Tam Thái Tử

Chương 70: Hành hạ đến chết



– Ngươi muốn chết!

Đinh Lỗi thấy Lý Lân xông thẳng đến, trên mặt
xuất hiện thần sắc mừng như điên. cho dù mất đi thần binh lợi khí, dựa
vào thực lực cửu phẩm Võ sư của y, công kích gần người y hoàn toàn nắm
chắc thắng lợi .

Đinh Lỗi huy động thiết thương trong tay, đánh
về phía mặt Lý Lân. Thân súng chưa tới, nhưng kình phong kinh khủng kia
đã nói cho mọi người biết một kích này kinh khủng đến bực nào. Mất đi
đầu thương, thiết thương vẫn như cũ có thể để làm trường côn sử dụng.
Hơn nữa cách dùng thương côn có rất nhiều chỗ tương thông. Đối với cao
thủ như Đinh Lỗi mà nói, mất đi vũ khí, những đòn sát thủ này mặc dù sẽ
ảnh hưởng tới sức chiến đấu, nhưng dưới tình huống tại hai phe tu vi võ
đạo chênh lệch quá lớn cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.

– Đến hay lắm!

Trên mặt Lý Lân lộ ra nụ cười tàn nhẫn, thân thể ngay trước lúc thiết côn
lao tới đột nhiên vặn vẹo quỷ dị, lấy phương thức hiểm lại càng hiểm
tránh thoát một kích phải chết này của Đinh Lỗi. Trong tay huy vũ bảo
đao, giống như tia chớp màu bạc bắn về phía ngực Đinh Lỗi.

Đinh
Lỗi biến sắc, thủ đoạn của Lý Lân quỷ dị tàn nhẫn khiến y khó lòng phòng bị. Chiêu thứ nhất y dùng toàn lực, chiêu thức đã dùng hết. Hơn nữa một chiêu quăng kiếm ám sát này của Lý Lân cũng nằm ngoài dự liệu của Đinh
Lỗi. Cách duy nhất có thể tránh thoát một chiêu này chỉ có vứt bỏ
thương.

Trong chớp mắt, Đinh Lỗi quả quyết buông tay, thiết côn
màu đen gào thét đánh về phía dưới võ đài, làm tổn thương rất nhiều binh sĩ Ngự Lâm quân phản ứng chậm .

– Roạt!

Bội đao Lý Lân
bay qua áo ngực của Đinh Lỗi, mang theo một góc tà áo cắm ở sát biên
giới võ đài. Lý Lân trong nháy mắt lao tới, cả người hầu như cùng Đinh
Lỗi dán cùng nhau.

– Giết…!

Thanh âm Lý Lân bật ra, Bát
Cực Quyền toàn lực đánh ra, một đôi thiết quyền trực tiếp trúng mục tiêu chỗ yếu hại dưới xương sườn Đinh Lỗi.

Đinh Lỗi hét thảm một
tiếng, cả người đạp đạp lùi lại ba bước, trên khuôn mặt thô cuồng hiện
lên thần sắc thống khổ đến cực điểm. Toàn bộ nửa người bởi vì một kích
này của Lý Lân mà triệt để chết lặng.

Lý Lân lắc lắc cánh tay có
chút tê dại, trên mặt tràn đầy vẻ tiếc hận. Cơ hội tốt như vậy mà không
thể một kích giết chết địch nhân, chuyện này đối với một tên lính đánh
thuê đứng đầu như Lý Lân mà nói thật sự rất mất mặt.

– Không hổ là cửu phẩm Võ sư! Thực lực quả nhiên cường đại!

Lý Lân mở miệng nói. Lời này nói rất chân thành. Giữa song phương chênh
lệch tu vi võ đạo quá nhiều khiến công kích của hắn thủy chung không đạt được trình độ làm địch nhân bị thương nặng. Ngược lại hắn còn phải dùng hết khả năng tìm kiếm nhược điểm của địch nhân, bảo vệ tốt chính mình.
Dù sao lực lượng thật sự của cửu phẩm Võ sư, nếu mình không cẩn thận bị y đánh trúng, vậy tất nhiên không phải thối hai bước rồi nhe răng đơn
giản như vậy.

– Hỗn đản! Ta phải giết ngươi!

Đinh Lỗi gầm
lên một tiếng, khí tức trên người biến thành dị thường dữ tợn. Trần Mặc
đứng ở dưới lôi đài sắc mặt đại biến, cả người gã thoáng cái nhảy lên
trên lôi đài, muốn xông qua bảo hộ Tam hoàng tử.

– Hô…!

Hổ ca vốn đang đứng ở sát biên giới võ đài cẩn thận quan chiến đột nhiên di chuyển thân thể, chắn ở trước đường Trần Mặc .

– Tướng quân, đây là cuộc chiến của Điện hạ, tại trước lúc Điện hạ không có gật đầu, ngươi vẫn không nên nhảy vào!

Hổ ca lạnh giọng nói. Luận chức vụ trong quân, Hổ ca chỉ là một tên binh
sĩ to đầu, nhưng lại dám đối với phó tướng quân hô to gọi nhỏ. Từ phương diện này cũng có thể nhìn ra Ngự Lâm quân cũng không có kỷ luật sâm
nghiêm như trong tưởng tượng.

– Hỗn đản, đó là Hoàng tử Điện hạ, nếu thật sự xảy ra chuyện không may ngươi và ta có thể gánh vác sao?

Trần Mặc cắn răng quát.

– Ngươi cho là Hoàng tử Điện hạ sẽ thua như vậy sao, ta chỉ thấy hắn từ đầu tới cuối vẫn chiếm thượng phong.

Hổ ca mở miệng nói. Tư thế hơi có chút siêu cấp lưu manh.

– Chuyện này?

Trần Mặc có chút bất đắc dĩ nhìn về phía trung tâm, cả người Lý Lân đã gần tiếp cận đến trước người Đinh Lỗi.

– A…!

Đinh Lỗi rống to một tiếng, nắm đấm ẩn chứa toàn bộ lực lượng đánh về phía đầu Lý Lân. Trên khuôn mặt dữ tợn tràn đầy sát khí.

Lý Lân cả người trong nháy mắt biến mất tại trước mắt Đinh Lỗi.

– Lẽ nào lại là huyễn ảnh?

Đinh Lỗi bởi vì ngạc nhiên liền thất thần trong nháy mắt .

– Trong chiến đấu thất thần, cùng muốn chết không có gì khác nhau.

Thanh âm Lý Lân lãnh khốc từ phía sau y truyền đến. Đồng thời một đôi thiết
quyền đã hung hăng nện ở trên lưng phía sau Đinh Lỗi.

Ầm một
tiếng, Đinh Lỗi cả người ngã sấp xuống. Một quyền toàn bộ lực lượng của
Lý Lân mặc dù không có đối với y tạo thành thương tổn gì, thế nhưng sức
lực trùng kích lớn sinh ra đau đớn khiến Đinh Lỗi nhe răng trợn mắt.

– Ta muốn giết ngươi! Là nam nhân thì ngươi đừng có chạy.

Đinh Lỗi sắp bị tức điên lên. Thực lực Lý Lân rõ ràng yếu như vậy, nói rõ là người không có kinh nghiệm vật lộn, mình cũng không rõ ràng lắm, thế
nhưng Lý Lân cũng đã đem nó cho rằng là bản năng của cơ thể. Đây cũng là nguyên nhân Đinh Lỗi có một thân lực lượng nhưng khó có thể phát huy ra vài phần thực lực.

– Có phải là nam nhân hay không không phải ngươi định đoạt, hiện tại Bổn hoàng tử tiễn ngươi lên đường.

Thanh âm Lý Lân phiêu hốt bất định. Đột nhiên, một nửa đoạn thanh Ma Đao đen
kịt từ chỗ Đinh Lỗi không ngờ được đâm tới. Đinh Lỗi theo bản năng dùng
cánh tay đón Đỡ. Đỉnh chóp của đoạn đao bổ vào trên cánh tay Đinh Lỗi.

Xì xì!

Cũng không có đao mang trong truyền thuyết xuất hiện. Chuôi Ma Đao này bề
ngoài kém tới cực điểm cũng không hề chặt đứt cánh tay Đinh Lỗi. Lý Lân
rót vào tất cả lực lượng cũng bất quá chỉ phá vỡ lớp da Đinh Lỗi. Đây là chỗ khủng bố của cửu phẩm Võ sư. Bọn họ tuy rằng chân khí không thể
phóng ra ngoài công kích đối thủ, nhưng có thể theo ý niệm đến bất kỳ
địa phương nào trên cơ thể . Một khi gặp phải công kích chân khí còn có
thể sản sinh hiệu quả tự động bảo vệ. Đây cũng là nguyên nhân Lý Lân hai lần bắn trúng Đinh Lỗi, nhưng khó có thể chân chính đối với y tạo thành vết thương trí mạng.

Ngay lúc Đinh Lỗi tiếp tục lực lượng, chuẩn bị nắm đoạn đao, thời điểm cấp cho Lý Lân một kích toàn lực. Phía dưới
thân đao cùng phong ấn đột nhiên tự cháy rơi xuống, một đạo ma khí nhàn
nhạt từ trong Ma Đao dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Đinh Lỗi. Trong
nháy mắt, Đinh Lỗi vốn là uy phong lẫm liệt thân pháp bình tĩnh, thoáng
cái cứng ngắc ở nơi nào. Cả người trên mặt vẫn còn bảo lưu thần sắc mừng như điên trước đó.

– Hô…!

Lý Lân thở nhẹ một hơi, lại giơ hai ngón tay lên, trực tiếp đâm về hướng hai mắt Đinh Lỗi.

Phốc phốc!

Ngón tay Lý Lân cực kì chuẩn xác đâm vào hai mắt Đinh Lỗi, hai con ngươi to của Đinh Lỗi bị hắn trực tiếp móc xuống.

Lý Lân thu hồi Ma Đao, Đinh Lỗi phát ra một tiếng hét thảm đến thê lương.

– Mắt ta, mắt ta sao thế này, ta vì sao không nhìn thấy gì . Đã phát sinh chuyện gì!

Đinh Lỗi sợ hãi đến cực điểm hô lên.

Lý Lân cũng có chút ngạc nhiên, nhìn Ma Đao trong tay trên mặt đầy vẻ kinh ngạc. Chuôi đao này có một cỗ ma tính, tại trong nháy mắt bắn trúng
Đinh Lỗi, khiến cơ thể Đinh Lỗi cứng ngắc. Tuy rằng không rõ ràng lắm Ma Đao là làm như thế nào, thế nhưng loại biểu hiện quỷ dị này lại làm cho Lý Lân đối với cái chuôi Ma Đao này càng thêm coi trọng.

Thu hồi Ma Đao, Lý Lân cả người nhằm về phía Đinh Lỗi đang điên cuồng gào thét. Ma Đao tuy rằng quỷ dị, nhưng là vì gỉ sét quá mức lợi hại, đao phong
mặc dù có, nhưng cũng đã gỉ không thể tả. Còn đối với một kẻ địch có
kinh nghiệm thực chiến cực ít, lại mất đi ánh sáng, nếu như vẫn còn dựa
vào đặc tính quỷ dị của Ma Đao, vậy Lý Lân cũng quá tiêu tốn. Cho nên
hắn thu hồi Ma Đao, chuẩn bị dùng nắm đấm triệt để giải quyết Đinh Lỗi.

Lý Lân trực tiếp xông lên, bạo liệt Bát Cực Quyền, từng quyền đánh lên da thịt, đánh cho Đinh Lỗi oa oa kêu to.

Bành…!

Một tiếng vang thật lớn, Đinh Lỗi dùng lực đem sàn gỗ dưới chân dẫm mạnh.
Sàn gỗ cao bảy tám mét lay động một trận, thiếu chút nữa tan vỡ, cả
người Đinh Lỗi trong nháy mắt nhằm về phía rìa. Y muốn rời xa loại vận
mệnh bi thương đến cực điểm này.

Thế nhưng Lý Lân sẽ không bỏ qua cho hắn, chỉ thấy thân hình hắn càng ngày càng phiêu dật, thủ đoạn cũng càng tàn nhẫn hơn. Bát Cực Quyền cũng đổi thành Ưng Trảo Công càng thêm tàn nhẫn. Ở kiếp trước của Lý Lân, Ưng Trảo Công chỉ là môn công phu
ngoại gia, cùng một loại chưởng pháp Thiết Sa Chưởng tương tự. Muốn
luyện thành một đôi trảo cứng rắn không có mấy chục năm thời gian căn
bản không thể nào. Ở kiếp này Lý Lân cũng nương tựa theo tiến bộ Tiên
Thiên mà miễn cưỡng có thể sử dụng Ưng Trảo Công. Vừa rồi giao thủ ở
tràng thứ tư, Lý Lân dùng trảo làm nứt nhuyễn giáp của Bưu Tử chính là
sử dụng Ưng Trảo Công.

Phốc xuy…!

Huyết hoa bay lên! Một mảnh huyết nhục mang theo nhuyễn giáp nội y từ bả vai Đinh Lỗi bị kéo
xuống. Đinh Lỗi phát ra một tiếng rít gào thống khổ, một đôi thiết chân
điên cuồng quét về phía sau. Đáng tiếc, lúc này Lý Lân đã vô cùng linh
hoạt lui về sau. Thủ đoạn của Đinh Lỗi tự nhiên thất bại.

– Vương bát đản, ngươi đi ra cho ta , chỉ biết đánh lén thì tính bản lĩnh gì.

Đinh Lỗi điên cuồng hét lên, trong thanh âm tràn đầy tuyệt vọng cùng bi thương.

Phía Tây võ đài hơn hai vạn binh sĩ Ngự Lâm quân trợn mắt há hốc mồm nhìn
một màn này. Đến bây giờ còn chưa tin Tam hoàng tử thậm chí có sức chiến đấu như vậy. Chính là người ngoài cuộc tỉnh táo hơn người trong cuộc,
bọn họ ở phía dưới nhìn tự nhiên có thể đoán được Lý Lân ngoại trừ bắt
đầu chiến kỹ Huyễn Ảnh Bộ ra, chiến đấu của hắn chính là lấy tố chất
thân thể ưu tú và kinh nghiệm phong phú tới cực điểm để dành chiến
thắng. Ngự Lâm quân là bộ đội tinh nhuệ nhất Đại Đường, quan quân trong
bọn họ đều là từ quân đoàn tứ phương nơi biên quan dựa vào chiến công mà được lựa chọn và điều động đến. Bọn họ nhìn ra được, biểu hiện của Tam
hoàng tử căn bản là như là một kẻ điên đem giết chóc làm cuộc sống .

Phốc xuy, phốc xuy.

Toàn bộ võ đài trong nháy mắt biến thành lò sát sinh, mà khiến người ta
không thể tin tưởng là, Lý Lân thực lực cửu phẩm Võ sĩ nhỏ yếu này lại
đang vây quanh hành hạ một cửu phẩm Võ sư đến chết. Huyết nhục bay tán
loạn, đầu tiên là từ bả vai, sau lại đến các vị trí khác trên thân thể.
Cả người Đinh Lỗi ở dưới công kích đánh lén của Lý Lân trở thành huyết
hồ lô. Vị trí bị Lý Lân kích thương đều là chỗ động mạch lưu động, lượng lớn máu tươi bắn nhanh ra, khiến khí tức Đinh Lỗi nhanh chóng bị suy
yếu.

– Ta đầu hàng, đừng giết ta!

Đinh Lỗi sụp đổ. Hắn
không muốn chết, đặc biệt là không muốn ngược đãi tàn nhẫn như vậy. Lúc
này, cừu hận huynh đệ gì đó đều đã bị ném lên chín từng mây.


Nhổ cỏ không trừ gốc, gió thổi lại sinh ra. Từ lúc bắt đầu huynh đệ các
ngươi nhập vào một phương thế lực nào đó đối phó Bổn hoàng tử, cũng đã
định trước số phận ngày hôm nay của các ngươi.

Lý Lân lạnh giọng nói. Nhìn thần sắc Đinh Lỗi khiếp sợ trên mặt hiện lên thần sắc quả đúng như thế .

Từ sát rìa võ đài rút ra trường đao, điều động chân khí không nhiều trong
cơ thể, Lý Lân phát ra đao mang rừng rực. Đinh Lỗi hai mắt bị phế, tự
nhiên khó có thể phát hiện chỗ đao mang. Thế nhưng là một cao thủ võ
đạo, y bằng vào bản năng võ đạo có thể cảm giác được nguy hiểm. Thân thể hết lần này tới lần khác, theo bản năng muốn tránh né.

Đáng
tiếc, cảm giác của hắn cũng không thể giúp hắn thoát khỏi vận rủi, đao
phong rừng rực quét qua, cả người Đinh Lỗi bị chém thành hai mảnh. Óc
cùng nội tạng máu loãng bắn tung tóe trên mặt đất. Bãi nhúc nhích khiến
người ta vô cùng chán ghét.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.