Tân Nương Nóng Tính

Chương 22



“Nếu như ta không cho mượn, ngươi muốn làm gì ta ?!” Đối với cơn giận dữ của nàng, Mạc Kính Phong vẫn nhàn nhã như thường. Dù sao nhược điểm của nàng cũng đang nằm trong tay hắn, hắn không lo nàng có phản ứng gì, chỉ cần nàng còn muốn Đồng Hoa kính, sớm muộn gi cũng chủ động đến tìm hắn !

“Ngươi ~! ~ hừ! Xem như ngươi lợi hại!” Ngọ Lăng Phong tức giận, nói xong đóng sầm cửa bỏ đi —— chuyện mà nàng luôn muốn làm !

Mạc Kính Phong nhìn bóng lưng nàng rời đi, trong lòng vô ngũ vị tạp trần, hắn cũng không muốn đánh vỡ cục diện hài hoà nhanh như vậy, nhưng hắn hy vọng có thể mở lòng, chứ không chỉ có tình yêu đơn phương ! Biết nàng lâu như vậy, ngoài chuyện nàng là cô nhi ra, những thứ khác hắn không biết gì cả, thậm chí chuyện nàng là cô nhi có thật hay không cũng không có ai để đối chiếu. Nàng khác hẳn với người thường, lúc trước, hai lão Lưu gia từng nói, nhặt được nàng trên đường, sau đó nàng mất trí, vậy tại sao nàng lại mất trí ? Cho dù mất trí nhớ cũng không thể 1 lượng bạc cũng không biết ! Còn nữa, nếu mất trí nhớ, sao có thể nhớ mình là cô nhi? ! Mạc Kính Phong càng nghĩ càng cảm thấy nghiêm trọng .

“Ngươi nói nàng muốn Đồng hoa kính ? Tại sao?”

“Đây cũng là điều ta muốn biết !” Mạc Kính Phong rầu rĩ uống một hớp rượu, bí ẩn trong lòng còn chưa giải được, hắn vẫn rầu rĩ không vui mãi .

“Ngươi không có hỏi?” Lâm Gia Hưng nhìn bạn tốt buồn bực, nhịn không được cảm thán một chữ “tình” ! Mấy ngày hôm trước còn vui vẻ nói hai người đã bình thường trở lại, hôm nay lại làm vẻ mặt như người ta thiếu hắn mấy vạn lượng không trả vậy !

Mạc Kính Phong không khách khí liếc hắn một cái, “Nếu nàng chịu nói, ta cần gì phải khổ sở như vậy ?”

Rống! Bây giờ là ai đang nghe hắn càu nhàu a! Lại còn dùng ánh mắt muốn giết người này trừng hắn ! Dù sao hắn cũng là người có vợ rồi, thế mà ngày ngày cứ ra ra vào vào kĩ viện, mặc dù hắn nương tử hắn không so đo , nhưng truyền đi cũng hại đến danh tiếng của hắn, được chứ ?! Có nương tử ngày ngày ôm ở nhà tốt biết bao nhiêu, hắn tại sao phải ngồi đây nghe hắn ta lải nhải chứ ! Lâm Gia Hưng trong lòng ủy khuất vô hạn không chỗ phát, chỉ có thể quẹt miệng, tự nhận xui xẻo! Ai bảo hắn kết lầm bạn xấu, không giúp không được !

“Nàng không nói khẳng định là có điều khó xử ! Dù sao gương cũng ở chỗ ta, nàng không thể nào tìm được!” Cho nên mới nói, hắn đúng là lo lắng dư thừa ! Lâm Gia Hưng hắn chỉ gặp Ngọ Lăng Phong có một lần ở lễ vứt tú cầu, huống chi lúc ấy nàng ta còn không thấy hắn, làm sao mà biết hắn đang giữ cái gương a ?!

“Dù sao thì ngươi cũng nên cẩn thận !” Mặc dù hắn không thích nhưng nếu nàng muốn, hắn cũng không hi vọng cái gương có chuyện gì

“Thế nào ? Không tin tưởng Lâm phủ sao ?” Hắc hắc! Hắn đã cho nương tử yêu quý mượn rồi ! Vốn ngày đó đang ân ân ái ái, nàng tình cờ thấy được cái gương trong tay áo hắn, nàng thấy nó có cách thiết kế khác lạ nên yêu cầu hắn cho nàng mượn. Hắc hắc ! Mạc Kính Phong, ngươi cũng nên thông cảm cho ta, đứng trước sắc đẹp, không ai có thể miễn cưỡng được !

Mạc Kính Phong liếc hắn một cái!

“Đúng rồi! Gần đây đối phương có động tác gì không ?” Đây là nguyên nhân hắn tìm Lâm Gia Hưng giúp, không chỉ vì Lâm Gia Hưng là bạn tốt mà còn vì thân phận không ai biết của hắn ta – bang chủ bang Hổ Bang lớn nhất Đại Đường !”Hổ Bang” là bang phải lớn nhất,thành viên dưới cơ nhiều không thể đếm, thế lực mạnh đến nỗi triều đình cũng không chống lại được, nếu không phải Lâm Gia Hưng lười biếng, có lẽ thiên hạ bây giờ đã là của Lâm gia . Hắc bạch ăn sạch nó, nhân mạch rộng lớn, nhỏ là tên khất, lớn là trọng thần triều đình . Mạng lưới tin tức khắp nơi, người trên đường tuỳ tiện gặp cũng có thể là người của Hổ Bang, đây cũng là lí do vì sao bọn họ hiểu rõ kế hoạch của Ngô Vạn Lợi. Chẳng qua thân phận của Lâm Gia Hưng rất ít người biết, trừ mẹ và bằng hữu ra thì không còn ai biết nữa !

“A ~! Rốt cục cũng trở về chủ đề chính !” Lâm Gia Hưng cũng biết nếu nói ra thì hắn ta sẽ có phản ứng gì, nhất định là tức điên lên !

Mạc Kính Phong trừng mắt hắn một cái!

“Có gì nói mau! Ta còn phải trở về!” Không biết nàng bây giờ đã hết giận chưa ?

Sách sách! Dùng thân phận bang chủ Hổ Bang của hắn đều làm cho hàng vạn người kính sợ, nhưng ngồi với nam nhân này lại bị trừng tới trừng lui, nếu bị đồn ra ngoài thì không còn gì là thể diện nữa ! Mặc kệ ! Hắn muốn báo thù!

“Bảo đảm tốt mấy cái khế ước của ngươi ! Còn nữa ~” Lâm Gia Hưng cố ý dừng một chút để xem phản ứng của hắn ! Uống! Lại thờ ơ! Để xem hắn còn bình tĩnh được nữa không !!!

“Còn có cái gì!” Mạc Kính Phong không quá quan tâm hỏi! Dù sao hết thảy đều đang nằm trong lòng bàn tay hắn, hắn có lo cũng chỉ là lo xa !

“Bảo đảm tốt nữ nhân của ngươi!”

Mạc Kính Phong còn đang đắm chìm trong suy nghĩ, vẫn chưa hoàn hồn, nhớ bộ dạng ban chiều của nàng, xem ra không phải giận dỗi bình thường, thật ra thì hắn cũng không cần biết nguyên nhân, nhưng nhìn thấy nàng đề phòng như thế hắn lại thấy khẩn trương, hắn chỉ muốn cho nàng một chút cảm giác an toàn, chỉ cần một chút hắn cũng nguyên ý ! Nhưng bộ dạng ban chiều của nàng bắt đầu làm hắn lo lắng ! Ai ~! Sau chữ “tình” đúng là chữ “buồn” ! Cái gì mà quản tốt nữ nhân của hắn, hắn làm gì có nữ nhân, người ta còn chưa chịu thừa nhận ~~ chờ một chút! !

“Ngươi nói gì? !” Mạc Kính Phong thật lâu sau mới nhảy dựng lên ! Bộ dạng ai oán vừa nãy bị quét sạch, trở thành kinh ngạc không thôi

Uống ~! Quả nhiên phản ứng kịch liệt a! Quả nhiên lực sát thương lớn nhất của nam nhân là nữ nhân a !

“Bọn họ muốn diệt trừ nữ nhân của ngươi !”

“Lý do!” Mạc Kính Phong vẻ mặt lạnh như băng, có khuynh hướng bão tố nổi lên

“Còn hỏi sao ? Ngọ Lăng Phong chết thì ngươi thế nào ?”

Hắn sống không nổi! Chết tiệt! Đây chính là dụng tâm của bọn họ ư ? Dùng người hắn thương nhất để đả kích hắn ?

“Nằm mơ!” Hừ! Bọn họ đúng là người kì lạ ! Hắn sẽ không để chuyện như vậy phát sinh ! Ánh mắt Mạc Kính Phong trở nên sắc bén


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.