Sư Sĩ Truyền Thuyết

Chương 124: Nhẫn Thủ hộ



Đại não Diệp Trùng vận chuyển cấp tốc, cẩn thận nhớ lại từng chi tiết một lúc đó.

Những điều này đều xảy ra trong khoảng thời gian ngắn mình vào chiến hạm của đối phương này, trong thời gian ngắn ngủi đó, rốt cuộc xảy ra chuyện gì làm Hiệp hội sư sĩ mấy tên chết bầm này cắn mình không nhả ra? Chiến hạm… Diệp Trùng bỗng nhớ tới Cố Thiếu Trạch trong phòng điều khiển chính! Chẳng lẽ là hắn? Đúng! Nhất định là hắn! Hắn trước lúc chết có cho mình 1 cái nhẫn, còn có 1 mật mã. Nếu như không phải lúc đó vẫn được bảo vệ nghiêm mật, hắn sớm đã toi đời rồi. Hiệp hội sư sĩ vì cái gì mà bắt hắn chứ? Chẳng lẽ là…

Diệp Trùng vội vàng tìm trong túi ở eo, a, thứ đó vẫn còn, cẩn thận lấy cái nhẫn Cố Thiếu Trạch cho mình ra khỏi túi, đặt ở trước mặt. Vô luận là hình thức hay là vật liệu, đều vô cùng bình thường, không bắt mắt, nhưng nghĩ tới Cố Thiếu Trạch thậm chí vì bảo vệ nó mà không tiếc giấu nó trong cơ thể mình, Diệp Trùng không cầm được càng thêm xem trọng cái nhẫn không bắt mắt này thêm vài phần.

Thật ra nói nó là nhẫn cũng có chút miễn cưỡng, nó chẳng qua chỉ là 2 sợi kim loại xoắn lại với nhau mà thành 1 cái vòng kim loại. Điều duy nhất làm Diệp Trùng kinh dị là trên khắp cái nhẫn lại không hề có chút dấu vết gia công nào, đầu đuôi của 2 sợi kim loại xoắn lại với nhau dính liền với nhau, lại kín kẽ vô cùng, Diệp Trùng không hề tìm thấy bất cứ khe hở nào.

Cái nhẫn này rốt cuộc là cái gì? Nó chắc hắn mới là thứ mà Hiệp hội sư sĩ muốn tìm! Gần như ngay khi nghĩ thông chi tiết bên trong, Diệp Trùng lúc đó mới hiểu giá trị của mình thật sự là nằm ở đâu.

Diệp Trùng nhớ rằng Cố Thiếu Trạch còn cho mình biết 1 cái mật mã, nhưng cái mật mã này phải như thế nào mới kích hoạt được? Tìm kiếm hồi lâu, Diệp Trùng làm sao cũng không tìm thấy chỗ kích hoạt mật mã. Cả cái nhẫn như là 1 thể, không hề có chỗ nào đặc biệt. Diệp Trùng ở trên bề mặt sờ tới sờ lui, vẫn như cũ, không có chút phản ứng nào.

Diệp Trùng thử lần lượt đeo cái nhẫn này lên từng ngón tay của mình, khi đeo lên ngón vô danh tay phải, cái nhẫn giống như viên đá lỳ lợm ngàn năm này cuối cùng cũng có biến hóa!

– Hoan nghênh sử dụng Thủ hộ, do sóng não của ngài không phải của người sử dụng có quyền hạn cao nhất, xin nhập vào mật mã quyền sử dụng! Trong giọng nói cởi mở, ngọt ngào lộ ra vài phần xấu hổ, hạnh phúc, Diệp Trùng nghe thấy lại cảm giác có vài phần quen tai. Đột nhiên hắn nghĩ tới giọng nói của vị hộ vệ tóc vàng đi theo bên cạnh Cố Thiếu Trạch đó. Từ giọng nói này nghe ra được, hình như khi ghi lại đoạn này, trong lòng nàng chắc là rất hạnh phúc!

Không ngờ, từ “hạnh phúc” này vô cùng đột ngột xuất hiện trong lòng Diệp Trùng, cha nuôi, ông Tiền, tiểu Niếp Niếp, Hắc tử… mấy người này giống như đèn kéo quân lướt qua trước mặt Diệp Trùng. Không thể giải thích được, Diệp Trùng bỗng sinh ra vài phần thương cảm, mình dường như rồi cũng phải rời xa bọn họ, giống như lục bình không có gốc, trôi dạt tứ xứ.

Mục mẫn cảm phát hiện ra sự biến hóa của tâm tình Diệp Trùng, mở miệng hỏi: “Diệp tử, sao vậy?”

Diệp Trùng giật mình tỉnh lại, không khỏi cười, mình thế nào lại có suy nghĩ kỳ quái này vào lúc này chứ. Càng huống chi, Mục Thương không phải vẫn luôn ở bên mình sao! Vô luận là mình ở nơi nào, vào thời điểm nào!

Diệp Trùng nhẹ giọng nói: “Không có gì, Mục, vừa rồi chỉ hơi mất tập trung thôi!”

– Mời nhập vào mật mã quyền sử dụng! Giọng nói ngọt ngào của Số 2 lại 1 lần nữa vang lên.

Diệp Trùng tập trung tinh thần, nói sang sảng: “Số 2!”

Thịch, một tiếng vang nhẹ lên, cảnh tượng trước mắt Diệp Trùng biến đổi! Vô số hình ảnh 3D do lưới cực nhỏ tạo thành không ngừng xoay chuyển trước mắt hắn, vô số tin tức phân tích như thác lũ ào ào đổ xuống! Đồng tử của Diệp Trùng bị kích thích đột nhiên mở to, cố gắng nắm bắt những tin tức tan biến cực nhanh này. Giống như cảm nhận được sự cố gắng của Diệp Trùng, tốc độ thay đổi tin tức càng trở nên nhanh hơn, mà trên bề mặt sơ đồ quét hình lưới 3D đang không ngừng xoay chuyển lại xuất hiện sự thay đổi mới. Một số điểm đặc biệt phóng to, thu nhỏ, khóa mục tiêu, mà kèm theo đó là thông tin phân tích của mấy điểm này.

Nhanh quá đi! Chỉ vỏn vẹn không tới 10 giây, 2 mắt Diệp Trùng đã có vài phần cảm giác mệt mỏi! Mà đã quen với màn hình nhiều màu sắc, loại sơ đồ lưới 3D nguyên thủy trắng đen này làm Diệp Trùng có vài phần không thích ứng được.

Trong mắt Diệp Trùng chỉ có 2 loại màu, đen và trắng!

Ngừng việc muốn đọc lấy những dữ liệu không ngừng đổi mới này, Diệp Trùng quan sát xung quanh, muốn xem xem mình rốt cuộc đang ở chỗ nào. Không ngờ Diệp Trùng vừa xoay đầu, cảnh tượng trước mắt mau chóng xảy ra biến hóa, thứ vốn đang bị phân tích liền bị một số hình ảnh khác thay thế! Diệp Trùng tinh mắt lập tức phát hiện mấy hình ảnh này chính là buồng lái của Ngư!

Chẳng lẽ mình vẫn ở trong buồng lái?

– Mục, rốt cuộc là chuyện gì? Tầm nhìn của Diệp Trùng trước sau vẫn do đen trắng tạo thành, không hề có màu nào khác!

Cũng may mối liên hệ sóng não của Diệp Trùng và Mục không hề bị ảnh hưởng, giọng nói bình tĩnh của Mục lúc này cũng có vài phần kinh ngạc: “Diệp tử, ngươi hiện giờ đang ở trong một cái quang giáp mini, thật không thể ngờ, lại có thể có người làm quang giáp mini tới mức độ này! Thật kinh người!”

– Quang giáp mini? Diệp Trùng nhớ lại quang giáp mini của Số 2 từng bị mình 1 quyền đánh lõm, ấn tượng gây cho mình cực kỳ sâu sắc.

– Đúng vậy, cái quang giáp này bảo vệ vô cùng nghiêm mật, ta không cách nào thực hiện quét hình, ngươi phải tự mình tìm hiểu thôi, ừ, theo tốc độ đạn pháo tới gần bên này hiện nay, ngươi vẫn còn 2 phút thời gian, Ngư sẽ do ta điều khiển! Mục đưa ra 1 đề nghị vô cùng hợp lý.

————————–

– Cái gì? Phượng Túc nghe nói mà vô cùng kinh ngạc.

– Ừ, đúng vậy, theo như tin tức đưa về, họ đang tiến hành hành động đặc biệt, lần này họ đưa ra 25 cái quang giáp, toàn bộ đều là từ cấp Bạch Khả trở lên! Không ngờ bọn họ lại bất chấp tất cả như vậy! Việc chiến hạm vừa bị tiết lộ, bây giờ còn dẫn nhiều người như vậy tới Quỹ hình khuyên! Có thể thấy người này đối với bọn họ vô cùng quan trọng, đây là hình ảnh vừa truyền về! Một ông lão mình mặc áo vải màu xanh, mặt đầy nếp nhăn nói.

Trong hình chính là 25 cái quang giáp mai phục ở bên ngoài phòng khám bệnh của bác sĩ Lộ, vị trí mai phục của bọn họ toàn bộ đều bị hiện ra rõ ràng!

– Vậy ý của ngài là? Trong ánh mắt của Phượng Túc tràn ngập nghi vấn.

– Nhiệm vụ lần này của ngươi chủ yếu có 2 mặt, 1 mặt chúng ta phải có được người này, mặt khác phải hiển thị một chút sức mạnh của chúng ta cho Hiệp hội sư sĩ thấy! Rốt cuộc đây là địa bàn của chúng ta, thế nào có thể cho bọn họ khoa trương như vậy! Ông lão áo xanh hừ lạnh một tiếng, trong mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo.

Phượng Túc trong lòng run rẩy, cẩn thận hỏi: “Chúng ta phải làm tới mức này sao?”

– Cái này do ngươi quyết định, tóm lại phải hiển thị ra sức mạnh của chúng ta lại không thể làm cho quan hệ với Hiệp hội sư sĩ quá căng thẳng, điều quan trọng nhất là người này nhất định phải rơi vào tay chúng ta! Lần này bọn họ to gan lớn mật như vậy dám tùy ý manh động ở Quỹ hình khuyên, phải cho bọn họ chút giáo huấn! Thực lực của đối phương lần này khá mạnh mẽ, cấp trên quyết định cho ngươi 30 cái quang giáp “Thần thức” (nghi thức buổi sớm mai), có vấn đề gì không? Trong giọng nói của ông lão áo xanh tràn đầy uy nghiêm.

Phượng Túc cả kinh, xem ra quyết tâm lần này của cấp trên rất lớn, 30 cái “Thần thức”, đây chỉ e là lần hành động lớn nhất mấy năm gần đây! Ba mươi cái “Thần thức”, do mình dẫn đầu, Phượng Túc tin tưởng tuyệt đối có thể lưu lại tất cả người của đối phương. Chỉ là, nếu như thế này, chỉ e cục thế bình yên hiện nay sắp bị phá vỡ rồi!

Chỉ có nàng thật sự có thể tiếp xúc với người tầng lớp cao như vậy mới biết được thực lực 3 bên cường đại thế nào, với lại thế lực sau lưng của 3 bên, càng đáng sợ hơn! Phượng Túc chính là từ trong đó đi ra, không có ai hiểu rõ ở dưới bề mặt yên bình này ẩn chứa dòng nước ngầm hơn nàng!

Trước giờ, 3 bên đều duy trì sự kiềm chế, lần hành động này của Hiệp hội sư sĩ không khác gì tuyên chiến!

Mục tiêu của bọn họ rốt cuộc là ai? Lại làm cho Hiệp hội sư sĩ hưng sư động chúng như vậy, thậm chí không tiếc nguy hiểm khai chiến với Quỹ hình khuyên! Theo nàng biết, 3 bên vẫn luôn vô cùng bình tĩnh, cho dù là hiếu chiến như Hắc giác, cũng tuyệt không dám tùy tiện làm ra cử động như vậy! Vậy chỉ có thể rõ, mục tiêu của bọn họ nhất định đáng để bọn họ mạo hiểm! Phỏng chừng cấp trên cũng nghĩ tới điểm này, cho nên mới không tiếc tất cả để có được người này, thậm chí cả loại át chủ bài là mình cũng dùng tới!

Quang giáp Thần thức là cấp bậc thấp nhất trong sức mạnh chân chính của Quỹ hình khuyên, cùng cấp bậc với Bạch Khả của Hiệp hội sư sĩ, Tinh Diễm của Hắc giác. Ngoại hình là quái thú 3 chân, có cảm giác cân bằng đặc biệt, ở phương diện tốc độ và hỏa lực đều nằm ở giữa Hắc giác và Hiệp hội sư sĩ, nhưng một khi kết hợp với sư sĩ xuất thân từ Tông sở, uy lực phát huy ra so với Bạch Khả và Tinh Diễm không thua kém chút nào. Vẻ ngoài màu xanh làm cho vốn dĩ là quang giáp mô phỏng quái thú càng giống với một con quái thú thật sự hơn. Nhưng không giống sự hung dữ của Hắc giác, sự ưu nhã của Hiệp hội sư sĩ, quang giáp Thần thức càng lộ ra vài phần khí tức tự nhiên.

Quang giáp màu tím của Phượng Túc ở trong một đám quang giáp Thần thức màu xanh, rõ ràng là vô cùng bắt mắt. Đây chính là quang giáp át chủ bài cực kỳ nổi tiếng trong 3 thế lực – Niết Vũ. Quang giáp giống như một tác phẩm nghệ thuật, tỏa ra ánh sáng màu tím của kim loại, 72 cái cánh hông nhỏ bé có thể tự do tổ hợp giống như lông vũ trên cánh của con chim thật sự xếp chồng lên nhau. Điều này làm cho Niết Vũ về mặt biến hóa càng thêm như ý, nhưng đồng thời yêu cầu đưa ra đối với sư sĩ điều khiển quang giáp cũng cực cao giống như vậy. Tạo hình ưu nhã nhưng vẫn lộ ra vài phần tự nhiên, giống như vậy, hỏa lực tầm xa và đánh cận chiến phối hợp lẫn nhau, làm nó càng thêm cân bằng, mà do Phượng Túc có xưng hiệu là thuật thừa sĩ, loại át chủ bài như vậy điều khiển, nó có thể phát huy ra uy lực kinh người, và biến hóa làm người ta không tưởng tượng ra được.

Ba mươi cái Thần thức, Phượng Túc không hề để họ tản ra, mà lại hình thành bao vây, đem tất cả quang giáp chia thành 3 tổ, yên lặng mai phục ở các góc bí mật, chờ đợi thời cơ. Phượng Túc biết, đối với mấy trưởng lão mà nói, người mà Hiệp hội sư sĩ muỗn có được này mới là thứ quan trọng nhất, còn có thể hay không cho họ một chút đả kích lại không hề quan trọng, càng huống chi, chỉ cần có thể đoạt được người này từ trên tay họ, vậy chính là cho đối phương một kích trí mạng!

Quyết định của Phượng Túc không có bất cứ ai hoài nghi, Niết Vũ trong truyền thuyết dẫn đội, thế nào lại có người đưa ra ý kiến phản đối?

Bọn họ giống như một đám thợ săn, ở một bên lạnh lùng nhòm ngó!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.