Nam Nữ Phụ Sao Phải Bồi Nam Nữ Chính? Chi Bằng Ta Về Với Nhau

Chương 1: Xuyên sách rồi



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lục Ngọc đờ người cả buổi mới không thể không thừa nhận sự thật mình xuyên sách. Nhìn thấy người đàn ông anh tuấn lạ lẫm đang nằm trên giường, khá k1ch thích.

Hồi ức lại tình tiết trong sách, hôm qua có lẽ là đêm tân hôn của cô, hai người họ lại không có viên phòng, mặc quần áo ngủ một đêm.

Mối hôn sự này được coi là cô trèo cao. Phó Cầm Duy là sinh viên trong thôn. Sinh viên ở thập niên 70 quý như vàng, năm đó khi thi đỗ đại học, cả thôn đều oanh động, không hề kém gì ghi tên lên bảng vàng thời cổ đại.

Phó Cầm Duy là con út trong nhà, dáng vẻ vô cùng anh tuấn, hầu hết các cô gái trong thôn đều muốn gả cho anh.

Nhưng Lục Ngọc là người gả thay. Nhìn thấy trời đã sáng, chuyện hoang đường này sẽ bị bóc trần.

Trong thôn bảo thủ, chuyện này có thể gọi là oanh động bởi vốn dĩ người Phó Cầm Duy muốn cưới là Lục Kiều, chị họ của Lục Ngọc. Cha của Lục Kiều là văn thư trong thôn, lớn nhỏ gì cũng được coi là một cán bộ, tuy không thể so với trưởng thôn nhưng cũng được coi là hãnh diện.

So ra, cha mẹ của Lục Ngọc chỉ là nông dân bình thường.

Xếp điều kiện lại cạnh nhau, nhà họ Phó dĩ nhiên sẽ nghiêng về một bên.

Trong sách viết, sau khi trời sáng, sự việc bại lộ, cha mẹ Lục Ngọc bị chửi rất thảm, người thành thật cả đời không chịu nổi việc bị người khác xỉa xói, không được mấy ngày liền ở nhà đốt than tự sát.

Vì một mối hôn sự ầm ĩ tới mức nhà tan cửa nát, thực sự không xứng đáng.

Lúc này, Lục Ngọc lại có chút tức giận, thực sự quá oan uổng! Đêm trước khi cưới, bà nội với bác gái tới nhà cầu xin cha mẹ của Lục Ngọc, nói Lục Kiều không có tiền đồ đã thích người khác mất, phân tốt không chảy ruộng ngoài, Phó Cầm Duy là sinh viên lại làm kế toán ở cung tiêu xã, là một con rể tốt đốt đèn lồ ng cũng không tìm được.

Lục Ngọc và Lục Kiều trạc tuổi nhau, bảo cô gả tới trước. Dù sao thì Phó Cầm Duy mới về thôn, không thân quen với đằng nữ, cộng thêm hôm kết hôn sẽ đội khăn đỏ, không ai nhìn ra.

Cha của Lục Ngọc là Lục Đại Niên không đồng ý, cả đời ông chỉ có ba đứa con gái, Lục Ngọc là đứa nhỏ nhất, tuy nói con gái ở nông thôn không được coi trọng bằng con trai, nhưng đó cũng là con của mình.

Chuyện gả thay quá khó nghe, Lục Đại Niên là người an phận, muốn bảo bà nội Lục đích thân đi giải thích, gả con gái lén la lén lút ra cái thể thống gì?

Nhưng ông lại bị bà nội Lục chửi tan tác một trận, Lục Đại Niên vốn khiếp nhược, cả đời đều bị mẹ ruột quản chế, bây giờ bị chửi cho không ngẩng nổi đầu, cũng chỉ đành mặc nhận, nhưng lại không biết đây là khởi nguồn của vận mệnh bi kịch.

Tuy Phó Cầm Duy không biết Lục Ngọc nhưng mẹ anh là Tiêu Thái Liên biết, ngày hôm sau, hai vợ chồng đi ra dâng trà, Tiêu Thái Liên thấy con dâu đã bị đổi, lập tức cho Lục Ngọc một cái bạt tai, kéo cô đến nhà tổ nhà họ Lục nói lý lẽ.

Lục Ngọc là một mỹ nhân, dáng vẻ còn đẹp hơn Lục Kiều, nhưng đây cũng không phải là lý do nhà họ Lục đổi người.

Lục Ngọc thừa nhận cha mẹ cô thành thật, cho rằng người của hai nhà ở nhà tổ họ Lục nói rõ ràng là được.

Ai biết bà nội Lục vì tham sính lễ và danh tiếng, cùng bác gái lật lọng không nhận, nói không hề biết chuyện. Còn chửi Lục Ngọc một trận, danh tiết quan trọng với con gái nhường nào, giành người đàn ông của chị họ là chuyện bị vạn người phỉ nhổ.

Lục Ngọc ngớ người, sau đó lời nói bóng gió ngày càng nặng nề, cộng thêm tin tức cha mẹ tự sát là cọng rơm cuối cùng áp đảo lạc đà, cô ấy bị điên.

Phía trên là câu chuyện trong cuốn tiểu thuyết “Thập niên 80: Kiều thê phúc khí”, nữ chính trong sách chính là chị họ Lục Kiều của Lục Ngọc, mà cô là nữ phụ pháo hôi, làm nền tôn lên sự ưu tú của nữ chính, ngay cả hôn nhân đại sự cũng bị tính kế.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.