Thanh Loan ngồi ở một bên cũng phì cười!
“Mộc Mộc, đừng lo lắng, khi Dạ công tử trở về, ta sẽ nói cho hắn biết, có người một mực rất nhớ hắn!”
Mặt Mộc Mộc đỏ lên, mạnh miệng nói: “Người nào lo lắng cho hắn!”
Mấy người cãi nhau ầm ĩ, rồi tan học sau đó Dạ Huyễn Ngọc mới trở về!
Mộc Mộc thấy hắn trở về, muốn hỏi hắn khi nãy đã đi đâu, suy nghĩ một chút, sao làm như vậy được, nàng vốn là cái gì của hắn đâu.
Thời gian cứ thế trôi qua!
Đêm, mưa phùn phiêu tán, chỉ chốc lát lại hóa thành cơn mưa xào xạt, Phượng Thiên Vũ đứng ở bên cửa sổ, nhớ lại lời nói của Bạch Liên, ngươi rõ ràng đã có Vô Hận rồi, tại sao còn muốn trêu chọc Thần Hoàng.
Vô Hận, ta và ngươi đến cùng là quan hệ như thế nào, còn có Thần Sáng Thế là người nào, đệ tử, rốt cuộc tất cả những thứ này đều có liên quan với nhau sao?
Không suy nghĩ nhiều, đem cửa sổ buông xuống, lắc mình tiến vào không gian, một ngày trải qua quá nhiều sự việc, nàng lại không chú ý tới trong màn mưa đêm, có một đôi mắt tưởng niệm nhìn nàng… !
Minh U thấy nàng buông cửa sổ, quay người rời đi, hắn cũng không biết tại sao hắn lại tới đây, chỉ là muốn được nhìn thấy nàng, quản chi những việc kia!
Nhung nhớ thành hoạ, Ác Ma Thâm Uyên bóng tối vô biên, mà hắn vẫn như cũ chỉ mong được trông thấy nụ cười của nàng… !
… …
Ngày hôm sau lại tiếp tục, Phượng Thiên Vũ từ trong không gian đi ra, thoải mái vươn tay, trên mặt nhỏ tràn đầy vui vẻ, cả đêm hấp thu linh khí thiên địa, rốt cuộc cũng đã đột phá lên cao cấp Linh Tông rồi!
Mở cửa phòng, sau cơn mưa, không khí đặc biệt mới lạ, chung quanh lá cây còn đọng lại những giọt sương trong suốt, tươi mát khác biệt!
“Thiên Vũ!” Thanh Loan mặc một bộ áo bào dành riêng cho đan viện, khuôn mặt phong tình tràn đầy vui vẻ: “Thiên Vũ, sự việc lần trước ngươi không muốn hỏi ta sao?”
Phượng Thiên Vũ nghe vậy, nhíu mày: “Ngươi hy vọng ta hỏi?”
Cô nương này lại muốn thế nào đây, nàng không hỏi, cô nương này còn chạy tới đây hỏi tại sao nàng không thắc mắc.
“Không phải!” Thanh Loan vội vàng lắc đầu rồi nói: “Ta chỉ là không muốn cho Vân Thương mà thôi!”
Thân phận của nàng nếu bị Vân Thương phát hiện, nhất định hắn sẽ rất chán ghét nàng!
Phượng Thiên Vũ gật đầu: “Yên tâm đi, hắn sẽ không biết đâu!”
“Chỉ mình ta thấy thôi, những người khác đều không trông thấy đâu!”
“Thiên Vũ, cám ơn ngươi!”
Thanh Loan mỉm cười, thật khó mới có thể gặp được một bằng hữu như vậy!
… … …
Mấy người ăn điểm tâm, nhớ tới những lời nói của viện chủ ngày hôm qua, đều không muốn cúp học đâu, bọn hắn muốn nhìn một chút phu tử mới là người như thế nào?
Trong phòng học, mọi người đều an tĩnh chờ phu tử mới đến, hôm nay vẫn như cũ Phượng Thiên Vũ mang theo mặt nạ, chẳng qua là một thân áo đỏ đổi thành áo trắng, ba ngàn sợi tóc thắt gọn sau lưng, nàng chỉ im lặng ngồi như vậy, lại cho người ta một khí thế mãnh liệt, như một vương giả cao cao tại thượng… !
Từng âm thanh thanh thúy truyền đến, tiếng bước chân càng ngày càng đến gần, tiếng ngọc va chạm thanh thúy càng phát ra mạnh hơn!
Ánh mắt của mọi người vội vàng tập trung đến cửa lớp, một nữ tử khoát trên mình một bộ trường bào màu xanh mây bay, mà trên hông nàng chính là đeo một cặp ngọc linh, một đầu tóc đen búi gọn đơn giản, trên khuôn mặt lạnh lùng không chút biểu lộ đảo nhìn những người ngồi bên dưới, nhìn đến Phượng Thiên Vũ đeo mặt nạ có chút dừng lại, nhưng vẫn không nói gì sau đó thu lại ánh mắt!
“Từ hôm nay, ta chính là phu tử dạy các ngươi về linh lực, ta là Diệu Âm!”
Đơn giản mà nói, giới thiệu tên cùng vấn đề học!
Mọi người cả kinh, có người trực tiếp nói ra: “Cái gì, nữ phu tử?”
Diệu Âm đưa tầm mắt nhìn qua, lạnh giọng hỏi: “Chuyện này rất kinh ngạc sao, trường học thì không được có nữ phu tử à?”
“Phu tử, không phải là không có, mà là không nghĩ tới khóa học vận dụng Linh lực lại do nữ phu tử dạy!”
Phượng Thiên Vũ nhìn thoáng qua nữ tử được gọi là phu tử, thực lực trên nàng, Học viện Đế Hoàng này quả nhiên là cường giả khắp nơi… !
“Hôm nay, các ngươi lo ôn lại đạo lí về Linh lực đi, ngày mai ta sẽ kiểm tra!” Diệu Âm nói xong, đi thẳng ra ngoài, nếu không phải đã đồng ý với Thanh Viễn, nàng cũng chẳng muốn tới nơi đây làm phu tử đâu!
“Thiên Vũ, nàng thật sự là phu tử của chúng ta sao?”
Mộc Mộc nhìn Diệu Âm thình lình nói ra một câu rồi bỏ đi, nên nàng thình lình hỏi ra một câu !
Phượng Thiên Vũ vỗ trán: “Chính là nàng”
Mộc Mộc tiếp tục đánh giá: “Cái này cũng tính là phu tử sao?”
Thời gian một tuần nói nhanh cũng không nhanh, nói chậm cũng không chậm!
Đan ngoài viện, Thanh Ngư đang bị một nhóm người chặn lại… …
Thanh Ngư nhìn những người trước mặt mình, nhíu mày nói: “Các ngươi làm gì?”
Một người trong đó đánh giá Thanh Ngư từ trên xuống dứoi, ánh mắt tùy ý, sau nửa ngày mới lên tiếng: “Tuy rằng không quá xinh đẹp, nhưng cũng đủ cho Đại thiếu gia tạm chấp nhận, cũng ta vui vẻ một chút đi!” Dứt lời, liền muốn kéo Thanh Ngư qua bên mình!
Thanh Ngư lui ra phía sau một bước, quát: “Tránh ra!”
Mấy người nhìn nhau: “Ơ, còn rất cay nha, gia rất thích!”
Một người trong số đó đưa tay chộp lấy Thanh Ngư, Thanh Ngư né tránh,sử dụng linh lực đánh trả lại!
Thấy Thanh Ngư đã triển khai linh lực, những người kia cũng có chút tức giận, bắt đầu vận dụng linh lực, Thanh Ngư hiện tại mới là cao cấp Linh Tướng, mà trong nhóm người này thấp nhất đã là Linh Tôn, Thanh Ngư sao có thể trở thành đối thủ của bọn hắn!
Có người thấy Thanh Ngư không chống lại được, vội đánh ra một chưởng vào bên vai Thanh Ngư, hai người kia lập tức tiến lên, che miệng Thanh Ngư, cưỡng ép Thanh Ngư đi đến nơi khác!
Hai đệ tử trong đan dược trông thấy Thanh Ngư bị ba tên nam nhân kia lôi đi, biết chuyện không tốt, vội vàng chạy đến thông báo cho nhóm Phượng Thiên Vũ… !
“Không tốt, không tốt… !” Hai người vì chạy quá mau, đến trước phòng học đều đã thở hồng hộc: “Thanh Ngư cô nương, vừa mới, vừa mới bị nhóm người vũ viện cưỡng ép bắt đi rồi!”
Phượng Thiên Vũ cùng Vân Ế, Vân Thương lập tức đứng lên, không hỏi một tiếng, đi thẳng đến vũ viện, Diệu Âm vừa mới vào cửa, trông thấy có mấy người chạy ra ngoài, Diệu Âm thấy vậy, nhìn về phía hai người còn đang thở hổn hển: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Giờ phút này Mộc Mộc, Thanh Loan, Mạc Sầu, Mộc Thương cũng đi ở phía sau, Dạ Huyễn Ngọc chẳng muốn động, vì vậy vẫn ở lại trong phòng học
Diệu Âm nghe hai người kia nói xong, đạm mạc vứt lại một câu: “Tự học!”. Rồi nhanh chóng bước ra khỏi phòng học
Phượng Thiên Vũ lấy tốc độ nhanh nhất, mà những người kia lôi kéo Thanh Ngư lại đi tương đối chậm, vì vậy khi mấy người tiến vào vũ viện, Phượng Thiên Vũ vừa vặn trông thấy, phi thân lên, tiến vào vũ viện, cản lại bọn hắn!
Người trong Vũ viện rất nhiều, vừa nhìn thấy một nữ tử hồng y khí thế như bá vương, liền không hẹn mà dừng lại, sắp có kịch vui để xem rồi!
Hồng Lăng vung lên, trực tiếp quấn lấy eo Thanh Ngư, tại kéo một phát, Thanh Ngư liền bay đến bên người Phượng Thiên Vũ!
“Tiểu thư!” Thanh Ngư cao hứng kêu lên, nàng biết rõ tiểu thư nhất định sẽ tới cứu nàng mà.
Phượng Thiên Vũ cười nhạt một tiếng: “Không có sao chứ?”
Thanh Ngư lắc đầu, nàng không có việc gì!
Giờ phút này Vân Thương cùng Vân Ế cũng đã chạy đến, trông thấy Thanh Ngư vẫn bình an vô sự đứng ở bên cạnh Phượng Thiên Vũ, tâm cũng liền hạ xuống!
“Ngươi là người nào, lại dám cướp người của ta?” Bị mấy người không để ý tới một tên nam nhân hung hãn bước lên.