Phúc Hắc Tổng Giám Đốc, Đừng Ăn Ta

Chương 67: Hai nữ nhân chung một chồng?



Lúc San San tỉnh lại, đã ở trong phòng khách của khách sạn.

Trên người sạch sẽ, đã thay bằng áo ngủ.

Nhìn xung quanh, không có một bóng người.

Nhớ lại lúc ở trên thuyền, cô cùng nam nhân kia là Đằng Hải hay là Luật Hạo Thiên tận tình cuồng hoan, cô cảm thấy chính mình đã sa đọa. Mặc kệ anh là ai, cô cũng không nên có bộ dáng đó……

Cô cảm thấy thẹn dùng che mặt, lúc này cô nghe thấy tiếng đập cửa, cô khẩn trương ôm lấy chăn, chỉ nghe ngoài cửa thanh ấm của Nghiêm Thanh Du:”San San cô dậy rồi sao? Tôi muốn vào!”

Cửa vừa mở ra, Nghiêm Thanh Du đi đến.

” San San, ngủ ngon không?”

Tiết San San không biết nên trả lời cô ấy như thế nào, nhìn mặt cô ấy bình tĩnh, thực không hiểu sao cô lại bình tĩnh như vậy.

” Vì sao cô để tôi ở lại trên thuyền một mình? Vì sao Luật Hạo Thiên xuất hiện ở trên thuyền?”

Nghiêm Thanh Du cúi đầu trầm mặc trong chốc lát, nói:” Tôi không biết cô đang nói cái gì, ngày hôm qua lúc cô ở trên thuyền ngủ, cho nên chúng tôi đem cô về khách sạn.”

” Cô nói nhảm!” San San nổi giận, cô ta làm sao có thể trợn mắt mà nói dối!

Những việc đó, rõ ràng là chân thật xảy ra, cô nhảy xuống biển, cái loại chết sợ hãi này, cô bị anh dùng dao gọt hoa quả cắt quần áo, tóc anh nhỏ nước……

Hết thảy đều chân thật như vậy, những điều đó chẳng lẽ nào là mơ!

” Cô có đói bụng không? Chúng ta đi ăn một chút gì đi.”

” Thanh Du, cô nhìn tôi, cô phải nói thật với tôi, cô vì sao phải làm như vậy? Luật Hạo Thiên là vị hôn phu của cô, cô như thế nào có thể……”

” Cô muốn ăn cái gì, tôi gọi waiter (phục vụ) đem đồ ăn lên, được rồi, ta làm cho bọn họ đem nơi này đặc sắc đồ ăn giống nhau đưa tới một phần đi.”

Cô nói xong liền lấy điện thoại gọi phục vụ:”…… Ừ, được, khoai lát, nước dừa, còn có gà Philippines……”

Nói thật nhiều tên thức ăn, sau đó buông điện thoại nói với San San:” Đừng nghĩ nữa, chúng ta là tới nghỉ phép, vui vẻ một chút được không?”

San San hừ một tiếng, cô cho tôi là đứa ngốc sao? Chỉ giỏi lừa bịp!…… Chẳng lẽ những việc kia hết thảy đều là mơ?

Ai, làm sao có thể, cô cũng bị bọn họ làm cho hồ đồ rồi.

Ăn một chút, Nghiêm Thanh Du đề nghị ra bờ biển phơi nắng.

Vì thế cầm áo tắm chuẩn bị thay, nhưng cởi áo ngủ xuống, liền nhìn thấy những dấu hôn kia, mập mowg thành từng mảng phiếm hồng, những việc kia hết thảy đều hiện ra!

Cô cắn chặt răng, thay váy dài. Nghiêm Thanh Du, cô quả nhiên nói dối!

Hai người nằm ở dưới ô, cô hỏi:” Thanh Du, vì sao cô muốn cùng tôi đến nơi này?”

” Tôi coi cô là bặn bè tốt nhất, cho nên muốn cô cùng tôi nói chuyện.”

” Bạn bè tốt nhất…… Cô thật sự coi tôi là bạn bè tốt nhất?”

” Đương nhiên.”

” Vậy cô nói cho tôi biết, cô rốt cuộc vì sao phải làm như vậy?”

Nghiêm Thanh Du quay đầu, nước mắt lướt qua hai má, trầm mặc sau một lúc lâu rốt cục nói:” San San, thực xin lỗi.”

Tiết San San vẫn hỏi:” Vì sao, vì sao làm như vậy? Cô không phải thích anh ta sao?”

” Đúng vậy tôi thích anh ấy, nhưng anh ấy lại thích cô.”

Thanh âm Thanh Du ai oán làm cho tim San san dựng lên, thất hồn lạc phách giải thích nói:” Không có chuyện này…… Anh ta chỉ coi tôi là cong cụ phát tiết của anh ta.”

Thanh Du lắc lắc đầu:” Anh ấy muốn nữ nhân, dạng nữ nhân nào anh cũng có? Chỉ cần anh ấy nói một câu thôi, tôi có thê lao vào long anh ấy, nhưng anh ấy ngay cả cho tôi một cơ hội cũng không cho tôi. Anh ấy chỉ đòi hỏi cô, anh ấy nói mình là người không có cảm giác an toàn, nhưng lúc ôm cô, anh ấy lại cảm thấy rất an toàn.”

San San tâm còn đang rung động, nói như vậy, anh chưa bao giờ đối cô nói qua, anh mỗi lần luôn thô bạo hoặc ôn nhu giữ lấy, làm cho cô cảm thấy chính mình chỉ là món đồ chơi của anh.

” Kỳ thật tôi đã sớm phát hiện quan hệ của các người, ngày đó ở hoa viên, tôi sau khi trở lại, tôi biết các người ở bên trong nhà kính đó, cho dù tôi chưa thấy điều gì, những nhìn cô cũng có thể đoán được…… Nếu tôi không nhận được tình yêu anh ấy dành cho tôi, tôi chỉ hy vọng có thể hết sức đi lấy lòng anh, làm cho anh vui vẻ, cho nên tôi an bài các người ở Hawaii gặp mặt.”

Nguyên lai là cô ấy an bài! San San khiếp sợ nhìn cô bình tĩnh như vậy, cô thế sao lại có thể bình tĩnh đối đãi với nữ nhân bên ngoài của anh!

” Tôi không thể cự tuyệt yêu cầu của anh, nếu như vậy có thể buộc lại tim của anh, tôi cũng có thể làm bất cứ việc gì vì anh!”

” Cô…… Không cần như vậy.” San San thật sự không biết nên như thế nào đối mặt với nữ nhân này, cô tình cảnh hiện tại giống như một tiểu tam (người thứ ba) , nhưng cô chưa từng nghĩ tới chính mình có một ngày sẽ trở thành một người phá vỡ gia đình người khác!

” Tôi sẽ không gặp anh ta nữa, tôi sẽ không cùng anh ta có bất kì lien quan gì.” Cô cắn răng nói, nếu ở trong long của anh, Đằng Hải đã chết đi, như vậy cô cũng có thể hoàn toàn quên nam nhân này.

Đằng Hải đã không còn, mà Luật Hạo Thiên, không phải là người cô yêu.

Nghiêm Thanh Du nắm lấy tay cô:” Không, không cần, tôi cầu xin cô, cô đừng rời khỏi anh ấy, tôi không nghĩ cách nào có thể giữ anh ấy lại, tôi chỉ có thể kéo cô vào, tôi không có cách nào, San San, cầu xin cô, giúp tôi đi, giúp tôi giữ anh lại được không?”

San San kinh hãi, cô thật không ngờ cô ấy sẽ vì một người nam nhân mà làm một việc như vậy. Chẳng lẽ nữ nhân thật sự có thể vì yêu mà liều lĩnh sao?

Nhớ tới Tư Tư điên cuồng, cô hiểu, đều là yêu một người, chẳng qua là cách thể hiện của các cô khác nhau, một người là điên cuồng ghen tỵ, một người là thuận theo vô điều kiện.

Như vậy, thì cô là loại người nào?

” Thanh Du, cô bình tĩnh một chút, không như cô nghĩ.” San san cũng không biết nên nói thế nào, chẳng qua là bình tâm mà nói, cảm thấy loại chuyện này là không thể.

Cô cầm tay Thanh Du:” Tôi biết cô thương anh ta, nhưng cô liều lĩnh bảo vệ cái mà không thể gọi là tình yêu, chính mình cũng không vui vẻ gì, cô sao phải khổ vậy chứ?”

Thanh Du cúi đầu nói:” Tôi biết. Tôi rõ ràng biết, lại vẫn muốn giữ anh lại. Yêu một người chính là như vậy, không có lý do gì, chẳng phân biệt được thị phi hắc bạch.”

San San trong lòng lộp bộp hạ xuống, chẳng phân biệt được hắc bạch bốn chữ này, làm cho cô cảm thấy thật sâu bất an, giống nhau đoán được tương lai chính mình. Có một số việc, có lẽ không quan tâm, là thay đổi không được.

” Tôi không thể……”

” San San, cầu xin cô, đáp ứng tôi đi, có cô ở đây, anh ấy mới có thể mở mắt nhìn tôi, mới có thể biết sự tồn tại của tôi. Chờ chúng tôi kết hôn, cô liền chuyển qua ở chung với bọn tôi, chúng ta coi như là hai nữ nhân chung một chồng, được không?”

San San sợ tới mức thoát khỏi tay cô:” Thanh Du…… Cô nói cái gì, làm sao có chuyện này……”

Hai nữ nhân chung một chồng, điều này cũng quá hoang đường!

Thanh Du nhìn cô sau một lúc lâu, thở dài:” Ai, tôi biết như vậy rất làm khó cô, cô hãy suy nghĩ thật kĩ, trước không vội mà trả tôi, được không?”

” Không cần suy nghĩ, loại chuyện này tôi không đáp ứng.”

San San đứng lên, chạy như điên về khách sạn. Lòng của cô rất loạn, loạn giống như đầu cô……

Thẳng đến khi màn đêm buông xuống, cô mới từ trên giường đứng dậy.

Đứng ở ban công nhìn lên sao trên trời, cô muốn thoát khỏi suy nghĩ rối rắm này, hai tháng này, đã xảy ra nhiều chuyện, cô sắp không chịu nổi.

Cho tới nay, cô sống đến ngày hôm này chỉ vì hai người, cứu cha, tìm Đằng Hải.

Hiện tại án tử của cha đã có manh mối, Đằng Hải cũng tìm được rồi, hết thảy cũng trong mong muốn của cô.

Cô nên làm cái gì bây giờ? Con đường phía trước, rốt cuộc nên đi thế nào?

Cầm lấy điện thoại, lo lắng, bỗng nhiên nhìn đến một dãy số, chắc là giữa ngày hôm qua, Giang Trục Thủy gọi đến.

Sao lại thế này! Ngày hôm qua giữa trưa cô không phải ở trên thuyền sao? Cô cũng không nhận được điện thoại! Khi đó cô chắc là đang ngủ?

Cô không khỏi cả người lạnh run, là ai, là ai tiếp điện thoại của hắn?

Chẳng lẽ là…… Nhớ tới Luật Hạo Thiên tà mị tươi cười, cô không khỏi run run một chút.

Không xong, nếu thật là anh ta, anh ta sẽ cùng Giang Trục Thủy nói cái gì? Cô giải thích sẽ càng không rõ……

Cô gọi về một chút không? Nắm di động, ngón tay đặt ở trên dãy số kia, do dự có nên án xuống hay không.

Ngay vào lúc này, bỗng nhiên một bóng đen kéo dài, một phen kéo cổ của cô.

Cô làm cho sợ muốn thét lên, thanh âm còn chưa phát ra, đã bị môi mềm mại kia che lại.

Ra sức từ chối vài cái, cô bất động.

Cô biết là ai, Luật Hạo Thiên, tên khốn kiếp này! Luôn thích đột ngột xuất hiện, dọa cô sợ muốn chết!

Không biết nghĩ như thế nào, cô cư nhiên trả thù ở trên môi của anh hung hăng cắn một cái, cắn cũng làm cho chính mình hoảng sợ, cô đang làm cái gì?

Luật Hạo Thiên hiển ngây ngẩn cả người, buông môi cô ra, sờ sờ môi mình, rất đau, nhưng không cắn nát, không chảy máu.

” Hừ! Lần này buông tha cho anh!” Cô hung hăng nói.

Anh lại nở nụ cười, cánh tay dài duỗi ra ôm lấy cô.

” Thân ái, có nhớ anh không?”

Một câu này làm cho cô giống như đang trong mộng, anh cùng với cô, rốt cuộc là quan hệ gì?

Đẩy mạnh anh ra, đi vào phòng. Anh cũng theo sau tiến vào, đi theo cô đi vào trong phòng ngủ.

” Nơi này hoàn cảnh không tệ.” Anh nhìn chung quanh đánh giá một chút, hỏi cô:” Vẫn thói quen đó sao?”

Cô mặt lạnh lùng:” Ai cho phép anh vào phòng cô?”

Anh sửng sốt, cười nói:” Anh đây đi ra ngoài.”

” Đứng lại!” Cô gọi anh:”Anh cả ngày ở đâu?”

” Em bộ dạng này, chân thật giống như bà quản gia!”

Mặt cô đỏ lên:” Ai muốn quản anh! Tôi hỏi anh một chuyện, anh rốt cuộc có thích Nghiêm tiểu thư hay không?”

” Thì ra em ghen tỵ.” Anh trong mắt lóe ra sắc thái true tức, những cũng ôn nhu.

“Đừng đùa! Ai ăn dấm chua của anh!” Cô cả giận nói, lại phát hiện hôm nay anh cùng với ngày thường thật sự thực không giống, bình thường anh sẽ không đùa như vậy, thậm chí cười một cái cũng không khó.

Cô hồ nghi nhìn anh, anh liền đứng lên làm cho cô nhìn, cuối cùng còn hỏi:” Thế nào? Xem có được không?”

Cô nhíu nhíu mày:” Ánh hôm nay tâm tình rất tốt?”

Anh trầm mặc trong chốc lát nói:” Nếu anh nói anh hôm nay tâm tình không tốt, em sẽ tin sao?”

” Tin, anh hầu như lúc tâm tình không tốt đều đến tìm tôi.” Cô mặt băng bó nói. (mặt căng ra)

Anh vỗ tay:” Đúng vậy, em có biết vì sao không?”

” Ai biết anh biết anh có tâm địa giảo hoạt nào?”

” Bởi vì em có thể làm cho tâm tình của anh tốt hơn.” Anh đột nhiên dùng sức ôm lấy cô.

” Anh làm gì!” Cô nhíu mày nói:” Tôi không phải kỹ nữ, không phải anh muốn nghĩ gì thì có nấy, muốn ôm liền ôm!”

” Vặn vẹo vài cái, chỉ nghe anh thấp giọng nói:” Đừng nhúc nhích! Anh đêm nay không nghĩ chạm vào em, chỉ cần cho an him lặng ôm một lát, là được.”

” Thật kì quái, anh hôm nay rốt cuộc làm sao vậy?

” Cô cắn răng nói:” Anh không thể như vậy…… Vị hôn thê của anh ngay cách vách, anh muốn ôm thì ôm cô ấy. Chúng ta hai người, cô nam quả nữ, danh bất chính ngôn không thuận, bị người khác thấy không tốt.”

” Không ai tiến vào.”

” Nhưng anh cũng không làm khó dễ cho Thanh Du?” Không biết lấy đâu ra dũng khí, cô ngẩng đầu nhìn anh, cả giận nói:” Cô ấy yêu anh như vậy, anh lại lợi dụng tình cảm của cô ấy, anh không biết như vậy là đối cô ấy rất tàn nhẫn không?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.