Nghe tiếng nói, phổ
ky nhìn ra thấy hai người mặc áo quần nguyệt bạch, tay trái cầm cái
trăn, từ bên ngoài đi vào. Đó chính là hai vị Ban đầu Sài nguyên Lộc và
Đỗ Chấn Anh. Sau khi giao kết nhau trong trò chơi trốn kiếm (ú tim), hai vị này kiếm Tế Điên mãi không ra mà trong lưng không có một đồng nào
cả, đành nhịn đói đi kiếm suốt đêm đến Tiểu Nguyệt Đồn. Suốt cả ngày hôm sau nhịn đói đi vòng Tiểu Nguyệt Đồn mấy lượt cũng không tìm thấy Tế
Điên ở đâu cả.
Hai người vừa đói vừa giận, đang đi thơ thẩn trên
đường bỗng thấy Tế Điên với chiếc lưng trắng hếu sau lần áo rách cùng đi với một người mặc tăng y của Hòa thượng, đang tiến vào trong quán. Hai
người vào quán. Gặp Tế Điên, Sài Đầu nói:
– Hay cho ông Hòa thượng, ông trốn ở đây ăn sướng há, báo hại bọn tôi mang bụng đói suốt từ hôm qua.
Tế Điên nói:
– Tại miệng của hai vị lười biếng đó chớ. Tại sao lại không chịu ăn?
– Không tiền thì lấy gì mà ăn!
Phổ ky nghe họ đối đáp, nói:
– Rồi, lại tới thêm hai thằng cha ăn quỵt.
Sài, Đỗ hai người đói quá, ngồi xuống là ăn liền. Phổ ky lén vào báo với chưởng quỹ:
– Ngoài trước có ông Hòa thượng kiếc đến trước với anh chàng mặt mày sáng sủa, tiếp đó lại có hai người xác xơ, đại khái đều là bọn không tiền
cả.
Chưởng quỹ nghe nói, dặn:
– Đợi họ ăn xong sẽ tính!
Ngay lúc đó, bên ngoài bỗng có tiếng nói rổn rảng:
– Này lão tam, chúng ta hãy vào đây uống ly rượu đã. Tòa Khánh Phong lầu này coi cũng đẹp đấy!
Tiếng nói vừa dứt, từ bên ngoài tiến vào hai người. Người đi đâu mặt xanh,
tóc râu đều đỏ, đội mũ tráng sĩ màu tía, tiền tụ bào cũng màu tía, lưng
thắt dây da, chân đi vớ anh hùng bằng đoạn màu xanh; người đi sau mặt
mày tuấn tú, phẩm mạo hơn người. Bọn họ chính là Phong lý vân yên Lôi
Minh và thánh thủ bạch viên Trần Lượng. Hai người này đang ở nhà Mã
Tịnh, sau khi Hoa Vân Long đi rồi, Mã Tịnh nói:
– Lôi, Trần hai vị hiền đệ, hãy ở lại chơi với anh vài ngày.
Lôi Minh, Trần Lượng đáp:
– Huynh đài đừng lưu tụi tôi làm chi, chúng tôi có việc phải đi đây. Ngày mai chúng tôi xin cáo từ.
Sáng hôm sau, Lôi, Trần xin cáo biệt. Mã tịnh nói:
– Hai vị hiền đệ ăn cơm rồi hãy đi.
Trần Lượng đáp:
– Chúng tôi thiệt có việc gấp không thể nán lại được. Chúng ta là bạn giao tri, kể gì một bữa ăn?
Liền đó hai người từ nhà Mã Tịnh hướng về phía Nam. Đến Khánh Phong lầu định uống tí rượu rồi đi tiếp. Bước vào tửu lầu, hai người đi thẳng ra sau
hậu đường. Ngước đầu dòm lên họ thấy Tế Điên cùng hai vị Ban đầu đang
ngồi uống rượu. Lôi Minh, Trần Lượng lật đật đến trước Tế Điên thi lễ.
Chưởng quỹ thấy hai người ăn mặc chỉnh tề lại đến vái chào Hòa thượng
kiếc, trong lòng cảm thấy rất lạ lùng.
Lôi Minh hỏi:
– Thưa sư phó, lão nhân gia từ đâu đến đây? Tại sao không mặc tăng y mà để lưng trần ra vậy? Còn vị này là ai?
Tế Điên bèn đem việc cứu Trương Văn Khôi thuật lại một lượt. Lôi, Trần bấy giờ mới vỡ lẽ. Tế Điên bảo:
– Này Trần Lượng, con hãy dẫn Trương Văn Khôi ra tiệm sắm cho anh ta một bộ áo quần giầy vớ nhé!
Trần Lượng vâng lời dẫn Trương Văn Khôi ra tiệm mua khăn áo văn sinh quần áo lót giầy vớ đủ cả. Về đến tửu quán đem tăng y trả lại cho Tế Điên, rồi
mọi người cùng vui vầy ăn uống.
Tế Điên hỏi:
– Lôi Minh, Trần Lượng, hai con có đem tiền theo không? Giúp đỡ cho Trương Văn Khôi với!
Trần Lượng nói:
– Con có bốn nén vàng, để lại hai nén, cho chú ấy hai nén. Mỗi nén đổi ra được 50 lạng bạc.
Lôi Minh nói:
– Con có 50 lạng bạc, đem cho chú ấy hết.
Nói rồi hai người móc ra đưa cho Trương Văn Khôi.
Trương Văn Khôi nói:
– Tôi cùng hai vị bèo nước gặp nhau. Hai vị cho nhiều quá như vậy càng làm cho tôi thêm hổ thẹn.
Lôi Minh nói:
Bốn biển đều là anh em, mấy lượng bạc nhỏ này không đủ nhét kẽ răng mà kể số gì!
– Bốn người cùng nhau ăn uống xong, Lôi Minh và Trần Lượng mời Tế Điên đến một cái bàn vắng vẻ không người. Tế Điên hỏi:
– Hai đứa nhỏ này, bữa nay tụi bây làm cái gì có vẻ quỷ quỷ yêu yêu kỳ lạ thế?
Trần Lượng nói:
– Thưa sư phó, xin lão nhân gia từ bi, từ bi cho! Xin nể mặt hai đứa con
mà trở về Lâm An, đừng theo bắt Hoa Vân Long nữa. Chúng con xin dập đầu
năn nỉ người.
Tế Điên nói:
– Hai con đừng kêu ta thôi bắt
Hoa Vân Long thì tốt hơn. Trần Lượng con đi mua cho ta một tờ giấy, một
cái phong bì rồi tới chưởng quỹ mượn một cây bút đem đến cho ta.
Trần Lượng không biết Tế Điên định viết những gì, nhưng cứ ra ngoài mua
giấy, phong bì và mượn bút của chưởng quỹ lại. Tế Điên bèn xoay lưng lại phía Lôi Minh, Trần Lượng viết một hồi rồi bỏ vào phong bì dán lại,
ngoài bì thư vẽ hình cái bầu rượu là biểu hiệu của mình.
Trần Lượng hỏi:
– Sư phó viết thư chi vậy?
– Ta đưa cho hai ngươi phong thư này mang đi. Lát nữa hai ngươi đưa
Trương Văn Khôi về Trương gia trang ở ngoài cửa Bắc huyện Long Du xong,
hai ngươi hãy tiến sang đường phía Tây ở cửa Bắc, nơi đó có một tòa tửu
lầu tên là Hội Tiên lầu. Hai người hãy vào đó và lên lầu tìm một chiếc
bàn sát bên cửa ngồi xuống giở lá thư này ra xem. Nếu tối hôm nay Hoa
Vân Long không làm việc đó thì Hòa thượng ta không theo bắt nó nữa.
Lôi Minh, Trần Lượng cũng không biết Tế Điên viết những gì trong thơ, hai người chỉ biết gật đầu nghe theo. Tế Điên nói:
– Này ta nói cho biết, ta bảo các ngươi đưa Trương Văn Khôi về nhà mà các ngươi không chịu đưa tới nơi, Hòa thượng ta biết được là chết với ta
đấy nhé!
Lôi Minh, Trần Lượng đáp: Xin vâng.
Sau khi đưa
Trương Văn Khôi về nhà hai người nếu không vào cửa Bắc, không lên Hội
Tiên lầu, Hòa thượng ta biết là chết với ta đấy nhé! Sau khi vào Hội
Tiên lầu, không chịu lên lầu, không tìm một chiếc bàn sát cửa ngồi
xuống, Hòa thượng ta biết được là hai ngươi chết với ta đấy nhé! Sau khi hai người vào ngồi ngay bàn sát cửa trên lầu mà không dở thư ra xem,
Hòa thượng ta biết được là chết với ta đấy nhé!
Lôi Minh, Trần
Lượng nghe nói, lấy tính mạng cam đoan nhất nhất làm y theo lời dặn. Cất kỹ bao thư vào áo rồi tiếp tục ăn uống. Ăn uống xong, tính tiền cơm
rượu rồi, Tế Điên nói:
– Trương Văn Khôi, ta bảo hai người này đưa chú về nhà, chú theo hai người này về nhé.
Trương Văn Khôi dập đầu cảm tạ Tế Điên và cùng Lôi Minh, TGrần Lượng cáo từ ra đi khỏi quán rượu. Cứ theo đường lớn đi về phía huyện Long Dụ Khoảng
chừng 30 dặm không lấy gì làm xa, ba người thong thả đi tới cửa Bắc
huyện mà không hay.
Trương Văn Khôi nói:
– Từ đây về nhà tôi không còn mấy bước nữa, xin mời hai vị ân công ghé nhà tôi nghỉ ngơi giây lát.
Lôi Minh, Trần Lượng nói:
– Nếu về gần tới nhà thì chú cứ về đi, bọn tôi có việc phải đi tiếp
Trương Văn Khôi hai ba lần thỉnh mời mà Lôi Minh và Trần Lượng không nhận, bèn không cách nào hơn là cảm tạ hai người rồi từ biệt trở về nhà.
Lôi Minh nói:
– Tam đệ này, chúng ta đi đến cửa Bắc xem sao!
Hai người tiến về cửa Bắc, đi qua phía Nam ngước mắt nhìn lên, quả nhiên
bên đường phía Tây có một tòa nhà tên là Hội Tiên lầu. Trước cửa treo
bảng chữ tửu rất lớn với mấy câu thơ:
Lý Bạch rượu vào thơ trăm thiên
Tràng An quán rượu ngủ liên miên
Thuyền rồng thiên tử cho vời gọi
Tạ từ: Thần hạ Tửu trung tiên.
Và:
Sáng ra uống chút đỉnh
Trưa lại nhắm lai rai
Hương nồng thêm quyến khách
Sành điệu phải dừng xẹ
Bên trong vang ra tiếng dao thớt râm ran. Hai người thẳng vào bên trong,
phía Nam là quầy hàng, phía Bắc là bếp lò. Hai người thẳng ra phía sau,
nơi đó rất rộng rãi, dưới lầu bàn ăn kê đầy khắp, dựa vách tường phía
Bắc là thang lầu. Vừa lên thang lầu, thấy có một cái bàn kê sát cửa.
Lôi Minh, Trần Lượng vừa ngồi vào bàn thì nghe dưới lầu có tiếng người giành nhau trả tiền:
– Hoa nhị ca không nên làm thế, khoản tiền ấy bọn tôi trả rồi.
Trần Lượng nghe nói thế rất ngạc nhiên! Nhìn xuống dưới lầu quả nhiên là Hoa Vân long cùng hai người nữa đang dành nhau trả tiền ở dưới lầu. Một
người có vẻ là tráng sĩ, đầu đội khăn tráng sĩ sáu múi mầu xanh, trên
gắn 6 miếng kiếng nhỏ, mình mặc tiễn tụ bào màu xanh, lưng buộc dây loan đái bằng tơ, đi giầy đế mỏng, ngoài choàng áo cừu anh hùng màu lam,
tuổi trạc ngoài 30 mươi, mặt vàng, mày nhỏ mắt tọ Người kia có dáng võ
sinh, tuổi ngoài 20, gương mặt trắng xanh. Trần Lượng dòm xong nói:
– Lôi nhị ca này, anh xem hai người đi với Hoa nhị ca kìa, bộ dáng không phải là người lương thiện.
– Này tam đệ, chú đừng thèm để ý đến họ, chú mở phong thư của sư phụ ra xem trong đó nói gì!
Trần Lượng lấy phong thư dán kín mở ra xem, lặng yên giây lát, nói:
– Lôi nhị ca, anh xem đây, chuyện không xong rồi đấy!
– Ta xem làm sao được? Ta có biết chữ nào đâu. Chú đọc cho ta nghe đi!
– Sư phó viết tám câu thơ đây, để tôi đọc cho anh nghe:
Hiệp tâm nghĩa khí rạng thiên thâu
Thương cứu Vân Long phải lụy cầu
Chờ đến canh ba Long Du huyện
Nấp rình cửa bắc Triệu gia lầu
Rắp phạm gái yơ ra sức cứu
Trừ ác ra tay chém giặc đầu
Long tặc đêm nay chừa tật cũ
Bần tăng quay gót tếch Hàng Châu
– Này nhị ca, ý của sư phó nói trong tám câu thơ này là Hoa Vân Long thế
nào đêm nay cũng hái hoa ở Triệu Gia lầu. Sư phó lại nói: Nếu Hoa nhị ca tối nay không làm việc đó thì lão nhân gia sẽ không theo bắt ảnh nữa.
Việc này thật là thiệt giả khó phân. Sư phụ bảo hai ta ngầm theo dõi để
bảo hộ người liệt nữ trinh tiết đó. Chúng ta phải đi dò xem Triệu Gia
lầu ở về hướng nào mới được.
Lôi Minh nói: Phải đó.
Hai
người bèn kêu rượu, 4 đĩa thức nhắm. Ăn uống xong trả tiền cơm rượu rồi
xuống lầu. Ra khỏi quán rượu, hai người đi về phía Bắc, thấy trước mặt
có một ông già đầu tóc bạc phợ Trần Lượng vội đến thi lễ, hỏi:
– Xin hỏi lão trượng, ở đây Triệu Gia lầu ở chỗ nào? Xin lão trượng vui lòng chỉ giúp.
Ông già ấy nghe hỏi thế bèn đáp:
– Tôn giả hỏi thăm triệu Gia lầu ư? Tiểu lão năm nay đã ngoài bảy mươi
tuổi, sanh đẻ tại đây, ngõ nghách lớn nhỏ tôi đều thông hiểu cả, nhưng
mà không có địa phương nào tên triệu Gia lầu cả. À à, địa phương chúng
tôi có một tài chủ họ triệu, người ta gọi là triệu thọ nhân. Nhà ông ấy
có rất nhiều lầu, phòng.
Trần Lượng nghe ông lão nói như vậy, lật đật nói trớ:
– Phải rồi, người nhà chúng tôi bảo đưa đến đó một phong thư, dặn rằng ở
cửa Bắc huyện Long Du có một người tài chủ họ Triệu nhà có nhiều lầu.
Vừa rồi tôi nói không rõ ràng.
– Mấy ông muốn kiếm nhà Triệu
thiện nhân thì hãy đi về hướng Bắc, thấy bên Đông đường có tiệm gạo Đức
Thái Dũ, phía Bắc ngõ ấy có con đường nhỏ tên là Hưng Long. Mấy ông theo con đường đó đi về hướng Đông, đến một cổng lớn ở phía Bắc đầu con
đường Đông ấy thấy có một tấm biển lớn đề: “lạc thiện hiếu thi”, kế bên
cây hòe lớn là nhà họ Triệu đấy.
Lôi Minh, Trần Lượng hỏi thăm rõ ràng, hai vị anh hùng dự định tối nay đến thám họ Triệu Gia lầu, bảo hộ liệt nữ trinh tiết, bắt dâm tặc Hoa Vân Long.