Quỷ Nhập Mộng Lúc Nửa Đêm

Chương 41: 41: Cô Dâu Chết Oan 1



Từ khi Lữ Thanh và A Khải trải qua đời sống “sống chung” không chút ngại ngùng, hai người đều chú trọng vào việc rèn luyện thân thể.

Lữ Thanh cho thuê nhà và thu được số tiền thuê không nhỏ, sau đó hai người đã đăng ký mở thẻ ở phòng tập gym gần nhà, mỗi ngày họ đều ngâm mình trong phòng tập gym đến quên ăn quên ngủ.

Đến khuya về nhà thì sẽ chọn mấy bộ phim kinh dị để xem, rồi nhờ vào đó mà rèn luyện lòng can đảm.Cứ như vậy, ăn, rèn luyện, xem phim ma chính là chuỗi cuộc sống hằng ngày của hai người.

Trong lúc Tạ Vũ Hiên đang thực hiện nhiệm vụ lần thứ hai của mình, cậu bé trở về Không Gian trong kinh sợ mà không bị nguy hiểm trong sự chờ đợi trong lo lắng của mọi người.

Trừ lần đó ra thì những người khác đều không nhận được nhiệm vụ mới, thời gian trôi vụt qua rất nhanh, loáng cái đã qua một tháng.Mấy ngày nay, tâm trạng của Tiền Vệ Quốc cực kỳ tốt, vì trước đó ông đã tốn không ít tiền để mua một nữ sinh viên đại học trẻ tuổi xinh đẹp từ trong tay bọn buôn người.

Thôn Xuất Vân của họ hoang vu hẻo lánh, bị núi hoang trùng điệp bao vây lại, mà những ngọn núi ở xung quanh cũng không có cái nào nổi tiếng, nên không thể nhờ vào đó mà thu hút khách du lịch phát triển thôn như những thôn khác.Thôn Xuất Vân, nghe tên rất có ý thơ, nhưng thực tế lại là một thôn nhỏ rách nát lạc hậu.

Mấy năm trước nhờ có sự giúp đỡ của nhà nước nên mới xây được cái đập thủy điện, toàn bộ người trong thôn không có mấy ai là người làm công tác văn hoá có ăn có học.

Hơn nữa, ngoại trừ dòng suối nhỏ ở phía sau thôn còn có chút tôm cá, thì người dân ở nơi này chỉ có thể dựa vào mấy cây nông nghiệp mà sống tạm bợ cho qua ngày.

Nếu rừng núi xung quanh màu mỡ tươi tốt thì còn dễ, nhưng núi rừng ở cái vùng khỉ ho cò gáy này, đến cả con gà rừng cũng chẳng tìm thấy.Tuy nhiên bên trên truyền tin xuống, chính sách xoá đói giảm nghèo của nhà nước chính thức được thông qua, từ tháng sau sẽ có người tới thôn sửa đường.

Lần này còn sửa đường cái thông ra ngoài, để về sau người trong thôn ai muốn đến trấn, thì cũng không cần trèo non lội suối nữa.Tiền Vệ Quốc là trưởng thôn, nên điều kiện của ông tốt hơn nhiều những người người trong thôn.

Không giống với những nhà ngói vỡ của các gia đình khác, nhà trưởng thôn vừa lớn vừa rộng rãi, nhà ngói chỉnh chu, không nứt vỡ chút nào.

Ông có đứa con trai độc nhất là Tiền Nhất Vĩ, đã hơn ba mươi tuổi rồi mà vẫn chưa lấy được vợ.

Theo lẽ thường thì người dân trong thôn đều muốn gả con gái nhà mình cho nhà trưởng thôn, nhưng sự thực lại không phải như vậy.

Bởi vì đầu óc Tiền Nhất Vĩ không được bình thường, nói khó nghe là khuyết tật trí tuệ.

Không chỉ có vậy, cậu ta còn có khuynh hướng bạo lực, nói một câu không lọt tai là động tay động chân.

Vậy nên bình thường mọi người đều kiêng dè cậu ta, thì tất nhiên càng không muốn gả con gái nhà mình qua đó chịu khổ.Mắt thấy con trai từng ấy tuổi rồi mà vẫn chưa có vợ, Tiền Vệ Quốc và bà xã Lý Tố của mình rầu đến bạc cả tóc.“Bao giờ tôi mới có thể ẵm cháu trai đây? Con dâu nhà họ Lưu ở đầu thôn tháng trước đã sinh đứa thứ ba rồi.” Buổi tối, lúc đi ngủ trên giường đất, Lý Tố lại không kiềm được mà than vãn với Tiền Vệ Quốc.“Phiền chết lắm rồi, giục giục giục, bà cũng không nhìn lại xem, với cái đức hạnh như thế của con trai nhà mình thì con gái nhà nào dám gả?”“Vậy làm thế nào giờ? Ông nói xem, sao cái số tôi khổ thế này…”“Được rồi, bà im miệng đi!! Trước tôi có nghe người ta nói, hình như cô vợ ngốc của nhà họ Trương là được mua về…!Thế hay là chúng ta cũng mua một đứa về cho con trai?”“Vậy thì cũng đừng mua đứa ngu! Mua một đứa khỏe mạnh ấy, tốt nhất là có ăn có học, thì con sinh ra chắc chắn sẽ bình thường.” Lý Tố nói thêm.Cuối cùng hai ông bà quyết định nhờ người mua một nữ sinh viên về để nối dõi tông đường.

Lúc cô gái bị lừa gạt đến nhà ông, không ít người trong thôn đều chạy tới xem náo nhiệt.

Dựa theo bàn giao của tên buôn kia, cô gái này tên là Tiểu Tuyết, vẫn còn đang học đại học.

Tối mấy hôm trước khi Tiểu Tuyết vừa bước ra khỏi trạm xe lửa thì bị bọn buôn người lừa gạt dẫn đi.“Thế nào, ông anh? Vừa đẹp, lại có học vấn, quan trọng lại còn là gái mới lớn chưa chồng…”“Được, được, được…!Anh nói giá bao nhiêu?” Tiền Vệ Quốc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang khóc như lê hoa đái vũ kia của Tiểu Tuyết, mà nở nụ cười hài lòng.Cuối cùng hai người thống nhất mua bán với giá 8000 nhân dân tệ.“Tuy hơi đắt chút, nhưng đứa con gái này có tư chất tốt, có thể cưới cho con trai tôi một người vợ xinh đẹp, rất đáng giá!” Lý Tố bày tỏ sự vô cùng hài lòng với con dâu tương lai..


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.