch y lão nhân khẽ quát, Hỏa Tinh Kiếm phóng tới phía trước một đoạn, dùng tốc độ xoay cực nhanh đâm thẳng xuống mặt đất.
“Oành!”
Mặt đất bị phá hủy, Hỏa Tinh Kiếm từ trên đâm thẳng xuống, dễ dàng xuyên thủng trái tim gã đệ tử Âm Sát Tông.
Bạch y lão nhân liếc mắt nhìn sơ, sau đó thu hồi Hỏa Tinh Kiếm, nhanh chân đuổi theo con cá cuối cùng.
Thấy đồng bạn thi triển Thổ Độn Thuật vẫn không thoát khỏi lòng bàn tay của đối phương, gã đệ tử Âm Sát Tông càng khẳng định đối phương là cường giả Trúc Cơ Kỳ.
Hơn nữa không phải Trúc Cơ sơ kỳ, mà là trung kỳ, về phần uy áp hiện ra ngoài chỉ là để giả heo ăn thịt hổ.
Nghĩ tới đây, gã đệ tử Âm Sát Tông thầm mắng một tiếng, vội vàng rút ra một tấm linh phù màu vàng.
Phát hiện lão đầu tử sắp đuổi tới, gã đệ tử Âm Sát Tông không dám nghĩ nhiều, miệng lẩm bẩm chú ngữ.
Theo chú ngữ vang lên, từng đường phù văn trên tấm linh phù dần dần phát sáng, mà tốc độ của gã đệ tử cũng trở nên chậm chạp.
Bạch y lão nhân thấy tình huống phía trước có gì đó không đúng, liền bắn ra một đạo hỏa cầu để dò xét.
Hỏa cầu mang theo nhiệt độ cực lớn xông tới, gã đệ tử Âm Sát Tông không dám phân thần quá nhiều, nhưng miễn cưỡng lách người tránh sang một bên.
“Phù bảo?!” Vừa thấy hình dáng linh phù, bạch y lão nhân có chút nghi hoặc, thần sắc trở nên ngưng trọng.
Phù bảo có lai lịch rất lớn, thường do tu sĩ Kết Tinh Kỳ trở lên luyện chế.
Theo như ghi chép trong điển tịch, cao gai tu sĩ sẽ đem uy lực của pháp bảo phong ấn vào lá bùa đặc chế.
Làm như vậy, tu tiên giả khác có thể tạm thời sử dụng uy năng của pháp bảo bị phong ấn bên trong.
Cũng bởi vì phong ấn uy năng của pháp bảo vào trong phù lục, nên tu tiên giới gọi đây là “ngụy pháp bảo”, rất được mọi người tán tụng.
Loại ngụy pháp bảo này phi thường đặc thù, cần tu sĩ Kết Tinh Kỳ trở lên luyện chế.
Nhưng tu tiên giả cấp bậc nào cũng có thể sử dụng, dù là tu sĩ Ngưng Khí Kỳ cũng không thay đổi.
Mặc dù uy năng của phù bảo khá lớn, nhưng không thể so sánh với pháp bảo chân chính, bất quá vẫn thừa sức miệt thị toàn bộ pháp khí.
Bởi vậy, sau khi đột phá Trúc Cơ Kỳ, ai cũng hy vọng có được một kiện phù bảo, điều này giúp bọn họ chiếm thượng phong trong lúc chiến đấu.
Lại nói, mặc dù uy lực phù bảo kinh người, nhưng sử dụng sẽ tiêu uy năng tồn tại bên trong.
Nếu uy năng không còn, vậy phù bảo này xem như đồ bỏ, không thể sử dụng được nữa.
Sở dĩ đoán tấm linh phù kia là phù bảo, bởi vì bạch y lão nhân thấy thời gian thôi động vật kia quá lâu nên lòng sinh nghi ngờ.
Mặc dù không chắc là phù bảo, bạch y lão nhân vẫn đem Già Thiên Chung chắn trước người, đồng thời tấn công quấy rối, không cho đối phương có cơ hội thực hiện.
“Lão đầu tử, ngươi không sợ Âm Sát Tông bọn ta tìm ngươi trả thù hay sao?” Vẻ mặt gã đệ tử Âm Sát Tông vô cùng khó coi, nhịn không được lớn tiếng đe dọa.
“Tìm ta trả thù? Ha ha ha! ” Bạch y lão nhân cười lớn, cười một cách điên cuồng, làm đối phương rơi vào hố băng vạn trượng.
Thật ra, Âm Sát Tông có thù hận sâu đậm với bạch y lão nhân, cho nên xong chuyện này, lão sẽ nhìn chằm chằm tông môn đó, chỉ cần có sơ hở sẽ lao vào cắn xé.
“Vậy ngươi đi chết đi! Hắc Diện Kiếm giết cho ta!” Gã đệ tử Âm Sát Tông thét lớn.
Tấm linh phù trên tay hóa thành một thanh phi kiếm màu đen, thân kiếm phóng ra âm sát chi khí vô cùng nồng đậm, cho dù là Tuyệt Sát Âm Thi Trận cũng không thể so sánh.
“Quả nhiên là phù bảo!” Bạch y lão nhân híp mắt, một tay cầm Hỏa Tinh Kiếm, một tay điều khiển Già Thiên Chung.
Chỉ thấy gã đệ tử Âm Sát Tông khẽ chỉ ngón tay, Hắc Diện Kiếm đột nhiên lao về phía trước với tốc độ cực nhanh.
Bạch y lão nhân chưa từng chứng kiến qua phù bảo, cho nên không dám đối cứng, điều khiển Già Thiên Chung lao tới chống đỡ.
“Onggggg! ”
Già Thiên Chung bị đánh bật về phía sau, kim chung rung chuyển kịch liệt, hơn nữa trên đó còn xuất hiện một cái lỗ thủng nho nhỏ.
Trong lúc nhất thời, Gia Thiên Chung bỗng nhiên mất linh, biến nhỏ về trạng thái ban đầu, rơi xuống mặt đất.
Lợi dụng sơ hở này, gã đệ tử Âm Sát Tông lập tức cho Hắc Diện Kiếm lao tới, muốn nhất kích lấy mạng đối phương.
Tốc độ của Hắc Diện Kiếm hơn xa Hỏa Tinh Kiếm, chỉ trong nháy mắt đã tới trước mặt bạch y lão nhân.
Rơi vào tình huống ngàn cân treo sợi tóc, bạch y lão nhân vẫn giữ vững bình tĩnh, dùng Hỏa Tinh Kiếm chắn trước người.
“Răng rắc! ”
Hạ phẩm Hỏa Tinh Kiếm không chịu nổi lực lượng của Hắc Diễn Kiếm, thân kiếm nhanh chóng xuất hiện vết nứt.