Sát Thần Chí Tôn

Chương 768: C768: Nguyên cảnh kịch chiến 2



Trận chiến này, phải lấy ra toàn bộ thực lực, tuyệt đối không có khả năng nhẹ nhàng như nghiền áp Truy Dương lão quái.

– Giang Trần, không nên giả thần giả quỷ.

Đột nhiên Ngôn Hồng Đồ hét lớn một tiếng, ánh mắt hung ác nham hiểm bắn ra vẻ rét lạnh:

– Trên lôi đài Võ đạo, cường giả vi tôn, những trò giả thần giả quỷ kia của ngươi, hết thảy vô dụng.

Đang khi nói chuyện, hai tay của Ngôn Hồng Đồ chấn động, phát ra một tiếng thét dài.

Trong lúc đó, sau lưng Ngôn Hồng Đồ xuất hiện một đồ đằng Thương Ưng cực lớn. Giang Trần biết rõ, đây là Nguyên Anh Hóa Hình của Ngôn Hồng Đồ.

– Giang Trần, xem ta thôn phệ ngươi như thế nào.

Ngôn Hồng Đồ điên cuồng gào thét một tiếng, thanh âm bén nhọn hóa thành sóng lớn, một lớp sóng áp đảo một lớp sóng, không ngừng tuôn qua.

Tiếng kêu gào này xoáy lên sóng âm, huyền ảo công kích phi thường cao minh, cũng là vật lý và tinh thần song trọng công kích.

Giang Trần không có lãnh đạm, bàn tay chà xát, Nguyên Từ chi lực lập tức hình thành một đạo khí lưu phòng ngự, bao lấy sóng âm.

Nguyên Từ chi lực, am hiểu nhất đúng là phá hoại, khống chế tiết tấu vận hành lực lượng của đối phương.

Có Nguyên Từ chi lực phòng ngự, sóng âm công kích kia tựa như đâm vào bông, lập tức phát ra thanh âm y y nha nha, ầm ầm tản mất, phá thành mảnh nhỏ.

– Cái gì?

Ngôn Hồng Đồ chấn động, tuy sóng âm công kích của mình không coi vào đâu, nhưng cũng là công kích phi thường đáng sợ.

Chỉ là Nguyên cảnh nhất trọng, vậy mà có thể thông qua lực trường phòng ngự, phá hư sóng âm của mình công kích?

Một màn này, hiển nhiên vượt ra khỏi Ngôn Hồng Đồ dự kiến.

– Hừ.

Tuy Ngôn Hồng Đồ giật mình, lại không nhụt chí. Thân hình nhoáng một cái, hai tay như Thương Ưng giương cánh, hóa thành một đạo thiểm điện đáp xuống.

– Ưng chi lưu tuyến, bắn.

Môn thần thông này của Ngôn Hồng Đồ, chính là đem Thương Ưng thân pháp cùng công kích, hoàn toàn dung nhập vào trong vũ kỹ, hình thành công kích bá đạo.

Trên cao nhìn xuống, lực công kích phi thường kinh người, vừa nhanh lại mãnh liệt.

Oanh…

Giang Trần liên tục oanh ra Nguyên Từ chi lực, hình thành khí tràng, bảo vệ quanh thân.

Thế nhưng dù vậy, tốc độ công kích của Ngôn Hồng Đồ lại càng lúc càng nhanh. Không bao lâu, liền tựa như vô số lưu quang ở trên không trung không ngừng lao xuống.

Trong lúc nhất thời, vô số Thương Ưng lưu tuyến, hóa thành công kích đáng sợ, rậm rạp chằng chịt, bao phủ cả lôi đài.

Môn thần thông này của Ngôn Hồng Đồ, huyền ảo lớn nhất ngay ở một chữ nhanh.

Nhanh phá vạn pháp.

– Không được, bị động chống đỡ như vậy, so đấu tốc độ, không có ưu thế gì a.

Trong nội tâm Giang Trần cũng có nhận thức rõ ràng.

Ngôn Hồng Đồ công kích nhanh như vậy, coi như là Băng Hỏa Yêu Liên có phòng ngự nghịch thiên, chỉ sợ cũng có thể để đối phương tìm được khe hở, thừa dịp hư mà vào.

Loại công kích dùng tốc độ thủ thắng này, uy thế cực kỳ bá đạo.

Không hổ là cường giả Nguyên cảnh ngũ trọng.

Ý niệm trong đầu Giang Trần xoay chuyển, đã có kế sách ứng đối.

Khẽ bấm thủ quyết, vô số Nguyên Từ chi lực quấn quanh thân hình.

Sau một khắc, có mười hai gốc Băng Hỏa Yêu Liên hiện ra trên mặt đất, ở trong Nguyên Từ chi lực nhoáng một cái, một màn kỳ quái xuất hiện.

Mười hai gốc Băng Hỏa Yêu Liên, vậy mà toàn bộ biến thành Giang Trần, sưu sưu sưu tản ra.

– Chuyện gì xảy ra?

Ngôn Hồng Đồ công kích, đang cảm thấy sảng khoái, chợt phát hiện trong lôi đài, rõ ràng xuất hiện nhiều Giang Trần như vậy.

– Hừ, ảo giác sao? Loại tài mọn này, cũng lấy ra lừa gạt người?

Ngôn Hồng Đồ có chút dừng lại, liền lộ ra ý khinh thường.

Tay đột nhiên trảo một cái, vậy mà cầm ra hơn mười ngọn phi đao.

– Ưng chi dực, lưu quang.

Hơn mười ngọn phi đao, nhanh như lưu tinh, chuẩn xác không sai, bắn về phía mười hai đạo thân ảnh.

Phốc phốc phốc…

Tất cả phi đao, toàn bộ trúng mục tiêu.

Ngôn Hồng Đồ đắc ý cười to, thân hình đột nhiên lao tới:

– Giang Trần, dù ngươi có ngàn vạn ảo giác, lại có gì dùng? Mặc kệ chân thân hay phân thân, ở trong Ưng chi phi đao của ta, chỉ có phần bị ta nghiền áp.

Đệ tử Đan Càn Cung, không ai không phải cao thủ đan dược? Đã chơi đan dược, như vậy dụng độc, tự nhiên cũng sẽ không lạ lẫm.

Tính cách của Ngôn Hồng Đồ xảo trá, làm việc chưa từng có điểm mấu chốt. Trên phi đao, tự nhiên là có độc. Hơn nữa, loại độc này phi thường bá đạo, có thể trực tiếp xâm lấn thần thức, trong khoảnh khắc, có thể để cho thần kinh người tê liệt, huyết mạch bế tắc, thần thức mơ hồ.

Cho nên, chứng kiến phi đao của mình toàn bộ trúng mục tiêu, Ngôn Hồng Đồ liền biết rõ, mình tất thắng.

Hắn đối với dụng độc chi đạo của mình, là phi thường tự tin.

Hiện tại, hắn muốn làm, là chậm rãi thưởng thức Giang Trần vùng vẫy giãy chết. Giờ khắc này, hắn đặt quyết tâm, phải giết chết Giang Trần ở trên lôi đài, mặc kệ hắn có địa vị gì, đắc tội Ngôn Hồng Đồ ta, phải chết.

Không giết Giang Trần, về sau ở Lăng Vân khu còn vững chắc địa vị thống trị thế nào?

Hào quang trên người mười hai đạo thân ảnh, chậm rãi rút đi.

Lộ ra bản thể của mười hai gốc Băng Hỏa Yêu Liên.

Bản thân Băng Hỏa Yêu Liên là Linh thể, không phải huyết mạch nhân loại, loại độc tính kia, đối với Băng Hỏa Yêu Liên mà nói, căn bản không có bất cứ tác dụng gì.

Thật giống như độc dược cho người ăn, đem giội lên nhánh cây, là căn bản không sinh ra tổn thương gì.

Trong lúc đó, nội tâm Ngôn Hồng Đồ trầm xuống. Mười hai đạo thân ảnh, vậy mà đều là giả.

– Giang Trần đâu?

Đều là giả, vậy Giang Trần chân thật đi nơi nào? Trên lôi đài, chuyện kinh khủng nhất, không ai qua được đối thủ đột nhiên biến mất, không biết đi nơi nào.

Loại cảm giác này, thật giống như biết rõ ràng là có quỷ, nhưng lại không biết quỷ ở nơi nào.

– Ngôn Hồng Đồ, chơi phi đao? Ngươi còn non lắm.

Thanh âm của Giang Trần, mang theo vài phần đùa cợt, đột nhiên từ bốn phương tám hướng của lôi đài truyền đến. Toái Nguyệt Phi Đao của Giang Trần, cũng có một chiêu Ưng Phi thức.

Kỳ thật cùng phi đao của Ngôn Hồng Đồ, có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu. Chỉ có điều, phi đao lưu tuyến của Ngôn Hồng Đồ, xa xa không hoàn mỹ bằng Toái Nguyệt Phi Đao Ưng Phi thức.

Đừng nói chân thân của Giang Trần căn bản không ở trong phạm vi công kích của Ngôn Hồng Đồ, dù trong phạm vi công kích, Giang Trần cũng có biện pháp đối phó.

Sắc mặt của Ngôn Hồng Đồ đại biến.

Bởi vì, hắn vậy mà không cách nào từ thanh âm đoán được vị trí của Giang Trần.

Lời của Giang Trần vừa lên, trên lôi đài, vậy mà xuất hiện mấy chục thân ảnh Giang Trần.

Sắc mặt của Ngôn Hồng Đồ đại biến, mấy chục đạo thần ảnh này, đều chân thật như vậy, hoàn toàn phân biệt không rõ ràng, đến cùng cái nào là thực, cái nào là giả.

– Ngôn Hồng Đồ, ta và ngươi nguyên bản là đồng môn, ngươi lại muốn hùng hổ dọa người. Ngươi xưng vương xưng bá ở Lăng Vân khu, giẫm người giẫm ra thói quen, hôm nay, ta cũng cho ngươi nếm thử tư vị bị người khác giẫm.

Trong lúc đó…

Bốn phía lôi đài, vù vù vù nổi lên từng đợt Phong Bạo.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.