Thần Tọa

Chương 206: Tao ngộ đồng môn



– Đã đến.

Cũng không biết trải qua bao lâu, trước mắt xuất hiện một phiến huyết hồng sơn phong liên miên, sơn phong như sóng cả hội tụ, mặt ngoài không có một ngọn cỏ. Hỏa khí hừng hực không ngừng từ dưới chân truyền đến.

Nơi này chính là Dong Lô chi quan rồi.

Vượt quá Lâm Hi dự liệu, trên huyết hồng sơn phong, nhân ảnh đông đảo, trên Dong quan sơn rõ ràng tụ tập 20, 30 người.

– Ồ?

Trong nội tâm Lâm Hi có chút kinh ngạc, cảm giác có chút không đúng. Bất quá, trong đám người này lại có đệ tử của Thần Tiêu Tông, Lâm Hi cũng không kịp ngẫm nghĩ nữa, thân hình thoắt một cái lập tức tung người nhảy lên, rơi lên trên ngọn núi.

– Nguyên lai là đệ tử của Thần Tiêu Tông.

Đệ tử của các phái khác lắc đầu, cũng không có ác ý. Có thể tới nơi này đấy, cơ bản đều là người trong tông phái.

Tán tu có thể hay không lấy được Thời Không Chi Môn thì chưa biết, coi như là giết được Dung Nham tiểu ma quân cũng sẽ không có bất kỳ tông phái nào ban thưởng. Tông phái tiên đạo ban thưởng là chỉ tất cả đại tông phái mới có, đây cũng là một trong những mị lực của tông phái tiên đạo.

Nguồn tại http://Truyện FULL

Cường giả tán tu độc lai độc vãng, lại không được hưởng thụ những thứ này. Đây cũng là đạo lý “Cây to được hóng mát”.

– Mấy vị sư huynh, đây là có chuyện gì? Như thế nào mọi người đều ở chỗ này?

Lâm Hi nhảy tới, trực tiếp đi đến vài tên thanh niên mặc phục sức đệ tử ngoại môn của Thần Tiêu Tông. Mấy người kia khí tức bàng bạc, phảng phất như giang hà chảy xiết, hơn nữa ý cảnh cao xa, mặc dù chưa đạt tới Khí Tiên kỳ, nhưng cũng là cường giả Luyện Khí tam trọng Khu Thần kỳ.

Mấy người nhìn thấy Lâm Hi, đầu tiên là lộ ra thần sắc cảnh giác. Sau đó chú ý tới phục sức Thần Tiêu Tông của hắn, lông mày có chút giãn ra.

– Nguyên lai là đệ tử Thần Tiêu Tông chúng ta, ngươi chính là Thông U kỳ cũng chạy tới đây xem náo nhiệt. Chẳng lẽ không biết, nơi này là địa phương mà Luyện Khí tam trọng đệ tử mới có thể tới sao?

Ngữ khí hơi chút không vui, một bộ sư huynh đứng đầu. Bất quá, dù sao đang ở trước mặt những đệ tử tông phái khác, hơn nữa lại là cùng một tông phái đây, cũng là có ít nhiều tình đồng môn, bởi vậy cũng không tính là quá mức.

Chuyện tình trên Tài Quyết phong qua đi, danh tự Lâm Hi ở Thần Tiêu Tông đã là lưu truyền khắp nơi, bất quá phần lớn là nghe nói, chính thức bái kiến diện mạo chính thức của hắn đấy, ngược lại là không có mấy người.

Mấy cao thủ ngoại môn Thần Tiêu Tông này hiển nhiên là không nhận ra Lâm Hi.

– Tại hạ là theo Thanh Liên sư tỷ tiến vào Dong Lô tiểu địa ngục săn giết tiểu ác ma. Thanh Liên sư tỷ đi Dong Lô chi tâm, ta chỉ có một người ở ngoài du đãng, sau đó liền đến nơi này.

Lâm Hi nói, làm đủ cấp bậc lễ nghĩa.

– Thanh Liên sư tỷ? Ngươi nói là Thanh Liên thánh nữ sao?

Một tên thanh niên cao gầy trong đó nói.

– Đúng vậy.

Lâm Hi nói.

– Nguyên lai là Thanh Liên sư tỷ! Ngươi đã được sư tỷ mang vào, lại là đồng môn, ta đây cũng không cần dối gạt ngươi. Ta ở chỗ này tiếp nhân nhiệm vụ truy nã Dung Nham tiểu ma quân. Bất quá tên này xuất quỷ nhập thần. Chúng ta chỉ biết là, đoạn thời gian trước, một đệ tử Thái A tông bị hắn giết ở chỗ này. Bất quá đệ tử tiên đạo chúng ta ở chỗ này tìm kiếm rất lâu, đều không tìm được hắn. Hiện tại, tất cả mọi người đang thương lượng là nên làm cái gì cho phải.

Thanh niên cao gầy nói.

“Người có danh, cây có bóng”, Lâm Hi lấy ra tên tuổi của Thanh Liên thánh nữ, ánh mắt của mấy người nhìn về phía hắn liền có hình thái không giống nhau rồi. Có thể được thánh tử, thánh nữ tông phái tận lực đề bạt, bồi dưỡng, người như vậy ngày sau đều sẽ trở thành tâm phúc của thánh tử, thánh nữ. Cái gọi là “Trong triều có người làm việc”, những người này đều là có tiền đồ không thể hạn lượng. Ít nhất cũng có thể trở thành nội môn đệ tử, cùng với những ngoại môn đệ tử không có chỗ dựa như bọn hắn lại khác xa nhau đấy.

– Không tệ, bây giờ có nhiều còn hơn mà bị thiếu. Bất quá, đệ tử tiên đạo chúng ta luôn không có khả năng vì một tên ma đạo đệ tử mà làm ra chuyện tình tự giết lẫn nhau. Cho nên, mọi người ước định, sau khi nhìn thấy, bằng bản lĩnh của mình. Đầu lâu của Dung Nham tiểu ma quân có thể rơi vào tay ai, nhiệm vụ này liền do người đó hoàn thành. Sư đệ, nếu như ngươi có thể giết chết Dung Nham tiểu ma quân, vậy đúng là kiếm lợi lớn. Tông phái ban thưởng 12000 điểm cống hiến, đủ cho ngươi mua lấy không ít đan dược.

Một cao thủ Thần Tiêu Tông khác giễu cợt nói, mấy người nghe xong đều là ha ha cười lớn.

Đây cũng chỉ là trêu chọc Lâm Hi, nói vài câu mà thôi. Không ai sẽ thật sự cho rằng, bằng vào tu vi Luyện Khí đệ nhị trọng của hắn có thể từ trong mắt cao thủ Luyện Khí đệ tam trọng không coi vào đâu, cướp đi thành quả thắng lợi.

Trên thực tế, mấy người nói cũng đúng là lệ cũ của tông phái tiên đạo. Như Dung Nham tiểu ma quân như vậy, tùy ý phục kích đệ tử tiên đạo, chẳng phân biệt tông phái, thế lực, rất dễ dàng trở thành cái đinh trong mắt rất nhiều tông phái, bị liệt là mục tiêu diệt trừ của các tông phái.

Nếu như một mục tiêu có nhiều người nhìn chằm chằm vào, mọi người liền tàn sát lẫn nhau, vậy chỉ có thể lại để cho người trong ma đạo chế giễu. Cho nên, trong lúc này lẫn nhau đều bình an vô sự, bằng vào bản lĩnh của mình hoàn thành nhiệm vụ, cũng đã thành lệ cũ chấp hành nhiệm vụ truy nã tội phạm của thế giới tiên đạo.

Nhưng mà, người nói vô tình, người nghe hữu ý. Trong nội tâm Lâm Hi âm thầm có tâm tư. Bất quá, trong lòng của hắn vẫn là để ý một chuyện khác.

– Sư đệ ngươi đang suy nghĩ gì đấy?

Mấy người nhìn thấy Lâm Hi một bộ như có điều suy nghĩ, cười hỏi.

– Lúc ta tới, đã từng gặp được một cao thủ Khí Tiên kỳ. Mục tiêu của hắn cũng là Dung Nham tiểu ma quân. Lúc ấy hắn cảnh cáo ta không nên tới gần Dong Lô chi quan, nói là ở nơi đó bị hắn bao quát rồi.

Lâm Hi cũng không giấu diếm, lập tức đem tình huống lúc đó nói ra.

– Cái gì?

Mấy người nghe tiếng, đều là biến sắc.

– Khí tiên kỳ cao thủ? Những nội môn đệ tử này không đi Dong Lô chi tâm, như thế nào cũng chạy tới đoạt loại nhiệm vụ truy nã này của chúng ta? Cũng quá không biết xấu hổ đi!

– Hừ! Uy hiếp đệ tử Thần Tiêu Tông chúng ta, nếu như gặp phải, ta ngược lại muốn xem xem, hắn bằng bản lĩnh gì dám bao xuống. Sư đệ đừng sợ, ta cũng không tin, ba cái Khu Thần kỳ cao thủ chúng ta liên hợp lại còn không đánh được hắn.

– Không tệ! Hắn có gì mà sợ. Khí Tiên kỳ cao thủ thì ngon rồi hả? Dám ăn mảnh, ở đây nhiều người như vậy, cho dù cảnh giới không bằng hắn, đồng loạt ra tay, cũng có thể đem hắn giết trong nháy mắt.

Ba gã Khu Thần cao thủ của Thần Tiêu Tông đều là vẻ mặt tức giận. Tuy trong tông phái cũng sẽ cạnh tranh lẫn nhau, nhưng mà lúc gặp được địch nhân ở bên ngoài, lại có thể buông tha tranh chấp, nhất trí đối ngoại.

Đây cũng là chỗ đặc thù của đệ tử tông phái.

Lâm Hi tuy cùng ba người mới quen, cũng biết ba người là vì gặp phải uy hiếp cạnh tranh cực lớn của Khí Tiên kỳ cường giả mới làm như vậy. Nhưng mà nghe loại hồi đáp rất đàn ông này của bọn hắn, không chút do dự đứng ở phía sau mình, trong lòng vẫn là rất cảm động.

– Xem ra, trong tông phái, cũng hoàn toàn cũng không phải là hạng nữ nhân như Long Băng Nhan.

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.

Hắn vừa bước vào Thần Tiêu Tông, liền gặp được các loại ám sát, làm khó dễ. Có thể nói, đối với Thần Tiêu Tông thật sự là không có ấn tượng gì tốt, cũng chưa nói tới cảm tình. Nếu như không phải Thần Tiêu Tông có thể cung cấp một ít đồ vật mà Lâm Hi bên ngoài không có được.

Chỉ bằng vào việc làm của Long Băng Nhan cùng Hộ pháp trưởng lão đối với hắn, nói không chừng Lâm Hi đã sớm bước ra môn hộ, đi đến những tông phái khác rồi.

Bất quá, vào lúc này, trên người những đệ tử tiên đạo thông thường khác, Lâm Hi lại cảm thấy một ít ôn tình không giống như vậy trong tông phái đấy.

Ba người này cùng hắn căn bản là không nhận thức nhau, lại có thể không chút do dự đứng ở phía sau hắn, ủng hộ hắn. Dù chỉ là lời nói, cũng đủ khiến cho Lâm Hi cảm động. Ít nhất, đủ để bù đắp ấn tượng không mấy đẹp đẽ trong nội tâm Lâm Hi đối với Thần Tiêu Tông.

Tông phái như vậy mới đúng là tông phái có lực ngưng tụ trong ấn tượng của nội tâm Lâm Hi.

Thời gian tiếp theo, Lâm Hi rất nhanh cùng ba người này ở cùng một chỗ. Biết rõ ba người này phân biệt gọi là Dương Văn Tư, Đoạn Đạt cùng Thôi Huyền Vĩ.

– Lâm Hi? Cái tên này không tệ a. Ha ha, ta thiếu chút nữa còn tưởng rằng, là Lâm Hi ở trong ngoại môn kia gần đây thanh danh bay cao, ngay cả Hộ pháp trưởng lão cũng không đối phó được.

Dương Văn Tư nghe được danh tự Lâm Hi, đều nở nụ cười.

– Đúng vậy a! Lâm Hi kia đúng là lợi hại. Mặc dù là ngoại môn đệ tử, cảnh giới thấp kém, nhưng cho dù là một cái con ông cháu cha trên Thần Tiêu sơn, nghe được danh tự Hộ pháp trưởng lão ai mà không có tật giật mình, kinh hãi không thôi. Nhưng mà nghe nói, Lâm Hi kia rõ ràng ở trước mặt Hộ pháp trưởng lão, đem máu chó phun ra. Hiện tại, trong ngoại môn có rất nhiều đều bội phục hắn, nói muốn nhận thức với hắn, kết giao một lần.

Đoạn Đạt cũng nói lên từ đáy lòng.

– Ừ, nghe nói, ngay cả nội môn đệ tử cũng đều đang nói về hắn. Nói hắn có lai lịch không nhỏ, hình như là có được thượng cổ đạo thống gì đó, khiến cho Trưởng Lão môn đang bế quan cũng bị kinh động. Thậm chí là Phó chưởng môn như Thần Long thấy đầu không thấy đuôi cũng đều tự mình hàng lâm đến đỉnh Tài Quyết phong, ngăn cản Hộ pháp trưởng lão. Phó chưởng môn? Đó là nhân vật nào? Ngay cả đám người thánh tử, thánh nữ cũng không có tư cách gặp mặt một lần, hiện tại lại bởi vì một ngoại môn đệ tử mà phá lệ! Các ngươi nói lai lịch của hắn lớn đến bao nhiêu! Loại nhân vật này là Rồng mắc vũng cạn, mặc dù bây giờ thấp kém, nhưng sớm muộn có một ngày sẽ phóng lên trời đấy. Làm sao sẽ cùng những đệ tử bình thường như chúng ta lăn lộn ở một chỗ.

Thôi Huyền Vĩ cũng nói theo, trong lời nói vô cùng thổn thức.

Lâm Hi trầm mặc không nói.

Hắn cũng không biết, chuyện giữa mình và Long Băng Nhan lại lan truyền khắp Thần Tiêu Tông nhanh như vậy.

Dương Văn Tư, Đoạn Đạt cùng Thôi Huyền Vĩ là cao thủ Luyện Khí tam trọng Khu Thần kỳ, ở trong tông có địa vị tương đối cao, ít nhất so với Lâm Hi còn cao hơn.

Nhưng mà ba người này lúc đàm luân về một ngoại môn đệ tử cấp thấp như Lâm Hi, trong lời nói rõ ràng toát ra một tia cảm tình kính nể từ tận đáy lòng.

Ba gã cao cấp đệ tử, kính nể một gã đệ tử cấp thấp?

Ở Lâm Hi xem ra, là chuyện tình khó có thể lý giải được. Hắn cũng không biết, chính mình cảnh giới không cao, tại sao sẽ ở trong ngoại môn Thần Tiêu Tông có được địa vị cao như vậy.

Lâm Hi vốn là không che giấu tên thật, coi như là thẳng thắn tuyến bố với ba người. Nhưng mà nghe được loại bội phục này toát ra trong giọng nói của ba người, ngược lại là không tiện thừa nhận.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.