Nuông Chiều Em Là Đặc Quyền Của Anh

Chương 15: Bị thương - đau lòng



-Lăng Hạo à, cậu buồn ngủ hả ._Tuyết San quay qua thấy được những tia máu trong mắt cậu , khuôn mặt mệt mỏi cũng lộ rõ ra

-Ừ , hôm nay tớ có hơi mệt ._Thật sự thì đêm qua cậu thức khuya quá, sáng nay dậy sớm cũng có phần mệt mỏi

-Vậy ngủ chút đi ._Gia Phong lên tiếng khuyên cậu

-Gia Phong nói đúng ròi á , ngủ đi Lăng Hạo , đến thì tụi tớ báo ._Tuyết San chớp chớp mắt nhìn Lăng Hạo

“Tụi tớ” Tuyết san à ? Cố phải cậu đang nói cậu và Gia Phong, “Tụi tớ” nghe sao đau quá! Cậu hơi buồn , vài giây sau đó liền thay thế bằng nụ cười rồi tựa đầu thành ghế , nhắm mắt ngủ . Còn Gia Phong thì cười , nụ cười nhẹ đến nỗi không nhận ra “Tụi tớ” sao ? quả thật từ ngữ ở đây thật phong phú và thâm sâu, thế mà đối giờ hắn không biết :))))))

————————————————————–Vài phút sau————————————————————–

-Nặng , nặng quá ._Lăng Hạo muốn hét lớn lên (đọc tiếp hẵng biết :)))) )

Hiện giờ hàng động của “Tụi tớ” đang phản lại lời nói ban nãy :))))) Thật thắm thiết làm sao, hiện giờ Gia Phong đang “tình tứ” dựa đầu vào vai Lăng Hạo ngủ , tay thì vẫn khoanh lên ngực .Còn Tuyết San nhà ta thì muốn bổ nhào lên người hắn, chan gác len đùi hắn , hai tay ôm eo hắn , ngủ không biết trời đất .”cậu ngủ đi là đây sao ?”

Nhưng rồi cậu cũng cố chịu, làm điểm tựa vẫn chắc cho hai người đó ngủ , cậu nghĩ lại thì ít khi thấy Gia Phong ngủ, Gia Phong rất ít khi thả lỏng bản thân trước người khác, ngủ vẫn còn khoanh tay , nghiêm chỉnh .Còn tư thế gì thế kia ! Lăng Hạo , nhìn tướng ngủ cực kì bá đạo của nó , mà đơ người ,nhìn nó dựa vào người hắn , tay ôm eo hắn như thế , cậu thấy hụt hẫng có phải cậu không đủ mạnh mẽ để làm điểm tựa cho nó ? Mà cũng có một chút hâm mộ Gia Phong , bị ôm cứng ngắc như thế mà ngủ cũng được nữa. “Xe ơi ,mau đến đi!”

————————————————————–Và lại Vài tiếng sau đó :)))————————————————————–

-Yay~ , đến nơi rồi ._Tuyết San , nhảy xuống xe đầu tiên , không để ý hồi nãy mình đã là hành động “tươi đẹp” gì :))

-………. ._Gia Phong thì bước từ từ , im lặng không muốn nhắc đến chuyện đó “mất mặt thật !”

-Đây là mặt đất , đây là mặt đất ._Lăng Hạo lặp đi lặp lại câu nói ấy ,đến với mặt đất cậu mừng muốn khóc .Vai cậu muốn liệt với hai người đó rồi

Đợi 3 “Thiên thần” đi xuống , mọi người mới chen lấn đi xuống nhưng không may , một cô bạn vô tình đụng mạnh vào người Tuyết San vì do người phía sau co bạn đẩy khá mạnh

-Đau ._Tuyết San , bị cô bạn đó va vào liền té xuống , khiến chân bị trật

-Tuyết san, có sao hay không ? có vẻ chân bị trật rồi ._Lăng Hạo đau xót chạy đến hỏi nó và cởi giày kiểm tra chan nó

Gia Phong nhíu mày , tức giận quay qua cô bạn đó , rồi kiềm chế lại đi tới nơi Tuyết San bị té xuống , đau lòng một tay bế nó lên . Còn Lăng Hạo nhẹ nhàng cởi đôi giày mà nó đang mang tránh làm cho nó đau , rồi một vai xách một cái Balô của cậu một cái của nó , còn tay kia cầm đôi giày của nó

-Cảm ơn , Gia Phong , Lăng Hạo ._ Thật sự thì chân rất đau ,mặt nó cũng hồng lên vì hắn đang bế nó , nó ít khi gần con trai đến như vậy!

-Về khách sạn thôi ._Gia Phong bước đi , Lăng Hạo thì cầm đồ đi sau

Ba người đi ngang qua người cô gái tiến về khách sạn , lướt qua người cô gái , một ánh mắt sắc bén như một găm dao vào người cô .Cô gái đứng sau run rẩy khuôn mặt của “Người đó” …………. Tại sao lại như vậy ? Khuôn mặt đó! Thật sự đáng sợ !


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.