Theo Nhạc Vũ biết, một ít yêu thú đẳng cấp cao nếu như có thể cắn nuốt nội đan yêu thú có thuộc tính thích hợp, cũng có thể lên cấp. Song tình hình trước mắt căn bản không liên quan tới việc đó, đẳng cấp linh khí kết đan trong cơ thể yêu thú thấp nhất là cấp năm. Ở khu vực này có cấp hai đã xem như là mạnh mẽ, nhưng khoảng cách có thể sánh ngang với tiên thiên cường giả cấp năm của loài người còn kém thật xa.
Nhưng làm cho người ta kỳ quái chính là Độc Giác Hùng Li có tính tình cực kỳ ôn hòa trước mắt lại tựa hồ như nhất định phải đưa Phong Dực Huyền Hồ vào chỗ chết. Mà Phong Dực Huyền Hồ đã bị trọng thương nhưng vẫn không chịu rút đi.
Nhạc Vũ quan sát thêm một chút, cách đó không xa có một bụi cỏ nhỏ có năm lá, khi hắn đối chiếu với hình vẽ bên trong hệ thống phụ trợ, lại trùng hợp với một bức họa trong quyển sách thuốc mà hắn đã xem qua. Sau lại nghĩ ra, kể từ khi bọn họ đến, Phong Dực Huyền Hồ phá vòng vây tựa hồ là cường điệu lao về phương hướng bụi cỏ, lúc này liền chợt hiểu ra.
Đó là một bụi Trợ Yêu Thảo, bên trong sách thuốc có ghi nếu bụi cỏ thành thục, có thể trợ giúp yêu thú cấp thấp lên cấp. Mà nhìn bộ rễ của bụi cỏ năm lá đang từ từ mở rộng ra, cho biết đã sắp chín.
Lẽ ra bụi cỏ này cũng xem như thuộc loại thuốc quý, nhưng bên trong sách thuốc không ghi lại công dụng, rất ít có người dùng nó để chế thuốc. Mà bên trong tiệm thuốc Nhạc gia cũng không đưa nó vào danh sách thu mua, tựa hồ dược tính của nó đối với loài người không có quá nhiều tác dụng.
Nhạc Vũ rất tò mò đối với điều này, dù sao căn cứ theo thuyết tiến hóa, cũng có thể sử dụng vào trong thế giới này. Như vậy ở thời điểm xa xưa, loài người hẳn được xem như là một thành viên trong yêu thú. Vì sao Trợ Yêu Thảo chỉ có thể giúp được yêu thú, đối với nhân loại lại không hề có chút tác dụng nào?
Nếu như có thể tiến hành nghiên cứu, hoặc là có thể phát hiện ra điều gì. Nhưng hiện tại Nhạc Vũ không có thời gian, trước mắt hắn đang có nhiều trách nhiệm nặng nề trong người, chuyện cải tiến những phương thuốc phải thêm mấy tháng nữa mới có thể kết thúc, tuy việc phỏng chế Dịch Tủy đan cùng kiếm thuật tay phải không phải là chuyện có thể hoàn thành trong một sớm một chiều, vì thế thật sự không còn tinh lực đi bận tâm tới chuyện khác.
Nhạc Vũ còn đang trầm tư suy nghĩ, trận chiến của yêu thú phía trước đã tiến tới thời khắc kịch liệt nhất. Theo thời gian trôi qua, Phong Dực Huyền Hồ đã bắt đầu lo lắng, tần số đột vây đã từ từ tăng lên. Nhưng còn ba con Độc Giác Hùng Li tựa hồ biết nếu để Phong Dực Huyền Hồ chạy thoát, với tốc độ vượt xa ngày sau nó tuyệt sẽ không cho bọn chúng được yên thân. Vì thế bọn chúng cứ liều mạng bị thương, dùng hết sức ngăn chặn Phong Dực Huyền Hồ.
Nhìn thấy bụi Trợ Yêu Thảo sắp hoàn toàn nở rộng, nhưng ba đại địch trước mắt vẫn cứ phối hợp không một kẽ hở, gắt gao ngăn cản. Trong mắt Phong Dực Huyền Hồ rốt cục lộ ra vẻ kiên quyết. Đầu tiên nó thoáng do dự, sau đó quanh người bắt đầu hội tụ nổi lên ánh sáng nhạt màu xanh.
Bạn đang đọc truyện tại
Truyện YY
– http://truyenfull.vn
Cùng lúc đó Nhạc Vũ cũng giật mình nhìn linh lực phong thuộc tính bên người đang bị một cỗ lực lượng nhanh chóng rút đi. Ngay khi hắn đang cảm thấy kinh ngạc, tốc độ của Phong Dực Huyền Hồ đột nhiên tăng nhanh như bão tố, đầu tiên dùng một con đường thật khúc chiết đột nhiên chạy nước rút, sau đó cả thân thể biến ảo thành một đoàn huyễn ảnh thanh hồng giao nhau, nhanh chóng xẹt qua bên người một con Độc Giác Hùng Li. Hai người chỉ nghe tiếng kêu thảm, liền thấy con Độc Giác Hùng Li kia đã nằm trên mặt đất. Nơi cổ họng tựa hồ bị móng nhọn của Phong Dực Huyền Hồ cắt đứt, rất nhiều máu tươi chảy ra ngoài, bốn chân quơ loạn, đang giãy dụa hấp hối.
Nhìn thấy một màn này, con ngươi Nhạc Vũ chợt rút lại thành hình mũi nhọn. Nhiễm Lực đứng bên cạnh lại kêu lên một tiếng kinh hãi.
– Không ngờ là thiên phú thần thông! Con tiểu hồ ly kia thật là khá lắm…
Nhạc Vũ không nói gì, nhưng trong mắt lộ ra ánh sáng cuồng nhiệt.
Ở trong yêu thú, dị thú cùng nguyên thú có khác nhau lớn nhất chính là thiên phú thần thông. Những thứ này căn cứ vào bản lĩnh các loại linh lực thuộc tính, có thể đề cao lực chiến đấu của đám yêu thú trong phạm vi lớn.
Tỷ như Phong Dực Huyền Hồ, có được thần thông gọi là “Tật Phong Thuật”, khiến cho tốc độ bản thân càng gia tăng hơn nhiều so với những thần thông khác thuộc phong thuộc tính, bởi vậy mới khiến cho địa vị của nó còn nằm trên nhiều nguyên thú cùng dị thú. Nếu nó đạt tới cấp sáu, có thể đạt được thêm hỏa thuộc tính cùng thần thông tương ứng khác. Biến dị thành Phong Dực Hỏa Hồ, có được gió trợ thế cho lửa, còn có thể giúp cho nó nhảy lên thành cao cấp linh thú.
Bất quá theo thường thức mà nói, cho dù là cấp bậc thần thú, muốn thức tỉnh thiên phú phải đạt tới sau cấp ba. Nguyên nhân Nhiễm Lực khen ngợi con tiểu hồ ly chỉ mới đạt được cấp hai thượng giai chính là vì như thế. Một con Phong Dực Huyền Hồ bình thường khi tới thời gian thức tỉnh thần thông, chính là đã đạt được cấp năm thành đan, sau khi cặp cánh bằng thịt hoàn toàn trưởng thành.
Nhưng nếu có thể sử dụng thần thông trước khi trưởng thành, cũng có nghĩa tư chất căn cơ của con yêu thú đó là loại có khả năng phát sinh biến dị nhất.
Phong Dực Huyền Hồ giết chết một con Độc Giác Hùng Li, sau khi xông ra vòng vây không hề ngừng lại theo đường vòng chạy thẳng tới phương hướng bụi cỏ Trợ Yêu Thảo kia. Nó vừa cắn vào bụi cỏ, ngay lúc này một con Độc Giác Hùng Li khác vừa kêu rú thê lương vừa đánh tới, thân hình song phương lao qua nhau, sau đó thắng bại liền rõ ràng. Ngay vùng bụng Độc Giác Hùng Li xuất hiện một vết thương kinh người, nội tạng đang phun ra, mắt thấy sẽ không sống nổi. Mà thân hình Phong Dực Huyền Hồ chợt lảo đảo, sau đó lại gia tốc rời đi. Trong nháy mắt kia, hai người liền nhìn thấy trên lưng nó lại có vết thương mới, chân sau bên trái hơi có vẻ tập tễnh, chẳng qua nhờ vào cặp cánh thịt không ngừng vỗ mạnh, vì thế không làm cho tốc độ bị rơi xuống quá nhiều.
Chuyện này làm Nhạc Vũ vừa lấy ra Hắc Tất Cung đang chuẩn bị lắp tên lên dây chợt cau lại chân mày. Hắn cố ý lưu lại Phong Dực Huyền Hồ, nhưng tốc độ di động của yêu thú kia thật sự quá nhanh, lại có đôi cánh khiến cho hệ thống phụ trợ trí năng của hắn cũng không thể khóa định được quỹ tích di chuyển của nó. Nhạc Vũ biết thần thông thiên phú đột nhiên gia tốc này cũng có tính cực hạn, bất quá nhìn thấy linh lực phong thuộc tính nồng nặc bên người tiểu hồ ly mà xem, hiệu quả kia nhất thời không dễ dàng tiêu trừ.
Trong lòng còn đang vạn phần tiếc nuối, trước mắt đột nhiên phát sinh biến cố. Phong Dực Huyền Hồ đã sắp chạy thoát, đột nhiên một đạo bóng xám ngăn ngay thân hình đang lao tới của nó, quất mạnh huyền hồ văng bắn ra, văng ra xa tới mấy chục thước mới dừng lại, nhìn nó đã gần như hấp hối.
Nhạc Vũ cùng Nhiễm Lực chăm chú nhìn qua, chỉ thấy một con Xà Vĩ Quy màu xám đen đang chầm chập di chuyển ra ngoài. Bóng roi màu xám tro khi nãy chính là chiếc đuôi rắn thật dài. Hai người không khỏi đưa mắt nhìn nhau, lúc bọn họ vừa đến, thật không phát hiện được sự hiện hữu của nó. Mọi người đều nói Xà Vĩ Quy giỏi nhất là che giấu tung tích, lời này quả nhiên không sai.
Nhạc Vũ có chút xấu hổ vỗ trán, vốn lấy năng lực phân tích của hệ thống phụ trợ trí năng, hẳn không thể bị giấu diếm mới phải. Nhưng lúc nãy toàn bộ lực chú ý của hắn cơ hồ đều bị cuộc chiến đấu giữa ba con Độc Giác Huyền Li và Phong Dực Huyền Hồ hấp dẫn, vì thế không có thời gian đi thăm dò bốn phía.
Bất quá giờ phút này cũng là thời cơ nhặt tiện nghi tốt nhất. Nhạc Vũ lại giơ Hắc Tất Cung, con Xà Vĩ Quy đã đi tới gần con Huyền Hồ còn chưa đủ 20m, lúc này đối với hắn cũng là tình thế bắt buộc!
Nhìn vào tròng mắt của con Xà Vĩ Quy, Nhạc Vũ lạnh lùng cười một tiếng, bắn ra một mũi tên không chút lưu tình.
Ở thế giới này, thực lực của võ giả nhân loại cùng yêu thú có sự khác nhau. Ước chừng võ sĩ tương đương với yêu thú cấp hai, mà võ sư thì tương đương với yêu thú cấp ba cấp bốn. Về phần yêu thú năm sáu cấp đã thành đan, ngoại trừ phương pháp vây công, cũng chỉ có tiên thiên cường giả mới có thể ứng phó.
Dĩ nhiên điều này cũng chưa chắc là tuyệt đối, tỷ dụ như Trùng Tiêu Tích Tà Kiếm Lâm Trác tu luyện vũ kỹ cao cấp hoặc như con Phong Dực Huyền Hồ, cả hai nếu tổng hợp lực chiến đấu đã vượt xa cùng thế hệ, thậm chí có thể nhảy cấp khiêu chiến cũng không thành vấn đề.
Mà giờ khắc này trong hai người, sức lực của Nhiễm Lực cộng thêm tu vi võ sĩ cấp tám, thực lực so với những võ sư sơ cấp cũng không kém hơn bao nhiêu. Về phần Nhạc Vũ, theo Nhiễm Lực xem ra hắn hoàn toàn không phải người bình thường, chuyện vượt cấp khiêu chiến võ sĩ bảy tám cấp hoàn toàn không có vấn đề. Hơn nữa có thêm Hắc Tất Cung, sợ rằng dù đối mặt với những yêu thú ba bốn cấp chưa thành đan cũng có thể an toàn rút lui, ứng phó một con dị thú cấp hai như Xà Vĩ Quy tự nhiên không có bất kỳ vấn đề nào.
Trên thực tế, hai người giải quyết xong con Độc Giác Hùng Li còn lại và con Xà Vĩ Quy tổng cộng chỉ dùng ước chừng hơn hai phút đồng hồ. Mà khi Nhạc Vũ cầm theo Hắc Tất Cung đi tới trước mặt Phong Dực Huyền Hồ vẫn còn đang hấp hối, ánh mắt nhất thời cực kỳ phức tạp.