Về đến nhà Hạ Cẩm Hiên cơ hồ không hề nghĩ ngợi, trực tiếp ôm Thái Gia Tuyền vào gian phòng của mình. Trong bồn tắm pha xong nước nóng, có chút thô lỗ đem Thái Gia Tuyền đang ngủ mê man lột sạch trần trụi, ném vào trong nước nóng.
“A!” – Thái Gia Tuyền giật mình một cái, đột nhiên có sự xuất hiện nước nóng nên bị thức tỉnh hoàn toàn, sương mù mắt to nháy mắt nha nháy mắt , thật vất vả tập trung đến trên người của Hạ Cẩm Hiên.
“Đã tỉnh rồi hả ?” – Giọng của Hạ Cẩm Hiên có chút không tự nhiên, nhưng thần kinh Thái Gia Tuyền không ổn định căn bản không có phát hiện.
“Ừ.” – Nhẹ nhàng lên tiếng, Thái Gia Tuyền cúi đầu, lúc này mới phát hiện ra mình xx nằm ở trong bồn tắm, sửng sốt thật lâu, nghiêng đầu nhìn Hạ Cẩm Hiên giận trách, nói: “Anh đem em cởi hết lúc nào? !”
“Em có can đảm để hỏi anh? !” Hạ Cẩm Hiên cười lạnh nhìn cô: “Một cô gái say thành cái dạng kia, bị người khác cởi hết cũng không biết lúc nào!”
Thái Gia Tuyền rụt cổ một cái, lúng túng nhìn hắn, ở một hồi, mới nho nhỏ nói thầm nói: “Dù sao anh đều không phải là lần đầu tiên nhìn, có quan hệ gì.”
Hạ Cẩm Hiên cảm giác mình quả thật đều muốn bạo khởi, rống to: “Nếu như mà anh nói cho em biết không phải là anh làm đây? !”
Nghe nói như thế, Thái Gia Tuyền không khỏi run run một hồi, không phải hắn? Vậy là ai? Sẽ không đụng phải tên háo sắc đi?
“Biết sợ? !” – Hạ Cẩm Hiên lấy lại bình tĩnh, thấy dáng vẻ cô hoảng sợ đáng yêu, lại không đành lòng trách cứ nữa, giọng nói tự nhiên cũng mềm nhũn ra.
“Không thể nào.” – Thái Gia Tuyền lẩm bẩm nói: “Em nhớ được Lâm Phong lái xe đưa em trở về, anh ấy không thể nào làm chuyện như vậy .” – Hiển nhiên vẫn còn rối rắm rốt cuộc người nào cởi y phục của cô. Chân mày chau lại ở chung một chỗ, miệng chu, khuôn mặt nhỏ nhắn thậm chí có chút hồng không tự nhiên.
Hạ Cẩm HiênvVốn là mềm lòng, lúc này càng lại nổi trận lôi đình: “Không thể nào? Hừ, trừ phi anh ta không phải đàn ông!”
“Anh ấy. . . . . . Tóm lại chính là không thể nào!” – Thái Gia Tuyền nguỵ biện , đối với nhân phẩm của Lâm Phong, cô còn là tin tưởng vô điều kiện.
“Vậy anh ta tại sao muốn theo đuổi em!” – Hạ Cẩm Hiên nghiêm nghị mà hỏi.
Thái Gia Tuyền sửng sốt một chút, không sức lực mà nói: “Bởi vì anh ấy yêu thích em.”
“Thích liền nhất định phải đuổi tới tay sao?” – Hạ Cẩm Hiên xx dường như hỏi.
“Dĩ nhiên, thích sẽ phải ở chung một chỗ!” – Thái Gia Tuyền không khỏi phấn khích thật nhiều.
“Em cho là như vậy sao? Anh không cảm thấy vậy!” – Hạ Cẩm Hiên phản bác: “Yêu một người cũng không nhất định muốn cùng đối phương ở chung một chỗ, chỉ cần biết rằng cô ấy hạnh phúc, như thế đủ rồi!”
“. . . . . . , này cùng chuyện này có quan hệ gì!” – Thái Gia Tuyền tựa hồ cũng cảm thấy có đạo lý, nhưng mà vẫn phải không chịu thua.
“Nói rõ anh ta nghĩ muốn em, là cái chủng loại đàn ông muốn có phụ nữ cái kia… Muốn!” – Hạ Cẩm Hiên nói.
Thái Gia Tuyền không thể tin mở to hai mắt nhìn chằm chằm hắn, hồi lâu cúi đầu dằng dặc nói: “Anh đừng nói lung tung, anh ấy muốn thật muốn muốn, em. . . Em đã sớm cho anh ấy rồi. . . . . .”
Hạ Cẩm Hiên giật mình, nhìn cô chằm chằm hồi lâu sau, không nói được lời nào xoay người rời đi khỏi phòng tắm.
Thái Gia Tuyền trong bồn tắm thẩn thờ một hồi lâu, cho đến nước có một chút lạnh cả người, mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng lau khô thân thể, bọc khăn tắm lớn của Hạ Cẩm Hiên ra khỏi phòng tắm.
Mới vừa ra tới, đã nghe đến một mùi thuốc lá nồng đậm, Thái Gia Tuyền nhíu mày một cái, phát hiện Hạ Cẩm Hiên cư nhiên nằm ở trên giường, ngón tay thon dài đang kẹp một điếu thuốc lá, lúc đang hút thuốc có vẻ có chút chán chường, lại làm cho người ta nhất thời không rời ánh mắt đi được.
“Hiên, anh chưa bao giờ hút thuốc lá . . . . . .” – Thái Gia Tuyền sợ hãi mà hỏi.
“Em còn thương anh ta sao?” – Hạ Cẩm Hiên không có trực tiếp trả lời, cũng không có nhìn cô, chỉ là thẳng tắp nhìn chằm chằm trần nhà hỏi, thanh âm tái nhợt mà khàn khàn.
Thái Gia Tuyền cảm giác lòng của mình không khỏi đau một cái, lại cái gì cũng nói không ra được. Cô vẫn không muốn lo lắng cái vấn đề này, cô không biết mình là không phải còn thích Lâm Phong, lại càng không rõ ràng mình đối với Hạ Cẩm Hiên không muốn xa rời rốt cuộc bao sâu.
“Không biết sao?” – Hạ Cẩm Hiên tựa hồ có thể nhìn thấu tâm tư của cô. “Vậy thì suy nghĩ thật tốt đi, anh chờ câu trả lời của em.” – Vừa nói vừa tiêu diệt hết tàn thuốc đứng lên, đi tới bên cạnh Thái Gia Tuyền, đưa tay nhẹ nhàng ôm cô xx, đem lấy cô đầu nhu vào hõm vai mình.
Thái Gia Tuyền thuận theo dựa vào hắn, đang chuẩn bị nói chút gì đó, trên đỉnh đầu truyền đến tiếng nỉ non của Hạ Cẩm Hiên như có như không: “Nhưng là, Tuyền, anh yêu em.”
Thái Gia Tuyền mơ màng không biết mình làm thế nào chính mình có thể trở lại gian phòng, có lẽ là uống nhiều rượu rồi, cô có loại cảm giác mơ hồ đạp ở trên bông. Giống như vật rơi tự do ngã xuống giường, kéo chăn qua đắp ở trên người, trong đầu lại tràn đầy tất cả đều là một câu kia “Tuyền, anh yêu em.” . Trong lòng ngọt ngào, cũng không biết trải qua bao lâu, Thái Gia Tuyền rốt cuộc mang theo mỉm cười tiến vào mộng đẹp.