Lôi Long vui sướng cười vang, đây chính là trận cười sảng khoái nhất sau một vạn năm của nó. Gao Hunter cùng Gao Vua bị trúng một đòn mạnh mẽ này của Lôi Long, thân hình bị luồng năng lượng bạo phát đánh văng ra xa, rồi sau đó nổ tung thành từng mảnh !
À, không phải thành từng mảnh mà là giải thể, các siêu thú vì bị năng lượng quá mạnh khiến cho chúng không thể kết hợp lại được với nhau nữa, và thế là giải thể , mỗi thú một nơi. Lôi Long thấy như thế càng sảng khoái cười to :
– Ha ha ! Không chơi với mấy nhóc nữa ! Bổn Long đi đây !
Lôi Long hóa thành tia chớp màu tím hướng phương Đông chạy đi, nhưng mà hắn chưa đi được bao xa thì có một giọng nói uy nghiêm, một cỗ khí thế hùng mạnh bao trùm lên hắn :
– Ngươi muốn đi sao ?!
Giọng nói vang vọng khắp không trung, tựa hồ là do bầu trời phát ra vậy. Lôi Long dừng lại thân hình, ánh mắt của hắn đảo xung quanh tìm kiếm đối phương, sau đó tức giận quát to :
– Hừ ! Giả thần giả quỷ, có giỏi thì ra đây đánh với bổn Long, nếu không … ha ha, bổn Long tạm biệt !
– Hừ !
Một tiếng hừ lạnh vang vọng từ bốn phương trời, giây lát sau bầu trời bỗng dưng tối đen lại sau đó từ từ mở ra ! Một cột sáng từ trên cao rọi xuống, sau đó có một thân hình một người cao lớn uy nghiêm, trong tay của y cầm một thanh trường thương. Thân thương đen nhánh, mũi thương được làm bằng tinh thiết, phản chiếu dưới ánh nắng mặt trời.
Cột sáng trên cao từ từ biến mất, người nọ cũng nhanh chóng xuất hiện. Trên người của y mặc một bộ trường giáp cổ xưa, người nọ khoảng chừng ba mươi tuổi, gương mặt chữ điền toát ra vẻ cương nghị, chính trực. Đây chính xác là một võ tướng từ thời viễn cổ.
Người này cầm trường thương trong tay, ánh mắt sắc bén quan sát Lôi Long, sau một hồi liền nói :
– Ta chỉ muốn hỏi một vài lời, hy vọng huynh đệ có thể giải đáp. Xin hỏi từ đâu mà có thanh kiếm này ?!
Người nọ chỉ tay vào Ma Vương Kiếm, trong ánh mắt không che giấu được sự vui mừng, giống như gặp lại người yêu quý nhất của hắn.
Lôi Long lập tức ế họng không biết trả lời ra sao, hắn truyền tâm thần liên lạc với đám người Tuyết Quân :
– Này, tên kia hỏi lai lịch của thanh kiếm này ?! Lão Ma ngươi nói sao ?
Ma Vương Lý Ngọc Vân nhếch mắt bên phải, sau đó hắn nói :
– Hừ, đây vốn là kiếm của bổn Vương. Bất quá ta cũng không nhớ có được nó khi nào ?!
Lôi Long gật gật đầu, sau đó nói với người kia :
– Ha, cây kiếm này chính là bổn Long nhặt được từ mấy ngàn năm trước, bất quá ta cũng không nhớ nhặt nó ở nơi nào. Sao, ngươi muốn giở trò đánh cắp phải không ?!
Người mặc bộ võ tướng thời xa xưa nghe thấy thế cũng không nói gì, ánh mắt của hắn lộ ra vẻ thất vọng nho nhỏ, nhưng hắn cũng chắp tay cảm tạ Lôi Long :
– Cảm tạ, hy vọng sau này sẽ gặp lại !
Hắn nói xong liền hóa thành một cột sáng lao vút lên bầu trời cao, để lại vẻ mặt kinh ngạc của Lôi Long, hắn thì thào nói :
– Người này bá đạo thật, hắn còn mạnh hơn cả bổn Long nữa ! Mẹ nó, tốt nhất chạy đi thôi.
Thân hình Lôi Long gia tốc tới cực hạn, hướng về hướng Đông mà đi. Hình như mấy siêu thú của nhóm Gaoranger cũng không cố ý cản hắn, nên suốt dọc đường không có kẻ phá rối. Lôi Long một đường thẳng tiến, chưa tới một giờ đã đi tới trước một hòn đảo xinh đẹp nổi lơ lửng trong không trung.
Lôi Long vừa nhìn thấy hòn đảo liền hưng phấn gọi to :
– Con rùa nhà ngươi, mau ra tiếp đón Long đại gia ! … Ha ha, không ngờ con rùa nhà ngươi lại kiếm được một nơi tốt như vậy làm chổ ở ! Ha ha …
Tiếng cười cuồn ngạo của Lôi Long vang khắp không trung, bất quá đáp lại hắn không phải là tiếng đáp của người bạn rùa mà tiếng gầm tức giận của vô vàn hung thú.
– Gào ! …. Kíu ….. Húuuuu ….. ! Grúuuuuu ! ”
Vô số các loài hung thú nhanh chóng lao lên không trung, dẫn đầu là một con sư tử hùng mạnh với bộ lông đỏ rực như máu – Gao Lion.
– ” Mẹ ơi, chui đầu và ổ chứa rồi ! ” Lôi Long toát mồ hôi lạnh, hắn chuẩn bị cong chân bỏ chạy thì cảm thấy sau lưng mát lạnh, một con voi ma mút khổng lồ không biết từ khi nào đã chặn đứng đừng lui của hắn, ánh mắt con voi ma mút phẫn nộ nhìn chằm chằm Lôi Long, chiếc vòi to bản của nó vung lên đập xuống.
– Binh !
Lôi Long nhanh chóng né qua môt bên nhưng cũng bị chấn động một cái, thân hình bị đánh bật ra xa, rơi vào trung tâm hòn đảo
– ” Lần này chết chắc rồi ! ” Lôi Long không nghĩ nhiều, Ma Vương Kiếm trong tay bắn ra vô vàn tia lôi điển tím sẫm tấn công vào đám siêu thú đang bao vây.
– “Yah ! Bổn Long không phát huy các ngươi tưởng ta là con rắn bệnh hả … Tử Lôi Hàng Lâm ! Cửu Tiêu Cuồng Lôi .” Lôi Long ngửa mặt lên trời quát lớn, từ trên chín tầng mây bỗng dưng xuất hiện vô vàn lôi điện hùng mạnh, nhanh chóng giáng thẳng xuống hòn đảo
– Ầm ! Ầm ! Ầm !
– Gàoooooooooooooooooo ! Húuuuuuuuuuuuuuuu
Gao Lion cùng với Gao Tinh TInh ngửa mặt lên trời hú vang, tựa hồ đang kêu gọi tất cả siêu thú cùng nhau tập hợp lại vậy …
Từ trung tâm hòn đảo, một quả cầu năng lượng tập hợp tất cả sức mạnh của siêu thú bẳn thẳng lên bầu trời.
– ẦM ! Ầm ! ….
Lôi điện đánh thẳng tới quả cầu năng lượng liền phát nổ, năng lượng cuồng bạo lan tỏa ra xung quanh đánh bật cây cối trên đảo. Có nhiều siêu thú không chịu đựng nổi sức mạnh đáng sợ ấy đã bị đánh văng ra xa, thân hình của chúng rơi phịch xuống đất rồi nằm im bât tỉnh, có vẻ như đã chết rồi .
Cho dù một mình Lôi Long có mạnh cách mấy cũng không thể chống lại sức mạnh của một đoàn siêu thú. Quả cầu năng lượng mạnh mẽ phá tan vạn lôi từ trên cao đánh xuống, sau đó đánh thẳng lên người Lôi Long !
– Phụt !
– Gàooooooooooooo ! Bổn Long hận ! ….. Gàooooooooo…..
Thân hình Lôi Long bị bao phủ trong quả cầu năng lượng, nó cố gắng vùng vẫy để thoát ra nhưng không được. Lúc này, chiến giáp bạc trên người Lôi Long cũng bị thoát phá, biến ảo lại hình dạng cự viên khổng lồ rồi ầm xuống dưới đất. Đôi cánh hỏa phương sau lưng cũng không duy trì được bao lâu liền bị đánh bật ra, biến thành một hỏa phượng hoàng xinh đẹp rơi ra xa xa. Băng phượng cũng chịu chung số phận.