Janelle sống với Alice de Santis hai tháng trước khi nàng nhận thấy rằng Alice si mê mình. Sở dĩ phải mất thời gian lâu như thế vì ban ngày cả hai làm việc vất vả Janelle phải thường xuyên đáp lại các cuộc phỏng vấn do người đại lý của nàng thu xếp, còn Alice phải làm việc nhiều giờ với tư cách người thiết kế trang phục cho một phim kinh phí lớn.
Họ có những phòng ngủ riêng. Nhưng đến khuya, Alice thường đi vào phòng Janelle và ngồi trên giường nàng để tán gẫu. Alice hay sửa soạn thức gì để ăn uống và một ly chocolate sữa nóng cho mỗi người để giúp họ dễ ngủ. Họ thường bàn về công việc. Janelle kể về những kiểu tán tỉnh tế nhị hay những trò gạ gẫm thô bỉ nhắm đến nàng trong ngày hôm đó, để cả hai khúc khích cười với nhau. Alice không bao giỡ chỉ ra rằng Janelle khuyến khích những màn ve vãn đó với vẻ dáng “người đẹp phương nam” của nàng.
Alice là một phụ nữ dong dỏng cao, trông có vẻ thẳng băng, có tác phong công nghiệp và cứng rắn đối với thế giới bên ngoài. Nhưng nàng rất dịu dàng mềm mỏng với Janelle. Còn Janelle ngưỡng mộ Alice vì trí thông minh tính hiệu quả đầy thẩm quyền của nàng trong lĩnh vực thiết kế thời trang.
Alice vừa xong công việc với bộ phim cũng là lúc Richard, con của Janelle đến để sống một phần kỳ nghỉ hè với mẹ. Thông thường khi con đến sống chung, Janelle dành trọn thời gian để dẫn con đi tham quan Los Angeles, xem hát kịch, đến công viên giải trí Disneyland, tắm biển. Nàng luôn vui thích với cuộc viếng thăm của con và luôn luôn cảm thấy hạnh phúc trong tháng hè. Nhưng có một mùa hè số mệnh xui khiến làm sao, nàng đang đảm nhận một vai nhỏ trong bộ truyền hình nhiều tập sẽ khiến nàng phải bận bịu phần lớn thởi gian nhưng cũng giúp cho nàng sống đủ cả năm. Nàng bắt đầu viết một bức thư dài cho người chồng cũ để giải thích tại sao Richard không thể sống với nàng trong mùa hè năm ấy, và rồi nàng gục đầu xuống bàn khóc nức nở. Nàng thấy dường như đang thật sự bỏ rơi con mình.
Lúc đó Alice cứu nàng. Cô ta bảo Janelle cứ để Richard đến. Alice sẽ dẫn cậu bé đi chơi. Nàng sẽ dẫn bé đến xem mẹ đóng phim và mang cậu bé đi trước khi đạo diễn bực bội. Alice sẽ chăm sóc cho bé suốt ban ngày. Đến đêm, Janelle sẽ bầu bạn với con. Janelle cảm thấy tràn ngập lòng biết ơn đối với Alice.
Khi Richard đến nghỉ hè một tháng với mẹ, cả ba đã có khoảng thời gian tuyệt vời bên nhau. Sau giờ làm việc, Janelle về nhà và Alice sẽ lo cho Richard tinh tươm để đi dạo phố ban đêm. Cả ba sẽ đi coi phim, sau đó đi ăn khuya. Cuộc sống thật thoải mái, dễ dàng và có thể nói là còn hạnh phúc hơn khi nàng sống với chồng rất nhiều. Alice không bao giờ cãi vã hay phiền trách gì nàng.
Richard không bao giờ hờn dỗi, mặt sưng mày xỉa hoặc ngang bướng. Cậu bé sống trong bầu khí có lẽ là giấc mơ của bao trẻ thơ với hai bà mẹ cùng nâng niu chiều chuộng cậu. Cậu yêu California biết bao.
Khi đến ngày cậu phải về lại với bố, Alice và Janelle cùng đưa cậu đến chuyến bay nửa đêm và rồi cuối cùng còn lại có hai người như trước, Janelle và Alice nắm lấy tay nhau cùng thở ra nhẹ nhõm của một cặp vợ chồng khi người khách ra đi. Janelle cảm thấy xúc động mạnh mẽ đến độ nàng ôm chặt Alice và định hôn lên má nàng. Alice xoay mặt nhận nụ hôn lên cái miệng mềm mại với đôi môi mỏng, hồng tươi của mình. Trong một thoáng, nàng ghì miệng Janelle trên miệng nàng.
Trở về căn hộ chung, họ cùng uống cacao như thể chẳng có chuyện gì xảy ra. Rồi mỗi người về phòng ngủ riêng của mình, Nhưng Janelle trằn trọc không ngủ được. Nàng đến gõ cửa phòng ngủ của Alice và bước vào phòng. Nàng ngạc nhiên thấy Alice trần truồng nằm trên giường và nhìn Janelle với một nụ cười lấp lửng hàm ý mơ hồ.
Nhìn đôi vú căng tròn của Alice, Janelle bỗng cảm thấy sự thôi thúc nhục dục cuộn lên và mặt nàng đỏ bừng. Bị lôi cuốn bởi một người đàn bà khác là điều chưa từng xảy ra với nàng. Nhất là sau vụ bà Wartberg. Vì vậy khi Alice chui vào dưới tấm chăn, Janelle lại ngồi bình thường bên mép giường và họ nói về khoảng thời gian vui vẻ khi họ còn có Richard sống chung. Bỗng dưng Alice tuôn trào nước mắt.
Janelle vuốt mái tóc đen của nàng và ân cần hỏi:
– Alice, bồ làm sao vậy?
Thế là vào lúc đó cả hai biết rằng họ đang diễn một màn kịch sẽ cho phép họ làm điều cả hai cùng muốn làm.
Alice nói trong thổn thức:
– Mình không có ai để yêu. Cũng chẳng có ai yêu mình.
Có một lúc ở một góc nào đó trong tâm hồn Janelle, nàng vẫn giữ một khoảng cách mang tính hài hước. Đây là một màn mà nàng thường diễn với các chàng tình nhân. Nhưng lòng biết ơn nồng nhiệt Alice trong tháng vừa qua, cái khoảnh khắc thèm muốn vừa được “đánh lửa” lên bởi đôi bầu vú căng đầy chứa nhiều hứa hẹn hơn là những tương thương của tính hài hước. Và chính nàng cũng muốn tạo ra những cảnh thấm đẫm kịch tính. Nàng kéo tấm chăn ra khỏi người Alice và sờ vào đôi vú nàng la và kì diệu thay, thấy đôi núm vú săn lại và nhô thẳng lên. Rồi nàng cúi đầu xuống phủ mái tóc vàng lên ngực Alice
Và thế là khởi đầu cho Janelle cuộc đối tác tình dục thoả mãn nhất mà nàng từng trải nghiệm cho đến lúc đó. Không phải nàng si tình, không đâu. Chỉ Alice si tình nàng. Đó là một phần lý do khiến cho cuộc đối tác thoả mãn nàng đến thế. Và cũng vì rất đơn giản là nàng thích bú mút một bộ ngực căng đầy, đó là một khám phá mới mẻ và hào hứng. Nàng hoàn toàn cảm thấy thoải mái với Alice, vừa trở thành một lãnh chúa quyền uy đối với nàng ta. Điều này thật tuyệt. Nàng không phải diễn vai “Người đẹp phương nam” như thường lệ.
Một phần của cảm giác hưng phấn trong mối quan hệ đối với Janelle là nàng có thể diễn vai “bóng tùng quân” che chở cho “thân cát đằng” của Alice. Không chỉ về chuyện tình dục mà trong sinh hoạt hằng ngày, kể cả từng chi tiết nhỏ nhặt đời thường. Thực tế là nàng trở thành kẻ lười biếng trong khi Alice luôn săm soi để tỏ ra hấp dẫn với Janelle. Janelle thích làm những trò “bốc hốt” dâm đãng của con đực, như chộp vào đũng quần hay bóp ngực Alice khi nàng ta đi ngang. Nàng thích thú nhập vai đàn ông. Nhiều lúc làm như nàng cưỡng dâm Alice. Những lúc đó nàng cảm thấy khoái lạc mang dâm tính mạnh mẽ hơn những lần giao hoan với đàn ông. Thêm nữa là, dù cả hai vẫn còn những cuộc hẹn hò với đàn ông – không thể tránh được trong nghề nghiệp của họ nơi những nghĩa vụ và công việc đan xen với nhau, nhưng chỉ có Janelle còn thích thú khi ngủ đêm với đàn ông. Chỉ Janelle thỉnh thoảng đi ngủ nơi khác. Để sáng hôm sau về nhà thấy mặt Alice sưng sỉa lên vì ghen tức mà không dám hạch sách hay quát tháo tiếng nào. Thực tế là nàng ta trông thảm não đến độ Janelle phát hoảng và từng xem xét đến việc dời đi ở chỗ khác. Để khi nàng ta có về muộn, Janelle cũng không hề phải lo ngại Alice nghĩ nàng đã ôm ấp anh chàng nào. Nàng bất cần. Trong ý nghĩ của Janelle chuyện này chẳng có liên quan gì đến chuyện kia.
Nhưng dần dà, có một điều được hiểu ngầm rằng Janelle là một tác nhân tự do. Rằng nàng được toàn quyền làm những gì nàng thích. Rằng nàng không phải chịu trách nhiệm về những kẻ si mê mình. Một phần bởi vì nàng quá đẹp khiến nên khó tránh được sự chú ý và những cuộc gọi từ những người nàng có liên hệ với: diễn viên, trợ lý đạo diễn, nhà đại lý, nhà sản xuất đạo diễn, vv
Nhưng dần dần qua một năm hai nàng chung sống, Janelle mất dần hứng thú trong chuyện làm tình với đàn ông vì nàng thấy không thoả mãn. Không phải vì phương diện thể xác mà vì phương diện quyền lực đã khác đi. Nàng có thể cảm nhận hay tưởng tượng rằng mình cảm nhận và nghĩ rằng đàn ông có cái gì đó trên nàng sau khi họ đã một đôi lần dìu được nàng lên giường. Họ trở nên quá đỗi tự tin, lộ vẻ tự mãn, chờ đợi quan tâm đúng mức, sự quan tâm mà nàng không hề sẵn sàng để ban phát. Và cũng vì nàng tìm thấy nơi Alice một cái gì đó không hề thấy nơi bất kỳ người đàn ông nào? Một sự tin cậy tuyệt đối. Nàng thực sự hạnh phúc với Alice; cô ta chăm chút vun vén cho nàng được sung sướng bằng mụi cách.
Một ngày nọ Alice nói:
– Janelle này, có thể để Richard sống chung với chúng ta thường xuyên được mà.
– Ôi lạy Chúa, mình mong được như thế biết bao, – Janelle nói – Nhưng mình đâu có thời giờ để chăm sóc cho nó.
– Được mà, – Alice nói – Xem nào, chúng ta hiếm khi làm việc cùng lúc. Mà con còn đến trường nữa. Nếu cần có thể thuê một chị giúp việc. Mình nghĩ bồ sẽ hạnh phúc hơn nhiều nếu có Richard bên cạnh.
Janelle bị cám dỗ. Nàng nhận ra rằng cái tiểu gia đình của họ sẽ bền vững hơn nếu có thêm Richard.
Nàng đang có việc làm đủ để sống nuôi con thong thả. Họ có khả năng thuê một căn hộ lớn hơn và thực sự có trụ sở ổn định hơn.
– Được rồi, – nàng nói – Mình sẽ viết cho Richard, xem ý cháu thế nào.
Nhưng rồi nàng không bao giờ làm điều đó. Nàng biết rằng người chồng cũ sẽ không chịu giao con hẳn cho nàng đâu. Và cũng vì nàng không muốn Alice trở nên quá quan trọng đối với cuộc đời nàng.