Thần Đế Trọng Sinh

Chương 52: Mạc Trường Vân trả thù



Đường Minh Chí há to miệng, muốn bác bỏ, nhưng lại sợ cha hắn tức giận, lời

Đường Minh Chí há to miệng, muốn phản bác, nhưng là lại sợ tức đến lão gia tử, đã đến bên miệng, cuối cùng lại sinh sinh nuốt trở vào, cúi đầu nói:

“Cha, ta biết sai!”

Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng vẫn đang suy nghĩ,

“Cha thật đúng là càng già càng hồ đồ! Diệp Trần này tuy rằng lợi hại, nhưng làm sao có thể đánh đồng với Mạc gia ở thành phố Thiên Hải? Không nói trước còn có Mạc Tầm Hoan vị lão tổ kia của Mạc gia, bước vào tông sư Hóa Kình đã hơn hai mươi năm, thực lực khẳng định vượt xa tiểu tử kia, chỉ cần dựa vào Mạc gia có thể nắm giữ tài phú kếch xù, thuê tổ chức sát thủ đỉnh cấp ở hải ngoại, ám sát một tên thiếu niên vừa bước vào Hóa Kình không lâu, chỉ sợ cũng không phải là việc gì khó!”

Đường Minh Chí sở dĩ nghĩ như vậy, tự nhiên không phải là bắn tên không đích.

Cùng lúc đó, ở Mạc gia, thành phố Thiên Hải,

“Chú Lôi, chuyện này cũng đã trôi qua thời gian dài như vậy, chuyện lần trước cháu nhờ chú, tiến triển như thế nào rồi a?”

Mạc Trường Vân nhìn tới một người đàn ông trung niên rất uy nghiêm ở trước mặt, vẻ mặt mong đợi mở miệng hỏi.

Tên đàn ông trung niên mà được Mạc Trường Vân gọi là “Chú Lôi”, liếc qua Mạc Trường Vân, thản nhiên nói:

“Cháu cho rằng muốn ám sát một tên tông sư Hóa Kình dễ dàng như vậy sao? Cho dù là một tên thiếu niên vừa mới bước vào tông sư Hóa Kình, đó cũng là sự tồn tại hết sức nguy hiểm. tổ chức sát thủ dám nhận loại nhiệm vụ này, coi như phóng tầm mắt toàn cầu, cũng không có mấy tổ chức!”

“Chú Lôi” nói đến đây, dừng lại một chút, lại nói tiếp:

“Thế nhưng cháu còn may mắn, vừa rồi từ nước ngoài có tin tức phản hồi, tổ chức sát thủ “Huyết Ảnh Thiên Phạt” xếp vị trí thứ ba trong giới ám sát, dường như đối với nhiệm vụ ám sát mà ta thả ra rất có hứng thú, chắc là chẳng mấy chốc sẽ trả lời chú…”

“Chú Lôi” vừa mới nói xong, điện thoại đột nhiên kêu “Tút tút~” hai tiếng âm thanh rung động, “Chú Lôi” lập tức cầm điện thoại lên kiểm tra, trên mặt hiện ra vẻ mừng rỡ,

“Xong rồi! Huyết Ảnh Thiên Phạt đã tiếp nhân nhiệm vụ ám sát mà chú đã thả ra, chúng ta bây giờ chỉ cần đánh tiền đặt cọc tới, đối phương lập tức sẽ phái ra sát thủ, ở trong vòng mười ngày sẽ hoàn thành nhiệm vụ ám sát!”

“Quá tốt rồi! Cháu sẽ đánh tiền đặt cọc tới!”

Mạc Trường Vân nghe được điều này, lập tức vỗ đùi, trực tiếp từ trên chỗ ngồi nhảy dựng lên, trong đôi mắt hiện vẻ cực kỳ hưng phấn,

“Diệp Trần! Mày là người đầu tiên dám làm nhục nhã tao trước mặt mọi người, nếu như không phải bản thiếu không thể bại lộ chính mình, chắc chắn tậm mắt nhìn ngươi chết!”

Một bên “Chú Lôi” thở dài một hơi nói:

“Nếu như không phải tiểu tử cháu cứ mãi quấn lấy chú, chú thực sự không muốn hồ nháo với cháu như vậy! Phải biết, ám sát một tên tông sư Hóa Kình, mạo hiểm thực sự quá lớn, một khi ám sát thất bại, tất nhiên sẽ lọt vào sự phản công điên cuồng của đối phương! Cũng may người này chắc là vừa mới bước vào Hóa Kình không lâu, mà xác suất Huyết Ảnh Thiên Phạt ám sát thành công luôn ở mức 98% trở lên, sẽ không có vấn đề gì…”

Vẻ mặt của Mạc Trường Vân tỏ ra không để ý tới, nói:

“Chú Lôi, việc đã đến bước này, chú cũng không cần phải nghĩ nhiều nữa, hơn nữa coi như ám sát thất bại, tiểu tử kia cũng chưa chắc biết là ai muốn giết hắn, lui một vạn bước nói, coi như hắn biết ta ở sau lưng chỉ điểm thì như thế nào? Chúng ta còn không có lão tổ sao!”

Diệp Trần ở trong biệt thự số một, hồn nhiên không biết, mình đã trở thành mục tiêu ám sát của người khác, giờ phút này hắn đang lấy Bảo thạch ngũ hành mà Cổ Thuần Dương đưa tới, hoàn thiện Tu Linh trận của hắn.

Mà Cổ Thuần Dương ở một bên quan sát, đã sớm xem như si như say.

“Diệp sư bố trí môn Tụ Linh pháp trận này, so với môn bí pháp trước kia ta đạt được còn phải thâm ảo hơn nhiều lắm, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, thực sự khó có thể tưởng tượng, chỉ dựa vào lực lượng của một người, lại có thể bố trí ra trận pháp cao thâm huyền diệu như thế! Khả năng của Diệp sư, làm cho người phải thán phục a!”

Cổ Thuần Dương nói những lời này, không phải là để nịnh bợ, mà là tán thưởng từ trong đáy lòng.

Hắn nhận ra, khoảng thời gian tiếp xúc với Diệp Trần càng lâu, hắn càng nhận ra Diệp Trần sâu không lường được, để cho người ta theo không kịp!

“Ông ~~ ”

Theo một đạo phù văn cuối cùng của Diệp Trần rơi xuống, mấy viên bảo thạch ngũ hành viên nào đã vào chỗ nấy, kết hợp với với khay ngọc ở trên không kia hô ứng lần nhau.

Thở ra ~ thở ra ~ thở ra ~

Linh khí bốn phương tám hướng, bắt đầu rất nhanh tụ lại.

Lần này, ngay cả Sở Phi Yên, một đôi mắt đẹp cũng không thể không trở nên nóng rực lên,

“Nếu như ta có thể tu hành ở một nơi có linh khí nồng đậm như thế, cũng không đến tình trạng bây giờ còn chưa bước vào ngưỡng cửa tu đạo…”

Cô ta tuy rằng đi theo Cổ Thuần Dương tu luyện mấy năm, nhưng ngay cả cảnh giới Sơ Khuy là cơ sở nhất cũng chưa có đạt tới, tự nhiên không cách nào hiểu được vì sao Cổ Thuần Dương đối với Diệp Trần kính trọng như vậy, nhưng là cô ta lại có thể cảm nhận được rõ ràng, sau khi Diệp Trần tạo thành pháp trận, linh khí xung quanh rõ ràng trở nên dày đặc hơn, đây quả thực quá nghịch thiên!

“Sở dĩ cô bây giờ còn chưa có bước vào cánh cửa tu đạo, không phải bởi vì linh khí không đủ, mà là bởi tư chất của cô quá kém!”

Sau khi Diệp Trần tiện tay hoàn thiện Tụ Linh trận, chậm rãi đi đến trước mặt hai người, hướng về phía Sở Phi Yên nhàn nhạt mở miệng nói.

“Ngươi!…”

Sở Phi Yên vốn là người có tình tình nóng nảy, nghe được lời đánh giá của Diệp Trần, theo bản năng muốn nổi giận, nhưng chợt nghĩ tới thân phận của Diệp Trần, cả người nhất thời giống như là quả bóng bị xì hơi, không thể không cúi đầu xuống, một đôi chân thon dài trắng mịn, không tự chủ nhẹ nhàng đá ở trên mặt đất, nhỏ giọng lầm bầm một câu,

“Coi như lời nói thật, cũng không cần nói trực tiếp như vậy đi! Làm người ta rất đau đớn có biết hay không?”

Vì hành động đó mà Diệp Trần không thể không mỉm cười,

Ấn tượng đầu tiên mà Sở Phi Yên cho hắn thấy chính là quyến rũ và lạnh lùng, như thể không muốn bắt chuyện với ai.

Căn cứ kinh nghiệm làm người hai đời của Diệp Trần, loại người này hoặc là do sinh ra tính tình đã như thế, hoặc là gặp phải biến cố rất lớn, bây giờ hắn có thể cơ bản xác định, Sở Phi Yên thuộc về cái sau.

Tuy nhiên, đối với những gì mà Sở Phi Yên đã trải qua, hắn cũng lười hỏi đến, cười nhạt một cái nói:

“Xem ở hôm nay, cô và sư phụ cô vì ta mà phải đi đi lại lại, ta cũng không thể để cho cô làm không công!”

Nói đến đây, Diệp Trần trực tiếp từ trong ngực lấy ra một bình thuốc bằng nhựa màu trắng, từ bên trong đổ ra một viên Bồi Nguyên đan, đưa tới trước mặt Sở Phi Yên,

“Ăn viên đan dược này vào, sau đó ở lại chỗ ta tu luyện ba năm ngày, coi như thiên phú của ngươi kém, chắc là cũng có thể đi vào con đường tu đạo!”

Sở Phi Yên nhìn tới tay của Diệp Trần, thấy bình thuốc nhựa màu trắng đã có chút ố vàng, lập tức đôi mi thanh tú nhăn lại, nhịn không được có chút nghi ngờ.

Cổ Thuần Dương nhìn thấy Sở Phi Yên chần chờ, lập tức vội không được,

“Đồ nhi ngốc! Diệp sư ban cho con đan dược, cho phép con tu luyện ở chỗ này, đây là cơ duyên lớn như thế nào, con còn không tranh thủ thời gian ăn vào!”

“Nha!”

Lúc này Sở Phi Yên mới kịp phản ứng, tuy rằng trong lòng vẫn có chút bồn chồn như cũ, nhưng vẫn chắn răng một cái, nhận lấy Bồi Nguyên đan trong tay Diệp Trần, một hơi nuốt xuống.

Thế nhưng chờ đan dược vừa tiến vào trong bụng, Sở Phi Yên lập tức phát hiện chỗ bất phàm của đan dược, khắp toàn thân từ trên xuống dưới ấm áp dễ chịu, kinh mạch toàn thân, dường như trong nháy mắt cũng được kích hoạt lên, hận không thể ngay lập tức ngồi xếp bằng xuống đất bắt đầu tu luyện.

Cho dù Bồi Nguyên đan là loại đan dược cấp thấp ở Tu Chân giới, nhưng ở cái thế giới mà đạo pháp xuống dốc này, cũng có thể trở thành linh đan thánh dược.

“Cô đi lên tầng hai tu luyện đi, ở nơi đó tôi thiết hạ cấm chế, sẽ không có người quấy rầy cô!”

Diệp Trần lần nữa nhàn nhạt mở miệng.

Sở Phi Yên lập tức mừng rỡ, sau khi trịnh trọng hướng Diệp Trần hành lễ một cái, mới nhanh chóng đi lên tầng hai hướng tới phòng đi đến.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.