Tần Triều Mỹ Mãn Sinh Hoạt

Chương 82: Chương 82



Hơn nữa người ta không luận quốc gia, người ta luận chính là tinh hệ!

Tranh đoạt không phải là một thành một con sông, lại càng không phải là một quốc gia một căn nhà, mà là tinh cầu!

So sánh với người ta, còn ở trong một tinh cầu kháp tới kháp lui mắng qua mắng lại rõ ràng là không đủ xem.

Thu thập xong đồ vật, đem vàng bỏ vào không gian, 001 không cần phân phó đều đem vàng lấy đi dung thành kim bính thời đại này, hơn nữa vì vàng chiết xuất không quá tốt, hắn trực tiếp tan ra kim đồng, ngay cả chiết xuất đều giảm đi.

Trực tiếp có thể làm ra kim bính, Lý Quý Dương liền để dành vàng.

Hắn tìm vải thô bao lại áo khoác, chờ lần sau mang qua cho mẹ con Doanh Chính, hắn ở nhà nói một không hai, có mặc hay không đều không sao cả, nhưng bọn họ thì khác, bọn họ ở trong cung, nếu mặc không tốt sẽ làm cho người chê cười.

Nếu chỉ có hai bộ hắn cũng sẽ không đưa tặng, nhưng có ba bộ thì khác, cấp cho quốc chủ một bộ, như vậy một nhà ba ngày mặc giống nhau, tốt lắm.

Chà một chút cảm tình cha con, cảm tình vợ chồng, còn là có thể nha!

Ngày hôm sau Lý Quý Dương lại giao dịch một kiện túi trữ vật, lần này bên trong không có vàng, đều là ngọc thạch!

Là ngọc thạch còn chưa tạo hình, đều là ngọc tốt, dương chi bạch ngọc, thủy nhuận thanh ngọc, thông thấu hoàng ngọc.

Chẳng những chưa tạo hình, khổ người cũng lớn, tính chất thượng thừa, đủ trở thành cống phẩm, cống nạp đi lên!

Loại thứ tốt này có thể gặp nhưng không thể cầu, so với vàng càng đáng giá, hơn nữa đưa ra ngoài cũng có mặt mũi! Lý Quý Dương cười toe toét, đều là thứ tốt a!

Rất có giá trị nghiên cứu!

Đáng tiếc chờ hắn ra ngoài mới nhớ tới, đây cũng không phải thời đại của hắn, nghiên cứu gì? Không có thứ gì nghiên cứu cái mao a!

Qua giao thừa, chính là đầu xuân, nhưng tuyết vẫn rơi, bên ngoài thật lạnh.

Nhưng tới mùng sáu tháng giêng Cao chiêm sự lại tới, mang tới hai túi gạo trắng, còn có bột mì trắng, mười con dê, hai vò rượu gạo, hai con quyên.

Đây là Triệu Cơ phu nhân cùng đại công tử đưa quà mừng năm mới cho Lý Quý Dương.

– Năm lễ là phu nhân nói với quốc chủ, dê cùng rượu là quốc chủ tặng, lương thực là phu nhân tặng, quyên là đại công tử tặng.

Cao chiêm sự nói:

– Nếu ngài có đáp lễ gì, ta có thể mang về, trắng trợn mang về.

– Nga nga, tốt!

Lý Quý Dương vừa nghe liền cao hứng, hiện tại đồ vật của hắn có nhiều đâu.

Lần này Lý Quý Dương tặng lễ vật liền nhiều, vừa lấy ra áo khoác lông chồn, liền nói cho Cao chiêm sự, đưa quốc chủ một kiện, phu nhân một kiện, đại công tử một kiện.

Cho hai trăm kim, còn có trang sức đều cho, tốt thì chính mình đeo, bình thường lưu trữ thưởng cho cung nữ bên người, còn có ngọc bích nhiều màu là đưa cho quốc chủ làm quà mừng xuân mới.

– Vật này đưa cho quốc chủ?

Thứ này vừa nhìn chính là thượng hạng.

– Đương nhiên!

Lý Quý Dương gật đầu:

– Đồ không tốt ta còn không tặng cho quốc chủ đâu.

Lần này Lý Quý Dương ra tay thật rộng rãi, bởi vì là công khai nên hắn cũng không sợ mình tỏ vẻ giàu có, cấp đồ vật vừa nhiều lại tốt.

Sau khi Cao chiêm sự trở về còn nói thật nhiều lời hay.

Buổi tối Lý Quý Dương giao dịch nhánh cây cho Al, tiếp tục tâm tự với Lam Thiên một chút, còn cho Lam Thiên một chút mầm móng cỏ dại, một túi mầm móng cao lương.

Bên Lam Thiên phát triển không sai, không còn bộ dạng mặt co mày cáu.

Hơn nữa hắn là người của vị diện khoa học kỹ thuật cấp cao, một ít sản phẩm công nghệ cao ở trên tinh võng vẫn rất có thị trường, hơn nữa còn bán được giá.

Một túi mầm móng cao lương bán được một trăm vạn tinh tệ!

Bởi vì là theo hạt tính tiền, một túi buôn bán nhiều tinh tệ như vậy!

Sau đó mua túi trữ vật của Thanh Linh Tử, Thanh Linh Tử nói:

– Anh cần xe trâu cũng đã có, một chiếc xe nhỏ rất đơn giản.

Sau khi đóng màn hình, Lý Quý Dương hỏi:

– Nơi này có thể thả được xe trâu sao?

Ở trong không gian hệ thống, bốn phía đều là một mảnh tối đen, Lý Quý Dương chỉ nhìn thấy chỗ đặt chân của mình, hắn không biết những địa phương tối đen kia có thể đặt được đồ vật hay không nên cũng không dám thử.

– Có thể.

Thanh âm đơn giản đáp, địa phương tối đen kéo dài ít nhất là phạm vi hai xe buông xuống, cũng đủ thả xuống được xe trâu.

Lúc này Lý Quý Dương mới thả đồ vật ra, vẫn là vàng, bạc ít, hai chuỗi đồng tiền, còn có một bộ quần áo, hai vò rượu!

Mở ra nhìn nhìn, rượu không sai, hương vị thơm nồng nàn, mùi rượu rất lớn, vừa nhìn hàm lượng cồn thật cao, khác với rượu của thời đại này.

Lại là đồ tốt!

Trừ bỏ vật này còn có một con gà nướng, lúc lấy ra còn bốc khói.

Lý Quý Dương dở khóc dở cười.

– Đây là cái gì?

Thanh âm cũng chưa nhìn thấy qua.

– Đây là gà nướng, ăn thật ngon!

Lý Quý Dương xé một miếng thịt, ăn một ngụm thiếu chút nữa cảm động tới rơi nước mắt.

Ăn quá ngon!

Sau một năm ăn đồ vật nguyên thủy, cho dù chỉ bỏ chút gia vị cũng ăn ra được hương vị mãn hán toàn tịch a!

– Ăn thật ngon?.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1.

Cô Dâu Bảy Tuổi: Làm Dâu Âm Phủ

2.

Qua 81 Nạn Mới Cưới Được Vợ

3.

Nốt Ruồi Son Nơi Đáy Mắt

4.

Như Giấc Mộng Ban Đầu (Tự Mộng Sơ Giác)

=====================================

Thanh âm lại hỏi.

– Ân! Ăn quá ngon!

Lý Quý Dương mỗi ngày giao dịch một túi trữ vật, bên trong vàng nhiều, bạc thiếu, còn có chút đồng tiền.

Còn lại là trang sức, đủ loại trân châu bảo thạch, thậm chí có một túi đều đựng lụa mỏng!

Có hơn một trăm con, hình như là đại quy mô chọn mua.

Là loại lụa mỏng trong suốt nhưng cũng có vẻ đục, giống như là tự mang theo sương mù, vuốt ve có cảm giác lạnh, Lý Quý Dương không biết nên hỏi qua Thanh Linh Tử:

– Đây là vật gì vậy?

– Vật này gọi là giao nhân sa, chỉ dùng một loại tài liệu mát lạnh đan thành, phàm nhân thích ở mùa hè dùng nó may thành quần áo, mặc vào mát mẻ.

Người tu chân không cần, người tu chân một khi tới Trúc Cơ kỳ thì nóng lạnh bất xâm.

Lý Quý Dương thu vào, tính toán đợi tới mùa hè làm quần áo cho cháu nhỏ, còn cho nghĩa mẫu cùng Doanh Chính.

Nếu nhi đồng trong nhà sinh ra, còn làm áo yếm cho nhi đồng cũng tốt.

Bởi vì có được ngoại cúp, Lý Quý Dương rất nhanh tích lũy được hơn một ngàn kim, hiện tại lòng tự tin mười phần.

Nhưng hắn phải nghĩ một biện pháp, khiến cho tiền của mình có thể dùng được danh chính ngôn thuận, bằng không muốn đưa cho nghĩa mẫu lại biến thành lai lịch không rõ.

Làm sao tìm được lý do? Hắn đã nghĩ kỹ, cần 001 trợ giúp!

Ở mùng bốn tháng giêng, một đoàn người đi tới Lý gia trang.

Tổng cộng là mười một người, một đầu lĩnh ăn mặc thật đẹp đẽ quý giá, quần áo kia ngay cả Lý Trung cũng không nhận ra là loại vải dệt gì, phía sau đi theo mười người, mỗi người cõng một bao hành lý lớn.

– Xin hỏi, nơi này là Lý gia trang sao?

001 dùng giọng điệu mà Lý Quý Dương hướng dẫn nói chuyện.

– Dạ, xin hỏi ngài là?

Gác cửa chính là a Đại, hiện giờ vợ của hắn đã có thai bốn năm tháng, hiện tại quản gia an bài hắn gác cửa, chờ vợ hắn sinh nở thì sẽ cho hắn nghỉ hai ngày..


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.