Sau Khi Tỉnh Rượu Cùng Chủ Nợ Kết Hôn

Chương 41



Trước kia nói bắt đầu liền lập tức bắt đầu, lần này lại bởi vì trang bị không đầy đủ nên phải đợi một lúc, cảm giác này thật giống như….. Y nằm lẳng lặng trên giường chờ đợi thời gian đếm ngược kết thúc mới có thể bắt đầu “làm” cùng Thiệu Giang Tự, thật là khiến người khác mặt đỏ tim đập.

Hơn nữa lúc này đây y có thể ý thức được Thiệu Giang Tự có bao nhiêu thèm muốn y, ngay cả khi không có điều kiện cũng phải tạo ra điều kiện “muốn” y.

Nói đến cũng có nhiều mới mẻ…… Đường đường là tổng tài tập đoàn Thiệu Thị, núi băng ngàn năm mọi người ai ai cũng biết, thế nhưng vì cùng Omega nhà mình thân mật mà không ngại cúi thấp người đêm khuya cầu cứu em họ. Lâm Nhĩ Gia xấu hổ đến mức hai bên tai nóng hổi.

Thiệu Giang Tự đến gần, lên giường, tiến vào ổ chăn.

Lâm Nhĩ Gia nuốt nước miếng một cái, chỉ nghe thấy Alpha của y không thể nhịn được khàn giọng hỏi y: “Anh có thể bắt đầu chưa?”

“Có thể.” Lâm Nhĩ Gia chủ động đem cánh tay ôm đối phương, “Thiệu Giang Khâu và Đoàn ca đã phát triển đến bước này rồi ư……”

“Không có, bọn họ trong thời gian ngắn không cần dùng đâu.” Thiệu Giang Tự cúi đầu hôn y, “Không được nghĩ đến Alpha khác.”

“Ưm ưm….. biết, nhưng mà…… Ưm……” Lâm Nhĩ Gia bị hôn, nói chuyện đứt quãng, “Cha mẹ anh….. ở sát bên, sẽ nghe thấy.”

“Không cần quản.” Thiệu Giang Tự cởi bỏ đồ ngủ y, “Vừa vặn để bọn họ biết, anh mê em hết thuốc chữa.”

Cuối cùng vẫn không biết hai vị bên cạnh ngủ sớm có nghe thấy tiếng động phòng bên này lúc nửa đêm vẫn nỗ lực “đi ngủ” hay không.

Lâm Nhĩ Gia ban đầu cắn chặt răng nhịn cả buổi, mưu đồ biểu diễn phim câm, nhưng sau đó tiến vào trạng thái căn bản nhịn cũng nhịn không nổi, quả thật nhiều như vậy cũng không quản nổi.

Sáng sớm hôm sau, lúc cả nhà trật tự ngồi ăn sáng cùng nhau, Thiệu Giang Khâu bởi vì biết hết thảy chuyện xảy ra đêm qua mà ánh mắt có chút thâm sâu, cái này trái lại Lâm Nhĩ Gia đã dự đoán được.

Nhưng khác hơn là, mỗi khi y bắt gặp ánh mắt Mạnh Y. Không hiểu sao cảm giác trong ánh mắt rõ ràng có nhiều hơn một chút yêu thương cùng mong đợi, có vẻ giống như….. Mắt trái viết chữ “Cháu”, mắt phải viết chữ “Nội”.

A a a! Quả nhiên vẫn là bị nghe được đi!

Nhớ tới đêm qua ở dưới mi mắt phụ huynh *làm chuyện bừa bãi lộn xộn, Lâm Nhĩ Gia mắc cỡ muốn điên, liều mạng cúi đầu trốn tránh sự thật, y chỉnh mặt nhỏ vùi đầu vào trong bát.

(胡天胡地: để mô tả lời nói vô lý và hành vi bừa bãi. )

Mà Thiệu Giang Tự vẫn từ tốn bình tĩnh, chốc lát gắp cho y miếng thịt, chốc lát gắp cho y miếng bánh, chốc lát hướng khay hoa quả để trước mặt y, một lát sau, lại bất động thanh sắc nhẹ nhàng xoa xoa thắt lưng y.

Thật sự là mắc cỡ thấy mồ, Lâm Nhĩ Gia nghĩ.

Thôi được rồi……có điều cũng hạnh phúc chết đi được.

Lễ tình nhân hôm nay, Thiệu đại tổng tài không mấy vui vẻ.

Bởi vì tiểu Omega của hắn giữa trưa bị người khác hẹn ra ngoài, người kia còn là một Alpha.

Lâm Nhĩ Gia vừa đến nhà hàng Nhật trong điểm hẹn, ngồi xuống, tiếp đến gửi tin nhắn cho Alpha nhà mình.

Thiệu Giang Tự chờ tin nhắn, vô cùng ngọt ngào nhắc nhở y sớm kết thúc chiến đấu——

“Em có phải cũng không muốn nói chuyện với tên kia?”

“Khi nào xong anh đến đón em.”

“Bây giờ đến luôn nha?”

Lâm Nhĩ Gia ngẩng đầu khỏi điện thoại di động, hướng người đàn ông mặc âu phục mang giày da đang rót trà cho y ở phía đối diện bàn —— Bạn đại học của y-Kim Thần Dương lễ phép cười.

“Chồng tôi hỏi khi nào về nhà, bảo tôi gọi lại cho anh ấy.”

Kim Thần Dương trước kia từng thấy thông báo chính thức kết hôn của Lâm Nhĩ Gia trên vòng bạn bè, lấy tư cách Alpha theo đuổi y hơn ba năm đại học, anh lúc ấy còn bình luận một câu “Má nó, hâm mộ thiệt” nhớ lại thời thanh xuân đã trôi qua của mình.

Nhưng hôm nay nghe được câu này, bàn tay rót trà của anh không tự nhủ vẫn run lên một cái, trầm mặc vài giây, “Nếu anh ta không yên tâm, hay là cùng đến đây ăn vài miếng đi?”

Lâm Nhĩ Gia ngượng ngùng, cười ha ha gật đầu đáp lại, nghĩ thầm rằng, Alpha bọn họ nhìn vậy thôi chứ tồn tại một cái máy Rada đo lường nồng độ ghen rất nhạy.

Kim Thần Dương đối với Omega mình ngưỡng mộ trong lòng thời đại học vừa tốt nghiệp xong liền chạy đi kết hôn, chuyện này quả thực mơ hồ, trong lòng có chút không cam tâm. Nhưng lần này, anh đi công tác đến Ninh Thị nhân tiện muốn gặp Lâm Nhĩ Gia, anh cũng không có bất kỳ hành động tâm tư sai lệch nào.

Anh học IT, không cùng chuyên ngành với Lâm Nhĩ Gia, vốn dĩ sẽ không dính dáng gì nhau, nhưng hồi năm nhất đại học có duyên phận cùng Lâm Nhĩ Gia chọn chung một môn học tự chọn, còn bị phân tới cùng một nhóm dự án học tập, anh thoáng cái liền đơn phương rơi vào bể tình.

Vừa bắt đầu, anh dùng phương pháp *nước ấm nấu ếch, luôn đi cùng Lâm Nhĩ Gia đến lớp, cùng hẹn nhau ở thư viện, cùng đi căn tin, liều mạng tìm cảm giác tồn tại cho bản thân.

(Nội dung xoay quanh giả thuyết rằng nếu một con ếch được thả đột ngột vào nước sôi, nó sẽ nhảy ra ngoài, nhưng nếu con ếch được cho vào nước âm ấm, sau đó được đun sôi từ từ, nó sẽ không cảm nhận được nguy hiểm và sẽ bị nấu chín.)

Anh rất có tự tin đối với chính mình, anh cũng tính là một Alpha chất lượng cao, tướng mạo cùng thành tích đều khá xuất sắc, lúc cùng người khác ở chung vừa hào hoa phong nhã vô cùng có chừng mực, không bao lâu Lâm Nhĩ Gia nhất định sẽ động lòng, đến lúc đó anh có thể đường đường chính ôm mỹ nhân về nhà.

Nhưng mà, chuyện phát triển cũng không quá suông sẻ, Lâm Nhĩ Gia coi như là một Omega trẻ tuổi đáng yêu mị lực bắn ra bốn phía, nhưng có chút thanh tâm quả dục, dường như Alpha ưu tú ở trong mắt y đều trở nên bình thường, giống với cỏ cây hoa lá bên đường mà thôi. Lâm Nhĩ Gia tính nết khỏi phải chê, nhưng đối với Alpha tiếp cận rất thờ ơ, hệt như người không biết yêu là gì.

Khai giảng năm hai đại học, Kim Thần Dương kiềm chế không được nói rõ với y, ở trên đường tuyệt vọng hẹn Lâm Nhĩ Gia cùng xuống căn tin ăn cơm.

Kết quả, tiểu Omega sau khi nghe xong lời tỏ tình của anh, lập tức chân thành thản nhiên đáp: “Tôi còn tưởng rằng cậu thật lòng muốn kết bạn với tôi…… Không được không được, bản thân tôi rất tốt, nhưng cậu xứng đáng với người tốt hơn nhiều.”

Kim Thần Dương thoáng chốt trong lòng lạnh hơn phân nửa. Lâm Nhĩ Gia hẳn là đã nói mấy câu này với những người theo đuổi y, thuần thục đến nỗi không cần suy nghĩ.

Anh kiềm lại dã tâm, “Làm bạn bè cũng được.”

Lấy tư cách bạn bè tiếp tục theo đuổi!

Lâm Nhĩ Gia gật đầu, “Làm bạn đi, nhưng bạn trai thì không được, nếu không chấp nhận đừng đến tìm tôi nữa.”

Kim Thần Dương vốn muốn vỗ ngực bày tỏ sự chân thành, vì bản thân ra sức thể hiện một chút, kết quả Lâm Nhĩ Gia chưa cho hắn cơ hội, bỗng nhiên y hoảng hốt kích động ráo riết tìm ví tiền.

Anh một đường đuổi theo Lâm Nhĩ Gia đang chạy về phòng vẽ tranh, chỉ thấy tiểu Omega kia nhặt lên ví tiền bị móc rỗng, lục lọi tìm kiếm bên trong, tìm ra được tờ giấy viết ba chữ “Lâm Nhĩ Gia”, thở phào nhẹ nhõm một phen. Tờ giấy không biết là ai viết, có vẻ rất giống từ chỗ nào đó cắt xuống.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.