Theo Đuổi Đến Cùng

Chương 41: Tâm kết PK Tâm kiếp



Nhân vật Tư Du này là Lục Liên Tiếu dành được.

Hoặc cụ thể hơn và chuẩn xác hơn chính là một mình Lục Liên Tiếu len lén dành được sau lưng Tiết Hà.

Ban đầu, khi đạo diễn Vương cực kỳ nổi tiếng trong giới chiêu mộ diễn viên đóng vai nữ nhân vật chính cho phim mới thì đã từng mời Lục Liên Tiếu quay phim thử, nhưng mà còn chưa gặp được Lục Liên Tiếu đã bị Tiết Hà chặn lại trước, uyển chuyển cự tuyệt.

Tiết Hà nói với ông là, tạo hình của nhân vật không hợp với Lục Liên Tiếu.

Bộ này phim điện ảnh vẫn chưa được quay này tên là“Tâm Kiếp”, nội dung chủ yếu là tình yêu giữa bác sĩ tâm lý và tội phạm, thông qua việc điều trị tâm lý cho tội phạm dẫn đến vạch trần chân tướng sự thật.

Không thể không nói, đây là một kịch bản vô cùng tốt, cộng thêm một đội ngũ sản xuất, tổ chế tác cũng vô cùng tốt. Nếu như Lục Liên Tiếu có năng lực khống chế được nhân vật tội phạm này, vậy thì nhất định sẽ tạo ra ảnh hưởng rất tốt đến công chúng.

Dĩ nhiên, cũng có thể khiến cho cô chỉ dựa vào một bộ phim, trở thành ngôi sao tỏa sáng nhất trong làng điện ảnh.

Nhưng Tiết Hà anh căn bản là không dám để cho Lục Liên Tiếu thử. Một năm trước khi Lục Liên Tiếu khỏi bệnh rời khỏi bệnh viện, anh không bao giờ muốn để cho cô tiếp xúc với tất cả mọi thứ liên quan đến bệnh tâm lý của cô.

Cho nên về bộ phim này, anh không hề nói cho Lục Liên Tiếu biết, cũng bao gồm cả chuyện đạo diễn Vương muốn mời.

**

Nhưng mà cuối cùng Lục Liên Tiếu vẫn nhận diễn nhân vật này, tất cả đều là nhờ trình độ của chính Lục Liên Tiếu.

Ngay từ nửa năm trước, trong một buổi họp báo của một nhãn hiệu nào đó, cô gặp được đạo diễn Vương.

Ngày đó, nhãn hiệu nổi tiếng kia mời đến rất nhiều minh tinh, cô cực kỳ may mắn, vô tình gặp được đạo diễn Vương, bởi vì lúc trước vẫn xem phim điện ảnh của ông, cho nên mới hỏi dự án phim điện ảnh mới, sau khi nghe ông đề cập tới, cũng từ khi đó, Lục Liên Tiếu đã chú ý tới bộ phim này.

Cho nên vừa nghe đến việc tuyển vai nữ chính, Lục Liên Tiếu lập tức nhao nhao muốn thử, nhưng cô biết Tiết Hà luôn suy nghĩ quá nhiều, tất nhiên sẽ ngăn cản mình, cho nên mới gạt người đại diện và Tiết Hà, lặng lẽ chạy tới chỗ quay phim thử.

Vốn là đạo diễn Vương đã bỏ qua, đã có ý tưởng tìm kiếm diễn viên khác, định tìm một diễn viên có tư cách và sự từng trải vào vai diễn, hơn nữa đã tính toán rằng sẽ thông báo kết quả vào ngày hôm sau, nói đã ngừng việc tuyển chọn diễn viên, kết quả là đúng lúc đó Lục Liên Tiếu tìm tới cửa.

Hai mắt đạo diễn Vương tỏa sáng, cười dẫn Lục Liên Tiếu đến chỗ quay phim thử.

Năng lực diên xuất của Lục Liên Tiếu vẫn luôn rất tốt, lúc trước không thuận lợi không tỏa sáng là bởi vì không có vai diễn thích hợp với cô. Hơn nữa bộ phim điện ảnh mới này liên quan đến đề tài tâm lý, mà đúng là Lục Liên Tiếu đã từng trải qua căn bệnh tâm lý, có thể diễn vô cùng sinh động, diễn một cách tự nhiên và có thể tạo ra hiệu quả tốt nhất.

“Lúc trước, thật ra thì tôi vì chuyện tuyển diễn viên nên đã tới tìm tổng giám đốc Tiết, nhưng mà khi đó đã bị từ chối.” Đạo diễn Vương có phần coi trọng Lục Liên Tiếu, khi đưa Lục Liên Tiếu ra ngoài đến thàng máy đã nói với cô.

Lục Liên Tiếu hoàn toàn không biết chuyện này, lắc đầu một cái cười nói với ông: “Có thể là vì Tiết Hà băn khoăn lo lắng cho tôi tương đối nhiều thôi.”

Hẹn thời gian gặp mặt lần sau để dàm phán hợp đồng với đạo diễn Vương xong, hai người cũng không thêm gì nữa, cô vào thang máy trở về Hòa Ngu.

**

Ban đêm, Lục Liên Tiếu đi tới nhà Tiết Hà, đưa bản hợp đồng photocopy đạo diễn Vương đưa cho cô đặt trước mặt Tiết Hà.

“A Hà, em muốn diễn vai này, đã thông qua quay phim thử rồi.”

Cô ngồi vào chỗ đối diện với Tiết Hà, nhìn anh. Tiết Hà lật bản hợp đồng, giống như là đang do dự.ddiieenndllqd

“Liên Tiếu, em biết ——”

Còn chưa nói dứt lời đã bị Lục Liên Tiếu cắt đứt, xem ra cô thật sụ rát muốn nhận diễn nhân vật này..

“Không sao, thật sự không sao cả, tự em cũng cảm thấy không có vấn đề gì. Em rất thích bộ phim điện ảnh này, cả nhân vật này nữa.” Cô đưa tay lắc lắc cánh tay Tiết Hà làm nũng, náo loạn thật lâu Tiết Hà mới mở miệng.

“Vậy khi em đóng phim, nếu như có vấn đề gì nhất định phải gọi điện thoại cho anh.”

Nhận được sự đồng ý của Tiết Hà, Lục Liên Tiếu cười gật đầu: “Không thành vấn đề, anh yên tâm đi, vậy em gọi điện thoại cho Sắt Sắt báo cho cô ấy biết đây.”

Lục Liên Tiếu vui vẻ cầm điện thoại di động lên đi ra ban công, tiếp theo ở chỗ đó liên tục truyền đến tiếng cười hi hi ha ha, Lục Liên Tiếu vô cùng vui sướng thông báo với Doãn Sắt ở đầu bên kia điện thoại là cô lập tức sẽ tham gia quay phim.

Tiết Hà nghe tiếng cười sang sảng quen thuộc này, nhìn hợp đồng mấy lần, thật sự là vì ban ngày, chuyện của công ty quá nhiều, khiến cho anh cảm thấy rất mệt mỏi, nên để hợp đồng sang một bên ngày mai sẽ xem lại, tựa vào ghế sa lon nhìn ra ngoài cửa kính, Lục Liên Tiếu đang đứng quay lưng về phía anh.

Trong trí nhớ, lần đầu tiên mình gặp Lục Liên Tiếu là lúc nào?

Anh vĩnh viễn sẽ không quên cái ngày đó, anh ở ngoài trường bị một đám côn đồ bao vây đánh một trận, nhếch nhác đến độ cả khuôn mặt đều là vết thương nằm trên mặt đất, lúc thức dậy cả người toàn là bụi.

Chuông tan học vang lên, học sinh tan học đi qua đi lại rất nhiều. Anh trốn một tiết học cộng thêm đánh nhau với người bên ngoài trường, bị nhà trường phát hiện đưa đến phòng giáo vụ dạy dỗ một trận, thời gian giáo dục vừa đúng một tiết.

Khi anh đi ra, khập khiểng đi trong trường học, học sinh mới vừa tan lớp tránh anh cũng không kịp, nhìn thấy anh lập tức cách thật xa, sợ mình cũng chật vật không chịu nổi giống như anh vậy.

Anh đến bồn rửa tay rửa sạch miệng vết thương, vỗ bụi trên người, không để ý tới ánh mắt người ngoài.

Sau khi rửa xong, lúc xoay người muốn đi, có một nữ sinh từ phòng học phía trước chạy tới.

Dáng dấp nữ sinh này thật sự là rất đẹp mắt, tóc dài đen nhánh dài đến eo, buộc tóc nơ con bướm buộc gọn mái tóc lại, trên trán là phần mái chia ba bảy, dưới trán là một đôi đôi mắt to mà trong sáng.

Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy Lục Liên Tiếu vẫn hay được các bạn nam sinh bên cạnh nhắc tới, cũng là lần đầu tiên trong đời trái tim anh đập loạn nhịp vì một nữ sinh.

Không phải là anh chưa từng nhìn thấy nữ sinh xinh đẹp, nữ sinh có khí chất cũng không phải là anh chưa từng thấy qua, nhưng cố tình chính là anh thích Lục Liên Tiếu, khiến cho anh giống như khối đồng nát sắt vụn bị thanh nam châm là Lục Liên Tiếu hấp dẫn không cần lý do.

Dĩ nhiên nếu như vào thời điểm đó, không có Từ Sắt Sắt đột nhiên từ trong một ngõ ngách nào đó nhảy ra, chỉ sợ anh còn chìm đắm sâu hơn.

Từ Sắt Sắt kêu to một tiếng “Òa”, hù dọa Lục Liên Tiếu, cũng hù dọa Tiết Hà đứng cách xa.

Vậy mà Lục Liên Tiếu vốn có phong cách thục nữ bởi vì nhìn thấy bạn tốt nên thay đổi tác phong, trực tiếp đánh lên cổ Từ Sắt Sắt, hai người đi về phía Tiết Hà, dọc đường đi còn vừa cười vừa nói.

Khi đó quan hệ giữa Từ Sắt Sắt và Tiết Hà, đại khái cũng giống như quan hệ giữa Từ Chấn Phi và Tiết Hải Đằng. Cho nên khi cô và Lục Liên Tiếu cùng nhau đi qua bồn rửa tay, thấy Tiết Hà đang rửa mặt, vẫn không quên mỉa mai anh một câu.

“Ơ, Tiết Hà, kẻ thù của cậu thật đúng là không ít nhỉ.”

Lúc bình thường mà Từ Sắt Sắt nói mình như vậy, nhất định là anh sẽ cãi lại, nhưng khi nhìn thấy Lục Liên Tiếu mỉm cười, đầu lưỡi của anh giống như là bị gãy, không còn gì để nói, chỉ có thể kìm nén, trừng mắt liếc Từ Sắt Sắt.

Nhưng mà lúc đó Lục Liên Tiếu hoàn toàn không nhớ đến người tên là Tiết Hà này, cho nên khi Tiết Hà lái mô tô chặn đường Lục Liên Tiếu, để cho cô đi hóng gió với mình thì câu đầu tiên mà Lục Liên Tiếu hỏi chính là: “Xin hỏi anh là ai, chúng ta học cùng trường sao?”

Tiếp theo đó, chính là Từ Sắt Sắt lao ra vừa đạp vừa đá đuổi anh đi.

Nghĩ lại quá khứ xem lại hiện tại, thật sự là chênh lệch quá nhiều.

Từ Sắt Sắt thích gây chuyện cũng giúp anh không ít đã trở thành Lục phu nhân cô vẫn tha thiết ước mơ, tên côn đồ cắc ké Tiết Hà đâu rồi. Anh đã trở thành một ông chủ lớn có trách nhiệm, mà Lục Liên Tiếu anh theo đuổi lúc đó, sau khi trải qua bao đau khổ cuối cùng cũng ở lại bên cạnh anh.

Thời gian Lục Lục Liên Tiếu gọi điện thoại cho Doãn Sắt cũng không lâu, sau đó cô lập tức trở về phòng khách, cười cầm cái túi nhỏ đặt trên ghế sô pha lên: “Em phải trở về thành phố S một chuyến, Sắt Sắt nói Thi Sắt sắp chụp ảnh cho trang phục quý sau rồi.”

Hôn một cái lên mặt Tiết Hà, nói hẹn gặp lại vói Tiết Hà xong cô lập tức chạy ra cửa đi giày. Khi mở cửa, cô bị Tiết Hà đi theo phía sau cùng ra cửa kéo lại: “Anh và em cùng nhau trở về.”

**

Mười giờ sáng ngày hôm sau, Tiết Hà lái xe đưa Lục Liên Tiếu đến cửa nhà họ Lục.

Lục Liên Tiếu cởi dây an toàn, hỏi Tiết Hà: “Ăn cơm trưa rồi hãy đi nhé?”

Tiết Hà lắc đầu một cái: “Không, gần đây công ty bên này có vài hạng mục cần anh xem một chút, anh sợ ở lại sẽ không kịp thời gian. Cho nên, ngày khác anh sẽ lại đến.”

Tiết Hà nói thì nói như thế, thật ra thì vẫn là sợ đối mặt trực tiếp với Lục Dật Phàm, mỗi lần gặp mặt anh đều cảm thấy có chút lúng túng, Lục Dật Phàm cũng thế, cho nên anh nghĩ rằng cứ phát triển từ từ.ddiieenndllqd

Lục Liên Tiếu cũng không cưỡng ép, đẩy cửa xe ra phất phất tay với anh.

Nhìn Lục Liên Tiếu trở về nhà, Tiết Hà một mình lái xe đi, không vội đến công ty. Đầu tiên anh đi đến chỗ trại giam, bởi vì đột nhiên anh rất muốn gặp cha.

Tiết Hải Đằng đã ở đây hơn một năm, nhìn qua tinh thần cũng không tệ lắm, nói chuyện qua lại với con trai giọng nói vẫn tràn đầy sức mạnh những cũng hơi lo lắng: “Con và con gái nhà họ Lục như thế nào?”

Tiết Hà báo cáo đúng sự thật: “Bác trai và bác gái đều đã đồng ý cho con và cô ấy ở chung một chỗ, về cơ bản thì không có vấn đề gì.”

“Định bao giờ thì kết hôn đây?” Tiết Hải Đằng nhìn con trai, năm nay Tiết Hà đã hai mươi lăm tuổi, mặc dù số tuổi như vậy là cũng còn trẻ, nhưng Tiết Hải Đằng vẫn cảm thấy càng kết hôn sớm càng tốt.

“Sự nghiệp diễn xuất của Liên Tiếu mới bắt đầu, vẫn nên đợi mấy năm nữa đi.”

Chờ thêm một hai năm nữa, anh muốn đợi đến khi Tiết Hải Đằng ra tù rồi mới tiếp tục suy nghĩ vấn đề này.

Những lời này anh không nói ra ngoài nhưng mà tất cả đều biểu lộ hết trên mặt.

Tiết Hải Đằng nhìn ra được dụng ý của con trai, gật đầu một cái.

**

Tháng chín cùng năm, bộ phim đã quay xong. Cuối tháng mười hai, tổ chức lễ công chiếu, phim được chiếu tại các rạp.

Lúc ấy những người đến xem phim ngồi chật kín cả rạp, hết ngày này đến ngày khác, dường như mỗi buổi chiếu phim đều chật kín người.

Người ngoài khen ngợi như nước thủy triều, ngoại trừ tình tiết bóp cổ tay không dứt có hơi bị đảo ngược một chút ra thì mọi người đều khen vai diễn nữ phạm nhân bị bệnh tâm lý của Lục Liên Tiếu không dứt miệng.

Bộ phim điện ảnh “Tâm Kiếp” thành công, khiến Lục Liên Tiếu có được một tấm thiệp hồng, hợp đồng cứ một cái lại tiếp một cái, Hòa Ngu cũng bắt đầu lăng xê Lục Liên Tiếu cật lực, sau một thời gian cô đã trở thành một siêu sao.

“Lục tiểu thư, sau khi chúng tôi xem phim xong, đều rất tò mò rằng làm thế nào mà cô có thể diễn đạt nhân vật Tô Du này hoàn mỹ như thế, xin hỏi cô có thể nói cho chúng tôi biết được không?” Ký giả phỏng vấn hỏi.

Lục Liên Tiếu nhìn vào màn hình, trên người mặc một bộ váy ngắn tới đầu gối màu hồng mà trước đó vài ngày Doãn Sắt đã đưa đến cho cô, thoạt nhìn giống một cô gái đơn thuần như nước, thật sự rất khó có thể gắn liền cô và nhân vật nữ sinh u ám trạng thái bất thường trong phim lại với nhau.

“Đạo diễn Vương của bộ phim “tâm kiếp” này nói thật ra thì cũng có thể gọi là tâm kết. Tôi vô cùng thích nhân vật Tô Du này, đầu tiên, trong lòng cô ấy có thật nhiều chuyện, là một người yêu ảo tưởng, bởi vì xảy ra quá nhiều chuyện, trong lòng có rất nhiều khó có thể gỡ bỏ khúc mắc.”

Cô nói tiếp: “Một sự cố xem ra là ngoài ý muốn lại khiến cho cô bị mọi người hiểu lầm là cô giết chết chị gái mình, cho nên cô trở thành người bị tình nghi ngờ phạm tội giết người trong vụ án như bình thường, nhưng bởi vì cô tận mắt thấy chị mình qua đời cho nên mắc bệnh tâm lý, không thể nào nói sự thật ra khỏi miệng, vì vậy cô gặp được nhân vật nam chính chính là bác sĩ tâm lý của cô.”

“Nếu như mà tôi nói tôi đã từng trải qua một chuyện tương tự như vậy, mọi người có tin hay không?”

Cô nghịch ngợm hỏi lại ký giả, ký giả bị cô cuốn hút cũng cười lắc đầu nói không tin tưởng.

Tiết Hà ngồi dưới sân khấu nhìn bạn gái mình bị mọi người vaay quanh cách đó không xa, trong lòng chắc chắn cũng có chút hài lòng và tự hào.

Lại nghĩ đến việc lúc trước mình băn khoăn lo lắng quả thật là dư thừa, có lẽ có một vài thời điểm đối mặt trực tiếp với vấn đề còn tốt hơn là trốn tránh.

Giống như anh và người nhà họ Lục đã từng phí hết tâm tư không để cho Lục Liên Tiếu nhớ lại tất cả mọi chuyện xảy ra bảy năm trước, khiến Lục Liên Tiếu sống mơ mơ hồ hồ trong suốt năm năm, cuối cùng không phải là cũng bị nhớ lại?

Cười lắc lắc đầu, tiếp tục nhìn lên cô gái bên trên sân khấu đang trả lời các câu hỏi.

**

Sau khi đã được vô số người chứng kiến màn cầu hôn, vào hôm sinh nhật hai mươi bảy tuổi hôm đó, Lục Liên Tiếu trở thành cô dâu được chú ý nhất toàn thành phố.

Hôn lễ cả đời chỉ có một lần được tổ chức xa hoa nhất ở khách sạn cao cấp, Tiết Hà khéo léo từ chối tất cả giới truyền thông phỏng vấn tham gia vào hôn lễ, chỉ nói là muốn dành cho Lục Liên Tiếu một kỷ niệm hôn lễ khó quên nhất, không muốn bị bất cứ ai quấy rầy.

Trên thảm đỏ, Lục Liên Tiếu khoác tay Lục Dật Phàm đi về phía anh.

Khúc quân hành kết hôn bất chợt vang lên trở thành khúc nhạc dễ nghe nhất trên thế giới.

Anh cười dịu dàng, nhìn cô càng ngày càng đến gần, cũng dùng ánh mắt liếc về phía khách mời.

Phù dâu Hùng Lâm và phù rể Thi Dương đang ở cuối thảm đỏ nhìn bọn họ, hình như còn đang lặng lẽ thảo luận chuyện gì đó.

Doãn Sắt ngồi bên cạnh Lục Dĩ Trạch xem ra kích động sắp khóc đến nơi, Liên Ngọc Thanh cũng đã lau nước mắt vừa trào ra.

Mà sau khi anh nhìn vào mắt cha Tiết Hải Đằng, ông cười gật đầu với anh một cái, giống như là đang khen ngợi con trai của mình vào thời khắc này có bao nhiêu anh tuấn bất phàm, khiến cho ông kiêu ngạo biết bao.

Khúc nhạc vừa dứt, Lục Liên Tiếu đặt tay vào lòng bàn tay anh đã đưa về phía trước.

Tiết Hà nhìn Lục Liên Tiếu, cô gái mặc áo cưới hoa lệ nhất do Doãn Sắt tự mình thiết kế trong khoảng thời gian dài đến nửa năm, đôi mắt cong cong cười với anh.

Lục Dật Phàm rời khỏi thảm đỏ, lạp tức đến phần thề ước trong hôn lễ kiểu phương Tây, sau khi người chủ trì nói xong, để mục sư tiếp tục.ddiieenndllqd

Lục Liên Tiếu thừa dịp mục sư đi lên, trong khoảng thời gian ngắn kéo ống tay áo Tiết Hàg một cái, hỏi anh một vấn đề: “Tiết Hà, hiện tại có nhiều người yêu thích em như vậy, anh không lo lắng em sẽ bị cướp đi chút nào sao?”

Lo lắng Lục Liên Tiếu bị người khác cướp đi? Hình như chưa từng có.

Bởi vì anh tin chắc rằng trong lòng Lục Liên Tiếu được rất nhiều rất nhiều người yêu thích kia thì ngôi sao long lanh nhất, nhất định là anh – Tiết Hà.

Hơn nữa vĩnh viễn đều như vậy.

. . . . . .

Lúc này mục sư đã tới trước sân khấu, nhìn đôi vợ chồng mới cưới ở phía dưới đang chuẩn bị trò chuyện ho nhẹ một tiếng.

Tiết Hà vốn đang cười, trên mặt lập tức trở nên nghiêm nghị, nhìn về phía Lục Liên Tiếu sắp trở thành vợ của mình nói.

——”Thân ái, Tiết phu nhân, chỉ cần em không phân tâm là tốt rồi.”

——”Cho nên hiện tại chúng ta. . . . . . Nên tuyên thệ rồi!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.