Thần Tọa

Chương 186: Thái Cổ Chân Long



Các đệ tử ở trước mặt hộ pháp trưởng lão, có ai mà không nơm nớp lo sợ, có ai mà không kinh sợ. Cho dù là các trưởng lão khác cũng phải tôn kính ba phần. Lâm Hi lại dám ở trước mặt chống đối, chỉ trích hắn không có tư cách làm trưởng lão!

Từ khi Thần Tiêu Tông lập phái đến nay, còn chưa có đệ tử nào dưới dâm uy của hộ pháp trưởng lão có được loại đảm phách này!

Ti!

Trên Thần Tiêu sơn, vô số đệ tử, hoặc sáng hoặc tối chú ý đến tràng thẩm phán này đều hít vào một hơi thật dài.

Đã sớm nghe nói, có một ký danh đệ tử chọc giận Long thế gia, lại để cho Long Băng Nhan sinh ra tất sát chi tâm. Tràng thẩm phán này, người sáng suốt cũng biết, là Long Băng Nhan mượn tay của hộ pháp trưởng lão giết gà dọa khỉ.

Dù là biết rõ Lâm Hi chắc chắn phải chết, giờ phút này nghe được hắn ở trước mặt hộ pháp trưởng lão kinh thiên nhất hống, tức giận mà quát, cũng không khỏi sinh ra một loại cảm giác bội phục. Những thứ khác không nói, chỉ cần là phần đảm phách này cũng không phải là đệ tử bình thường có thể bằng được.

– Trách không được Long Băng Nhan nhiều lần không giết được hắn, hắn quả thật là có loại tư cách này!

– Trước tiên không nói tu vi, chỉ cần là phần đảm phách này, đều khiến cho người khác không bằng. Nếu như hắn có thể sống sót, chỉ sợ thành tựu không dưới những chân truyền đệ tử kia!

– Trước kia chưa từng nghe nói đến người này, hiện tại xem ra, có tình có nghĩa, có đảm có phách, xác thực có chỗ hơn người. Trách không được ngay cả hắn nuôi dưỡng Nữ Vương Hấp Huyết cũng không muốn phản bội hắn!

……

Những người nhìn xem tràng thẩm phán ở Tài Quyết phong không chỉ có ngoại môn đệ tử, nội môn để tử, tương tự còn có thánh tử, thánh nữ của Thần Tiêu Tông. Việc này liên lụy đến Long Băng Nhan, rất khó không để người khác ghé mắt.

Hơn nữa, trên Tài Quyết phong đã thật lâu không động qua hình phạt rồi!

– Chủ nhân…

Tạp Mễ Lạp tự lẩm bẩm, con mắt ửng đỏ, khóe mắt đã có nước mắt chảy ra.

Nghe được Lâm Hi nói ra câu “Tạp Mễ Lạp là người của ta”, Tạp Mễ Lạp chỉ cảm thấy hết thảy đều đáng giá! Dù là vì hắn mà đánh mất tính mạng đều đáng giá!

Nữ Vương Hấp Huyết rất ít khi ái mộ với một nhân loại nào, nhưng khi Lâm Hi trùng quan giận dữ, đột nhiên đứng lên trong tích tắc, Tạp Mễ Lạp cảm giác một chỗ trong lòng bị hung hăng đánh nát.

Từ xưa đến nay chưa có nhân loại nào cho Tạp Mễ Lạp loại cảm giác này. Loại cảm giác này giá trị đến nỗi có thể trả giá bằng cả tính mạng!

– Làm càn!

Một tiếng gầm lên, thiên băng địa liệt, một luồng sóng uy áp kinh khủng giống như thủy triều từ trên Tài Quyết đại điện bắn ra, tẩy sạch đại địa.

Ông!

Cả tòa Tài Quyết phong đều tựa hồ như không chịu nổi cỗ uy áp cường hoành này, mãnh liệt run lên. Ngay tại trên đỉnh của huyết tinh bậc thang, một bóng người như đồng cửu thiên thần, xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Thân thể của hắn, cao to vĩ ngạn, giống như một tòa hùng sơn vắt ngang thiên địa, không thể vượt qua! Ánh mắt của hắn băng hàn thấu xương, ánh mắt nhìn đến đâu, chỗ đó giống như bị băng tuyết bao phủ, hãm nhập vào trong rét lạnh.

– Bổn tọa ngồi trưởng lão vị đã hơn một nghìn năm, thanh lý môn hộ, chém giết nghịch đồ đâu chỉ hơn một ngàn. Thị phi đúng sai chẳng lẽ còn phải cần ngươi tới chỉ giáo! Ngươi chỉ là một tên ký danh đệ tử bé nhỏ, đạo đức bại hoại, vì một cái yêu ma dâm tà ngoại tộc rõ ràng lại dám xuất khẩu cuồng ngôn, làm nhục trưởng lão, quả thực là to gan lớn mật, tội ác tày trời!

Hộ pháp trưởng lão từ trên cao nhìn xuống, đứng ở trên chỗ cao nhất của bậc thang huyết tinh. Ánh mắt của hắn băng hàn lạt cốt, thanh âm của hắn ù ù như sấm, rung động thiên địa!

Thiên địa yên tĩnh, vô số ánh mắt nhìn về phía Tài Quyết phong, ở thời khắc này cũng không khỏi cứng lại, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi.

Hộ pháp trưởng lão chấp chưởng tông quy giới luật của Thần Tiêu Tông, thanh danh của hắn là lấy thủ đoạn lãnh khốc cùng máu của vô số đệ tử đúc ra ngoài. Loại ảnh hưởng được xây dựng này không phải là bất cứ người nào, bất cứ chuyện gì đều có thể ngay lập tức đẩy ngã.

– Hiện tại bổn tọa tựu lấy danh nghĩa của hộ pháp trưởng lão, đại biểu cho tất cả trưởng lão của Thần Tiêu Tông cùng chưởng môn, tuyên án tội danh của ngươi!

Thanh âm của hộ pháp trưởng lão phảng phất từ chín tầng trời truyền xuống, chấn động khắp Thần Tiêu sơn.

Trong chớp mắt này, thiên địa đều phảng phất băng kết rồi!

– Ngươi lừa gạt, cướp đoạt đồ vật của đệ tử Đâu Suất, Thái A, làm trái ý nghĩa tông phái tiên đạo đồng khí liên chi, gắn bó như răng với môi! Hắc Long đan cùng trứng rồng này chính là chứng cứ phạm tội của ngươi, là vật bất nghĩa, tự nhiên không thể lưu lại cho ngươi!

Ngón tay của hộ pháp trưởng lão khẽ động, một quả kim đan tỏa ra hào quang rực rỡ ở trong ngực Lâm Hi bay ra, đúng là Hắc Long long đan. Cùng lúc đó, một quả trứng rồng khác cũng từ phương hướng Thanh Liên thánh phong bay tới, đúng là một quả trứng rồng cuối cùng của Lâm Hi để ở Thanh Liên thánh phong.

Bàn tay của hộ pháp trưởng lão giương lên, long đan, trứng rồng mà Lâm Hi đã trải qua bao vất vả, từ trong tay Chu Khác Lễ đoạt được liền đã rơi vào trong lòng bàn tay của lão.

– Long đan, trứng rồng này, bổn tọa tự nhiên sẽ mang đến Đâu Suất cung để bù đắp cho sai lầm của ngươi!

– Ngươi giết hại đồng môn, thủ đoạn tàn nhẫn, Tào thị huynh đệ không thù không oán với ngươi, ngươi thấy lợi quên nghĩa, đánh chết ba người. Pháp kiếm của ba người bọn họ tự nhiên phải thu hồi.

Bàn tay của hộ pháp trưởng lão giương lên, giữa không trung, bốn chuôi pháp kiếm tính cả pháp khí trung phẩm “Hoàng kim cự đỉnh” của Lâm Hi bay đến đỉnh núi Tài Quyết phong.

– Ngươi phẩm tính ác độc, âm tàn xảo trá. Cái pháp khí trung phẩm này không rõ lai lịch, chỉ sợ cũng là do ngươi lừa gạt mà đến, để ở trên người ngươi chỉ là trợ trụ vi ngược, tự nhiên không thể lưu lại cho ngươi. Tự nhiên phải nộp lên trên tông phái, ngày sau chọn lựa đệ tử có phẩm cách thích hợp, do môn phái ban tặng!

Chỉ một câu, pháp khí của Lâm Hi đạt được từ Đại Lôi chân nhân cứ như vậy bị mất đi.

– Ngươi giá họa sư tỷ, nói năng lỗ mãng, hơn nữa nuôi dưỡng Hấp Huyết nữ yêu, ở trong tiên đạo môn đình dâm loạn, bại hoại thanh danh của Thần Tiêu Tông ta. Bổn tọa tự nhiên thanh lý môn hộ!

Hộ pháp trưởng lão vẻ mặt vô tình, bàn tay duỗi ra, tát về phía Tạp Mễ Lạp:

– Tà ma yêu vật, dâm loạn tiên đình, trấn áp cho ta!

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, hư không chấn vỡ, không gian chung quanh Tạp Mễ Lạp đột nhiên nát bấy như thủy tinh, lộ ra một mảnh vết nứt không gian hẹp dài. Một cỗ hấp lực to lớn lập tức đem Tạp Mễ Lạp hút vào.

– Chủ nhân!

Tạp Mễ Lạp vươn tay ra, ý đồ chạm tới Lâm Hi, trong mắt của nàng thê lương mà hạnh phúc, hai tròng mắt của nàng phản chiếu lấy bóng dáng của Lâm Hi, một cỗ sóng ý thức truyền vào trong đầu của hắn:

– Chủ nhân, tái kiến…

– Tạp Mễ Lạp!

Lâm Hi phát ra một tiếng kêu to tuyệt vọng, sau đó liền trơ mắt nhìn thấy Tạp Mễ Lạp ở trước mặt mình bị hút vào vết nứt không gian.

– Ha ha ha!

Lâm Hi đột nhiên ngửa mặt lên trời cười ha hả, tiếng cười tràn ngập vô tận bi thương cùng phẫn nộ. Cặp mắt của hắn hoàn toàn đỏ ngầu, không có nước mắt, lại tràn ngập cừu hận thấu xương:

– Long Băng Nhan, hộ pháp trưởng lão, các ngươi nghĩ rằng các ngươi đã thắng sao? Các ngươi sai rồi, sớm muộn sẽ có một ngày, ta sẽ khiến cho các ngươi trả giá thật lớn! Ta sẽ khiến cho các ngươi trả giá thật lớn!

– Hừ!

Long Băng Nhan hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt không cho là đúng.

– Chấp mê bất ngộ!

Trên đỉnh Tài Quyết phong vang lên âm thanh lạnh như băng của hộ pháp trưởng lão:

– Lâm Hi, hiện tại ta liền tuyên bố phán quyết cuối cùng với ngươi. Ngươi dâm loạn hủ bại, tàn sát đồng môn, vu tội sư tỷ, nói ra không nghĩ, vũ nhục trưởng lão…, mấy tội này cùng phạt. Ta hiện tại lấy danh nghĩa hộ pháp trưởng lão, đại biểu cho Thần Tiêu Tông thanh lý môn hộ, hủy bỏ công thể của ngươi, xử tử tại chỗ, dùng để răn đe!

Thanh âm của hộ pháp trưởng lão càng ngày càng cao, thật giống như từ trên một thế giới khác bay xuống. Thanh âm lãnh khốc vô tình kia triệt để tuyên phán Lâm Hi tử hình.

Trên Thần Tiêu sơn, tất cả đệ tử nghe được thanh âm này đều nhịn không được toàn thân run lên một cái, xương cốt cảm giác được một trận hàn ý

xem tại TruyenFull.vn

– Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, thiên sơn chấn động, toàn bộ bầu trời đều ù ù chấn động, sáng tối bất định. Trong lúc điện quang hỏa thạch, chỉ thấy trên đỉnh Tài Quyết phong, kim quang lóe lên, một cái kim sắc thủ chưởng cuồn cuộn tiên khí mang theo lực lượng bài sơn đảo hải, phác thiên cái địa, dùng tốc độ lôi đình vạn quân lăng không hướng về Lâm Hi đang ở trên bậc thang huyết tinh nặng nề đập xuống.

– Nghịch đồ, ngươi giác ngộ đi!

Kim quang đầy trời tràn ngập, cự chưởng áp đỉnh, lập tức Lâm Hi sẽ bị một chưởng trấn áp, hóa thành bột mịn. Một khắc cuối cùng, trong nội tâm Lâm Hi đột nhiên dâng lên một cỗ phẫn uất cùng không cam lòng mãnh liệt.

– A!

Tiếng gầm gừ kinh thiên phóng lên trời, Hai mắt Lâm Hi huyết hồng, con mắt tựa hồ cũng muốn nổ tung:

– Ta không cam lòng a!

Một cỗ cầu sinh hòa cùng lực lượng tinh thần kinh thiên đột nhiên từ trên người Lâm Hi bạo phát đi ra. Cỗ lực lượng tinh thần này khổng lồ không tưởng tượng nổi!

Oanh!

Tựa hồ như là tinh thần lực lượng cường đại bị kích phát ra ở trên thân người Lâm Hi, trong chớp mắt, “Vạn Hoàng đồ” trên người Lâm Hi đột nhiên bộc phát ra một cỗ lực lượng kinh thiên.

– Ngâm!

Một tiếng rồng ngâm kinh thiên chấn động ức vạn vị diện hư không. Ngay tại lúc vô số ánh mắt khiếp sợ nhìn xuống, kim quang tràn ngập, một cái Cửu trảo Kim Long đồng dạng to lớn, đột nhiên từ trong cơ thể Lâm Hi phá không mà ra, hạo hạo đãng đãng, chỉ là một trảo, đã phá tan ngăn cản của hộ pháp trưởng lão, đem hoàng kim cự chưởng từ trên không trung rơi xuống xé thành phấn vụn!

– Cái gì!

Hộ pháp trưởng lão chợt mở to hai mắt, lộ ra vẻ khiếp sợ.

– Làm sao có thể!

Thân hình của Long Băng Nhan cùng Lý Vô Cơ cũng là chấn động kịch liệt, phảng phất như là gặp quỷ!

Ầm ầm!

Cả tòa Thần Tiêu sơn ở trong thanh âm rồng ngâm kinh thiên bị rung động lắc lư không ngớt. Phảng phất như là một con thuyền nhỏ lắc lư trong biển rộng. Chỉ thấy một con kim sắc cự long hoành quán thiên địa, long tức khổng lồ không ngừng tỏa ra, bao phủ thiên địa.

Trong chớp mắt này, không gian đều đọng lại, thời gian giống như cũng bị ngừng lại ở thời khắc này.

Con Cửu trảo Kim Long này hoành không xuất thế thật giống như một cục đá bị ném vào trong hồ nước, khơi dậy rung động đầy trời. Ở chỗ sâu trong Thần Tiêu Tông, rất nhiều tồn tại cổ xưa bình thường đều bế quan không ra, cực ít khi giao thiệp với người ngoài giờ khắc này cũng bị kinh động đến.

– Đây là… Đây là vật gì, Long tức thật là thuần khiết!

– Thái Cổ Chân Long! Trong thiên địa tại sao còn có loại vật này? Không phải đã sớm tuyệt tích sao?

– Cỗ hơi thở này, vẫn còn may là không quá cường đại. Hoàn hảo là xuất ra từ tay của một đệ tử ngoại môn!

– Không thể tưởng tượng nổi!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.