Nữ Diêm Vương: Nhà Có Thê Tử Lung Linh

Chương 6: Ban hôn



-”Không được chạm …” – Thanh âm thất kinh vang lên, mọi người sững sờ nhìn bàn tay trắng nõn đụng vào cánh tay của nam tử kia.

Bên tai chỉ thổi qua tiếng ‘sàn sạt’, Bùi Mạch Ninh kinh ngạc nhìn về hướng vang lên âm thanh kia , hóa ra người vừa rồi mới hô lên chính là
hoàng hậu,thanh âm của hoàng hậu chứa đầy sự kinh ngạc cùng hoảng
loạn.Nghi hoặc quay đầu lại, chống lại cặp mắt màu hổ phách, giờ phút
này hắn cũng đang kinh ngạc nhìn nàng, cùng với đôi tay đang nắm cổ tay
hắn, đôi mắt màu hổ phách ấy hiện lên một tia nghi hoặc.

Tân Hoàng Hậu thậm chí mất dáng vẻ uy nghiêm, trực tiếp đứng dậy, đôi mắt ngập nước kinh ngạc nhìn Bùi Mạch Ninh.

Chung quanh lập tức nổi lên tiếng ồn ào, bàn tán về … nam tử trước mắt nàng.

“Trời ơi, không phải trưởng tử của Tư Không gia không thể tiếp xúc được với người khác sao?”

” Đúng là như thế mà, vì sao tiểu thư Bùi gia lại không bị làm sao cả? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

“Nếu chạm vào trưởng tử của Tư Không gia thì sẽ bị độc tố làm
thương tổn thân thể, thế nên các vị thiên kim ở Kinh đô đều không có
người nào dám gả cho hắn, vậy mà…”

Tiếng nghị luận xung quanh hết sức ồn ào, Bùi Mạch Ninh đại khái cũng đã nghe rõ ràng, khóe miệng giật giật ngượng ngùng muốn rút tay về.

Giữa bầu không khí đang trở nên vô cùng căng thẳng như thế này, bàn
tay to luôn buông xuống của hắn đột nhiên nắm chặt lấy cổ tay nàng.

“Ngươi… không.. không bị làm sao à ?” Thanh âm lạnh lùng vang lên nhưng hết sức trong trẻo , dễ nghe làm cho lòng người cảm thấy rất thoải mái.

Bùi Mạch Ninh sững sờ gật đầu, thật sự là không có cách nào nhận thức được sự việc biến chuyển trước mắt, hiện giờ nàng thậm chí còn bị chú ý hơn hồi nãy.

“Quá hồ nháo – – -” Mặc dù lúc này mọi người ở đây còn muốn
tiếp tục xem kịch vui nhưng vẻ mặt khó coi đang trợn mắt nhìn của Hoàng
Phủ Kỳ khiến mọi người e sợ.

Chư vị đại thần thế này mới ngượng ngùng trở về chỗ nhưng ánh mắt vẫn lẩn quẩn ở trên người Tư Không Thu Trạm cùng Bùi Mạch Ninh, rồi lại
thăm dò vẻ mặt có chút không tốt của Hoàng Phủ Việt.

“Hoàng đệ, ngươi đã không còn nhỏ, nên thành gia lập thất.” Chờ tất cả mọi người bình tĩnh trở lại, Hoàng Phủ Kỳ mới nhàn nhạt mở miệng nói, bất kể như thế nào nếu có thể thành thông gia với Bùi gia là điều
vô cùng tốt, liếc mắt nhìn Hoàng Hậu ngồi bên cạnh có chút đứng ngồi
không yên , trong mắt hắn lóe lên một tia tinh quang.

Hoàng Phủ Việt nhíu mày, không muốn đếm xỉa đến Bùi Mạch Ninh, sắc
mặt có chút khó coi nhưng niềm kiêu ngạo của y không cho phép y cúi đầu.

“Hoàng huynh, ta đã nói ra là điều kiện để đón dâu rồi đấy.” Hoàng Phủ Việt cây ngay không sợ chết đứng nói.

Bùi Chính Vũ nổi giận , trực tiếp đứng dậy: “Hoàng Thượng, Bùi gia tuy rằng không thể cùng Hoàng thất so sánh nhưng nữ nhi của thần thật
không đáng phải chịu sự nhục nhã như vậy, khẩn cầu Hoàng Thượng thu hồi
việc ban hôn.”

Chê cười, dựa vào việc ông là Hương liệu Đệ nhất Thế gia của Đương
triều, nữ nhi của ông muốn gả cho người nào mà không thể chứ, tại sao
lại phải cùng với nữ tử thanh lâu cùng ngồi cùng ăn , thật sự là quá
nhục nhã.

Hoàng Phủ Kỳ nhíu nhíu mày, trừng mắt nhìn thân bào đệ đệ, mím môi không nói gì.

“Hoàng Thượng… Thần thiếp có một yêu cầu quá đáng.” Hoàng hậu
bên cạnh trầm mặc đã lâu đột nhiên mở miệng, trong mắt có vẻ chần chừ
nhưng khi vừa nhìn thấy Tư Không Thu Trạm vẫn còn nắm tay Bùi Mạch Ninh lập tức tiêu tán vô tung .

“Hử? Hoàng Hậu có chuyện thì cứ nói đi.” Hoàng Phủ Kỳ nhướng
nhướng mày, thật sâu nhìn Hoàng Phủ Việt âm thầm lắc lắc đầu, haiz,
Hoàng đệ ơi là Hoàng đệ, đây chính là tự ngươi cự tuyệt đấy nhé.

“Đại ca thiếp ,từ trước đến nay huynh ấy đều không thể tiếp xúc
với người khác, thật không ngờ tiểu thư Bùi gia lại có thể chạm vào,đây
nhất định là duyên phận , một khi đã vậy sao không cho bọn họ thành hôn? “ Thanh âm Hoàng Hậu ôn hòa vang lên, không lớn không nhỏ vừa vặn làm cho toàn bộ đám người ở Ngự hoa viên có thể nghe thấy.

Bùi Mạch Ninh chợt ngẩn người ra, cố gắng rút tay khỏi bàn tay ấm áp
kia , đau khổ nhìn Hoàng Hậu, không nghĩ tới nam nhân đứng cô độc ở
trong góc , không thu hút người khác hóa ra lại là ca ca của Hoàng Hậu,
nàng có phải là đang “tự mình hại mình” không đây~~, có trời mới biết
nàng thực không phải cố ý, chỉ là muốn mượn chuyện để thoát khỏi cuộc
hôn nhân này mà thôi , nào biết lại là nhảy nhầm xuống một cái bẫy khác .

Toàn bộ Ngự hoa viên an tĩnh lại, Hoàng Phủ Việt sắc mặt rõ ràng
không được tốt lắm, đầu tiên là bị nữ nhân kia chọc tức khiến y nổi giận , nàng muốn gả cho độc nhân chứ cũng không thèm gả cho y, kế tiếp Hoàng Hậu lại càng khiến cho tâm tình của y tệ hơn, cái hắn muốn xem chính là thấy cảnh nữ nhân kia phải cúi đầu cầu xin y cơ.

“Này… Gia chủ của Bùi gia nghĩ như thế nào?” Hoàng Phủ Kỳ sắc mặt chưa thay đổi, mọi người cũng nhìn không ra suy nghĩ trong lòng
hắn, không ngờ hắn lại trực tiếp đem vấn đề vứt cho Bùi Chính Vũ.

Bùi Chính Vũ tuy không thích Hoàng Phủ Việt nhưng điều này dù sao
cũng liên quan đến thể diện của Hoàng gia, vẫn phải thật thận trọng.

“Đa tạ Hoàng Hậu ưu ái, chẳng qua… thảo dân rất yêu thương nữ nhi duy nhất này, vẫn là nên hỏi qua ý nguyện của nó .” Nhìn về phía Bùi Mạch Ninh, trong mắt ông có nhàn nhạt bi thương.

Bùi Mạch Ninh trố mắt nhìn phụ thân, nàng rõ ràng thấy trong mắt Bùi
Chính Vũ có sự nghiêm cẩn, cắn cắn môi, xem ra hôm nay phải lựa chọn một mối hôn sự mới hợp đạo lý.

Đáng giận, nàng không hề có ý muốn thành thân, một trận khí lạnh lùng quay chung quanh chờ nàng lên tiếng. Một lúc sau, Bùi Mạch Ninh ngước
mắt, lụa che mặt che khuất hơn phân nửa khuôn mặt nên không cách nào
thấy rõ ràng biểu tình trên mặt nàng, nhưng có thể nhìn thấy sự lạnh
lùng trong đôi mắt to tròn.

“Ta… gả cho hắn – -” Ngón tay chỉ vào không phải ai khác mà
chính là người đứng ở bên cạnh nàng – Tư Không Thu Trạm, không có nửa
điểm do dự liền gả cho nam nhân lạnh lùng vừa mới gặp mặt một lần, nhưng cũng còn tốt hơn tên kiêu ngạo không coi ai ra gì … dường như đối với
vị Việt Vương gia kia, ép chết một thiếu nữ là một việc quá đỗi bình
thường, nam nhân như vậy khiến nàng chán ghét.

Hoàng Phủ Việt sắc mặt xanh lét ,y không ngờ Bùi Mạch Ninh hoàn toàn
không để ý tới thể diện của y,vẻ kiêu ngạo cùng tự tin trên mặt lập tức
trở nên cứng ngắc,y càng thêm oán hận trừng mắt nhìn Bùi Mạch Ninh.

Hoàng Phủ Kỳ hờ hững nhìn bọn họ, lập tức mở miệng nói “Một khi đã như vậy, Trẫm liền ban hôn cho các ngươi, tùy ý chọn ngày thành hôn – – – -” Miệng vàng lời ngọc, hôn sự lần này nhất định là thật, Hương liệu Đệ nhất Thế gia cùng Tông Môn Đệ nhất kết làm thông gia . Ai, thật đúng là đại tin
tức nóng sốt – – –


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.