Đế Dạ Hiên nghe vậy, động tác cũng dừng lại, ngước mắt, nhìn về phía Phượng Tiêu: “Thừa tướng đại nhân có nhớ kỹ lời nói của ta tại Thánh Điện hay không.”
Phượng Tiêu nhìn sau lưng Đế Dạ Hiên là Phượng Thiên Vũ, lại nhìn trên mặt đất là Phượng San San cùng Phượng Dao, trong nháy mắt đã hiểu rõ, hai người này tìm Phượng Thiên Vũ gây phiền toái, chính là đắc tội với Quốc Sư đại nhân.
Trên mặt đất khi nghe đến Quốc Sư đại nhân, hai người kia lập hoang mang lo sợ!
Quốc Sư đại nhân làm sao lại đi cùng Phượng Thiên Vũ ?
“Quốc Sư đại nhân, các nàng ngu ngốc, kính xin Quốc Sư đại nhân tha thứ.”
Phượng Tiêu cúi đầu nói ra, ngược lại trừng mắt liếc hai người trên đất.
Đế Dạ Hiên quét qua hai người kia , tức giận nói: “Gọi tất cả các Trưỡng lão của Phượng gia đi ra, hôm nay nếu không cho bổn tọa một cái công đạo, bổn tọa nhất định sẽ hủy đi Phương gia của các ngươi.”
Phượng Tiêu bị làm khó, các trưởng lão đang canh chừng Nguyệt Phong, cứ đi ra thế này sẽ không làm sao chứ? Sau đó dùng ánh mắt ra hiệu cho Phượng Thiên Vũ.
Đế Dạ Hiên liền nói: “Nhìn nha đầu cũng vô dụng.”
Phượng Tiêu suy nghĩ một chút, cũng không ai biết rõ trong địa lao có nhốt người, trước mắt không nói rõ với Quốc Sư đại nhân thì…, Phượng Tiêu trầm mặc nửa ngày, rồi nói ra: “Quốc Sư đại nhân, mời người vào chờ ở trong sảnh, ta sẽ đi mời các vị trưởng lão.”
Đế Dạ Hiên nghe vậy, ôn hòa nhìn Phượng Thiên Vũ nói: “Nha đầu, đi thôi.”
Trên mặt đất, hai người nhìn Đế Dạ Hiên ôn nhu với Phượng Thiên Vũ, không khỏi một hồi ghen ghét, dựa vào cái gì, Phượng Thiên Vũ nàng ta lại được nhiều người quan tâm như vậy?
Phượng Tiêu liếc nhìn hai người còn đang nằm trên mặt đất kia, tức giận nói: “Còn không mau đứng lên.” Nói xong đi thẳng đến địa lao.
Góc rẽ, Phượng Thiên Vũ trở về Trúc Uyển.
“Tiểu thư, người đã trở về?”
Thanh Ngư cùng Mạc Sầu vui vẻ nghênh đón.
“Mẫu thân.” Tuyết Ảnh cao hứng gọi.
“Ảnh nhi, cùng mẫu thân đi đến địa lao.” Nói xong, lôi kéo Tuyết Ảnh đi thẳng đến địa lao.
Phượng Tiêu đi vào địa lao, mời ba vị Trưởng lão, lại không phát hiện ra Phượng Thiên Vũ cùng Tuyết Ảnh đang trốn ở bên ngoài.
Thẳng đến khi mọi người rời đi, hai người mới xuất hiện trước hòn non bộ.
“Ảnh nhi, ngươi mau mở kết giới ra nhớ là kết giới cách âm nhé, ta muốn phá cái mật đạo.”
Tuyết Ảnh nhẹ gật đầu, mở ra kết giới.
Phượng Thiên Vũ ngưng tụ lực lượng, đánh vào hòn non bộ, phịch một tiếng, hòn non bộ đã bị đánh nát, xuất hiện cửa đi vào địa lao.
Hai người tiến vào mật đạo, thẳng đến địa lao.
“Phụ thân, người có khỏe không?”
Phượng Thiên Vũ nhìn Nguyệt Phong, chết tiệt lào già Phượng Tiêu.
“Ngươi gọi là Thiên Vũ đúng không?”
Nguyệt Phong nhìn nữ tử trước mặt thật giống Vân Thanh, liền kích động hỏi.
Phượng Thiên Vũ không nói nhiều, nhìn Tuyết Ảnh nói ra: “Ảnh nhi, ngươi có thể phá được Huyền Thiết hay không?”
Tuyết Ảnh nhìn về phía bốn cọc vừa to vừa thô kia cùng với những sợi Huyền Thiết rồi nói: “Mẫu thân, người tránh ra.”
Phượng Thiên Vũ nghe vậy, lập tức lùi ra xa.
Tuyết Ảnh lôi kéo dây xích, hai tay ngưng tụ lực lượng, kéo một phát, sợi dây đầu tiên liền bị đứt, tiếp theo là những sợi dây còn lại.
Phượng Thiên Vũ đứng ở một bên, không khỏi cảm thán, cấm kỵ Thần Thú, thật là mạnh mẽ!
Phượng Thiên Vũ tiến lên, nâng Nguyệt Phong dậy, đột nhiên, địa lao liền chấn động.
“Mẫu thân, đi mau, nơi đây sắp sụp đổ.” Tuyết Ảnh nói xong, mang Phượng Thiên Vũ cùng Nguyệt Phong chạy ra bên ngoài.
. . .
Đang đứng ở trong đại sảnh, mặt đất rung động từng hồi, mấy ngươi kia liếc nhau ý tứ rõ ràng, địa lao đã xảy ra chuyện.
“Quốc Sư đại nhân, chúng ta xin ra ngoài trước.” Mấy vị trưởng lão nói xong, cất bước đi khỏi đại sảnh.
Lại không nghĩ, va vào một tầng kết giới.
Mấy người kinh ngạc, nhìn về phía Đế Dạ Hiên, có thể tại trước mặt bọn họ yên lặng không một tiếng động tạo ra được kết giới chỉ có thể là Quốc Sư đại nhân, chẳng qua là Quốc Sư đại nhân tại sao phải làm như vậy?
“Quốc Sư đại nhân, người tại sao phải bố trí kết giới?”
Nhị trưởng lão tính khí nóng nảy liền trực tiếp hỏi ra tiếng.
Các chi thứ cùng các đệ tử của Phượng phủ cũng đều chạy tới đại sảnh, lại trông thấy một màn như vậy, Quốc Sư đại nhân sao lại ở chỗ này?
“Chẳng lẽ Nhị trưởng lão cảm thấy không cần cho ta một cái công đạo hay sao?”
“Lão phu không biết cái gì, tiểu nữ đắc tội với một cái phế vật, Quốc Sư đại nhân lại vì nàng ta mà huy động lực lượng, có phải rất quá đáng hay không?”
“Lão nhị.”
“Nhị trưởng lão.”
Phượng Tiêu cùng Đại trưởng lão liền nóng này hô lên, Nhị trưởng lão như thế nào lại không biết nhìn như vậy, Quốc Sư đại nhân có thể vừa nói chuyện với bọn họ lại có thể âm thầm hạ xuống kết giới, đã chứng minh một điều rằng thực lực của Quốc Sư đại nhân như thế nào rồi, vậy mà Nhị trưỡng lão còn nói chuyện bất kính như thế. Có phải quá coi trọng mình rồi sao?
Xa xa, có ba người chậm rãi đi tới, Đế Dạ Hiên nhìn bóng dáng màu trắng kia, nở nụ cười, hắn biết nha đầu sẽ thành công mà.
Vung tay lên, kết giới biến mất.
Phượng Thiên Vũ, Nguyệt Phong, Tuyết Ảnh, Thanh Ngư cùng Mạc Sầu chậm rãi đi tới, tuy bây giờ thực lực của Nguyệt Phong vẫn còn, thế nhưng bị nhốt tận mười sáu năm, trên người lại có rất nhiều vết thương, vì thế Phượng Thiên Vũ lấy một ít Linh quả từ không gian Tam Sinh Liên cho hắn ăn, cơ thể cũng đang dần khôi phục.
Phượng Tiêu nhìn ba người đi tới, lại nhìn Đế Dạ Hiên, nhiều năm như vậy, trên triều đình, hắn cũng đã phải lăn lộn không ít, liền hiểu ra toàn bộ sự việc trước mắt, Phượng Thiên Vũ đã sớm biết, Quốc Sư tới là để giúp nàng khống chế bọn họ.
Ba vị Trưởng lão cũng kinh ngạc, huyền thiết có thể bị đứt gãy, là ai có lực lượng cường đại như vậy?
Phượng Thiên Vũ tươi cười, nhìn Đế Dạ Hiên đi xuống, con mắt lạnh lùng nhìn về phía Nhị trưởng lão: “Ngươi thì tính là cái gì, dám nói chuyện như vậy với Dạ Hiên?”
“Này lão già kia, nói cho ngươi biết, cháu gái của ngươi cũng đáng chết rồi đó.”
“Phế vật như ngươi mà cũng muốn giết ta?” Phượng Dao từ trong đám người đứng ra, nàng vốn là muốn về phòng rồi, nhưng nhìn thấy tất cả mọi người đang đi đến đại sảnh, nàng tò mò đến xem, lại không nghĩ nghe được câu này!
Mắc cười, là một cái phế vật mà dám đòi giết nàng, dám ngông cuồng nói như vậy, nàng phải dạy dỗ lại cái phế vật này mới được!
“Đúng không?” Phượng Thiên Vũ cười lạnh nói, một giây sau, Phượng Dao liền bị đánh bay.
Phượng Thiên Vũ khẽ chuyển động, đã đứng trước mặt Phượng Dao, từ trên cao nhìn nàng ta: “Hiện tại, vẫn muốn biết ta có thể giết được ngươi hay không?”
“Phượng Thiên Vũ, ngươi dám tổn thương đến Dao nhi.”
Nhị trưởng lão muốn tiến lên ngăn cản, lại bị Nguyệt Phong ngăn cản.
“Ngươi tránh ra.”
Nguyệt Phong nhìn người trước mặt, cười lạnh nói: “Cái này có cần ghi thêm vào khoản nợ của chúng ta hay không.”
“Ngươi. .”
Phượng Thiên Vũ đưa tay, một chưởng đánh vào trên ngực Phượng Dao.
“Không. .” Nhị trưởng lão nổi giận hét ầm lên: “Dao nhi.”
Phượng Thiên Vũ nghe vậy, quay đầu nhìn về phía hắn, nói: “Ngại ngùng, ta ra tay hơi nặng một chút, người đã chết, ngươi còn cần không?”
Những chi thứ cùng các đệ tử kia sợ hãi đứng hình tại chỗ.
Phượng Thiên Vũ vừa mới phát ra linh lực, đó chính là linh lực của Linh Tôn, mọi chuyện là như thế nào a, cái phế vật từ khi nào đã trở thành Linh Tôn?
Phượng Dao đã chết, hai mắt của nàng trợn trừng, nàng ngàn lần vẫn không thể tin nổi, một cái phế vật lại là cao cấp Linh Tôn, càng không nghĩ ra, ngay cả việc triệu hồi ma thú nàng cũng không kịp làm.
Phượng Thiên Vũ cúi người, thở dài một hơi, bàn tay nhỏ bé vuốt mắt Phượng Dao, nhẹ nhàng nói một câu: “Ngươi đừng nhìn ta như vậy, ta nhát gan, buổi tối dễ gặp ác mộng.”