Ngu Nữ Bắt Chồng

Chương 4



Hướng Tiểu Dương thấy đã kết thúc thì khẽ thở gấp, thân thể yêu kiều phiếm hồng vì kích tình chưa tan mà run rẩy.

Lần đầu tiên niếm thử cảm giác này khiến nàng cảm thấy vô cùng xa lạ, nhưng cũng không thấy chán ghét, thậm chí còn rất thích sự tiếp xúc của hắn.

“Còn chưa xong đâu!” Dường như đoán được suy nghĩ của nàng, Hạ Hầu Diễm khẽ nhướn mày, vòng tay ôm lấy nàng đi vào phòng trong.

“A!” Hướng Tiểu Dương theo bản năng ôm chặt lấy cổ hắn. Hiện giờ, so với nàng không một mảnh vải che thân thì y phục trên người hắn vẫn hết sức chỉnh tề, phát hiện này càng khiến khuôn mặt nhỏ nhắn thêm ửng hồng.

“Nàng đang nghĩ gì vậy?” Cắn nhẹ môi dưới, Hướng Tiểu Dương ngượng ngùng ngước mặt lên, đôi mắt long lanh nhìn hắn đầy say mê.

Gỡ xuống bề ngoài lạnh lùng, hắn giống như một ngọn lửa nóng bỏng, không hề lạnh như băng nữa, ngược lại còn nhiệt tình đến kinh người.

Điều đó làm cho Hướng Tiểu Dương cảm thấy cực kỳ vui vẻ, bởi vì như vậy chứng tỏ nàng có sức quyến rũ khiến hắn vì nàng mà nhiệt tình.

“Ta muốn nàng.” Hạ Hầu Diễm âm thanh ám ách nói, đặt Hướng Tiểu Dương lên trên giường, cúi đầu hôn cánh môi sưng đỏ. Đầu lưỡi suồng sã tứ phía cướp lấy hơi thở mùi đàn hương cùng hương vị ngọt ngào trong miệng nàng.

Cho đến khi nếm hết vị ngọt trong từng ngóc ngách của miệng nhỏ, hắn mới rời khỏi cánh môi dụ người kia, đi xuống khẽ liếm lấy cổ ngọc tuyết trắng.

Lưu lại từng dấu vết mút mát ẩm ướt, đầu lưỡi tiếp tục di chuyển đến bầu ngực trơn nhẵn, ngậm nụ hồng đào, dùng sức hút lấy kéo ra. Sau đó lại xuống chút nữa liếm bụng cùng rốn của nàng. . . . . .

Môi ướt trêu đùa, liếm mút, đi qua khóm lông tơ đen mượt, da đùi non mềm, chầm chậm cởi giày trắng ra, ngậm lấy từng ngón chân ngọc.

“Ưm. . . . . Không. . . . . .” Hắn liếm mút khiến cả người nàng run rẩy không ngừng, vừa vùng vẫy vừa thở gấp, tiếng rên rỉ ngọt ngào mười phần dụ người.

Răng nanh cắn nhẹ mài vào từng đầu ngón chân, trêu chọc thần kinh nhạy cảm của nàng.

“Không. . . . . .” Cuộn chặt ngón chân, Hướng Tiểu Dương vặn vẹo cơ thể, hoa huy*t ẩm ướt lại tiếp tục tràn ra xuân triều. Điều này khiến nàng xấu hổ không thôi, chỉ có thể đưa tay che ngang ngực, tay còn lại che đi hoa huy*t, không muốn để hắn nhìn thấy chất dịch mắc cỡ kia.

“Đừng che.” Hạ Hầu Diễm kéo hai bàn tay của nàng ra, dưới ánh sáng le lói của ngọn nến, hắn ung dung thưởng thức cảnh đẹp phía dưới dụ người.

Thân thể yêu kiều trần trụi có lồi có lõm, đường cong xinh đẹp lung linh như thủy tinh, gương mặt mềm mại phiếm hồng khiến người ta không nhịn được muốn cắn một ngụm.

Môi thơm bị răng trắng cắn chặt, đôi mắt ngập nước thẹn thùng nhìn hắn, bộ ngực trắng như tuyết nhiễm một màu hồng nhạt, nụ hoa tươi mềm giờ phút này đang dựng thẳng lên.

Mà hình ảnh hấp dẫn ánh mắt của hắn nhất chính là giải đất yêu mị ở dưới bụng kia, đám lông tơ đen nổi bật đã sớm bị dịch mật làm cho ướt đẫm, lóng lánh mị hoặc.

Hạ Hầu Diễm vẫn chưa quên khoái cảm chặt chẽ khi hắn đưa ngón tay mình vào trong đó, nghĩ đến cảm giác chặt trất kia, hạ thân lại đau đớn, không nhịn được bật ra một tiếng than nhẹ.

Cũng không còn cách nào kháng cự nữa, thân thể nõn nà của nàng khiến lửa dục của hắn thêm thiêu đốt. Hạ Hầu Diễm ép người xuống mơn trớn đôi gò bồng đảo tuyết trắng, mút lấy nhũ thịt trơn nhẵn, hôn liếm dần dần xuống phía dưới.

Cho đến khi đi tới hoa huy*t mê người thì dừng lại, nụ hoa như ẩn như hiện thấm đầy nước, múi thịt đỏ tươi run rẩy khi mở khi đóng, tựa như đôi môi hồng đào dụ hoặc.

Hắn tách hai chân thon dài sang hai bên, cúi đầu khẽ liếm cánh hoa nhỏ, môi lưỡi suồng sã mút mát tứ phía, phát ra tiếng vang phóng đãng.

“Không. . . . . .”

Tiếng động mắc cỡ truyền đến tai Hướng Tiểu Dương, khiến nàng cảm thấy vô cùng thẹn thùng, mà thuận theo động tác của hắn hoa dịch lại tràn ra nhiều hơn, làm môi lưỡi cùng cằm của hắn cũng ướt đẫm nước.

“Thơm quá, rất ngọt. . . . . .” Ánh mắt nóng bỏng thâm trầm nhìn thịt non bên trong không ngừng cuốn động, đẩy ra càng nhiều chất lỏng ngọt ngào.

Hương thơm hấp dẫn khiến cổ họng khô khốc, Hạ Hầu Diễm không nhịn được há miệng dùng sức bú mút, phát ra tiếng vang dâm lãng mà mắc cỡ.

“A. . . . . .” Hướng Tiểu Dương nhắm chặt mắt lại, xấu hổ không dám nhìn nữa.

Nhưng không nhìn thấy gì thì các giác quan khác lại càng nhạy cảm hơn, thần kinh mẫn cảm bị trêu chọc, nàng không tự chủ được vặn vẹo cơ thể hùa theo khoái cảm.

“Diễm. . . . . .” Hướng Tiểu Dương rên rỉ, sự kháng cự cũng phải đầu hàng bản năng của thân thể, thỏa mãn hưởng thụ sự liếm mút của hắn.

Nàng rên rỉ làm hắn càng khát khao, không nhịn được dùng răng nanh cắn nhẹ hoa hạch.

“A!” Hoa hạch non nớt không chịu nổi run nhẹ, từng trận khoái cảm liên tiếp ập đến, nàng nâng cao mông lên, đem hoa huy*t tới gần môi lưỡi của hắn hơn.

Sự nhiệt tình này càng khiến hắn ra sức bú cắn, liếm lấy múi thịt ẩm ướt. Hứng thú nhìn một dòng chất lỏng giống như suối chảy ra từ huyệt mềm.

Toàn thân rung động, run rẩy không ngừng, Hướng Tiểu Dương nâng chân ngọc đem cái mông ưỡn lên cao hơn, để hắn liếm ăn triệt để hoa dịch ngọt ngào.

Bất chợt, đầu lưỡi mềm ở trước miệng huyệt, ấn nhẹ vào thăm dò, mà một ngón tay cũng theo đầu lưỡi cùng tiến vào.

“A!” Không ngờ Hạ Hầu Diễm sẽ đột nhiên đẩy vào, Hướng Tiểu Dương rên nhẹ, cơ thể chưa kịp căng lên, ngón tay cùng đầu lưỡi của hắn đã nhanh chóng đùa bỡn thịt non mềm mại bên trong.

Đầu lưỡi tìm được nhị hoa, cùng ngón tay vân vê, nhị hoa dần trở nên cứng ngắc sưng đỏ, sau đó mới bắt đầu đi sâu vào trong hoa kính rút ra đâm vào.

“Ừm . . . . . .” Hướng Tiểu Dương nắm chặt bàn tay, Hạ Hầu Diễm kéo ra đưa vào làm nàng xuân tình nhộn nhạo, lắc lắc đầu, tóc đen đã sớm ướt đẫm mồ hôi.

Hoa dịch thuận theo động tác rút ra của hắn mà tràn ra theo, nhỏ xuống đệm chăn phía dưới. Mồ hôi trên trán hắn rơi xuống từng giọt trên người nàng, cùng mồ hôi trên cơ thể nàng hòa tan vào nhau.

Hạ Hầu Diễm đột ngột đưa thêm một ngón tay nữa, không quan tâm hoa huy*t nhỏ hẹp, hai ngón tay cùng đầu lưỡi đảo qua đưa lại mạnh mẽ trong huyệt mềm.

“A! Đau. . . . . .”

hoa huy*t mềm mại không chịu nổi cuồng dã của hắn, tuy động tác mãnh liệt hơn nhưng trong cảm giác đau đớn đó lại mang tới chấn động khoái cảm, thịt non bắt đầu co rút chặt chẽ.

“Ưm. . . . . . A. . . . . .” Hướng Tiểu Dương lắc đầu, không chịu nổi khoái cảm này, lúc gần như sắp ngất đi thì Hạ Hầu Diễm đột nhiên rút khỏi hoa huy*t.

Chất lỏng trong suốt không còn gì ngăn cản ào ào chảy ra, mang đến cảm giác hư không trống rỗng, khiến nàng thực khó chịu, không tự giác muốn nhiều hơn nữa.

“Diễm. . . . . .” Hướng Tiểu Dương mờ mịt nhìn Hạ Hầu Diễm.

“Ta ở đây!”

Hạ Hầu Diễm nhanh chóng cởi quần áo trên người, một lần nữa nằm đè lên nàng, lộ ra vật nam tính thô dài đỏ thẫm đã sớm sưng to, trên đỉnh còn tràn ra một ít dịch trắng.

Hắn dùng lực mở rộng bắp đùi của nàng, đỡ lấy nhiệt thiết cứng rắn, hướng chính xác huyệt mềm ướt đẫm mạnh mẽ đâm thẳng vào ——

“A ——” đau!

Đau đớn đột ngột đánh tan tất cả khoái cảm, Hướng Tiểu Dương không nhịn được hét lên, đưa tay đẩy mạnh lồng ngực Hạ Hầu Diễm, muốn hắn rời khỏi.”Không muốn! Đau quá. . . . . .”

Khuôn mặt nhỏ nhắn vì đau đớn mà tái nhợt, dáng vẻ yếu đuối của nàng nhéo chặt tim hắn. Sự phòng bị lạnh lùng trong lòng Hạ Hầu Diễm vì nàng mà sinh ra một tia mềm mại, hắn nhịn xuống ham muốn luật động, khẽ mút lấy môi của nàng, không muốn nàng tự cắn đau môi mình.

“Hưm. . . . . . Nhịn một chút, một lát thôi, sẽ không đau nữa đâu.” Hắn dịu dàng dụ dỗ, liếm nhẹ môi mềm, mút lưỡi phấn nộn, muốn nàng từ từ thả lỏng cơ thể.

Sự dịu dàng của hắn khiến Hướng Tiểu Dương dần dần buông lỏng hạ thân, mắt đẹp yên lặng nhìn hắn.

Nhu tình trong ánh mắt kia khiến tâm nàng thoáng mềm mại, đau đớn dường như đã biến mất.

Thì ra băng sơn khi dịu dàng cũng làm người ta mê say như vậy; mà nàng lại say trong sự ôn nhu của hắn.

“Diễm, ta rất thích ngươi.” Ôm chặt lấy cổ hắn, Hướng Tiểu Dương khẽ lẩm bẩm, cánh môi nâng lên nụ cười ngọt ngào, hiện ra lúm đồng tiền đáng yêu.

Lời tỏ tình của nàng khiến thân thể Hạ Hầu Diễm thoáng cứng đờ, lúc này mới phát hiện ra nhu tình của bản thân, gương mặt anh tuấn thoáng có chút luống cuống, không biết phải trả lời thế nào.

Nhưng Hướng Tiểu Dương đâu để cho Hạ Hầu Diễm có thời gian suy nghĩ, bắp đùi tuyết trắng kẹp chặt bờ eo của hắn, cố ý không nhẹ không nặng chuyển động lên xuống.

“A!” Sự ma sát di động kích thích hắn, lửa dục bùng cháy, chỉ có thể dựa vào bản năng đu đưa bờ eo, không thể nào khắc chế.

Hạ Hầu Diễm thong thả rút ra, lại dùng sức đâm vào, đỉnh nhiệt thiết mạnh mẽ tiến sâu chạm vào hoa tâm, hưởng thụ khoái cảm ấm áp bị bao bọc chặt chẽ.

“Ưm!” Hắn tiến vào vừa sâu lại vừa mãnh liệt, huyệt nhỏ chưa thể thừa nhận toàn bộ, truyền tới một trận đau đớn, nhưng trong cảm giác đau đớn đó lại mang theo một xúc cảm kỳ dị, làm Hướng Tiểu Dương không phân biệt được đó là khoái cảm hay khó chịu.

Hạ Hầu Diễm không để cho nàng có thời gian thích ứng, dưới sự thúc đẩy của dục vọng cuồng mãnh, hắn không kiềm chế nổi nữa, cũng không có cách nào dịu dàng, chỉ có thể giống như mãnh thú, đòi hỏi ấm áp từ nàng.

Lợi dụng hoa dịch bôi trơn, hắn dùng lực kéo ra đưa vào nhiệt thiết, mỗi lần đâm vào lại truyền đến tiếng thân thể va chạm cùng tiếng ái dịch hưng phấn, tạo thành tổ hợp âm thanh phóng đãng lại mê người.

“Ưm . . . . .”

Hắn rút ra đưa vào vừa mạnh mẽ lại trực tiếp, dường như muốn làm hỏng hoa huy*t của nàng, một chút cũng không lưu tình. Mà đau đớn từ lâu đã được khoái cảm thay thế, Hướng Tiểu Dương thuận theo động tác của hắn mà trầm luân vào mê loạn, bật ra rên rỉ không dứt.

Thân thể yêu kiều mềm mại theo dao động có quy luật mà lắc lư, hai luồng no đủ cũng đưa đẩy theo. Nụ hoa ngon lành hấp dẫn ánh mắt, hắn không nhịn được cúi đầu xuống, há miệng ngậm một quả hồng mềm.

“A!” Hướng Tiểu Dương cong người ưỡn lên, đem nụ hoa đến gần vào miệng hắn.

Bên trên môi lưỡi liếm mút, phía dưới nhịp nhàng đâm vào không ngơi nghỉ, dùng sức quấy phá huyệt mềm.

Mà Hướng Tiểu Dương cũng nhiệt tình phối hợp với động tác của hắn, hoa dịch tràn ra như suối nhỏ, không ngừng cuộn khỏi hoa huy*t, chảy từng giọt từng giọt xuống đệm giường.

Hạ Hầu Diễm bất ngờ rút nhanh nhiệt thiết ra, trong tiếng lẩm bẩm kháng nghị của nàng, hắn nhanh chóng lật thân thể Hướng Tiểu Dương quay lại, để nàng giạng chân ở dưới người mình. Một lần nữa đem cứng rắn to dài đẫm nước nhằm chính xác vào nhục huyệt, chế trụ hông của nàng, đè mạnh xuống dưới một cái, toàn bộ lửa nóng thô lớn tiến vào trong cơ thể nàng.

Tư thế này giúp hắn đâm vào nơi sâu nhất, mở rộng vách tường thịt mềm, không để lại một khe hở nào.

“A!” Hướng Tiểu Dương ngẩng cao đầu hưởng thụ khoái cảm sung sướng, tay nhỏ tiến đến lồng ngực nóng bỏng đẫm mồ hôi của Hạ Hầu Diễm, không cần hắn phải hướng dẫn mà tự mình di động thân thể phối hợp với động tác của hắn.

“Đúng, đúng như thế, phóng đãng hơn chút nữa. . . . . .” Hành động dâm đãng của nàng khiến hắn say mê, không nhịn được ưỡn thẳng lưng, nắm chặt hông nhỏ đè xuống dưới, dùng sức đâm một cái thật mạnh.

“Á!” Hướng Tiểu Dương thét lên, khoái cảm làm toàn thân căng cứng, mật huyệt co chặt một trận. “Không. . . . . . sâu quá. . . . . .”

Cả thân thể tuyết trắng đỏ hồng, xuân triều bị khuấy động mà thấm ướt bộ vị nơi hai người kết hợp, cũng làm bụng dưới của hắn ướt đẫm nước.

Hai khối đầy đặn theo cơ để dao động lên xuống mà tạo ra từng đợt sóng sữa mê người dụ hoặc ánh mắt hắn. Hạ Hầu Diễm không nhịn được đưa tay ra bóp chặt, mặc sức xoa nắn nhào nặn, làm bầu ngực săn lại. Ngón tay đùa bỡn đỉnh hoa, vân vê nụ hồng tròn mẫn cảm.

“A ừm. . . . . .” Hướng Tiểu Dương cảm nhận được một trận khoái cảm co rút nữa ập đến, động tác càng ngày càng nhanh, không nhịn được co rút huyệt nộn, hút chặt chẽ nhiệt thiết của hắn .”Diễm. . . . . . Ta không chịu nổi nữa . . . . .”

Hướng Tiểu Dương không tự chủ được kêu to tên của hắn, từng giọt mồ hôi trượt dọc theo thân thể, môi đào mấp máy, rên rỉ không ngừng. Mái tóc đen mượt theo động tác đong đưa của nàng mà phân tán khắp nơi.

Nhiệt thiết hưởng thụ khoái cảm bóp chặt với tần suất nhanh chóng từ dũng đạo truyền đến, trong tiếng rên rỉ của nàng, hắn dùng lực đâm thẳng lên trên, đỉnh chạm mạnh vào hoa tâm, cùng nàng nghênh hợp khuấy động.

Mãi đến khi Hướng Tiểu Dương bật ra tiếng hét thỏa mãn, thân thể yêu kiều run rẩy từng đợt, chất lỏng từ hoa huy*t vọt mạnh ra, thì nàng cũng không còn sức di động nữa, mềm mại dựa vào trong người hắn, dồn dập thở gấp.

Hơi thở của Hướng Tiểu Dương hỗn loạn, đã sớm vô lực, nhưng nhiệt thiết của hắn ở trong thân thể nàng vẫn còn cứng rắn.

Hạ Hầu Diễm vẫn chưa phát tiết, hoa huy*t ẩm ướt bao bọc chặt chẽ làm hắn hỏa dục khó nhịn. Lật người lại, hắn đem nàng đè xuống dưới thân, hai bàn tay nâng lên tuyết đồn trơn nhẵn, rút ra một chút lại chậm rãi đút vào.

“Ưm. . . . . .” Hướng Tiểu Dương vốn hư nhuyễn vô lực, nhưng dưới sự trêu chọc của Hạ Hầu Diễm lại không tự chủ được đong đưa cơ thể phối hợp cùng hắn.

Bàn tay dùng sức nắn chặt, chế trụ mông tròn trắng mịn, Hạ Hầu Diễm dùng sức kéo ra đưa vào, khuấy đảo huyệt mềm.

“Nàng thật chặt. . . . . .” Hắn nói nhỏ, mồ hôi từng giọt nối đuôi nhau nhỏ xuống, làm làn da của hai người càng thêm nóng bỏng, lửa dục thêm tràn đầy.

“A!” hoa huy*t ẩm ướt bị hắn mài trái mài phải, mạnh mẽ ma sát, chấn động mãnh liệt khiến vách tường co lại nhanh hơn, mút lấy hắn thêm chặt khít.

Hướng Tiểu Dương vặn vẹo thân thể yêu kiều, miệng nhỏ khẽ mở, không ngừng phát ra tiếng rên rỉ mất hồn.

“Diễm. . . . . .” Nàng ôm chặt lấy Hạ Hầu Diễm, bắp đùi tuyết trắng vòng qua hông của hắn, ngẩng cao đầu, mắt đẹp khẽ chuyển, ở bên tai hắn nhẹ nhàng nói: “Ngươi làm cho người ta cảm thấy thật thoải mái nha. . . . . .”

Nàng trêu đùa chọc hắn càng thêm dũng mãnh, phái nam to dài không ngừng ở trong khe huyệt thăm dò đâm rút, công kích tận sâu vào nhị hoa bên trong, sinh ra khoái cảm mãnh liệt.

“Nàng không nên khiêu khích ta.” Hạ Hầu Diễm thô thanh gầm nhẹ, mở miệng dùng sức hôn nàng, bàn tay đem bắp đùi tuyết trắng vắt lên vai.

Tư thế này làm hắn tiến vào sâu hơn, đồng thời cũng có thể thấy được rõ ràng cảnh tượng hoa huy*t mềm mại phun ra nuốt vào phái nam cứng rắn của hắn.

Nhìn hình ảnh cánh hoa hồng nộn thuận theo động tác kéo ra đưa vào của hắn mà lúc mở lúc đóng lại càng thêm kích thích.

Nhiệt thiết trướng to hơn, nhét đầy vào hoa huy*t, mà hắn rút ra đâm vào càng thêm cuồng dã, tạo ra âm thanh “bành bạch” khi hai thân thể va chạm vào nhau.

“A. . . . . . Diễm. . . . . .”

Không nghĩ mình trêu đùa lại kích thích hắn như vậy, trong lòng Hướng Tiểu Dương âm thầm đắc ý. Nhưng cũng chả hả hê được bao lâu, cuồng mãnh của hắn làm nàng đạt cao triều nhiều lần liên tiếp, Hướng Tiểu Dương không còn sức để chống đỡ nữa.

Nàng lắc mạnh đầu, không nhịn được cầu xin tha thứ, quá nhiều khoái lạc khiến nàng có chút sợ hãi. “Dừng lại đi mà. . . . . .”

Nhưng Hạ Hầu Diễm bỏ ngoài tai tất cả, thân thể tráng kiện dùng sức đè xuống, bắp đùi của nàng cũng bị ép chặt, lửa nóngto dài đâm vào thật sâu rồi rút ra, đảo ra càng nhiều dịch mật.

“Vẫn chưa đủ!” Hắn thì thầm, lửa dục cuồng liệt thiêu đốt toàn bộ lý trí, chỉ muốn cướp lấy ngọt ngào bên dưới, muốn nàng vì hắn mà khoái lạc điên đảo.

Có gan trêu đùa, thì phải phụ trách dập tắt lửa dục của hắn!

“Không. . . . . . A. . . . . .” Hắn càng tiến vào càng sâu, nhiệt thiết cố ý công kích vào khối nhạy cảm ở nơi sâu nhất kia, Hướng Tiểu Dương nức nở nghẹn ngào.

hoa huy*t mới nếm thử tình dục đã sớm không chịu nổi chấn động càng lúc càng sâu, càng lúc càng mạnh này. Mãi tới lúc hai mắt hoa lên, không thể thừa nhận nổi khoái cảm ập đến nữa Hướng Tiểu Dương mới kêu lên một tiếng ngất đi.

Mà Hạ Hầu Diễm hưởng thụ chấn động của nàng, cũng gầm nhẹ, toàn thân căng cứng, bàn tay nắm chặt lấy hông của nàng đẩy cơ thể ấn mạnh vào.

hoa huy*t mềm mại mút chặt lấy hắn, không ngừng đè đẩy phái nam sưng to, truyền tới từng trận vui sướng liên tiếp.

Hưởng thụ thỏa mãn, Hạ Hầu Diễm gia tăng tốc độ xung đâm, để nhiệt thiết không ngừng kéo ra đưa vào, lấy ra càng nhiều hoa dịch.

Mà nữ nhân đã bất tỉnh dưới thân hắn, tuy rằng đang hôn mê nhưng cái miệng nhỏ nhắn vẫn phát ra tiếng ngâm nga như mèo nhỏ, eo thon theo bản năng vặn vẹo hưởng ứng.

Chấn động mãnh liệt làm Hướng Tiểu Dương từ từ mở mắt ra tỉnh lại.

“Diễm. . . . . .” Nàng khẽ hừ một tiếng, mông tròn chuyển động, huyệt mềm cũng co chặt theo, đem nhiệt thiết to lớn bên trong thân thể mút lấy chặt chẽ.

“A!” Hạ Hầu Diễm gầm nhẹ một tiếng, rút ra đâm vào càng dùng sức hơn.

“Ừm a. . . . . .” Hướng Tiểu Dương ngẩng đầu, si mê nhìn khuôn mặt vì hoạt động kịch kiệt mà đỏ bừng của hắn, miệng nhỏ nhắn gọi tên hắn không ngừng, “Diễm. . . . . . Diễm. . . . . .”

Khoái cảm theo hắn luật động lại một lần nữa như luồng sóng lớn đổ ập vào nàng, huyệt mềm co rút nhanh hơn, hoa dịch cũng không ngừng tuôn ra. Nhiệt thiết di động, quấy phá tạo ra âm thành vừa dâm lãng vừa xấu hổ.

“A!” Đột nhiên, Hạ Hầu Diễm ngửa đầu lên phát ra một tiếng gầm nhẹ.

Động mạnh eo, hắn dùng sức kéo ra đút vào thêm vài chục cái rồi mới thả lỏng thân thể, để toàn bộ dịch trắng nóng bỏng phun tận sâu vào trong hoa hồ, cùng hoa dịch trong suốt dung hợp lẫn nhau.

Giống như cơ thể đang áp sát chặt chẽ của hai người, không để lại một khe hở nào.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.