Tam Thái Tử

Chương 54: Thu đồ đệ



– Tiểu vương bát đản ngươi nói cái gì?

Tư Đồ Thiên Trùng đứng lên hô một tiếng, khuôn mặt già nua tràn ngập hắc tuyến.

– Ai nha, ta cũng không nói ngươi, là lão gia ngài chính mình nhảy ra. Đây cũng không thể trách ta!

Lý Lân trợn tròn mắt, vô tội nói. Lý Lân hạ quyết tâm, rốt cuộc phản
kháng , chính là không đồng ý bái Tư Đồ Thiên Trùng làm thầy. Hắn đã
nhìn ra, đồng thời tại Hoàng thất bày ra lực lượng cường đại, Tư Đồ lão
quái vật cũng không phải không có cố kỵ! Dù sao tên tuổi Thần Ma học
viện cũng không phải vạn năng.

– Ngươi…

– Tư Đồ lão sư, đây là Tần Tuyết Linh, truyền nhân dòng chính của Tần
gia Hoàng triều Đại Đường, càng là tỷ muội của ta cùng Vãn Tình. Tư chất của nàng ngay cả sư phụ ta đều xem trọng, người xem xem có thể hay
không nhập vào pháp nhãn của lão gia ngài.

Trưởng công chúa vội vàng nói sang chuyện khác, đồng thời bí mật trợn
mắt với Lý Lân một cái. Tư Đồ Thiên Trùng vốn cá tính quái dị, ngươi như thế trêu chọc hắn, không phải không có việc gì đi tìm việc sao. Trên
thế giới này, gia thế, tiềm lực đều là hư ảo, chỉ có thực lực mới là
chân thực.

– Chính là cô bé này?

Tư Đồ Thiên Trùng dù cho tức giận một lần nữa, cũng chỉ có thể trước
tiên làm theo lời nói của Trưởng công chúa, dù sao lão nhân gia hắn còn
muốn bảo trì cái gọi là phong độ cao thủ .

– Ồ? Thuỷ Linh thể, điều này sao có thể. Lẽ nào phong thuỷ Đại Đường
thật tốt như vậy, đã sinh ra hai kỳ tài các ngươi đồng thời còn có cái
khác? Đây cũng quá vô lý đi!

Tư Đồ Thiên Trùng chỉ liếc mắt nhìn qua, tròng mắt thiếu chút nữa đã
trừng ra. Tuyệt thế kỳ tài ở đâu lại dễ dàng xuất hiện như vậy. Hoàng
triều Đại Đường nho nhỏ này nhưng lại liên tiếp xuất hiện hạng người tư
chất bất phàm, điều này làm cho Tư Đồ Thiên Trùng ngoài khiếp sợ ra cũng cảm thấy không giải thích được.

– Thực sự là Thuỷ Linh thể sao? Sư phụ năm đó cũng đã nói, chỉ là khi đó Tuyết Linh niên kỷ còn nhỏ, thể chất chưa được khai phá, vẫn còn vô
pháp xác định.

Trưởng công chúa hưng phấn nói.

– Đúng vậy, nhất định là Thuỷ Linh thể. Đây chính là thể chất không kém
chút nào so với Kim Linh thể của ngươi cùng với Mộc Linh thể của Lâm nha đầu . Kỳ quái, loại thể chất đơn tinh thuần này tại sao lại xuất hiện
tại Đế đô Đại Đường nhiều lần như vậy, lẽ nào ở đây thật sự có bảo địa
phong thuỷ.

Tư Đồ Thiên Trùng không giải thích được nói. Bảo địa phong thuỷ mới có
thể sinh ra thiên địa kỳ tài chân chính, đây cũng là nguyên nhân trọng
yếu các thế lực đại tông môn chiếm lấy bảo địa phong thuỷ để phát triển, cũng càng thêm thịnh vượng.

– Vậy Tư Đồ lão sư sẽ nhận Tuyết Linh muội muội chứ! Nếu như Thuỷ Linh
thể lão sư vẫn còn chướng mắt, vậy tỷ muội chúng ta chỉ có thể mang nàng quay về học viện, khiến sư phụ tự mình giáo dục.

Trưởng công chúa nói.

– Đừng, đừng, ta cũng không nói không thu. Đông Phương lão quỷ đã có hai đồ đệ xuất sắc, lẽ nào còn không biết dừng, nha đầu kia lão phu muốn.

Tư Đồ Thiên Trùng cấp bách nói gấp. Sau đó nhảy đến trước mặt Tần Tuyết
Linh, cật lực khiến chính mình lộ ra một bộ dáng hòa ái tươi cười:

– Nha đầu, làm đồ đệ lão phu đi, lão phu thế nhưng là Tiên Thiên Bát
phẩm Võ vương, theo lão phu, không quá năm năm, lão phu bảo đảm giúp
ngươi đột phá Tiên Thiên.

Không thể không nói, lời nói của Tư Đồ Thiên Trùng rất có sức hấp dẫn,
tại Đại Đường, Tiên Thiên cao thủ chính là cây trụ trọng yếu có thể nhô
lên một đại gia tộc truyền thừa, giống như Đế quốc chín đại gia tộc,
cũng là bởi vì bên trong gia tộc có Tiên Thiên cao thủ tọa trấn mới có
thể phồn vinh như vậy. Đương nhiên, hiện tại Tần Tuyết Linh còn không
biết, cả đêm ngày hôm nay , chín đại gia tộc có Tiên Thiên cao thủ tọa
trấn trong nháy mắt đã bị diệt bốn nhà.

Tần Tuyết Linh đối với hình tượng Tư Đồ Thiên Trùng thoáng bối rối một chút, nói:

– Bái ngài làm thầy cần có yêu cầu gì?

– Yêu cầu? Không có yêu cầu, ngươi chỉ cần nỗ lực tu luyện, mau chóng
vượt lên trước hai nha đầu này, vì lão phu tranh giành khẩu khí là được
rồi.

Tư Đồ Thiên Trùng hưng phấn nói.

– Vượt lên trước Thanh Vi tỷ tỷ cùng Lâm tỷ tỷ? Điều này sao có thể. Ta không phải thiên tài như bọn họ.

Tần Tuyết Linh lập tức nhụt chí. Hiện tại Tần Tuyết Linh mới là Bát phẩm Võ sư, cùng Trưởng công chúa hai người Lục phẩm Võ tông chênh lệch bảy
cảnh giới. Những cảnh giới này không phải nói đột phá liền có thể đột
phá.

– Không nên tự coi nhẹ mình, tư chất của ngươi một chút cũng không kém
gì hai người các nàng, chỉ cần ngươi chuyên tâm tu luyện, tương lai vượt qua bọn họ vẫn rất có thể.

Tư Đồ Thiên Trùng cổ vũ nói.

– Vậy cũng chỉ là đuổi tới, vượt lên trước làm sao có khả năng. Huống
chi, theo ngài tu luyện có thể hay không có biến hóa đặc thù?

Tần Tuyết Linh chớp đôi mắt to nói. Tần Tuyết linh có chút bận tâm đi
theo hắn học tập cũng sẽ làm cho chính mình biến thành quái nhân.

– Biến hóa đặc thù ? Ngươi ám chỉ cái gì?

Tư Đồ Thiên Trùng không giải thích được nói.

– Chính là… Chính là giống như ngài cái dạng này?

Tần Tuyết Linh đối với trang phục của Tư Đồ Thiên Trùng thật sự không
dám khen tặng. Tới tuổi tác như vậy vẫn còn làm trang phục đồng tử, một
đầu tóc bạc nhưng râu mép dài ra lại đen thui. Hình tượng này thấy thế
nào đều cảm thấy hèn mọn.

– Bộ dáng này của ta? Bộ dáng này của ta làm sao? Lão phu anh tuấn tiêu
sái, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở. Ngươi yên tâm, ngươi theo ta tu luyện, dù lớn lên không được phong lưu phóng khoáng như lão phu,
cũng tuyệt đối có thể thịnh hành ở toàn bộ Thương Long đại lục.

Tư Đồ Thiên Trùng tự kỷ nói.

Tần Tuyết Linh khuôn mặt lập tức khổ xuống, liều mạng lắc đầu. Nếu để cho nàng một cái tiểu cô nương nũng nịu biến thành như vậy, còn không bằng khiến nàng đi tìm chết.

– Ha ha ha…

Lý Lân bật cười. Thực sự nhịn không được, lão già này da mặt dầy vô địch rồi, trọng yếu nhất là, loại chê người cười mình cực phẩm như này lại
bị hắn nói như chuyện đương nhiên vậy.

Trưởng công chúa cùng Lâm Vãn Tình cũng mím môi, dùng sức nghẹn cười, bộ dáng quái dị nói không nên lời .

– Tiểu vương bát đản, ngươi cười cái gì, lời của lão phu đâu có buồn cười?

Tư Đồ Thiên Trùng nét mặt già nua nghiêm lại, giáo huấn nói.

– Ta nói lão gia tử, ngươi cũng quá bá đạo. Bổn hoàng tử lẽ nào ngay cả
quyền lợi cười cũng không có. Quên đi, nếu lão gia tử đã đã tìm được đồ
đệ, Bổn hoàng tử sẽ không phụng bồi. Còn có, lão gia tử, đồ vật của ta
cũng nên trả lại cho ta. Đây chính là chiến lợi phẩm ta vô cùng cực khổ
tìm được a.

Lý Lân trơ mặt ra nói.

– Lão phu cho ngươi đi sao? Ai nói lão phu tìm nha đầu kia làm đồ đệ sẽ
không tìm ngươi. Đông Phương lão quỷ có hai đồ đệ, lão phu làm sao có
thể so với hắn ít hơn. Lão phu quyết định. Bắt đầu từ vài ngày này,
ngươi là nhị đệ tử của lão phu. Nha đầu kia chính là sư tỷ của ngươi.

Tư Đồ Thiên Trùng thở phì phì nói.

– Cái gì? Nhị đệ tử, sư tỷ? Mặc kệ! Kiên quyết mặc kệ!

Đầu Lý Lân dao động như trống lúc lắc. Cho dù từ chối không được làm đồ đệ lão già này, vậy ta cũng phải là đại sư huynh.

– Không làm không được, lão phu vẫn còn trông cậy vào ngươi vượt lên
trước hai nha đầu này, áp chế ngạo khí của Đông Phương lão quỷ! Ngươi
không làm thì ai làm.

Tư Đồ Thiên Trùng thổi râu mép trừng mắt nói.

– Tư Đồ lão sư, công pháp của ngài thật sẽ làm cơ thể sản sinh biến hóa dị thường sao?

Trưởng công chúa nén cười nói.

– Nói gì vậy, công pháp võ đạo lão phu tu luyện đối với thân thể chỉ có
lợi không có chỗ xấu, làm sao có thể khiến thân thể sản sinh dị biến.
Lão phu từ khi bắt đầu tu luyện, hình dáng liền không còn phát sinh già
yếu. Nhưng tuổi lại một ngày so với một ngày càng trẻ ra. Lão phu tin
tưởng , chỉ cần đột phá Cửu phẩm Vương tọa, tiến giai Võ hoàng, tất
nhiên có thể làm cho cơ thể toàn bộ khôi phục thanh xuân. Nha đầu các
ngươi nếu như tu luyện liền có thể có thuật trú nhan, dung nhan đến chết vẫn bất diệt.

Tư Đồ Thiên Trùng trợn mắt trừng một cái nói.

Lâm Vãn Tình hướng về Tần Tuyết Linh nháy mắt ra hiệu. Tần Tuyết Linh
trên mặt thở phào nhẹ nhõm, biết mình hiểu sai ý. Nàng lập tức dịu dàng
hạ bái, thanh âm ngọt ngào giống như gạo nếp kêu lên:

– Đệ tử Tần Tuyết Linh bái kiến sư phụ!

– Ha ha, tốt, tốt! Lão phu từ hôm nay trở đi cũng có đồ đệ.

Tư Đồ Thiên Trùng cười to nói. Tư chất của Tần Tuyết Linh tuyệt đối là
chi tuyển tốt nhất, tuy rằng không thể vượt lên trước Trưởng công chúa
cùng Lâm Vãn Tình, nhưng tiềm lực tuyệt không kém. Tương lai đi tới một
bước kia thì đều phải xem cơ duyên cùng ngộ tính của từng người.

Thu đồ đệ đều phải cấp lễ vật gặp mặt, Tư Đồ Thiên Trùng thấy túi không gian màu đen bên hông Tần Tuyết Linh, nảy ra ý hay.

Hắn xuất ra một chiếc nhẫn hoa lệ, ném cho Tần Tuyết Linh nói:

– Đây là không gian giới chỉ, so với túi không gian cao cấp hơn nhiều,
không gian bên trong cũng lớn gấp bội, coi như vi sư tặng lễ vật gặp mặt cho ngươi.

– Tạ sư phụ!

Tần Tuyết Linh đại hỉ. Nàng tự nhiên biết không gian giới chỉ tồn tại,
thế nhưng vật kia ở thế tục rất ít gặp,cái túi không gian cũ kỹ này của
nàng vẫn phải tốn hao cái giá lớn từ phòng đấu giá lấy được, bình thường nàng nâng niu vô cùng.

– Đứng lên đi! Đợi đến khi tới học viện, lão phu còn có thứ càng tốt cho ngươi.

Tư Đồ Thiên Trùng cười tủm tỉm nói. Tiếng sư phụ Tần Tuyết Linh gọi này
khiến hắn sản sinh thành tựu rất lớn, đây không giống với những học viên trong học viện gọi hắn lão sư, sư phụ cùng lão sư khác biệt rất lớn.
Quan hệ sư phụ cùng đệ tử thế nhưng không kém hơn quan hệ phụ tử, là tồn tại có thể truyền thừa y bát. Thần Ma học viện có rất nhiều lão sư,
nhưng số người thu đồ đệ lại rất ít. Bởi vì đồ vật này thật sự cần xem
cơ duyên, không phải tư chất tốt sẽ không được coi trọng. Tựa như Tần
Tuyết Linh, thể chất tuy rằng bất phàm, nhưng cùng so sánh với tuyệt thế thiên tài trong học viện vẫn có chênh lệch nhất định. Những thế lực lớn tuyển chọn đệ tử đi thí luyện, phần lớn đều là những người nắm giữ
huyết mạch đặc thù, hoặc là người nắm giữ năng lực đặc thù. Thiên kì
bách quái, quỷ dị dị thường. Đối với những người này, các lão sư ở Thần
Ma học viện sẽ không nói ra việc thu làm đệ tử, bởi vì thiên phú tu
luyện của những người này cực kì khủng bố, sợ rằng không được bao lâu
thực lực sẽ vượt lên trước những lão sư đó. Hoặc nói những đệ tử của
những thế lực lớn này dù có bái sư, cũng sẽ không bái Tư Đồ Thiên Trùng
làm sư phụ.

Tư Đồ Thiên Trùng đem ánh mắt nhìn về phía Lý Lân, ý tứ rất rõ ràng,
ngươi cũng bái lão phu làm thầy, lão phu cũng tặng ngươi không gian giới chỉ. Thậm chí Tư Đồ Thiên Trùng vì mê hoặc Lý Lân, nhấc tay lên, trên
đầu mười ngón tay đều phủ lấy một chiếc nhẫn ba động bất đồng, vừa nhìn
liền biết không phải nhẫn bình thường.

– Thôi đi …, một chiếc giới chỉ đã nghĩ thu mua Bổn hoàng tử, xin lỗi. Không có hứng thú.

Lý Lân trong lòng tuy rằng muốn, nhưng trên mặt đầy vẻ khinh thường nói. Đồng thời trong lòng khẽ động, trong ngực của hắn cũng có một cái nhẫn
như thế! Không có gì bất ngờ xảy ra cũng sẽ là không gian giới chỉ, đây
chính là của cải tích trữ của đệ tử hạt giống trong Đại Diễn tông môn,
ngẫm lại liền khiến Lý Lân hưng phấn, hận không thể lập tức rời khỏi
Thiên Nữ điện, quay về Cảnh Thái cung của mình tỉ mỉ nghiên cứu một
chút.

– Ngươi… Vô liêm sỉ!

Tư Đồ Thiên Trùng tức giận không ngớt. Trưởng công chúa cùng Lâm Vãn
Tình càng là vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lý Lân. Phải biết rằng, đối với người thường mà nói, không gian giới chỉ có sức mê hoặc khó có thể cự tuyệt.

– Tam hoàng tử, đây chính là cơ hội khó có được, ngươi cần phải hiểu rõ.

Lâm Vãn Tình mở miệng nói. Đây là lần đầu tiên nàng mở miệng khi tiến
vào Thiên Nữ điện. Chỉ là trong tiếng nói không có lãnh đạm như lần đầu
gặp mặt, hơi có chút mùi vị không bình tĩnh.

Nàng mới mở miệng như thế, Lý Lân lập tức hướng về nàng nhìn lại, ánh
mắt lợi hại khiến nội tâm Lâm Vãn Tình hốt hoảng, nàng cảm thấy cái khăn che mặt của mình căn bản khó có thể ngăn cản ánh mắt của Lý Lân. Ánh
mắt kia phảng phất như muốn đem nàng nhìn thấu.

– Người đêm hôm đó là ngươi hả!

Lý Lân mở miệng nói từng chữ một.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.