Chỉ thấy trong thạch thất, bàn đá, ghế đá, giường đá đều đủ. Mà vị trí giường đá ở đường hành lang có một khô lâu mặc đạo bào vẫn không nhúc nhích, đã sớm tọa hóa.
Trong ngực khô lâu có đặt một hộp gấm, một bản sách.
Lâm Hi đi tới trước, bàn đá trước khô lâu có chữ:
– Ta tên là Từ Hóa, tên hiệu Đại Lôi chân nhân. Bởi vì bị cừu địch ám hại, tổn thương đan điền, mặc dù trị liệu hồi lâu nhưng không thể chữa khỏi, lưu lại bệnh kín, ảnh hưởng tiền đồ tiên đạo. Bất đắc dĩ mới đi vào Thời Không Chi Môn này, hy vọng tế luyện Nữ Vương Hấp Huyết, lợi dụng sinh mệnh lực cường đại và sức sống luyện thành thuốc tiên chữa thương, trị liệu bệnh kín.
– Tiếc rằng, Nữ Vương Hấp Huyết thực lực quá mạnh mẽ. Lại có những Yêu Nữ Hấp Huyết khác trợ giúp, đại bại thua đau, máu huyết tổn hao nhiều. Ta trước khi hao phí hết sinh mệnh lực thi triển huyết độn đại pháp, mới đánh lùi yêu nữ thoát một mạng.
– Nhưng mà ta tự cảm thấy đại nạn đã tới, mệnh không lâu. Không muốn bình sở học bình sinh bị thất truyền, cố lưu lại một quyển “Lôi Công Đại Pháp”, một kiện pháp khí trung phẩm Hoàng kim cự đỉnh, một viên Thiên Lôi đan dùng sở học bình sinh và tài liệu luyện thành, dùng lưu người hữu duyên…
Trên giường đá lưu loát hơn hai trăm chữ. Kể tận cuộc đời của Đại Lôi chân nhân.
– Vị tiền bối này không nghĩ tới ta mang theo yêu nữ đánh hắn vào trong động phủ này.
Trong nội tâm Lâm Hi thầm nghĩ, cổ quái nhìn qua Nữ Vương Hấp Huyết bên cạnh.
Nữ Vương Hấp Huyết Tạp Mễ Lạp cũng không biết suy nghĩ của Lâm Hi, ở một bên hừ hừ nói:
– Không phải là nhân loại Luyện Khí tứ trọng sao, còn làm như mình mạnh lắm. Còn không phải chết trong tay ta!
– Tốt rồi, hắn cũng đã chết. Ngươi cũng nên cho hắn chút tôn nghiêm đi.
Lâm Hi nhíu mày.
Nhìn thấy Lâm Hi không vui, Tạp Mễ Lạp lập tức câm miệng, đâu dám nói thêm cái gì.
– Tiền bối, đạo pháp của ngươi ta sẽ truyền thừa! Có chỗ đắc tội tội xin hãy tha lỗi.
Lâm Hi khom người, đi ra phía trước tiếp hộp gấm và quyển sách trong tay Đại Lôi chân nhân.
Đại Lôi chân nhân bị ngón tay Lâm Hi chạm vào, đạo bào trên người vỡ vụn, giống như hồ điệp rơi xuống, hiển nhiên đã bị phong hóa.
– Đi thôi!
Lâm Hi vung tay lên, sau đó mang theo Nữ Vương Hấp Huyết đi ra ngoài.
Đại Lôi chân nhân là bị Nữ Vương Hấp Huyết gián tiếp hại chết, Lâm Hi tuyệt đối làm không được, dập đầu ba cái trước thi hài của hắn làm ra cách đời truyền thừa bại hoại này.
Nếu không sư phó bị nữ nô của đồ đệ giết chết, vậy đây xem là cái gì?
Đại Lôi chân nhân chính thống đạo nho, xem như thu hoạch ngoài ý muốn. Vật phẩm cần thiết cho khảo hạch tiên đạo cũng đã thu đủ. Lâm Hi đã thu Huyết tộc nữ vương Tạp Mễ Lạp làm nữ bộc, tự nhiên sẽ không giết sạch toàn bộ Yêu Nữ Hấp Huyết.
– Qua thí luyện chi môn chính là Thần Tiêu Sơn. Là địa bàn của nhân loại. Bên kia không thích hợp với ngươi.
Trước thí luyện chi môn, Lâm Hi dừng lại.
– A, chủ nhân, ngươi lo lắng quá mức. Trong đệ tử tiên đạo của các ngươi cũng có không ít người đi bắt Yêu Nữ Hấp Huyết làm nữ nô. Cho dù ta theo ngươi đi qua cũng không tính là cái gì.
Tạp Mễ Lạp một chút cũng không ngại.
Lâm Hi nhíu mày. Mang theo Nữ Vương Hấp Huyết xinh đẹp cao quý như vậy đi theo xuất hiện trước Thời Không Chi Môn, chắc chắn là oanh động rồi, đặc biệt là nàng đang trần trụi, dáng người mỹ diệu không thể nghi ngờ.
– Chủ nhân, kỳ thật còn có một biện pháp, không cần phiền toái như vậy.
Nữ Vương Hấp Huyết Tạp Mễ Lạp nhìn mặt chuyện, đột nhiên thân hình nhoáng một cái lập tức thu nhỏ lại, hóa thành con dơi đỏ nhỏ rút vào trong nội y của Lâm Hi.
– Như vậy cũng không cần lo lắng cái gì.
Tạp Mễ Lạp xuyên thấu qua khế ước nói trong đầu của Lâm Hi.
– Ngươi rõ ràng còn có loại năng lực này!
Lâm Hi ăn cả kinh.
– Đây là thiên phú năng lực của Yêu tộc, không có gì quá kỳ quái. Ta vốn không thể thi triển năng lực này, nhưng mà hấp thu nhiều máu huyết của ngươi nên có thể.
Tạp Mễ Lạp xuyên thấu qua ý niệm nói.
Lâm Hi gật gật đầu, cũng không nói cái gì.
Lần nữa bước vào thí luyện chi môn, lưu quang hiện ra trước mặt sau đó là hắc ám bao phủ, lại lần nữa biến thành bừng sáng. Lúc nhìn thấy bốn phía ổn định, Lâm Hi phát hiện mình lại xuất hiện ở trên Thần Tiêu Sơn.
– Ngươi đi ra.
Đệ tử tiên đạo ở cửa đá liếc mắt nhìn Lâm Hi, trong mắt hiện ra thần sắc không dễ nhìn.
– Ngươi là người cuối cùng rời khỏi đây, đến đại điện khảo hạch đưa nhiệm vụ. Trong chốc lát sẽ có người nói cho ngươi biết nên làm thế nào.
Người đệ tử tiên đạo này nói xong đem tay khẽ vẫy, “Thí luyện chi môn” lập tức đột ngột mọc ra từ dưới đất kịch liệt thu nhỏ lại, rơi vào bàn tay của đệ tử tiên đạo này, hóa thành cánh cổng ánh sáng dài sáu tấc.
Người đệ tử tiên đạo này thu cánh cửa ánh sáng, cũng không nói chuyện, lập tức mặt không biểu tình xoay người lại đi qua đại điện nhiệm vụ báo cáo kết quả.
Một đường đều có người dẫn Lâm Hi đi vào một ngọn núi. Trên ngọn núi có một tòa đại điện màu xanh đen.
Đây là đại điện khảo hạch. Cửa đại điện có đệ tử tiên đạo áo trắng đứng đó, vẫn không nhúc nhích.
– Đến giao vật phẩm khảo hạch tiên đạo sao?
Nhìn thấy Lâm Hi đi tới, người đệ tử tiên đạo này hỏi, trong mắt lộ ra thần sắc cao ngạo.
– Vâng, có làm phiền sư huynh.
Lâm Hi gật gật đầu.
– Mười tám trái tim Yêu Nữ Hấp Huyết, giao ra đây.
Người đệ tử này mở bàn tay ra, đưa tới trước mặt Lâm Hi.
– Mười tám cái?
Lâm Hi biến sắc, đồng tử co rút mãnh liệt:
– Đệ tử khác không phải mười hai cái sao? Vì cái gì ta lại tới mười tám cái?
– Ân?
Người đệ tử tiên đạo này nháy mắt mấy cái, sau đó mặt lạnh lẽo nói:
– Như thế nào, không phục? Nói cho ngươi biết, đây là đại điện khảo hạch, ta nói là tính toán. Mười tám trái tim, đây là số lượng cần thiết của khảo hạch, thiếu một cái cũng không được! Hừ, ngươi không có đúng không? Không có thì lăn đi, có bao xa thì cút thật xa! Người trong tiên đạo ngươi cho rằng là người nào cũng có thể làm được sao?
Nói chuyện tương đương khó nghe, giống như xem chuẩn Lâm Hi giao không ra đủ vật phẩm nhiệm vụ cần thiết.
xem tại TruyenFull.vn
– Lý sư huynh, Triệu sư huynh, qua đây giúp ta một chút. Tiểu tử này muốn nháo sự.
Người đệ tử tiên đạo này khẽ vẫy tay, gọi vài tên đệ tử Thần Tiêu Tông tới.
– Cái gì, nháo sự? Là ai sao mà to gan như vậy?
– Gác cổng tiên đạo, có tiểu võ giả dám nháo sự? Cũng không nhìn đây là nơi nào sao?
Nghe nói có người nháo sự, “Lý sư huynh”, “Triệu sư huynh” lập tức đi tới, nhìn thấy Lâm Hi không quen mắt, đứng trên cửa đá nói ra.
– Hừ! Chính là hắn.
Tên đệ tử tiên đạo ở cửa ra vào chỉ vào Lâm Hi, lạnh lùng nói:
– Tiểu tử này tham gia khảo hạch tiên đạo, không giao ra vật phẩm nhiệm vụ, muốn chơi xấu, lại lấy không ra.
– Cái gì! Chính là tiểu tử này!
– Thế giới tiên đạo há cho ngươi giương oai?