Mối Tình Đầu Của Thiếu Úy

Chương 20



“Có bạn trai rồi à? Cha mẹ của em thừa nhận?” Đường Dật cảm thấy trong lòng vô cùng đè nén, kiểu ép tới thở không nổi, cho dù Phó Sủng có thừa nhận hay không, cha mẹ cô cũng nhận, đối phương mới có thể nói cậu ta là bạn trai của Phó Sủng đương nhiên như vậy.

Dòng họ kết thân quá đỗi bình thường với con em quyền quý, cho dù bạn nguyện ý hay không, không liên quan đến tình cảm, thuần túy vì quan hệ lợi ích.

Phó Sủng mở to mắt, lạnh nhạt nói: “Cái này có liên quan gì đến anh?”

Một câu nói khiến Đường Dật yên lặng hồi lâu, đột nhiên xông tới kéo Phó Sủng lại, nghiêm mặt nhìn Phó Sủng chằm chằm.

“Có liên quan gì đến anh sao? Sao em không trực tiếp đâm anh một đao? Sẽ sảng khoái chút! Biết bốn năm nay anh vì đến gần em, anh có bao nhiêu vất vả sao? Biết anh được điều đến Tứ Cửu thành, anh đi trường học thợ săn, chính là vì có thể thường xuyên gặp lại em, Phó Sủng!” Đường Dật nắm cánh tay Phó Sủng.

Cả người hơi mất kiểm soát, tiếng nói vừa ngừng, nước mắt cố nén trong mắt Phó Sủng cũng rơi xuống theo, vẫn là giọng nói không nóng không lạnh: “Vậy em thì sao, em sống tốt sao?”

Phó Sủng nhắm hai mắt lại, không nhìn mặt Đường Dật.

Mùa xuân năm đó, đào hạnh trổ bông, cành liễu đong đưa trong gió, Phó Sủng và Đường Dật ở chung một chỗ, lại yêu xa, hai người đều là lính, thời gian vốn ít, cơ hội đến lượt Đường Dật nghỉ phép quá ít.

Phó Sủng nhớ Đường Dật khủng khiếp, ngồi máy bay bay thẳng đến thành phố D gặp Đường Dật, Đường Dật cũng có thời gian nghỉ phép, nghỉ phép đợt trước quá ngắn, vẫn không nghỉ ngơi, Phó Sủng vừa đến, anh cao hứng không thôi.

Từ trên máy bay xuống, một bộ quần áo thể thao nhẹ nhàng, một va li hành lý, ngay cả ăn mặc đơn giản như vậy, nhưng Phó Sủng đi ở đó cũng có nét đặc biệt riêng, phong cách độc lập mà riêng biệt không che giấu được hào quang của cô trong đám người, mang đến từng ánh mắt.

Kéo theo va li hành lý, Phó Sủng sải bước, nghĩ tới lát nữa có thể nhìn thấy Đường Dật, trong lòng khỏi phải nói có bao nhiêu vui mừng, cũng là lần đầu tiên cô tới thành phố nhà Đường Dật, trước kia đều đi đơn vị Đường Dật, Đường Dật nói cho cô biết, sẽ dẫn cô về nhà.

Ra khỏi cửa sân bay, Phó Sủng chỉ nhìn thấy một người đàn ông mặc bộ quần áo thoải mái, mang theo kính mát lớn, ngoắc ngoắc tay về phía mình, kéo theo va li hành lý.

Phó Sủng chạy mấy bước tới, một phát nhào vào trong ngực Đường Dật, cả người treo trên người Đường Dật, vui mừng nói: “Đường Dật, em rất nhớ anh!”

Không chút hiền thục, không quan tâm ánh mắt người khác quăng tới, đây chính là Phó Sủng, dám yêu dám hận!

Đường Dật thuận thế ôm chầm Phó Sủng vào trong ngực, cưng chiều cười nói: “Trời ạ, dè dặt, nói bao nhiêu lần rồi, con gái phải biết dè dặt!”

Tuy nói như vậy, nhưng trong lòng cao hứng không thôi, người phụ nữ của anh vĩnh viễn đều là tính cách này, để cho anh vừa yêu vừa hận, nói xong Đường Dật ôm Phó Sủng đặt vào trong xe, ngồi bên ghế phụ, cài dây an toàn cho Phó Sủng.

Lại bỏ hành lý của Phó Sủng vào trong xe, mình cũng xoay người ngồi lên ghế lái, đóng cửa, Đường Dật cho xe chạy rời khỏi sân bay.

“Ở trường học thế nào?” Đường Dật hỏi Phó Sủng, thật ra thì không cần hỏi, mấy chuyện cô làm, mọi người sẽ thay phiên nhau tố cáo với anh, vừa mở điện thoại di động ra, bên trong đều là tội trạng của Phó Sủng, muốn mắng lại không nỡ, không mắng lại hận nghiến răng.

Vẻ mặt Phó Sủng như không có chuyện gì, cười cười: “Vô cùng tốt đó!”

“Em vô cùng tốt, bắt nạt người khác đến thảm.” Đường Dật bất đắc dĩ mà lắc đầu, lớn như vậy mà tư tưởng không lớn chút, về sau làm sao bây giờ?

Phó Sủng le lưỡi, cũng biết đám người kia mật báo với Đường Dật rồi, Phó Sủng đổi đề tài: “Chúng ta đi đâu?”

“Về nhà! Hôm nay anh nói với mẹ rồi, dẫn con dâu về nhà.” Đường Dật cười nói với Phó Sủng, anh định chờ Phó Sủng tốt nghiệp rồi kết hôn với Phó Sủng, kết hôn, cô nhóc này cũng có thể trưởng thành chút rồi chứ?

Phó Sủng hơi khó xử nhìn Đường Dật, mím mím môi: “Em cảm thấy mẹ anh có thể không thích em?”

Nhà Đường Dật đã sớm rời khỏi đại viện, thỉnh thoảng mẹ Đường Dật trở lại, cũng nghe chuyện của Phó Sủng, thường nói đứa nhỏ này không hiểu chuyện, lớn như vậy rồi mà trong nhà còn nuông chiều như thế.

“Đừng suy nghĩ lung tung, anh cưới vợ chứ không phải mẹ anh, về sau em sống qua ngày với anh, hơn nữa em động lòng người như vậy, sao mẹ anh lại không thích?” Ngày hôm qua anh cũng nói chuyện về Phó Sủng, mẹ thật sự không vui mừng nhưng cũng không nói nhiều.

Từ trước đến giờ anh vẫn có chủ kiến, mẹ cũng không thể can thiệp, Đường Dật cũng cảm thấy cha mẹ cần chút thời gian để tiếp nhận, vừa đúng lúc Phó Sủng đến đây, cũng có thể bồi dưỡng tình cảm.

Hai người không nói thêm gì nữa, bắt đầu tán gẫu, mặc dù thành phố D thua kém Tứ Cửu thành, nhưng cũng phồn hoa, có không ít địa điểm du lịch, Phó Sủng giống như rất hưng phấn, nhất là biết nơi này có nhiều quà vặt, là hấp dẫn không chống cự nổi với người tham ăn.

Xe chạy thẳng đến đại viện, nhân viên cảnh vệ chào kiểu lính với hai người, Đường Dật lái xe chạy thẳng vào đại viện đến nhà mình.

Đến một tòa nhà màu trắng, Đường Dật dừng xe, quay đầu nói với Phó Sủng: “Tới rồi, xuống xe đi!”

Nói xong mở cửa xuống xe trước, Đường Dật đi lấy hành lý, Phó Sủng cũng đi theo xuống xe, lớn như vậy, lần đầu khẩn trương như thế, dù sao cũng là con dâu thấy cha mẹ chồng, ổn được sao?

“Ngây ngốc làm gì đó? Đi thôi, vợ!” Đường Dật đi tới, thuận thế ôm Phó Sủng, bước nhanh vào phòng.

Vừa đến cửa nhà, mở cửa, Đường Dật nói vào trong nhà: “Cha, mẹ, con đón con dâu hai người về tới!”

Một câu nói, cha Đường cầm xẻng nấu ăn từ trong phòng đi ra, nhà Đường Dật do mẹ định đoạt, cha Đường nóng tính cũng quen với xu thế tình tình càng ngày càng mạnh của mẹ Đường Dật.

“Chào chú Đường!” Phó Sủng khéo léo chào hỏi cha Đường Dật.

Cha Đường cười nhìn Phó Sủng, không che giấu được vui mừng: “Chà, bé con, đều lớn như vậy rồi? Càng dễ nhìn hà hà!”

Gien nhà lão Phó tốt, hết cách rồi, ngay cả mấy thằng nhóc kia nhà họ Phó cũng có dáng dấp rất tốt, cô gái này càng sâu một bậc, Phó Sủng nghe khoa trương, ngượng ngùng cười cười.

“Đường Dật, con trở lại?” Giọng mẹ Đường truyền xuống từ trên lầu hai, Phó Sủng thuận thế nhìn sang, chỉ thấy mẹ Đường đi từ lầu hai xuống, đi bên cạnh mẹ Đường còn có một cô gái, nhìn xinh đẹp trong sáng, hơi cổ điển, là cô gái Giang Nam dịu dàng.

Mang theo vài phần kín đáo, khi thấy Đường Dật, trong ánh mắt không che giấu được mừng rỡ, giác quan thứ sáu của phụ nữ đều bén nhạy, nhất là Phó Sủng, nhìn tim lớn nhưng cũng là cô gái thông minh, liếc thấy được cô gái này vì Đường Dật mà đến.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.