Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Chương 61: Đổi cách gọi, người khác hiểu lầm 1



“Phương án gì?”

Thì ra, chú Hoắc còn có cách dự phòng.

Thật là một tên xảo quyệt!

Con ngươi hẹp dài của hoắc Phi Đoạt nhẹ nhàng nhíu lại, vô cùng yêu mị, cười như không cười liếc về phía Ngũ Y Y, Ngũ Y Y nhịn không được trong lòng căng thẳng.

Hừ, trùm xã hội đen mà bộ dáng đẹp trai như vậy làm gì?

“Làm việc ngoài giờ, có từng nghe chưa?”

“Làm việc ngoài giờ? Chỉ có đồ ngốc mới chưa từng nghe.” Ngũ Y Y thở ra, “Ý của chú, là muốn tôi làm công kiếm tiền, đền bù phí sửa chiếc Bugatti cho chú?”

Hoắc Phi Đoạt nhíu mi, tiếp tục tao nhã đùa giỡn với tách trà trong tay, chậm rãi cân nhắc, “Nếu em làm công kiếm tiền, một tháng chỉ có thể kiếm đến hai vạn khối lại nói….. Một năm có thể kiếm đến hai mươi vạn…….”

“Chậm đã!” Ngũ Y Y cắt ngang lời nói của Hoắc Phi Đoạt, không chút khách khí cầm lên tách trà người cầm đầu anh hai xã hội đen châm cho cô, phóng khoáng ngưỡng cổ, một hơi uống cạn, trái lại có một phần khí chất như nữ hiệp.

“Chú à.” Ngũ Y Y bất mãn thì thầm, “Chú chắc không biết lương công nhân trên thị trường hiện tại là bao nhiêu nhỉ? Thật là nói dễ hơn làm đó! Chú thử đi hỏi thăm xem, ông chủ chỗ nào lại đần độn ngu ngốc như vậy, thuê người làm công trả lương một tháng hai vạn khối? Má ơi, nếu một tháng hai vạn khối, chắc không có mấy đứa con gái bán thân, rõ ràng đều đi làm công tốt như vậy.”

“Ha ha!” Hoắc Phi Đoạt bị đùa nở nụ cười.

Ngũ Y Y trợn trắng mắt, nhìn Hoắc Phi Đoạt vài lần.

Làm gì, cỗ máy giết người lạnh lùng này, đột nhiên cười, vậy mà….. Đã vậy còn thật mê người!

Cũng may hớp trà vừa rồi bị cô nuốt mạnh vào bụng, nếu không thấy một màn này, cô không thể không phun ra.

“Chú không cần cười! Tôi chỉ nói tình hình thực tế! Lúc nghỉ hè tôi làm công hai tháng, mới để giành đủ tiền mua một cái điện thoại di động. Vừa đấmvừa xoa, mỹ nhân kế, vân vân, binh pháp Tôn Tử tất cả đều dùng đến, mới kiếm được món tiền nhỏ. Hai vạn khối….., chuyện viễn tưởng!”

Đang nói chuyện hào hứng, hăng hái, bụng Ngũ Y Y đột nhiên kêu lên mấy tiếng, Hoắc Phi Đoạt giương mắt nhìn Ngũ Y Y, Ngũ Y Y không chút xấu hổ, xoa qua xoa lại bụng nhỏ, thầm thì, “Kêu cái gì, trong bụng cũng không có gì. Chú, có thể kêu chút điểm tâm nhỏ gì đó trước được không, thật quá đói rồi.”

Hoắc Phi Đoạt gật đầu, còn chưa nói gì, A Trung đã mỉm cười, đẩy cửa tiến vào, đưa tới bốn đĩa điểm tâm nhỏ khéo léo.

“Oa! Nhìn qua không sai nha, điểm tâm là mua ở nhà hàng kia? Nhìn có vẻ rất ngon. Nếu ăn ngon, lần tới tôi sẽ đến nhà hàng đó mua.”

Hoắc Phi Đoạt nhàn nhạt, “Bên ngoài không có bán. Đây là đầu bếp ở nhà làm.”

Móng vuốt Ngũ Y Y đã sớm lộn xộn, cầm hai khối ném vào miệng, vừa ăn vừa hạnh phúc gật đầu, hướng về phía A Trung dựng thẳng ngón tay cái, khen, “Chú, chú thật tốt, chú thật đúng lúc.”

A Trung mặt đỏ lên, nhanh chóng đưa mắt nhìn Hoắc Phi Đoạt, phát hiện Hoắc Phi Đoạt không vui vẻ, sợ tới mức nhanh chóng ra ngoài.

Anh hai, thật là thích ăn dấm chua.

Đợi tới khi trong phòng chỉ còn Hoắc Phi Đoạt và Ngũ Y Y, Hoắc Phi Đoạt nhìn Ngũ Y Y ăn ngấu nghiến, sâu xa nói một câu, “Cảm ơn cậu ta làm gì. Đây là tôi kêu đầu bếp chuyên nghiệp chuẩn bị.”

“Nha, nha, phải không?” Ngũ Y Y ăn thật vui vẻ, móng vuốt nhỏ đã bẩn hào phóng bốc lên một khối, đưa cho Hoắc Phi Đoạt, “Ừm? Chú, chú cũng ăn đi. Rất rất ngon!”

Hoắc Phi Đoạt giật mình.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.