Một kim tệ một cây, Sở Mộ lập tức nhức đầu rồi, từ người chấp sự nơi đó chỉ cho một kim tệ làm vốn, một kim tệ này mà sử dụng hết thì các vật dụng cần thiết trong cuộc sống sẽ thế này đây?
Ngọc Lộ Chi và Thiên Lam Thảo có tỷ lệ điều chế là 2-3, nghĩa là muốn điều chế ra Thiên Lam Ngọc Lộ Chi ít nhất phải dùng hai cây Thiên Lam Thảo, chính là cần hai kim tệ, bây giờ gia sản trong người Sở Mộ chỉ có đúng một kim tệ mà thôi.
“Ngươi là dịch giả hả?” Tiểu nhị thấy Sở Mộ lộ vẻ khó xử, trên mặt lộ ra nụ cười kỳ quái.
Sở Mộ gật đầu, ngạc nhiên liếc nhìn gã tiểu nhị này.
“Hàng năm vào khoảng thời gian này sẽ có một nhóm lớn giống như các ngươi tiến vào đảo, trước khi có được chức vị cụ thể đoán chừng trên người không có một đồng nào. Trên thực tế, cho dù có chức vị thì bổng lộc của các ngươi cũng không nhiều lắm, cần phải dựa vào chính mình kiếm lấy.” Tiểu nhị từ tốn giải thích cho Sở Mộ hiểu vấn đề.
“Nơi này có thu mua hồn hạch, hồn tinh hay các loại tài liệu Hồn sủng không?” Sở Mộ hỏi.
“Ra cửa quẹo phải đi thẳng một trăm thước, ngươi sẽ nhìn thấy một lão đầu tướng mạo cổ quái.” Tiểu nhị nói.
Sở Mộ gật đầu, cũng biết mình không đủ kinh tế mua hai gốc cây Thiên Lam Thảo, chỉ có thể dựa vào bán chút ít vật phẩm để kiếm thêm tiền.
Đi ra khỏi cửa hàng dược tề, Sở Mộ đã nhìn thấy lão đầu mà tiểu nhị nhắc đến rất nhanh.
Lão đầu mái tóc trắng xóa, một người ngồi trong cửa hàng nho nhỏ cực kỳ trống trải, thứ gì cũng không có.
“Ngươi nơi này thu mua hồn hạch?” Sở Mộ đi vào, nhìn lão nhân kia mở miệng dò hỏi.
Đọc Truyện Online Tại
“Ừ, ngươi có bao nhiêu?” Lão tiểu thương giơ ra bộ dạng nửa chết nửa sống, hữu khí vô lực hỏi thăm Sở Mộ.
Thức ăn cho Hồn sủng là vật phẩm cực kỳ mấu chốt, nhóm Hồn sủng sư thường xuyên tìm đến thương nhân trong vùng thu mua hồn hạch để nuôi nấng Hồn sủng của mình. Cho nên hồn hạch tương đối lưu thông trên thị trường, tiếp cận với loại tiền tệ thông dụng.
“Không có, ta chỉ muốn hỏi ngươi một chút, nếu có thể săn giết thì ngươi thu mua giá tiền như thế nào?” Sở Mộ nói.
Trên tay Sở Mộ có vài khối hồn hạch căn bản không đáng giá tiền, căn bản bán không đủ một kim tệ.
Hơn nữa, vì có thể giúp cho Mạc Tà phát triển theo phương hướng mạnh hơn, bây giờ Sở Mộ cần phải suy nghĩ chi tiết vấn đề nuôi nấng, quyết không thể cho Mạc Tà ăn hồn hạch Thú thuộc tính đơn thuần như trước. Cho dù là dựa theo phương thức nuôi nấng hai khối hồn hạch Thú thuộc tính và một Hỏa thuộc tính, Sở Mộ cũng cảm thấy không quá thỏa đáng, phải tận lực mua được hồn hạch hai thuộc tính cho Mạc Tà ăn mới là phương pháp hợp lý nhất.
Hồn hạch hai thuộc tính giá tiền khẳng định rất cao, Sở Mộ phải suy nghĩ đến khả năng nuôi dưỡng Hồn sủng sau này. Cho nên hắn muốn hỏi thăm cách thức kiếm tiền ở nơi này.
“Nếu là đơn thuộc tính, ngoại trừ Nguyên tố hệ và hồn hệ tinh khiết, cấp một hồn hạch toàn bộ thu mua bằng đồng tệ, cấp hai toàn bộ thu mua bằng ngân tệ, cấp ba thu mua bằng kim tệ, giá tiền tùy vào phẩm chất để xác định.” Lão tiểu thương nói.
Mười đồng tệ là một ngân tệ, mười ngân tệ là một kim tệ.
Lão tiểu thương này nói thu mua lấy đồng tệ làm đơn vị, ý là cấp một hồn hạch đơn thuộc tính giá tiền khoảng chừng từ một tới mười đồng tệ.
Một đoạn Hồn sủng sẽ nuôi nấng hồn hạch cấp một, lúc trước Sở Mộ có được chút ít hồn hạch Thú thuộc tính chỉ trị giá mấy đồng tệ mà thôi.
“Địa phương nào thích hợp săn giết Hồn sủng?” Sở Mộ hỏi.
“Ra khỏi thành phía nam tùy ý có thể thấy được, càng đi sâu vào trong đảo Hồn sủng càng cường đại.” Lão tiểu thương lập tức giơ ra bộ mặt buồn bã, tựa như bất kể Sở Mộ có giao dịch hay không, hắn cũng chỉ có đúng một bộ dạng như thế.
Sở Mộ gật đầu không có tiếp tục đi dạo ở chỗ khác, trực tiếp đi tới Nam Thành như lời lão tiểu thương nói, hy vọng có thể mau sớm nhận được đầy đủ tài chính để nuôi nấng Mạc Tà tiến vào hình thái thứ hai. Đồng thời phải kiếm đủ tiền mua hai cây Thiên Lam Thảo để nhanh chóng tăng cường thực lực Mạc Tà.
Đi ra Nam Thành cửa thời điểm, Sở Mộ liền nhìn thấy có một vài Hồn sủng sư trực tiếp cưỡi Hồn sủng tiến vào thành, cảm giác này khiến cho Sở Mộ hâm mộ không thôi.
Ra khỏi thành liền nhìn thấy một vùng đất trống trải đầy cỏ dại coi như bằng phẳng, phương viên đại khái khoảng chừng vài trăm thước, còn ở phía sau chính là rừng rậm.
“Ra đi, Mạc Tà.” Sở Mộ cũng biết tiến vào khu vực rừng rậm sẽ gặp phải các loại sinh vật hung hãn chủ động tập kích người, vì thế hắn phải cẩn thận cảnh giác.
Mạc Tà tiến vào giai đoạn thứ hai vẫn chưa có chiến đấu chân chính lần nào, Sở Mộ đúng lúc có thể thông qua cơ hội này tìm hiểu lực chiến đấu của Mạc Tà.
“Trùng hệ Tứ Nhận Cự Đường (cào cào 4 dao ^^”), đại khái là tám giai, muốn đối phó hẳn là không thành vấn đề.” Sở Mộ mới vừa đi vào rừng rậm lập tức phát hiện con mồi đầu tiên.
Mạc Tà hiếu chiến liền nổi lên ý chí chiến đấu hừng hực, khi nhìn thấy Tứ Nhận Cự Đường cũng không cần Sở Mộ cố ý chỉ huy, từ đằng xa phóng tới như bay, nhanh chóng xuất hiện ở trước mặt Tứ Nhận Cự Đường.
Cho đến lúc Mạc Tà đến gần đến năm thước thì Tứ Nhận Cự Đường mới ý thức được nguy hiểm đến gần, chậm chạp xoay người lại đề phòng nhưng Mạc Tà đã đánh tới chỗ nó, móng vuốt sắc bén mạnh mẽ xẹt qua.
“Vụt!”
Tứ Nhận Cự Đường có lớp giáp xác khá cứng rắn, nhưng giáp xác trên người con quái này chỉ có lực phòng ngự cấp một, làm sao ngăn cản được cấp hai lệ trảo của Mạc Tà đây? Móng vuốt lăng lệ vụt qua, một vết thương thật dài lập tức xuất hiện ở trên người Tứ Nhận Cự Đường, chất lỏng màu xanh biếc từ trong thân thể nó tràn ra.
“Gào!” Tứ Nhận Cự Đường nổi giận, bốn cánh tay giống như bốn lưỡi hái bén nhọn trực tiếp thi triển ra chiêu Nhận Trảm chém tới Mạc Tà.
Bốn lưỡi dao chém lung tung khắp nơi, lá cây, cành gãy bay tán loạn, một cây đại thụ tức thì bị chặt đứt ngang thân, nhưng Tứ Nhận Cự Đường thi triển Nhận Trảm không hề chạm vào nổi cọng lông trên người Mạc Tà.
Tứ Nhận Cự Đường có kỹ năng Nhận Trảm hoàn toàn không thua kém Lão Lang – Ác Lang Cuồng Tập, lúc ấy Mạc Tà cần dựa vào Nguyệt Ảnh mới có thể né tránh kỹ năng này. Nhưng bây giờ Mạc Tà chỉ cần di động vài lần là né tránh vô cùng gọn gàng.
Tám giai Tứ Nhận Cự Đường hoàn toàn không phải là đối thủ Mạc Tà.
Mạc Tà cũng không muốn lãng phí thể lực sử dụng bất kỳ kỹ năng nào để giết chết con Tứ Nhận Cự Đường này.
“Tứ Nhận Cự Đường xuất ra hồn hạch đại khái năm đồng tệ. Xem ra muốn kiếm được ít nhất ba kim tệ trong khoảng thời gian ngắn rất là khó khăn.” Sở Mộ moi ra hồn hạch trong người Tứ Nhận Cự Đường bỏ vào trong bọc.
“Ào ào ~~~!” Mới vừa đứng lên, Sở Mộ lập tức nghe thấy thanh âm lá cây đung đưa, hắn lập tức nhìn theo tiếng động truyền đến, thì ra trên tán cây đang có một sinh vật.
Rừng rậm cực kỳ dày đặc, Sở Mộ nhìn xuyên qua phiến lá chỉ có thể thấy một bộ lông trắng xám.
“Ô ô ô ~~~!” Mạc Tà cảm ứng được khí tức của Hồn sủng khác, lập tức há miệng kêu lên thị uy.