Trên đường đi làm nhiệm vụ hàng ngày, trong lúc cưỡi chim phượng hoàng đến thành chính, Liễu Chanh Chanh có thể nhìn thấy một loạt rồi một loạt dấu chấm than trong bang hội.
Từ “một dấu chấm than” biến thành “một đống dấu chấm than”, hai mắt Liễu Chanh Chanh nhìn đống dấu chấm than trên màn hình như sắp bị mù đến nơi.
Sự tình là như thế này ——
[Bang hội] Hắc Tuyết Cơ: ~ (≧ ▽ ≦) /~ Lily nhà chúng ta quá lợi hại, lại có thể giết chết Chước Diễm chứ!
[Bang hội] Hạnh Nhân: (Vẻ mặc ngạc nhiên) Cái gì, cái người được mệnh danh là “Sát thủ mạnh nhất trong lịch sử” bị Lily giết á?
[Bang hội] Cướp biển Caribe: Vợ à, Lily giết Chước Diễm, em vui như vậy làm gì chứ?
[Bang hội] Hắc Tuyết Cơ: Em đây chính là người hỗ trợ đó! Lúc con bé giết Chước Diễm, chính em đã tăng thêm công lực cho con bé.
[Bang hội] Cướp biển Caribe: (Biểu cảm khóc như mưa) Vợ à, bang hội của chúng ta sẽ không bị người của Cảnh Giới Tuyệt Đối truy đuổi chứ…
[Bang hội] Hắc Tuyết Cơ: Chắc không đâu?
Ngay sau đó ——
[Bang hội] Real Madrid:!
[Bang hội] Bán đảo tình cũ:!!!
[Bang hội] Nữ thần bình minh Athena:!!!!!
[Bang hội] Demacia:!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
[Bang hội] L’Oréal:!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Mẹ nó, một đống dấu chấm than như không cần tiền nữa vậy.
[Bang hội] Cướp biển Caribe: Em gái à, lúc Lily động thủ tại sao em lại không quan sát chứ!
[Bang hội] L’Oréal: Lúc cậu ấy chém giết thì em đang lướt Weibo.
[Bang hội] Cướp biển Caribe: Không phải anh đã nói với em rằng lướt Weibo lắm sẽ phá hủy cuộc đời sao!
Liễu Chanh Chanh không biết Ôn Đồng đã đăng nhập vào trò chơi từ lúc nào, chỉ thấy cô ấy bĩu môi, vẻ mặt như đang xem trò vui mà nhìn mình: “Ai da Chanh Tử à, không ngờ cậu không chỉ nổi tiếng trên Weibo, ngay cả trong trò chơi cũng phải có một chút tiết tấu lên xuống như vậy.”
“Chuyện gì đang xảy ra trong trò chơi vậy?”
“Tớ thật sự không biết nên nói cậu phản ứng chậm hay là ngu ngốc nữa, dám giết Chước Diễm, cậu không sợ sau này vị đại thần này đem một đám con tới tính sổ với cậu sao?” Ôn Đồng vừa nói vừa nhấn chuột, gõ trên bàn phím.
“Điều này có thể cho thấy anh ta không chỉ là phiên bản second-hand mà còn là kẻ nhát gan.” Liễu Chanh Chanh nói rồi bắt đầu xoa dịu sự náo động của quần chúng trong bang hội.
[Bang hội] Irina: Là cái tên “Sát thủ phiên bản second-hand trong lịch sử” đó ngộ sát em trước, sau đó, em bị trượt tay nên đã vô tình giết anh ta để trả ơn, anh Hải ạ.
[Bang hội] L’Oréal: Anh, anh lo cái gì chứ, sức mạnh của quân ta cũng có thua kém gì so với bên Cảnh Giới Tuyệt Đối đâu.
[Bang hội] Cướp biển Caribe: Không phải tên đó được gọi là “Sát thủ mạnh nhất trong lịch sử” sao…
[Bang hội] Hắc Tuyết Cơ: Lily nói rằng sau khi con bé bị Chước Diễm ngộ sát, con bé đã quyết định gọi tên đó bằng cách này.
[Bang hội] Nữ thần bình minh Athena: Lily, em thật lợi hại và hoành tráng.
[Bang hội] Real Madrid: Lily, hãy nhận một lạy của anh.
[Bang hội] Hạnh Nhân: Không phải Chước Diễm có thể giết được tất cả sao?
[Bang hội] Irina: Vâng, nó cố tình không đánh trả và để em giết.
[Bang hội] Demacia: Nó…
[Bang hội] Bán đảo tình cũ: Nó…
[Bang hội] Cướp biển Caribe: Nó???
[Bang hội] L’Oréal: Lily, chúng tớ đều hiểu cậu đang muốn nói gì…
[Bang hội] Irina: (Biểu cảm mỉm cười) Ngại quá, nhập chữ vào thành ra lại nghịch ngợm như vậy.
Quần chúng trong bang hội ngồi trước máy tính: “…”
Sau khi gõ ở trên bàn phím xong thì [Irina] và [Hắc Tuyết Cơ] vừa hay cưỡi chim phượng hoàng đến thành chính NPC làm nhiệm vụ hàng ngày.
Bởi vì [Irina] vừa mới giết [Chước Diễm] nên giá trị tội lỗi hiển thị trong dữ liệu là 1 điểm. ID đang hiện ở trạng thái màu đỏ và sẽ biến mất sau 10 phút nữa.
Rốt cuộc, dù giá trị tội lỗi chỉ có 1 hay 2 điểm thì nó cũng không có ảnh hưởng gì hết, vẫn có thể ra vào thành chính tự do. Dù có bị giết cũng không làm mất độ bền và gây nổ trang bị.
Sau khi vượt quá 5 điểm thì phải cẩn thận, nếu chẳng may đến quá gần thị trấn thì sẽ bị lính canh cửa bắn chết.
Khâu Như Tuyết đã hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày, sau khi đáp xe đến thành phố chính “Hoa Đô”, cô ấy chủ động nói lời tạm biệt với Liễu Chanh Chanh, nói rằng một người nào đó trong hội đã nhờ cô ấy giúp vượt qua cấp 50.
Liễu Chanh Chanh quay sang nhìn Ôn Đồng bên cạnh: “Cậu đã hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày chưa?”
Ôn Đồng lắc đầu: “Chưa, tớ vẫn đang xem bình luận mới nhất trên Weibo của Chử Dực.”
“Có tin tức gì mới không?”
“Vẫn còn có người tiếp tục nói lung tung, nhưng Chử Dực không trả lời lại, tin nhắn riêng cũng không hiển thị, có lẽ là thoát Weibo rồi.”
“Vậy cậu còn lướt xem cái gì nữa?”
“Xem ảnh chụp của nam thần.”
“…” Khóe miệng Liễu Chanh Chanh giật giật: “Tớ có thể phun chết cậu bằng một ngụm soda muối không?”
Ôn Đồng cong khóe miệng, nghi ngờ nhìn Liễu Chanh Chanh: “Nào nào Chanh Tử, cậu đang tức giận sao? Hay là do tớ xem ảnh chụp của Chử Dực nên cậu ghen tỵ hả?”
Chanh Chanh không thèm để ý đến cô ấy: “Mau chạy nhanh đến nơi làm nhiệm vụ hàng ngày đi, lập tức tắt đèn, giải quyết nhiệm vụ khi còn thời gian. Tớ với cậu đi cùng nhau, thuận tiện quét sạch 1 điểm giá trị tội lỗi kia luôn.”
“Cậu cố tình đổi chủ đề sao? Chanh Tử, nếu cậu thích Chử Dực thì có thể nói thẳng ra, tớ nhường cho cậu là được mà?”
“Không có > tương đối mở, sau bản cập nhật vài tuần gần đây, đã có thêm một “nhiệm vụ sát thủ” và thời gian thực hiện nhiệm vụ chỉ có 30 phút. Một khi đã thất bại, bạn không thể tiếp tục nhiệm vụ này nữa.
Cái loại nhiệm vụ cấp cao như này đương nhiên thuộc về nhiệm vụ có cấp bậc nhất.
Vì vậy, ngay khi nó vừa xuất hiện trực tuyến, phần thưởng cho nhiệm vụ này thật đáng sợ. Trừ khi bạn là người đứng đầu, nếu không đừng mong đợi có ai đó thay bạn đi thu hút sự thù hận.
Nói chung, những người chơi có thể bị giết bởi chính họ sẽ không được đăng trên [Danh sách tiền thưởng], nhưng [Danh sách tiền thưởng] sẽ không hiển thị ID trò chơi của nhà phát hành. Nếu không, ngay cả khi bạn sẵn sàng tuyên bố thì cũng sẽ không có kẻ ngu ngốc nào cố tình đi thu hút sự thù hận rồi tiếp nhận cái nhiệm vụ sát thủ đó.
Nhưng [Chước Diễm] lại thuộc dạng “kẻ ngốc” ở đây.
Bởi vì ngay từ một tháng trước, [Chước Diễm] đã nổi tiếng là “khó phục vụ”. Rất nhiều lần người khác muốn giết tên đó, kết quả lại nhận lại một đợt phản sát, còn khóc trời khóc đất quỳ xuống nói: “Xin đại thần tha mạng.”
Về sau, tình cờ [Danh sách tiền thưởng] cập nhật lại nhiệm vụ sát thủ, thậm chí còn để cho vị đại thần này gặp thần giết thần, gặp phật giết phật. Chính vì vậy người này mới được mệnh danh là “Sát thủ mạnh nhất lịch sử”.
Liễu Chanh Chanh thở dài: “Nhiệm vụ hoàn thành rồi không phải rất tốt sao, ít nhất lần này tên đó không giết nhầm người.”
“Nhưng tên đó lại giết ‘Talia’ của bang hội ‘99 độ vong linh’.”
“…” Liễu Chanh Chanh nhướng mày, kéo thanh tiến trình của danh sách tiền thưởng xuống dưới, quả thật có nhiệm vụ sát thủ mới nhận: “Cậu nói xem cái tên ‘Sát thủ phiên bản second-hand trong lịch sử’ này có phải lại nhận sai người rồi giết nhầm không?”
“Tớ nghĩ rất có thể. Talia này đã ở bên cạnh tớ khi tớ đi nhận nhiệm vụ hàng ngày mà.” Ôn Đồng vui sướng khi người khác gặp họa, nói: “Hơn nữa, tớ vừa thấy cô ấy đi ra khỏi cổng thành chính trên núi, hẳn là cũng đi làm nhiệm vụ hàng ngày.”
(╯ ‵ □ ′) ╯︵┻━┻ Các người đều dùng những cái tên giống nhau để đặt cho ngựa thần, và quan trọng hơn, tất cả các người đều đã thu hút sự căm ghét của ngựa thần a a a a!
Liễu Chanh Chanh chỉ thiếu ORZ quỳ xuống không dậy nổi: “Rút bài học lần trước, tớ tin tưởng Chước Diễm sẽ lại không hung hăng như vậy nữa. Hơn nữa lần này còn có cậu ở bên cạnh tớ, mắt của tên đại thần kia cũng sẽ không mù quáng nữa, đúng không?”
“Nói đúng đó.” Ôn Đồng gật đầu, rồi như suy ngẫm điều gì đó mà nhìn Liễu Chanh Chanh: “Nhưng mà tớ rất tò mò, tại sao cậu cứ gọi cái tên này vậy?”
“Tớ đặt tên cho một kẻ vô danh, hơn nữa, cái tên này cao cấp và tao nhã hơn nhiều.”
“Tớ thật sự muốn khinh bỉ cậu.”
Nói về nguồn gốc của cái tên “Irina” thì nó chỉ là do một lần nhỡ tay của Liễu Chanh Chanh. Lúc vừa mới vào đại học, cả cô và Ôn Đồng đều chơi < Người bảo vệ >, bọn họ có nhắc đến tên của một cặp chị em.
Ôn Đồng thường thích nói giỡn, nên cô ấy đã nói: “Tên tớ là Mông Ngưu, cậu tên là Y Lợi được không?” Mặc dù Liễu Chanh Chanh cực kỳ khinh thường cái tên này, nhưng cô vẫn thành thật mà đồng ý. Kết quả, lúc đánh tên trong phần đăng ký, cô có chút kiêu ngạo mà trực tiếp đổi từ “Y Lợi” thành “Irina”.
Sau này, cô cũng lười sửa lại nó.
Liễu Chanh Chanh điều khiểu con chuột mời [L’Oréal] cùng mình cưỡi thú rời khỏi thành phố chính, đến bản đồ thực địa của nhiệm vụ hàng ngày.
Hai người đều thao tác rất thành thạo, tuy rằng nhiệm vụ hàng ngày đều không giống nhau, nhưng dù sao hai người bọn họ cũng đã hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày đúng hạn kể từ khi chơi < Tạo Hóa Thần Giới >, cho nên loại nhiệm vụ đơn giản này đương nhiên không thành vấn đề.
[L’Oréal] là nữ huấn luyện thú cấp 60. Thật ra, nhân vật này cũng không khác gì các “Triệu hồi sư” trong các game khác, đều là triệu hồi sứ quân đến giúp người đó đánh quái vật.
Mà [L’Oréal] hiện tại chính là một con mèo con màu đen, có đôi mắt xanh thẳm như ngọc quý sáng trong, điều này khiến Ôn Đồng thật sự yêu thích.
Hai người một mèo cứ như vậy mà lặng lẽ hoàn thành nhiệm vụ.
Sẽ không mất nhiều thời gian ——
Liễu Chanh Chanh nhận ra khu vực xung quanh màn hình của mình đột nhiên bị đỏ, thanh báo lượng máu của nhân vật hiển thị ở góc bên trái cũng đột nhiên giảm xuống. Cũng may mà cô phản ứng nhanh, mở một lọ thuốc đỏ ra, lập tức nhảy lên để thay đổi tầm nhìn.
Két quả phát hiện ra…
[Gần đó] Irina:!!!!
[Gần đó] Chước Diễm: = 口 =! Tại sao lại là em chứ? Cái tên anh vừa nhìn thấy rõ ràng là Talia mà…
[Gần đó] Irina: Những lời này tôi trả lại cho anh, mắt anh lại bị mù sao?
[Gần đó] Chước Diễm: Đâu có, lần này anh có thể nhìn thấy rõ ràng, nữ sát thủ cấp 61, tên bang hội hiện ra chính là ‘99 độ vong linh’.
[Gần đó] Irina: Tôi là Nữ Kiếm Khách cấp 63! Trên đầu còn có một hàng “Hội Kỵ Sĩ Mèo Đen” lớn như vậy, anh xem là vật trang trí sao hả!
[Gần đó] Talia: …
[Gần đó] L’Oréal: Này, có phải hai người quên là mình đang trò chuyện trên kênh gần đó không vậy?
[Gần đó] Irina: Tên đầu sỏ chạy nơi nào rồi!
[Gần đó] Chước Diễm: Em gái, đừng chạy!
[Gần đó] L’Oréal: (vẻ mặt ghét bỏ) Hai cái người này…
Sau đó…
Không còn sau đó nữa. [Talia] đã nhấp vào viên đá dịch chuyển và quay trở lại thành phố chính sau khi nhìn thấy câu này. Làm sao mọi người ở đây còn có thể giết được nữa?
Lúc này, Liễu Chanh Chanh có thể cảm nhận được như có ba vị thần lửa đang thiêu đốt trong lòng cô, không thể tự chủ được mà nói: “Tớ nhận ra cái tên Chước Diễm second-hand này đúng là ngoài sức tưởng tượng của tớ.”
“A ha ha ha ha ha ha ha!” Ôn Đồng cười không nổi mà phải vỗ vào bàn.
“Đồng Tử, cậu cười đủ chưa?”
“A ha ha ha ha ha ha ha…”
“Bỏ đi, cậu đã từ bỏ trị liệu rồi còn đâu.” Liễu Chanh Chanh nói xong liền gõ bàn phím.
[Gần đó] Chước Diễm: ┭┮﹏┭┮ Em gái, lần sau anh nhất định sẽ nhìn rõ cấp độ với ID trò chơi trước khi bắt đầu!!! Em phải tin anh!!!
[Gần đó] Irina: Tôi tin anh…………………. Cái rắm ý!!
[Gần đó] Chước Diễm: Anh thật sự không đọc nhầm, chủ yếu là do tầm nhìn của anh lại tình cờ có em đứng ngang hàng với Talia, với lại là do chuột bị trượt… Anh chọn nhầm người!
[Gần đó] Irina: (biểu cảm mỉm cười) Đại thần, tôi có thể giết anh một lần nữa không?
[Gần đó] Chước Diễm: _ (: з 」∠) _ Em gái, anh có thể nói không được không?
[Gần đó] Irina: Vậy thì anh có vài phút mổ bụng để tạ tội!
[Gần đó] Chước Diễm: Anh có thể tạ tội bằng cách khác không?
[Gần đó] Irina: Không!
[Gần đó] Chước Diễm: Vậy thì anh chỉ có thể đem 98% chính mình gói thành bưu phẩm rồi gửi ship miễn phí qua bưu điện cho em thôi.
[Gần đó] Irina: Tặng cho tôi để tôi giết sao?
[Gần đó] Chước Diễm: Không, lấy thân báo đáp em.
[Gần đó] Irina: …
Liễu Chanh Chanh mặt không biểu cảm nhìn lời nói kia của Chước Diễm, rồi quay đầu nhìn Ôn Đồng đã bình thường trở lại: “Đồng Tử, móng vuốt của con mèo đen nhỏ nhà cậu nhanh nhẹn không?”
“Không phải cậu lại muốn giết tên đó đấy chứ? Này, nhỡ gây sự thù hận với bên Cảnh Giới Tuyệt Đối thì sao?”
“Nhưng tên đó đã hấp dẫn sự hận thù của tớ, tớ phải làm sao đây.”
“Thật sự muốn động thủ sao?”
Liễu Chanh Chanh mỉm cười: “Cậu nói xem?”
“…”
Vì vậy, một ánh sáng xanh kinh thiên động địa lóe lên, cộng với những cú cắn liều mạng của con mèo đen nhỏ…
Thế giới chìm trong bóng tối.
Trong bóng tối, hai cô gái tròn xoe mắt nhìn rồi cùng tức giận ném bàn phím: “Mẹ nó chứ, hôm nay quản lý ký túc lại tắt áp rồi!”