Hắn biết có lẽ là cung nữ sợ nàng kháng
cự cho nên mới hạ phệ hồn tán vào trong nước tắm của nàng, làm cho nàng
mất ý thức. Hơn nữa loại phệ hồn tán này còn phối với xuân dược.
Khiến da thịt của nàng nổi lên một tầng
đỏ ửng, nhìn qua cực kì mê người, đây là dấu hiệu cho thấy dược hiệu
trong cơ thể nàng phát tác. Những sợi tóc hỗn độn dính trên hai gò má
phiếm hồng, nàng vô ý thức rên rỉ. Làm cho nàng dường như không hề giống người ở nhân gian, phảng phất như là tiên tử lạc bước vào trốn trần
gian.
Hắn tự tay bắt đầu cởi bỏ vạt áo, cởi
long bào màu vàng, áo lót, tiết khố, nhưng con ngươi đen đầy dục hỏa của hắn vẫn mê đắm nhìn nữ tử hôn mê…
…
“Có có tin tức gì không?” Hiên Viên Mặc đã vào cung được mấy khắc, tìm vài tòa cung điện cũng
không tìm được Mộ Dung Thập Thất, sắc mặt hắn không kiềm được âm
trầm khủng bố dọa người. Lưu Trầm theo sát hắn tiến đến cũng không thu
hoạch được gì.
“Vương gia, mười ám vệ đang bí
mật điều tra. Đêm nay hoàng cung nhìn như bình thường nhưng lại không
bình thường. Thụy vương gia và Ngũ Vương gia vừa mới xuất cung.” Lưu Trầm nói.
Hiên Viên Mặc cau chặt đôi mày kiếm, khóe miệng cương nghị khẽ nhếch lên, “Tiếp tục tìm.” Càng kéo dài thì khả năng Mộ Dung Thập Thất thất thân lại càng cao hơn
vài phần. Hắn hiểu Liễu Nguyệt Phi, nàng rất thông minh, khi làm mọi
việc đều đã chuẩn bị chu toàn, mà khi nàng nói ra tin tức của Mộ Dung
Thập Thất, thì hơn phân nửa khả năng, Mộ Dung Thập Thất đã muốn…
Siết chặt hai tay, các đốt ngón tay trở nên trắng bệch.
“Vâng.”
….
Cởi sạch quần áo, cơ thể Hiên Viên Hạo trần trụi nhào tới nữ tử trên giường.
Đặt thân lên trên người nữ tử, hai mắt
nhuốm đầy tình dục nhìn nữ tử đang nhắm chặt hai mắt, bàn tay to xoa
hàng mi đang cau lại của nữ tử, “Yên tâm, đây là lần đầu tiên của nàng, trẫm nhất định sẽ thật dịu dàng, tuyệt đối sẽ không làm nàng đau.” Kỹ thuật của hắn rất cao siêu. Hầu như lần đầu tiên của mỗi nữ tử đều
là cho hắn, cho nên tại phương diện này hắn cực kỳ tự tin.
Thập Thất dưới thân hắn càng ngày càng
cảm thấy khó chịu, nàng vặn vẹo cơ thể muốn giảm bớt cái cảm giác khó
chịu này, nhưng sức nặng trên người làm cho nàng không thể động đậy.
Loại cảm giác bị trói buộc này khiến cho Thập Thất muốn thét chói tai và mắng to.
Thật là khó chịu.
Cứ như là lúc này nàng đang ở trong mộng, mọi thứ đều không chân thật, thân thể nóng như lửa, thân thể như lửa
thế này giống như không phải của nàng. Loại cảm giác không thể khống chế như thế này làm cho nàng sợ hãi.
Loại cảm giác này giống như, trước đây…
trong căn phòng tối kia… nàng bị trói trên ghế, bị bọn anh chị em đánh
chửi… nàng kêu khóc, cầu cứu, nhưng đều vô dụng!
Chỉ có thể phản kích! Phản kích! Vô số chuyện cũ lần lượt lướt qua! Cuối cùng ngừng lại ở hai chữ phản kích! Phản kích!
Có cái gì đó ướt át liếm liếm, hôn gáy của nàng, còn một đường trượt xuống…
Hiên Viên Hạo si mê nhìn Thập Thất, “Nàng thật đẹp.”
Xương quai xanh của nàng rất đẹp, so với
những nữ nhân hắn từng thấy thì nàng là đẹp nhất, cho nên nơi hắn hôn
đầu tiên không phải môi mà là xương quai xanh của nàng, đây là điều chưa bao giờ xảy ra, mà chỉ hôn như vậy thôi đã khiến cho hạ thân của hắn
sưng phát đau, thật là muốn, muốn một chút liền tiến vào nàng, cảm thụ
được cái đẹp của nàng, nhưng, đây là đêm đầu của nàng, hắn muốn nàng cảm thụ được cảm giác tốt đẹp của việc cá nước thân mật, cho nên hắn chỉ có thể nhịn.
“Sau này, nàng chính là Liễu phi của trẫm.” Hiên Viên Hạo thốt ra hứa hẹn, nữ tử có thể dễ dàng khơi mào dục vọng
của hắn như vậy, khó có được, đồng thời nàng lại khiến cho hắn hứng thú, có lẽ nàng có thể khiến hắn yêu thương nàng.
Hắn phát hiện hắn thích loại cảm giác này. Đặc biệt khi nàng vặn vẹo cơ thể mình ở dưới thân hắn.
Bàn tay to một đường trượt xuống, vuốt ve bộ ngực cao ngất dưới sa mỏng.
Thật là khó chịu.
Ngay lúc hắn muốn đẩy sa mỏng ra để trực tiếp chạm vào bộ ngực cao ngất xinh đẹp kia thì nữ tử hôn mê bên dưới đột nhiên mở mắt.
Trong đôi mắt trợn tròn tràn ngập sát khí.
Thập Thất nhìn thân thể lỏa lỗ của nam
nhân phía trên, nàng không hề nghĩ ngợi, thân thể liền phản ứng trực
tiếp theo bản năng đó là dùng chân, một cước đá văng hắn ra!
Đỉnh đầu gối hướng về phía bảo bối của
Hiên Viên Hạo, chuẩn xác không hề lầm, lực đạo tàn nhẫn đánh lên bộ phận đang dạt dào cương dương của hắn! Tiếp theo lại đá một cước vào bụng
hắn! Động tác nhất quán liền mạch lưu loát.
“A!” Hiên Viên Hạo kêu lên một tiếng sợ hãi, ôm bảo bối đang phát đau nằm trên mặt đất.
Thập Thất cúi đầu thì thấy, nàng trần như nhộng, trên người chỉ có một tầng sa mỏng, liền trợn mắt trừng lớn nhìn nam tử đang lăn lộn ôm bảo bối.
Nàng không biết đã xảy ra chuyện gì, giờ
phút này nàng cảm thấy cơ thể nóng lên làm cho nàng biết nàng bị hạ
dược! Hạ thể không có gì không khoẻ, vậy thì nhất định là nàng đã tỉnh
lại đúng lúc! May mắn không có bị hắn xâm phạm!
Đưa tay kéo tấm mành trên giường xuống, đứng dậy quấn một vòng quanh người, bọc kín thân thể lại.
Lúc nàng làm xong hết thảy lại cảm thấy thần trí bắt đầu mơ hồ, thân hình lắc lư lảo đảo, chết tiệt!
Thậm chí ngay cả bộ dạng của nam nhân
trước mắt nàng cũng không thấy rõ! Làm sao thế? Kẻ nào bắt cóc nàng? Đem nàng ném vào nơi này, ý định muốn nàng bị người khác cưỡng gian sao?
Khốn kiếp! Đến tột cùng âm mưu chuyện gì? Mà phải kéo nàng liên lụy
vào? Lập tức trong đầu Thập Thất hiện lên vô số vấn đề, đồng thời nàng
lại phải cố gắng chống đỡ lý trí sắp biến mất. Cảm xúc xa lạ trong cơ
thể khiến nàng cảm thấy nhộn nhạo. Cắn răng lắc lắc đầu, đưa mắt
nhìn nam nhân trên mặt đất.
Bóng dáng hắn rất quen, nàng mau chóng
đánh giá cách bài trí của căn phòng, tuy rằng chỉ thấy mơ hồ nhưng mà
mọi thứ đều xa lạ, rất xa lạ.
Rốt cuộc nơi này là đâu vậy?
Thân thể lung lay đứng không vững, nàng
lảo đảo bước đến trước một cái bàn, vươn tay chống đỡ. Nhắm hai mắt lại, nàng muốn khống chế tâm trí hỗn độn, điều nàng phải làm là hiểu được
hoàn cảnh lúc này của bản thân mình.
Lúc này, sắc mặt Hiên Viên Hạo nhợt vì bộ phận trọng yếu bị thương nghiêm trọng hơi dịu đi một chút, đau đớn cũng giảm bớt không ít, nhíu mi nhìn ‘Liễu Nguyệt Phi’ đột nhiên nảy sinh
ác độc, nếu vừa rồi hắn không phản ứng nhanh, nơi đó nhất định đã bị
trọng thương. Không khỏi cả giận nói: “Liễu Nguyệt Phi, trẫm
sủng hạnh nàng là thiên đại vinh hạnh của nàng. Trong thiên hạ có biết
bao nữ tử muốn bò lên long sàng của trẫm, mà hôm nay trẫm lựa chọn nàng, đối với nàng đây là vinh quang chí tôn. Nếu nàng lại phản kháng, trẫm
nhất định đem tội danh mưu sát gán lên trên đầu nàng!”
Tuy rằng thần trí Thập Thất có chút mơ hồ không có nghe rõ toàn bộ lời nói của Hiên Viên Hạo, nhưng Hiên Viên Hạo mở miệng kêu một cái tên, làm cho lòng nàng run rẩy. Chết tiệt, CMN,
không phải nàng lại xuyên qua nữa chứ? Lúc này lại còn xuyên vào thân
thể của Liễu Nguyệt Phi nữa chứ!
Nếu thật sự là như thế, thì ông trời thật đúng là biết đùa, sự yêu thương của cha mẹ dành cho nàng, nàng còn chưa hưởng thụ đủ, thế nhưng lại để cho nàng độc thân tác chiến!
Không đúng… một tia sáng thoáng hiện lên
trong đầu óc hỗn độn, nàng không kịp bắt lấy, lảo đảo đi về phía trước
hai bước, nhìn khuôn mặt trong gương, bóng dáng tuy mơ hồ nhưng rõ ràng
không phải là mặt của nàng!
Cúi đầu nhìn xuống hai tay, đôi tay này rõ ràng là tay nàng. Mà nước da Liễu Nguyệt Phi so với nàng trắng hơn một chút.
Như vậy… như vậy…
Đầu đau quá! Dường như là muốn nổ tung. Vươn tay nhu nhu huyệt thái dương: “Khốn kiếp!” Theo bản năng bực mình nói tục. Nơi huyệt thái dương… nàng cảm giác như có một tầng lớp da…
Một luồng sáng hiện lên trong mắt, Thập Thất lại mắng to một tiếng: “Mẹ kiếp!”
Hiên Viên Hạo đứng lên đi đến phía sau
Thập Thất, vừa rồi hắn nói nhiều đến vậy, mà nàng lại vứt bỏ hình tượng
tài nữ trước kia, bộc phát nói tục! Xem ra, nữ nhân này cũng không thanh thuần như vẻ bề ngoài.
“Nàng đã thanh tỉnh, có một số
việc vẫn nên nói rõ có vẻ tốt hơn, trẫm biết chuyện hợp tác giữ nàng và
Tam đệ. Liễu tướng nhất định hợp tác với Tam đệ đoạt vị. Cho nên hôm nay nàng mới có thể xuất hiện ở trong cung. Nếu như không muốn liên lụy cả
nhà, liên luỵ cửu tộc, tối hôm nay, nàng chỉ có một lựa chọn, đó là làm
nữ nhân của trẫm.” Hiên Viên Hạo uy hiếp nói với Thập Thất,
hoàn toàn không có ý thức đến nữ nhân trước mắt không phải Liễu Nguyệt
Phi mà là Mộ Dung Thập Thất!
Nghe xong lời Hiên Viên Hạo nói, Thập
Thất nhíu chặt hai mi, bây giờ nàng cần tiêu hóa tin tức Hiên Viên Hạo
vừa nói ra. Lý trí mơ hồ rất nhanh đem tin tức chuyển hóa, đồng thời
nàng cũng dùng ý chí áp chế dục vọng.
Vừa rồi khi hắn mở miệng kêu tên Liễu Nguyệt Phi, tự xưng là trẫm, nàng đã biết hắn là Hiên Viên Hạo.
Hóa ra chuyện tối hôm nay là hắn bày ra,
nguyên nhân là muốn dùng Liễu Nguyệt Phi kiềm chế Liễu tướng, làm cho
Hiên Viên Mặc và Liễu tướng trở mặt thành thù.
Đây là trọng điểm, nhưng không phải là
điều quan trọng nhất. Việc quan trọng nhất mà nàng muốn biết lúc này là
vì sao nàng lại xuất hiện ở đây? Nhưng trên mặt lại đeo một lớp mặt
nạ da người?
Là Hiên Viên Mặc?
Nhưng nàng liền nhanh chóng phủ quyết ý
nghĩ này, nếu Hiên Viên Mặc muốn đối phó nàng, đã sớm động thủ, mà sẽ
không mạo hiểm dịch dung nàng thành Liễu Nguyệt Phi rồi đưa đến
giường Hiên Viên Hạo, điều này không phù hợp với lẽ thường.
Như vậy là ai? Là ai có cừu oán với nàng?
Trong gương đồng hiện ra bóng dáng mơ hồ, làm cho Thập Thất lóe lên một ý nghĩ. Liễu Nguyệt Phi…
Hiên Viên Hạo nổi giận, nàng dám không nhìn đến sự tồn tại của hắn! Chưa từng có một nữ nhân nào dám đối xử với hắn như vậy!
Lửa giận bốc lên, Hiên Viên Hạo không để ý đến cơ thể đang lõa lồ mà tiến lên, chế trụ bả vai Thập Thất.
Căn cứ vào phản xạ có điều kiện, Thập Thất phản thủ tung ra một chưởng, dùng hết khí lực toàn thân đánh về phía sau.
Nhưng mà lúc này Hiên Viên Hạo đã có
chuẩn bị, hắn có võ công, sẽ không để cho Thập Thất thừa dịp hắn không
chú ý mà đánh lén thành công nữa.
20) { content.eq(midLength).after(‘Loading…]]>