Tam Thái Tử

Chương 22: Linh thú ti



Ngự Thiện phòng. Lý Lân bệ vệ ngồi ở trên ghế. Bên người vài tên thái giám phụ trách nơm nớp lo sợ đứng đó.

– Vương công công đúng không! Ngày hôm nay Bổn hoàng tử đến đây có một
chuyện cần hỏi. Lý Lân liếc mắt thấy khuôn mặt Vương công công đầy mồ
hôi lạnh , trên mặt nhìn không ra hỉ nộ.

– Điện hạ, tiểu nhân nhất định biết gì nói nấy!.

– Dựa theo tiêu chuẩn của Hoàng tử, ẩm thực của Bổn hoàng tử không nên
chỉ là một chút tinh thịt Linh thú phổ thông chứ! Ta thế nhưng nghe nói
các Hoàng tử khác đều được tinh thịt linh thú cấp độ chuẩn, lẽ nào Bổn
hoàng tử không phải là Hoàng tử sao, Ngự Thiện phòng các ngươi là được
mệnh lệnh của ai?

Thời điểm tại Linh Thú yến, mấy vị Hoàng tử khác chẳng thèm ngó tới tinh thịt linh thú cấp độ chuẩn khiến Lý Lân không thoải mái. Bà nội nó, lão tử đã phải gánh chịu thân phận đồ phá hoại của Tam hoàng tử này , quyền lợi hưởng thụ nhất định không thể thiếu. Ta tuy rằng không quyền không
thế, nhưng cũng không phải cái a miêu a cẩu gì đều có thể bắt nạt.

– Oan uổng a! Hoàng tử điện hạ. Cung cấp tinh thịt cho chư vị hoàng tử
đúng là lấy cấp độ chuẩn làm chuẩn, nhưng Linh thú cấp độ chuẩn cũng
không phải có thể bảo đảm cung cấp. Nhiều khi, ngay cả Bệ hạ cũng chỉ có thể ăn tinh thịt Linh thú phổ thông . Hơn nữa khi thực lực đến Võ Tông, có thể thông qua thu nạp Thiên Địa nguyên khí để tu luyện, đối với tinh thịt linh thú trái lại không có yêu cầu gì . Điện hạ ngài yêu cầu một
ngày năm trăm cân tinh thịt, Ngự Thiện Phòng thực sự không có cách nào
bảo đảm cung cấp sung túc!

Vương công công lớn tiếng kêu oan, Ngự Thiện Phòng tuy rằng phụ trách
cung cấp toàn bộ ẩm thực cho hoàng thất, thế nhưng tinh thịt linh thú
cấp độ chuẩn không phải bọn họ có thể tùy tiện vận dụng. Đây chính là
vật tư quý giá để bồi dưỡng đệ tử cấp thấp. Danh ngạch chi phối tinh
thịt Linh thú trong tay bọn họ là Ngự Thiện Phòng nghiên cứu các cách
nấu ăn mới xin được.

– Không cách nào cung cấp? Lẽ nào đường đường là hoàng cung Đại Đường mà ngay cả tinh thịt Linh thú cấp độ chuẩn cũng không thể bảo đảm cung
cấp? Ngươi cho rằng lời này của ngươi Bổn hoàng tử sẽ tin sao?

Lý Lân mặt lạnh. Có thể dễ dàng xuất ra trăm cân tinh thịt Địa Long, Ngự Thiện Phòng nắm giữ tài nguyên xa so với tưởng tượng của Lý Lân rất
nhiêu.

– Tam ca, ngươi cũng đừng làm khó bọn họ. Tinh thịt linh thú cấp độ
chuẩn bọn họ xác thực không có quyền điều động. Một đạo âm thanh ồm ồm
từ ngoài điện truyền tới, một cơ thể hùng tráng đi vào.

– Bái kiến Lục hoàng tử!

Bọn người Vương công công vội vàng hành lễ. Nhưng trong lòng thì cười
khổ, một Tam hoàng tử đã đủ khó chơi, lại thêm một Lục hoàng tử vô lý
giảo hoạt ba phần, tháng ngày của thái giám quản sự Ngự Thiện Phòng thật không phải việc dễ làm. Không phải là một chút tinh thịt linh thú sao!
Từng người từng người không để ý da mặt đến đây, ỷ vào thân phận cưỡng
bức lợi dụng, đây còn là Hoàng tử sao, quả thực là một đám thổ phỉ mà!
Lão lục, ngươi có ý gì?

Lý Lân ngẩng đầu lên. Thật sự phản nghịch lý mà, người trông cũng chỉ
tầm mười bốn mười lăm tuổi, nhưng thân cao khủng bố vượt qua một mét
chín, một thân bắp thịt cuồn cuộn, âm thanh ồm ồm làm cho người ta cảm
giác cực kỳ dũng mãnh . Lý Lân hiếu kỳ không biết mẫu thân Lục hoàng tử
có phải là nữ cự nhân hay không, Hoàng đế bệ hạ nhìn rất bình thường,
này dã man gien chỉ có thể đến từ mẫu thân Lục hoàng tử .

– Hắc hắc, Đại Đường chúng ta tuy rằng khống chế được một lối ra vào của Hắc Thủy Tùng Lâm, hàng năm có lượng lớn tiền lời của tinh thịt Linh
thú , nhưng cấp độ trở lên đa phần rơi vào trong tay Đại Diễn tông cùng
mấy đại tông phái khác chung quanh, tinh thịt Linh thú của hoàng thất
chúng ta có thể thu được chủ yếu là cấp độ chuẩn. Mặc dù chỉ là Linh thú cấp độ chuẩn, nhưng cũng là thập toàn đại bổ cho tu luyện võ đạo , toàn bộ Đại Đường có bao nhiêu người há mồm chờ những thứ tinh thịt này chứ. Đây khiến cho hoàng cung cung cấp cũng rất khẩn trương. Vì thế Phụ
hoàng thành lập Linh Thú Ti, chuyên môn xử lý phân phối cùng sử dụng
tinh thịt Linh thú. Không có Linh Thú Ti đồng ý, Hoàng tử chúng ta chỉ
sợ cũng chỉ có thể ăn tinh thịt Linh thú phổ thông. Lục hoàng tử đi tới
trước mặt Lý Lân, đặt mông ngồi lên trên ghế.

– Cọt kẹt…!

Một trận âm thanh rợn người vang lên, Vương công công có chút đau lòng
nhìn chiếc ghế Thái sư tử sam mộc của mình, Lục hoàng tử này cũng quá
thiên phú dị bẩm rồi, cẩn thận phỏng chừng thể trọng đều có thể vượt qua ba trăm cân.

– Linh Thú Ti? Nếu có một cơ cấu khống chế như vậy, Ngự Thiện Phòng vì
sao còn có thể tự do chi phối tinh thịt Địa Long càng cao cấp hơn? Lý
Lân nhớ tới khối lớn tinh thịt Địa Long mà mình nhìn thấy .

– Ngự Thiện Phòng là địa phương nấu ăn , ai có thể bảo đảm mỗi một món
ăn đều có thể làm tốt, bởi vậy, Linh Thú Ti cấp tinh thịt Linh thú cho
Ngự Thiện Phòng đều có hao tổn nhất định. Hơn nữa những hao tổn này Ngự
Thiện Phòng đều có thể tự do chi phối theo định mức . Hắc hắc, Vương
công công, không nên giấu diếm, đem thứ tốt còn lại của Linh Thú yến lần này của Ngự Thiện Phòng đều lấy ra đi! Lục hoàng tử mở cái miệng lớn
như chậu máu cười nói, nụ cười kia thoạt nhìn dữ tợn vạn phần.

– Điện hạ, lần này thật sự không có! Vương công công vẻ mặt cầu xin.

– Đừng cất giấu, ta đã hỏi thăm qua. Linh Thú Ti lần này cấp tinh thịt
Địa Long thế nhưng đến hai trăm cân, coi như các ngươi trong lúc dùng
thử bị thất bại, cũng còn dư một trăm cân đi! Bổn hoàng tử cũng không
cần nhiều. Đưa năm mươi cân là được! Gần đây huấn luyện cường độ lớn,
Bổn hoàng tử đều đói gầy đi rồi.

Lục hoàng tử đưa cánh tay thô ráp so với bắp đùi Lý Lân còn muốn to hơn
nói. Lý Lân không nói gì, vốn tưởng rằng mình đã đủ không nói đạo lý,
thế nhưng so sánh cùng người này, lập tức bị người bỏ qua tám cái đường
lớn. Chẳng lẽ tính cách không nói đạo lý này của mình đến từ huyết mạch
di truyền của hoàng thất?

– Lục điện hạ! Thực sự không có. Nô tài nào dám cất giấu!

Vương công công giống như sắp khóc. Lấy tính tình của người này , ngày
hôm nay nếu như không giao ra, sợ rằng thật sự gặp phiền phức. Lục hoàng tử giận tái mặt, nói:

– Vương công công, ngươi là xem thường Bổn hoàng tử, hay là những tinh
thịt Địa Long còn thừa kia đã bị người khác lấy đi rồi? Nói! Là Đại
hoàng huynh hay là Nhị hoàng huynh?

– Không… Không phải, thực sự không còn dư! Vẻ mặt Vương công công đau khổ nói.

– Điều này không có khả năng! Bổn hoàng tử đã tìm hiểu rõ ràng, sau lần
Linh Thú yến này, tinh thịt Địa Long ít nhất còn lại một trăm cân. Vương công công, lẽ nào trong đó còn có ẩn tình gì sao?

Lục hoàng tử tuy rằng vạm vỡ, nhưng đầu óc cũng không đơn giản, hắn từ nụ cười khổ của Vương công công thấy được ẩn tình khác.

– Chuyện này… Vương công công chần chờ một chút, cẩn thận nhìn Lý Lân một cái.

– Không phải là Tam ca chứ! Tam ca, ngươi làm vậy là không chân chính,
cho dù ngươi dự định như vậy, nhưng nhiều như vậy cũng ăn không hết,
khẩn trương lấy ra, huynh đệ chúng ta cùng chia xẻ một khối . Lục hoàng
tử dùng một bộ dạng hảo huynh đệ gặp mặt nói.

Bà mẹ nó, lão tử cầm lúc nào. Lại nói chúng ta quen nhau như vậy sao?
Trước đây ngươi cũng không thiếu lần bắt nạt lão tử tiền nhậm, vừa nhìn
cũng không phải thứ tốt gì . Lý Lân lấy cảm giác khổ luyện trong thơi
gian sinh tư kiếp trước của mình, nhạy cảm phát hiện, Lục hoàng tử tâm
tư rất nặng, bởi vì hình thể khác hẳn với thường nhân , khiến hắn thoạt
nhìn tùy tiện, nhưng trong mắt của hắn thỉnh thoảng hiện lên tinh quang
khiến người ta không dám khinh thường. Lục hoàng tử từ lúc tiến vào vẫn
nỗ lực làm gần hơn quan hệ cùng mình . Tuy rằng Lý Lân không rõ ràng
nguyên nhân, nhưng hắn sẽ không tận lực dựa vào, cũng sẽ không tận lực
xa cách.

– Lão lục, Bổn hoàng tử cũng vừa mới tới, làm sao có thể ở chỗ của ta! Lý Lân nhíu mày, hiện ra thần sắc không hài lòng .

– Cũng đúng, Vương công công, ngươi thẳng thắn nói, nếu quả thật bị
người khác lấy đi rồi. Huynh đệ chúng ta cũng không làm khó ngươi.

Lục hoàng tử thấy Lý Lân không giống làm bộ, quay đầu hào khí nói với Vương công công.

Lý Lân nhíu mày càng sâu, hắn đối với từ huynh đệ mà Lục hoàng tử nói
rất để ý, kiếp trước đi ra từ các cuộc chiến sinh tử, đối với hàm nghĩa
huynh đệ có nhận thức cực kì sâu sắc. Chân chính huynh đệ là ở các loại
danh giới sống chết đều có thể yên tâm đem phía sau lưng giao cho người
khác. Tại bên trong cuộc đời lính đánh thuê của Lý Lân, huynh đệ như vậy bất quá chỉ có hai người. Mà Lục hoàng tử dễ dàng nói ra như vậy, làm
cho bản năng Lý Lân cảm thấy một trận cau mày.

“Vương Thao, Mãnh Tư, các ngươi có khỏe không? Tha thứ ta đã bỏ các
ngươi mà đi!” Ở sâu trong lòng Lý Lân nói. Đi tới thế giới này, kiếp này chỉ sợ vô duyên cùng hảo huynh đệ nâng cốc ngôn hoan. Trên phương diện
huyết mạch mà nói, Tam hoàng tử Lý Lân cùng Lục hoàng tử Lý Nghị là
huynh đệ, nhưng hoàng cung vốn là địa phương thân tình lạnh lùng, thái
độ Lý Nghị trước sau sai biệt chẳng những không có khiến Lý Lân cảm thấy thân cận, trái lại cả người đều cảnh giác cả lên, trực giác nói cho hắn biết, Lục hoàng tử chắc chắn mang theo mục đích nào đó mới tiếp cận với hắn.

Ngay thời điểm Lý Lân trầm tư, lời nói của Vương công công khiến hắn có chút trợn mắt há mồm.

– Điện hạ, Linh thú yến lần này Linh Thú Ti phân phối tinh thịt Địa Long cho Ngự Thiện Phòng quả thực có hai trăm cân danh ngạch trống, nhưng
những thứ tinh thịt này tại đêm hôm trước đã bị Tam hoàng tử điện hạ ăn
một nửa. Ngày hôm nay làm thử cũng lãng phí một ít, hơn nữa trước lúc
Linh Thú yến lại nhiều hơn một bàn, những thứ tinh thịt này cũng vừa mới đủ. Hiện tại thực sự một chút cũng không còn! Vương công công vừa nói
vừa quan sát thần sắc Lý Lân. Hắn tuy rằng tự nhận nói uyển chuyển,
nhưng ai biết Lý Lân có thể hay không thẹn quá hoá giận.

– Tam ca, đồn đãi ngươi một hơi ăn một trăm cân tinh thịt Địa Long chẳng lẽ là thật? Lục hoàng tử kinh ngạc nói.

Lý Lân xấu hổ gật đầu, nếu như dựa theo lời Vương công công, tinh thịt
Linh thú lần này thật đúng đã bị hắn quét quang. Dù sao lần trước điên
cuồng ăn nhiều, cùng lần Linh Thú yến này nhiều hơn một bàn đều xuất từ
tay mình mà ra.

– Tam ca quả nhiên thiên phú dị bẩm! Quên đi, nếu tinh thịt Địa Long đã
không còn, vậy mang đến một chút tinh thịt cấp độ chuẩn cũng được. Nhớ
kỹ nấu nướng tinh xảo một chút, sau đó đưa đến tẩm cung Bổn hoàng tử .
Lục hoàng tử rộng lượng nói.

– Tam ca, ngươi có muốn hay không cũng tới một phần? Lục hoàng tử ân cần hỏi đến.

– Cũng tốt! Vương công công, chuyện này sau này đừng có hướng ra bên
ngoài nói! Còn về cung cấp cho Bổn hoàng tử , đừng để cho Bổn hoàng tử
lại tới tìm ngươi thương nghị.

Lý Lân thần sắc lãnh đạm đứng lên, hướng Lục hoàng tử gật đầu, ngang
nhiên rời đi. Theo Lý Lân rời đi, bầu không khí Ngự Thiện Phòng lạnh
xuống, nguyên bản một bộ thần sắc tươi cười phóng đãng trên mặt Lục
hoàng tử liền biến mất, đối với Vương công công nói:

– Vương công công , các ngươi quản lý Ngự Thiện Phòng cũng quá thư giãn
đi. Chuyện của Hoàng tử là chuyện mà các ngươi có thể tùy tiện nghị luận sao?

– Nô tài đáng chết! Vương công công sợ hãi nói. Lục hoàng tử đứng lên,
nhìn phương hướng Lý Lân rời đi , thần sắc có chút phức tạp.

– Thời điểm các Hoàng tử khác đến hỏi, nói tình hình thực tế là được
rồi. Lục hoàng tử lưu lại một câu như vậy rồi sải bước rời đi.

Thẳng đến khi nhìn không thấy thân ảnh Lục hoàng tử , Vương công công có chút hư thoát đặt mông ngồi vào chiếc ghế thái sư của mình . Rầm!
Nguyên bản ghế Thái sư cực kỳ kiên cố dĩ nhiên hóa thành từng mảnh nhỏ.
Vương công công không phòng bị cả người ngã trên mặt đất, một đạo mảnh
gỗ nhếch lên may mắn thế nào cắm ngay giữa hoa tâm!

– A…!

Tiếng kêu thảm thiết truyền khắp toàn bộ Ngự Thiện Phòng, mười vị ngự
trù đang ở trước bếp bận việc sợ đến run rẩy, toàn bộ đồ ăn trong nồi
đều bay ra ngoài. Dầu mỡ trong nồi thiếu chút nữa khiến cho hoả hoạn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.