Ngươi Không Phải Đại Thần, Ngươi Quá Tiểu Nhân

Quyển 2 - Chương 4: Xoay người liền thấy người lạ



… Thế
nào lại vậy… Đó là Tư hÚc nha…

Một
cước đá tung cửa phòng ngủ, chạy ngã vào trên giường mình lại là lúng túng lại
là chán nản còn rất sầu não… Đó là Tư Húc nha…

Thật
không dễ dàng mới gặp được một lần, thật không dễ dàng mới cùng Tư Húc nói một
câu, đã từng, đây đều là giấc mộng không thể thực hiện được của mình, mà bây
giờ… Chính mình thế nào liền… Như vậy không tranh thủ đâu, Tư HÚc… khẳng định
cảm thấy ta rất ngốc, khẳng định… Sẽ không lại muốn gặp lại một người như vậy
đi, dù sao, lời nói đó… không thể nói rõ ràng được…

… Ta
không muốn ta không muốn a a a… Tư Húc… Tư Húc…

Cửa, bị
mở ra.

Tiếng
nói vui mừng xa gần, đã vào cửa, tiếp tục nói, xem ra thu hoạch có chút phong
phú. Lại nói, đi dạo phố là vận động mà con gái không có biện pháp kháng cự,
hàng đã mua có thể mang đến cho con gái thỏa mãn vô hạn, quả nhiên không sai.

“Tớ vẫn
cảm thấy màu đỏ như vậy thật sự bắt mắt quá…” thanh âm Bạch Thấm Tình luôn là
nho nhỏ thanh nhu, nhu nhu nhược nhược như vậy, thân hình mỹ nhân xinh đẹp nhỏ
nhắn khiến người ta không tự giác mơ tưởng che chở, càng thêm yêu thương. Thế
nhưng, bản chất của bạn học Bạch Thấm Tình… phi thường anh dũng. Nhưng cái này
không phải ai cũng biết được, cho nên, muốn che chở cứ tiếp tục che chở, muốn
thương yêu cũng cứ tiếp tục thương yêu đi, thực… không sao cả!

“Sẽ
không nha, màu tím lại càng đẹp…” Đây là thanh âm Lí Giai, rất thanh thoát, rất
sảng khoái.

“Các cậu
xem này…” Lục Ái Manh…

“…” Ba
người ngươi một câu ta một câu thảo luạn, hoàn toàn quên rằng trong phòng không
chỉ có ba người, phòng không phải chỉ có ba người mà còn tồn tại… người thứ tư.

“A a a
a a a!!!…” Thủy Thủy… rốt cuộc nhịn không được bạo phát.

… Từ
chỗ Tư Húc bị đả kích, ngay cả các cậu, cũng coi thường tớ… Thế nào có thể như
vậy!!!!…. Không nên như vậy a, thế nào lại như vậy… Lâm vào giữa vô hạn oán
niệm…

Thanh
âm quanh quẩn quanh quẩn, sau đó,,, một mảnh yên tĩnh. Ba người đồng loạt nhìn
về phía Thủy Thủy, nghi ngờ, suy tư, người đứng trước mặt chúng ta này, có
phải… Liễu Thủy sao? Trong trí nhớ cái kia Liễu Thủy tuy rằng có điểm thanh lệ,
có điểm nhu mỹ, cũng có điểm kiên nghị, ngẫu nhiên còn có chút thoát tục, nhưng
càng nhiều chính là cảm thấy từ cô sự bình tĩnh thong dong. Nhưng lại thét chói
tai? Nhưng lại gầm lên giận dữ? Nhưng lại luống cuống? Người trước mắt này có
chút xa lạ… người này, rốt cuộc là ai?

Ba
người quay đầu nhìn nhau một cái, nhao nhao lắc lắc đầu, người này… chúng ta
không quen biết. Chúng ta… tiếp tục!…

Lần thứ
hai đăng nhập trò chơi, Thủy Thủy chỉ cảm thấy rét lạnh vô cùng, thế giới này,
thực không đồng dạng!!!… Không nên trêu đùa, khi dễ người khác như vậy nha…
KHóc không thành tiếng, tâm đau, khi đang khóc, Bỉ Ngạn, Bỉ Ngạn… nhớ ngươi…
thực rất nhớ ngươi…

Đăng
nhập trò chơi, mở danh sách bạn tốt, Bỉ Ngạn… không ở.

Thế nào
vừa rời đi một chút, liền không ở đâu? Khóc…

Bỉ
Ngạn…

Không
có tâm tình tiếp tục chơi, điểm kích phía dưới góc phải, rời khỏi trò chơi.

Nhìn
đồng hồ, tám giờ tối, còn rất sớm. A a a a… Mặc kệ, ngủ đi! Ngủ đi!!! Liền để
ta nhắm mắt để ta che đầu để ta làm đà điểu đi a a a a a…. Ngủ nên cái gì cũng
không biết, ngủ nên chuyện gì cũng không phát sinh, ngủ nên cái gì cũng không nhìn
không nghe không thấy cái gì cũng không nghĩ. Cảm giác tỉnh lại, ngafymai, lại
là một ngày mới!!!!!….

Thủy
Thủy a…. đứa trẻ này, ngươi bị giày vò một ngày như vậy cơm còn chưa có kịp ăn
đâu, thế nào cũng nên ăn một chút cơm rồi mới làm đà điểu đi, thân thể cần
thiết a…

… Chết
tiệt, để ta ngủ đi, để ta ngủ đi, để ta ngủ đi!!! Liền để ta ngủ đi, 555…

Tỉnh
ngủ, một ngày mới lại bắt đầu.

Làm đà
điểu cả đêm, Liễu Thủy cuối cùng không thể không xốc lên vẻ ngoài đà điểu, bò
từ trên giường dậy đi học. Tay cầm sách, thản nhiên đi trên con đường uốn lượn
trong khu rừng, hít thở không khí tươi mát lạnh lùng buổi sáng, Thủy Thủy cảm
thấy vô cùng bình yên, vô cùng bình tĩnh, quá khứ, đều là quá khứ, một ngày mới
đã bắt đầu, học kỳ mới cuộc sống mới cũng đã bắt đầu, cuộc sống thực tốt đẹp a
a a a a…

Phía
trước con đường, đáy mắt dư quang thoáng hiện một thân ảnh lam nhạt yêu hoặc,
Thủy Thủy không khỏi dừng bước chân đang tiến tới, xoay người, quay đầu. Người
ngồi trên ghế kia, phải chăng… Tư Húc…

Tư Húc…

Ngày
hôm qua, mới gặp Tư Húc, hôm nay, lại nhìn thấy. Một tia nắng mặt trời xuyên
qua cành lá thưa thớt chiếu xuống trên thân ảnh thon dài của Tư Húc, có vẻ như
thế vô tội lại như thế dụ hoặc, phảng phất như một giấc mộng.

Ta mơ,
còn chưa tỉnh sao?

Hơi hơi
hoảng thần, mạnh mẽ ngừng bước chân đang không tự chủ bước về phía Tư Húc, xoay
người, rời đi. Tư Húc, liền tiếp tục giữ hắn trong giấc mộng đi, cũng chỉ là Tư
Húc trong mộng…

Ngẩng
đàu, mở mắt, nhìn thấy cô gái thản nhiên rời đi, đã không lại kinh hoảng không
lại vô thố sao, ha ha…

Đăng
nhập trò chơi, màn hình quay cuồng, thế giới nổ tung. Chỉ thấy rất nhiều đối
thoại không ngừng chạy loạn, còn không kịp nhìn kĩ đã bị thay thế. Này mới trải
qua một ngày, thế giới liền náo nhiệt như vậy sao? Thủy Thủy囧. Tiếp theo, liền phi thường bát quái châu đầu đi xem
lại khung đối thoại kênh thế giới, lấy tốc độ nhanh nhất lật xem. Thủy Thủy a,
cái gì, trước kia ngươi ực cũng không có tật xấu này, có sở thích này nha… Quả
nhiên gần mực thì đen, gần đèn thì rạng, ngươi xong rồi, ngươi hoàn toàn bị nam tử vô lương tâm kia làm cho hư
hỏng, bi ai…

[Thế
giới]

Nhất
tiếu khuynh thành: “ Ta Nhất tiếu khuynh thành, tại đây nói rõ, từ nay cùng
Phong Tiêu Hề đoạn tuyệt quan hệ vợ chồng, mỗi người đường ai nấy đi, từ nay ân
đoạn nghĩa tuyệt, không hề liên quan.” Hoa hậu giảng đường mỹ nhân?!!!! Cùng
Phong Tiêu Hề??…

Nhất
tiếu khuynh thành: “ Ta Nhất tiếu khuynh thành, tại đây nói rõ, từ nay cùng
Phong Tiêu Hề đoạn tuyệt quan hệ vợ chồng, mỗi người đường ai nấy đi, từ nay ân
đoạn nghĩa tuyệt, không hề liên quan.” Lặp lại một lần nữa.

Cưỡi
ngựa xem hoa: ‘Khuynh thành, đừng như vậy, thoát khỏi thế giới đi.” Mang theo
thân phận bằng hữu an ủi.

Phía
trái đi phía phải đi: “ta, phía trái đi phía phải đi tại thế giới nói rõ, từ
nay cùng Phong Tiêu Hề đoạn tuyệt tình nghĩa huynh đệ, gặp lại cũng là người
dưng.” Lại một người nữa nhảy ra chống lại phong Tiêu Hề, này rốt cuộc là
chuyện thế nào? Ai tới nói cho ta biết rốt cuộc là phát sinh chuyện gì a a a
a….

Nhất tiếu
khuynh thành: “ Ta Nhất tiếu khuynh thành, tại đây nói rõ, từ nay cùng Phong
Tiêu Hề đoạn tuyệt quan hệ vợ chồng, mỗi người đường ai nấy đi, từ nay ân đoạn
nghĩa tuyệt, không hề liên quan.” Vẫn như cũ là câu này, hoa hậu giảng đường mỹ
nhân, thực hết sức sinh khí hết sức phẫn nộ đi, phản phản phục phục đều cùng
một câu nói. Chợt nhớ tới một nụ cười tươi sáng của hoa hậu giảng đường mỹ
nhân, tâm, quặn lại. Hoa hậu giảng đường mỹ nhân, vẫn là ngươi lúc cười đẹp
đâu.

Liên
hoa tích nhược: “Sớm đã phải rời đi, Tiêu Tiêu của chúng ta mỗi ngày đối với ta
tố khổ, mặt ủ mày chau, ngươi tồn tại là đày đọa hắn cũng đày đọa chính ngươi,
ngươi nên sớm buông tay thành toàn cho chúng ta.” Lời nói hơi trào phúng không
gặp trở ngại gì xuất hiện trên kênh thế giới, hiển hiện ngay trước mắt mọi
người. Chúng ta? Buông tay? Thay đổi tình cảm? Tần Phong, hắn?… Còn có, cái
gì Liên hoa tích nhược này, danh tự rất quen thuộc.

Năm
xưa: “Phong bang chủ, nữ nhân như vậy nên sớm vứt đi, Tích nhược ôn nhu chăm
sóc, lựa chọn của ngươi không sai, huynh đệ trong bang đều ủng hộ ngươi!” Sóng
âm ủng hộ một đợt lại một đợt.

Đám mấy
cuối trời: ‘Phi, đầu năm nay tiểu tam đầy đường, , cái gì nhược kia, ngươi thực
trâu, làm tiểu Tam thành cái đức hạnh này, ngươi thực được.” Lớn tiếng thoái
mạ.

Liên
hoa tích nhược: “Trong hiện thực, tình cảm không hợp kết hôn rồi còn có thể ly
hôn, huống hồ đây chỉ là trò chơi? Cũng không thể xem lại chính mình, ngươi không phải chính là nguyên nhân, thế nào cũng
phải áp đặt cho ta, ta cùng Tiêu Tiêu lưỡng tình tương duyệt, nói đi nói lại,
người ngang ngược gây khó dễ mới càng là bên thứ ba đi!” Ngôn ngữ phi thường
chính nghĩa. Liên bạn học, cái gì gọi là nông phu cùng con rắn nhỏ, ngươi chính
là con rắn nhỏ cực kỳ khẩn trương khẩn cầu thương hại đúng không, quả nhiên,
máu lạnh đâu, còn thích nói ngược.

Nhất
tiếu khuynh thành: “ Ta Nhất tiếu khuynh thành, tại đây nói rõ, từ nay cùng
Phong Tiêu Hề đoạn tuyệt quan hệ vợ chồng, mỗi người đường ai nấy đi, từ nay ân
đoạn nghĩa tuyệt, không hề liên quan.” Cũng không để ý tới ngôn từ khiêu khích
như vậy, hoa hậu giảng đường mỹ nhân tiếp tục lặp lại cùng một câu nói, lần
này, hoa hậu giảng đường mỹ nhân là thực sự bị thương đi, Thủy Thủy im lặng.
Hoa hậu giảng đường mỹ nhân, một nữ tử như thế huyễn thái, như thế kiêu ngạo,
như thế nào có thể thừa nhận chuyện nha vậy. Tâm Thủy Thủy gắt gao, gắt gao,
đau đớn một chút… Hoa hậu giảng đường mỹ nhân, vẫn là ngươi cười, càng đẹp.
Xin, mỉm cười nhiều đi…

Tắt đi
kênh thế giới, không lại xem chuyện ồn ào náo động trên thế giới, thế giới này,
rất phức tạp…

Bỉ
Ngạn, hôm nay cũng không ở đây sao? Thế nào thượng tuyến lâu như vậy cũng không
gửi tin tức gì đến. Xem xét danh sách bạn tốt, bốn chữ to “Bỉ Ngạn Khai Hoa”
lấp lánh xuất hiện trước mặt mình, ngạch, ở đây nha. 囧. Tại làm sao đây?

Gửi đi
một cái biểu tình, chờ đợi bên kia truyền tới ngôn ngữ khóc, làm nũng, xin
khoan dung. Một phút đồng hồ trôi qua… Không phản ứng. Hai phút trôi qua… như
cũ không phản ứng. Năm phút trôi qua… như cũ không hề phản ứng, cục đá chìm vào
biển khơi… ném xuống tin tức.

Lửa
giận của Thủy Thủy bắt đầu dâng cao, lớn dần, lan tràn, Bỉ Ngạn, hôm nay ngươi
thực may mắn là Thủy Thủy chịu quá nhiều kích thích, nhất thời không thể tiêu
tan, ngươi tới… liền xong rồi!!! Vẫn là chờ Thủy Thủy bình tĩnh lại rồi nói,
ngoan, nghe lời.

Bỉ Ngạn
từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài có nơi nào là giống người nghe lời? Cho
nên, hắn rất hoa hoa lệ lệ tới gần Thủy Thủy sau khi nhận được biểu tình 30’,
lóng lánh rơi xuống nhân gian. Nhưng lại trực tiếp chạy vội tới bên cạnh Thủy
Thủy… Quả nhiên không sai, Bỉ Ngạn hài tử, ngươi thật đúng như lời ngươi nói,
ngươi… quả nhiên là heo.

Hệ
thống: ‘Bỉ Ngạn Khai Hoa’ mời ngươi gắn bó tương kề.

Còn
chưa nói lời nào, nam tử muốn ăn tát trước tiên đòi ôm một cái.

Hệ
thống: Ngươi cự tuyệt cùng “Bỉ Ngạn Khai Hoa” gắn bó tương kề.

Trong
khi tức giận, cự tuyệt.

Hệ
thống: ‘Bỉ Ngạn Khai Hoa’ mời ngươi gắn bó tương kề.

Không
khoan dung không buông tha.

Hệ
thống: Ngươi cự tuyệt cùng “Bỉ Ngạn Khai Hoa” gắn bó tương kề.

Vẫn cự
tuyệt

Hệ
thống: ‘Bỉ Ngạn Khai Hoa’ mời ngươi gắn bó tương kề.

Hệ
thống: ngươi cự tuyệt

Hệ
thống: “…”

Hệ
thống: ngươi đồng ý cùng “Bỉ Ngạn Khai Hoa” gắn bó tương thân.

Hô… Rốt
cuộc mềm lòng điểm xác định. Thủy Thủy a, sớm hay muộn cũng là điểm xác định,
làm gĩ còn nhiễu một vòng như vậy, lãng phí thời gian lãng phí tinh lực, xem
đến hôn mê…

… Câm
miệng! Này kêu tính tình, tính tình biết không?…

… Được
rồi, ta biết rõ, tiếp tục đi…

Hệ
thống: “Bỉ Ngạn Khai Hoa” mời người gia nhập đội ngũ.

Di
chuyển con chuột, điểm xác định.

Hệ
thống: ‘Thủy Thủy” gia nhập đội ngũ.

[Đội
ngũ]

Bỉ Ngạn
Khai Hoa: ‘… Lão bà… Rất nhớ ngươi a…” Biểu tình hôn môi.

Thủy
Thủy: “… Ân, ta cũng nhớ ngươi.” Đáp.

Bỉ Ngạn
Khai Hoa: “Đoán xem vừa rồi ta đi đâu nào?” Bộ dáng thần bí hề hề.

Thủy
Thủy: “Đi nơi nào?” Kỳ thật ta cũng đang muốn hỏi ngươi, ngươi lại tự mình bày
ra.

Bỉ Ngạn
Khai Hoa: “Ta vừa rồi đi tắm lạp, cáp cáp cáp cáp…” Còn rất hưng phấn.

Thủy
Thủy: ‘…”

Bỉ Ngạn
Khai Hoa: “Đoán xem lúc ta tắm nhìn thấy gì?” Vẫn là thần bí.

Thủy
Thủy: “… Không biết.”

Bỉ Ngạn
Khai Hoa: “Một con quạ.” Chính trực đáp.

Thủy
Thủy: “…” Trong phòng tắm xuất hiện… quạ?…

Bỉ Ngạn
Khai Hoa: ‘Đoán xem sau đó ta thấy gì?” Lại hỏi.

Thủy
Thủy: “… Không biết.” Không dám biết.

Bỉ Ngạn
Khai Hoa: “Một con quạ dẫn theo một đám tiểu quạ.” Vẫn đứng đắn như cũ.

Thủy
Thủy: “…”

Bỉ Ngạn
Khai Hoa: “…” Vẫn còn tiếp tục.

Thủy
Thủy: “…” Chỉ có thể không nói.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.