Thần Vô Chi Nguyệt

Chương 34: Người coi trọng nhất



Edit: Bé Na

“Tôi cũng không biết phải giải thích với cậu thế nào…”

“Như vậy, để tôi hỏi” Chu Luật thái độ trực tiếp, “Nghe nói, trước kia anh là loại người khiến người khác thực chán ghét?”

“Ách…… Đại khái là cũng đúng.” Thanh Dạ nghĩ nghĩ, cười khổ nói,“Tương Hằng Chu mỗi lần nhìn thấy tôi, đều là một bộ dáng không kịp tránh…. Tựa như có tâm lý lo sợ nào đó.”

Tương Hằng Chu, là tên của Hồ Ly.

Dùng thái độ đó với Thanh Dạ, trừ bỏ Hồ Ly, chỉ sợ Vân Trung và những người cùng lớp cũng như vậy đi.

“Tôi biết, trước kia thái độ tôi đối đãi với một số chuyện đã làm cho những người khác khó chịu, khi đó cũng chưa từng nghĩ tới thay đổi điều gì”. Thanh Dạ tiếp tục nói, “Ở bên ngoài tôi đối với ai cũng tốt, nhưng thực tế lại không để ý tới ai cả, luôn làm theo ý mình, cảm thấy những người đó vây quanh mình là chuyện đương nhiên… Hiện tại nghĩ đến chính mình khi đó, ngay cả tôi cũng thấy bực mình.”

“Gặp được anh quả thực……”

Chu Luật thở dài. Nếu bên cạnh có người có loại tính cách này, đại khái ngay cả chính mình cũng muốn cho hắn một đấm.

“Nhưng tôi cũng không phải chưa từng cố gắng mà có thể đem mọi chuyện giải quyết dễ như trở bàn tay……” Thanh Dạ lắc đầu hỏi,“Luật, cậu chán ghét tôi sao?”

Cái dạng này, trông thật giống cô vợ trẻ bị khi dễ.

“Anh không phải đều là dạng người khiến người ta phải chán ghét sao?” Chu Luật không khách khí nói thêm vài câu,“Suốt ngày không làm việc đàng hoàng, làm việc thì kỳ kỳ quái quái, vui buồn bất chợt không lý do, thậm chí còn dám dùng kênh hội để tán gẫu trước mặt tôi. Nếu tôi có thể sử dụng đao, nhất định trước hết sẽ chém cho anh vài phát.”

“Cậu làm tổn thương tôi……”

Thấy thái độ Chu Luật cũng không có thay đổi lớn, Thanh Dạ dần bình tĩnh lại.

“Tôi còn vấn đề cần hỏi.” Chu Luật nheo mắt lại,“Anh mời tôi tham gia Ánh Sáng, là để đả kích Hồ Ly? Vẫn không muốn nói cho tôi biết anh và Hồ Ly đã có quen biết, nhìn tôi cùng cậu ấy mâu thuẫn với nhau anh cảm thấy rất thú vị?”

“Đương nhiên không phải.”

Thanh Dạ quả quyết phủ nhận. Sau đó anh có chút bất đắc dĩ nói:

“Luật. Tôi chỉ là muốn giữ cậu ở lại bên canh.”

“……”

“Tuy rằng thái độ Tương Hằng Chu có khi thật sự làm cho người ta rất muốn đùa giỡn, nhưng tôi tuyệt đối không phải vì vậy mà lợi dụng cậu. Dù sao với tôi mà nói, sự tồn tại của cậu mới là trọng yếu nhất.”

“……”

“Chuyện của Trà Trà và Độc Bộ, nếu cậu còn tức giận, như vậy tôi sẽ giải thích. Từ trước đến giờ, tôi vốn không phản đối bọn họ cảm tình phát triển, Độc Bộ quan hệ với tôi rất tốt, chuyện pk thuần túy là do những người khác bịa đặt, quan hệ hợp tác giữa Ánh Sáng và Hải Âu sau này tuyệt đối sẽ không bị ảnh hưởng. Cho nên nói……”

“Tốt lắm…… Tôi hiểu được , anh không cần tiếp tục giải thích.”

Người kia, vẫn là kiểu nói như vậy……

Chu Luật thở sâu, nhìn ra ngoài. Đã sắp 4 giờ sáng.

Không thể không đi ngủ , tuy rằng bản thân không có chút buồn ngủ nào.

Người chơi đang online bây giờ rõ ràng không nhiều lắm. Bọn họ đứng trong này lâu như vậy, lúc nãy mới nhìn thấy một chiến sĩ lắc lư đi ngang qua cửa giáo đường.

“Luật…… Tôi không biết cậu có hiểu hay không.”

Thanh Dạ sử dụng kênh cộng đồng, thập phần khẩn thiết nói:

“Người tôi thích, vốn vẫn là cậu.”

……

Những lời này, là có ý gì?

Chu Luật giật mình, thì thào hỏi:

“…… Anh phát sốt?”

“Luật……” Thanh Dạ cười khổ,“Rốt cục đến phiên tôi đối với cậu nói một câu – không cần giả ngu, cảm ơn.”

“……”

Chu Luật đang lo lắng đối mặt với chuyện này thế nào.

Từ phía sau, vị chiến sĩ đang đi ngang qua người Thanh Dạ bông nhiên không nói không rằng, vung đao khai chiến.

Cực kỳ hung ác sử dụng tuyệt chiêu Tàn Nguyệt Liên Trảm… Đây là tuyệt chiêu của mãn cấp chiến sĩ, phải vượt qua vô số nhiệm vụ trọng yếu mới nhận được chiêu thức hoa lệ này. Thanh Dạ đề phòng không kịp, HP liền suy giảm.

Đối phương không phải nhân vật đơn giản.

Thấy tình huống không ổn, Chu Luật lập tức xuất thủ. Bổ sung lập tức lượng hp đã mất cho Thanh Dạ, đem tình thế nghịch chuyển lại.

Đối phương liên tục trúng vài trạng thái bất lợi, cười thu tay. Ngẩng đầu thấy Thanh Dạ đang muốn dùng tuyệt chiêu tối khủng bố phản kích, vội vàng hét lớn:

“Stop !”

“……”

Xuất thủ đả thương người là người này, hiện tại kêu ngừng lại cũng là người này…Hắn rốt cuộc là người phương nào?

“Ngươi là ai?”

Thanh Dạ thu hồi Liệt Diễm Kiếm, không hờn giận tra vẫn chiến sĩ đã đánh gãy tâm tình nói chuyện của mình.

“Ta là ta thôi.” Chiến sĩ kia ái muội cười,“Như thế nào, hôm qua còn gọi người ta Tiểu Điềm Điềm, hôm nay liền cùng tân hoan hẹn hò nơi đây ? Bất quá tân hoan kiêm bảo tiêu này của ngươi quả thật rất lợi hại……”

Đại khái là người quen của Thanh Dạ, cho nên mới có thể nói chuyện không nhẹ không nặng như vậy. Chu Luật nhu nhu huyệt Thái Dương, nói:

“Tôi đi ngủ, các anh cứ từ từ tán gẫu.”

“Luật……”

“Không phải sinh khí, Luật phó hội?” Chiến sĩ khuyên nhủ,“Tôi bất quá chỉ đùa một chút thôi, hai người đều đừng để ý a.”

“Ngươi rốt cuộc là?” Thanh Dạ lại hỏi.

“Ta là Độc Bộ đại gia của nhà ngươi.” Chiến sĩ đối Thanh Dạ cười nói,“Tiểu Thanh Tử, còn không mau dâng trà.”

“……”

Chu Luật cùng Thanh Dạ đồng thời không còn gì để nói.

Chú rể hôm nay vừa kết hôn, lão công của Trà Trà, đội trưởng Hải âu thương đoàn Độc Bộ Vọng Không.

“Độc Bộ, cậu cũng quá là vô tư đi…” Thanh Dạ thở dài,“Làm gì có bằng hữu nào như cậu, nhìn thấy bạn bè liền xông tới chém mấy đao trước rồi nói sau?”

“Tôi chỉ là muốn chào đón cậu thôi. Vừa hòan thành toàn bộ nhiệm vụ Tân Nguyệt Liên Trảm cho nhân vật này, đang muốn tìm người thử xem nó lợi hại đến đâu.” Độc Bộ hắc hắc cười,“Thuận tiện lại nói, Tiểu Thanh Tử, tốc độ phản ứng của cậu hình như giảm xuống.”

“Không được gọi tôi là Tiểu Thanh Tử…… Nghe giống như thái giám vậy.”

“Hắc hắc…… Thuận miệng thì gọi thôi.”

Thật sự kỳ quái.

Độc Bộ thì ra là…… Người thú vị như vậy sao?

Chu Luật nhớ tới trước kia từng có vài lần cùng Độc Bộ tiếp xúc, cơ bản đối phương là người nghiêm túc mà đứng đắn , thời điểm buôn bán thập phần cơ trí khôn khéo. Nhưng mà hiện tại xem ra, những người thường ngày cùng Thanh Dạ đùa giỡn một chỗ, quả nhiên đều là một dạng như nhau.

“Luật phó hội thì lại khác với cậu” Độc Bộ tán thưởng nói,“Quả nhiên là thần quan tốt nhất server hiện nay, ý thức bảo hộ đồng đội quá mạnh mẽ .”

“Đây là đương nhiên.” Thanh Dạ mỉm cười, hoàn toàn không đếm xỉa đến đánh giá của Độc Bộ đối với mình,“Luật nhà tôi là tốt nhất. Có cậu ấy bên cạnh tôi thực sự vô tư.”

“Nhưng là, tôi cũng không muốn phục vụ người chỉ thích ăn cơm trắng.” Chu Luật lạnh lùng nói,“Mới một thời gian không để ý tới anh, kỹ thuật của anh quả nhiên đã không bằng trước đây. Được rồi, hạn cho anh trong vòng 3 ngày khôi phục lại như cũ cho tôi.”

“Chỉ 3 ngày? Luật, cậu ngược đãi tôi……”

“Có ý kiến?”

“Không……”

Phủ định cực kỳ nhanh chóng.

“Ân…… 4 giờ hơn rồi, không thể không đi ngủ.” Chu Luật gật đầu nói,“Thanh Dạ, Độc Bộ, tôi đi trước, có chuyện gì nói sau nhé.”

“Cái kia…… Luật.”

Thanh Dạ chợt nhớ tới cuộc nói chuyện bị Độc Bộ đánh gãy lúc nãy, Luật còn chưa trả lời. Kỳ thật, anh còn một việc chưa kịp nói.

“Ân?”

Thoáng do dự một chút, Thanh Dạ vẫn quyết định tạm thời chưa nói ra. Bây giờ Luật đã thực mệt mỏi.

“Không có việc gì , cậu đi ngủ đi.”

“Ngủ ngon, Luật phó hội.” Độc Bộ phất phất tay.

“Ngủ ngon.”

“Ngủ ngon, Thân ái .”

“Thanh Dạ…. tôi sẽ coi như không nhìn thấy hai chữ đằng sau.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.